Kakashi Là Một Hộ Nuôi Chó Chuyên Nghiệp!


Người đăng: evolrediar

Lúc này, sau lưng cả bọn chợt truyền đến một giọng nói,

“Ồ! Akashi-sensei lại đang mở lớp dạy các học trò của ta sao?”

Người đến, còn không phải Kakashi Hatake thì là ai!

Chỉ thấy hắn lúc này, lưng mang balo dã ngoại, tay phải không rời đi quyển
“Thân Thiết Thiên Đường”, tay trái giơ lên đối với cả bốn người chào hỏi.

“Chào buổi sáng, các bạn học thân yêu của ta!”

“Sáng?” – Vừa nghe đến Kakashi, Sasuke liền hừ lạnh.

“Oa! Akashi, cơm TRƯA hôm nay chúng ta ăn cái gì vậy?” – Naruto cũng rất biết
chơi, liền bắt đầu quay qua Akashi tú “kỹ thuật diễn.”, thằng nhóc còn cố ý
gằng thật mạnh chữ "trưa"

Mà Sakura, dường như tiết mục “tẩm quất” ở chương trước đã bắt đầu phát huy
hiệu quả, chỉ thấy cô nàng lúc này đã trở về với “xì tai” gái tính vốn có, cực
kỳ buồn nôn mà đối với Kakashi hờn dỗi.

“Kakashi-sensei! Ngươi còn dám nói chào buổi sáng! Giờ này mà còn không chào
buổi chiều đã là tốt rồi! Hứ!”

Đối diện với ba đứa nhóc đang trong trạng thái bất mãn quá độ như vậy, Kakashi
lúc này cũng đành phải giả bộ ngượng ngùng, một bộ gãi đầu gãi tai xấu hổ xin
lỗi,

“A! Ta sáng giờ chẳng qua chỉ là lạc lối trên đường đời một chút mà thôi…”

Nhìn thấy “giáo viên chủ nhiệm” cuối cùng cũng đã xuất hiện, “trợ giảng” như
hắn lúc này cũng đã không còn gì để diễn, Akashi liền rất hiểu chuyện mà tiến
lại vỗ vai Kakashi, nói.

“Nhiệm vụ đút cháo cho trẻ ta đã hