Omae Wa Mou Shindeiru!


Người đăng: evolrediar

“Sasuke thúi! Cẩn thận dưới chân!”

“Hừ! Biết rồi!...Đầu đất! Mau né sang trái!”

“Ê thúi! Thầy ấy đưa lưng ra kìa! Khạc lữa, mau khạc lữa!”

“Biết rồi đầu đất!”

[…]

Lúc này trên sân, Naruto và Sasuke đang không ngừng cho nhau bọc lót, một công
một thụ…Ủa bậy! Một công một thủ…luân phiên mà đối chiến Kakashi.

Phong cách chiến đấu của hai thằng cũng không khác gì so với hôm qua, nhưng
nếu để ý kỹ thì sẽ thấy, sự phối hợp của cả hai dường như lại càng thêm ăn ý.

Mà Kakashi, liên tục bị hai đứa nhóc không ngừng dồn ép, đã sớm vất bỏ thái độ
giỡn chơi, mà hiện tại cũng đã trở nên nghiêm túc ứng chiến.

“Chà! Hai thằng này càng lúc càng khó chơi! Naruto vừa nhìn vào thì trông cứ
như là đánh bậy đánh bạ, nhưng trên thực tế thì nó lại cố tình quấn lấy mình,
ép mình lộ ra sơ hở để Sasuke có thể thừa dịp tấn công…Mà Sasuke thì nhẫn
thuật, thể thuật, shuriken thuật cũng là vô cùng bài bản, mỗi lần ra tay đều
là một lần “nhập mộc tam phân”, nếu còn dám khinh thường đại ý thì chắc chắn
sẽ thua rất khó coi…Ầy! Khó nhằng rồi đây, xem ra phải tốc chiến tốc thắng mới
được” – Vừa chiến đấu, Kakashi lúc này cũng là không ngừng suy nghĩ.

Chợt đưa mắt nhìn về phía Sakura vẫn còn đang đứng lóng nga lóng ngóng bên
ngoài, Kakashi liền lắc đầu thở dài,

“Ài! Một đứa là Cữu Vĩ jinchuuriki, một đứa là thiên tài nhà Uchiha, xếp chung
một chỗ với hai tên quái thai này, con bé Sakura Haruno liền không thể nghi
ngờ trở nên phá lệ…bình thường a! Nhưng hôm nay là một đợt kiểm tra ba người,
cũng không thể để con bé “phòng không chiếc bóng” mãi như thế được a…”

Bùm!

Nói đoạn, Kakashi cũng liền thuận tay xử lý một “con” Naruto. Sau đó lợi dụng
khói trắng và tiếng nổ phát ra để làm nghi binh, chỉ thấy Kakashi trong tích
tắc liền giơ tay kết ấn, tạo ra một ảnh phân thân thay thế vị trí của mình ở
lại chơi cùng bọn nhóc, còn bản thể thì vô cùng nhuần nhuyễn mà sử dụng ra Độn
Thổ Thuật chui vào lòng đất, vô thanh vô thức tiếp cận Sakura.

Mà ở đằng xa, Sakura vẫn hề chưa hay biết rằng mình đã rơi vào phục kích của
một vị thầy giáo bất lương nào đó, lúc này cô bé vẫn đang hết sức chăm chú mà
quan sát trận chiến.

“Kakashi-sensei thật mạnh a! Quả không hổ là Tinh Anh Thượng Nhẫn!...Chẳng lẽ
nói, Thượng Nhẫn trước giờ vốn đều đáng sợ như vậy sao?” – Sakura lúc này thần
sắc đã tràn ngập vẻ khiếp sợ, sau đó liền thấy cô bé quay sang đối với hai
mươi tên Naruto đang đứng bao quanh bên cạnh, lo lắng nói.

“Naruto-kun, nếu như thầy ấy đột ngột tấn công lại đây thì phải sao bây giờ?””

Ban nãy trước khi cùng Naruto xông lên chiến đấu, Sasuke nhìn đến được Sakura
đang đứng xoắn xít một mình trông đến tội, thế là không biết cọng lương tâm
nào đột nhiên trổi dậy, liền yêu cầu Naruto để lại hai ảnh phân thân ở lại
canh chừng cô bé.

Mà Naruto mắt thấy sắp sửa có được cơ hội gần gũi với “nữ thần trong mộng”,
làm gì có chuyện dễ dàng bỏ qua, cho nên thay vì chỉ cần hai con ảnh phân thân
là được rồi, thằng nhóc liền vô cùng hào phóng mà để lại…hai chục thằng!

Mà hai mươi tên “hộ hoa sứ giả” nãy giờ vẫn luôn tìm cách bắt chuyện với
Sakura, cho nên vừa nghe được “idol” nhà mình lên tiếng, cũng liền nhao nhao
xáp vào.

Lúc này chỉ thấy “Naruto số 18” đang không ngừng vỗ ngực bồm bộp, một bộ cực
kỳ tự tin đối với Sakura nói,

“Sakura-chan cứ yên tâm, có bọn ta ở đây thì không có chuyện gì phải lo lắng
hết!”

“Đúng vậy! không cần phải sợ a tiểu thư xinh đẹp của ta!...Nhưng nếu như nàng
vẫn còn sợ hãi, thì vòng tay ta vẫn luôn rất sẵn lòng giang rộng để đón chú
chim non bé bỏng như nàng vào lòng!” – Còn con hàng buồn nôn này chính là
“Naruto số 11”…

Mà nãy giờ vẫn luôn một mực im lặng, vẻ mặt lạnh lùng, thần thái cao ngạo, một
bộ “cao cao tại thượng” mà khoanh tay quan sát trận đấu, cũng chính là “Naruto
số 13”, lúc này lại đột nhiên lên tiếng.

“Tinh Anh Thượng Nhẫn cái gì chứ! Thực lực chẳng qua cũng chỉ có vậy, còn thua
cả Akashi ngày hôm qua, mà Akashi cũng mới chỉ là Hạ Nhẫn mà thôi…”

Hình như “diễn sâu” là cũng có thể nghiện, lại nghe đến con hàng này không
ngừng cười lạnh,

“Nếu không phải do tên chủ thể ngu ngốc nào đó một mực cầu xin ta ở lại đây
trông chừng cho Sakura, thì trò mèo nhàm chán này ngay từ đầu cũng đã sớm kết
thúc!”

Phong cách này, hình như có gì đó sai sái a…

Đến cả Đệ Tam hiền lành phúc hậu chỉ biết nằm ăn dưa qua ngày, gặp phải
“Naruto Nhị Thập Hộ Vệ” cũng là không thoát khỏi số kiếp ăn lựu đạn…

Một con Naruto “không rõ số mấy” đang lớn giọng phun tào.

“Lão già Đệ Tam quả nhiên đáng giận! Đã biết bổn đại gia Naruto ở đây mà còn
phái đến “phế sài sensei” như vậy đi dẫn đội, bộ không thể phái ai đó mạnh hơn
một chút à! Thật đúng là keo kiệt!

Nghe đến “một đám” Naruto đang không ngừng nhao nhao, Sakura lúc này cũng chỉ
biết đưa tay bịnh trán, một bộ bất lực lắc đầu lẩm bẩm.

“A~~! Vì sao Sasuke-kun ngươi lại không biết Ảnh Phân Thân Thuật như Naruto
vậy hả? Nếu ngươi học được thuật này thì tốt rồi, lúc này hẳn người ở lại với
ta sẽ là Sasuke-kun mà không phải tên miệng rộng lắm lời này á!”

Mà trong lòng đất, một tên “phế sài sensei” nào đó vừa nghe xong đoạn “chat
group” ban nãy thì cũng đã đỏ mắt, tức giận phừng phừng mà không ngừng mắng
to!

“Bọn nhóc chết tiệt! Dám nói sensei của mình là “phế sài”! Lại còn đem ta so
sánh với thằng xỏ lá ba que như Akashi!”

“Akashi mà là Hạ Nhẫn cái rắm! Hắn là chân chân chính chính Đặc Biệt Thượng
Nhẫn có được không! Hắn được Đệ Tam đặc cách cho tiến vào Đội 7 là để giám sát
các ngươi đấy!”

Phun tào xong, Kakashi liền lộ ra một nụ cười vô cùng đáng sợ!

“Được, được lắm! Nếu như các trò đã nói ta “yếu đuối” như vậy! Vậy thì hãy để
lão sư cho trò thấy, Hatake Kakashi là “yếu đuối” như thế nào!”

Răng rắc! Răng rắc!

Ngay lúc này, liền chỉ thấy dưới chân bọn Naruto đang đứng, mặt đất đang không
ngừng rung chuyển một cách kỳ quặc!

Đột nhiên, một đôi tay kết hình Hổ Ấn chợt thù lù xuất hiện.!

“Gì vậy?”

Còn chưa kịp để bọn Naruto có được thời gian nhận thức chuyện gì đang diễn ra,
từ trong lòng đất, Kakashi đã trồi lên nhanh như thiểm điện!

Chỉ thấy trong chớp mắt, ánh mắt của Kakashi bổng trở nên vô cùng lăng lệ, sát
khí như ẩn như hiện đang không ngừng tích tụ trên hai đầu ngón tay…Lúc này,
liền nghe được Kakashi hô lớn!

“Konoha Chung Cực Nhẫn Thuật: Thiên Niên Sát!!!!”

“Á! Yamete!”

Từng tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên, kinh tâm động phách cả một
vùng, kéo theo sau đó là vô số những tiếng bùm bùm trầm thấp…

Mà cứ sau mỗi tiếng “bùm!” như vậy, thì chúng ta lại biết, đã có một vị “hộ
hoa sứ giả” oanh liệt hy sinh…

Chỉ sau vài giây ngắn ngủi, trên sân lúc này chỉ còn lại một đoàn khói trắng
mù mịch và một cô bé tóc hồng với gương mặt bần thần, thần sắc không thể nào
tin được mà nhìn những gì đang diễn ra trước mắt.

Vẫn còn đang ngơ ngác, thì đột nhiên lúc này, một giọng nói tựa như ác ma chợt
truyền đến từ phía sau.

“Sakura yêu dấu! Để thầy sẽ dạy cho em bài học chiến đấu thứ hai của nhẫn
giả…Genjutsu!”

“Nà ní?” – Hốt hoảng quay đầu lại, đập vào mắt cô bé chính là một mảng lá cây
đang không ngừng xoay vòng kết thành hình lốc xoáy.

“Ma Huyễn: Nại Lạc Kiến Chi Thuật!”

“!!!”

Rầm!

Nhìn xuống Sakura trúng huyễn thuật đang nằm một đống trên đất, Kakashi gãi
đầu lẩm bẩm,

“Có vẻ như ra tay hơn nặng rồi thì phải.”

Nhưng rất nhanh cũng chả thèm bận tâm nữa.

“Mà thôi kệ, một đứa đã xong, giờ chỉ còn lại 2 con!”

Nhưng chỉ vừa dứt lời, sau lưng Kakashi liền vang lên hai tiếng “leng keng!”
thanh thúy.

“Nà ní?”

Một màn giống y hệt ban nãy lại lần nữa diễn ra, nhưng chỉ khác một điểm, lúc
này, người quay đầu lại là Kakashi, mà người đứng sau lưng lại chính là
Sakura!

“Hì hì! Kakashi-sensei! Đoạt được chuông rồi nha!” – Sakura cười tủm tỉm giơ
hai chiếc chuông ra trước mặt, còn không quên lắc lắc vài cái.

“Hehe! Sakura-chan vẫn là giỏi nhất á!...Uida!”

Mà Naruto thì cũng không biết từ khi nào liền xuất hiện, lon ton chạy lại định
thừa nước đục thả câu mà ôm Sakura…Nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị con bé bắt
bài, ký đầu “cốp!” một cái.

Ngay lúc này, tại vị trí mà “Sakura-trúng-huyễn-thuật-đang-nằm-một-đống”, cũng
liền vang lên một giọng nói.

“Omae wa mou shindeiru!!!!!”

[…]


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #22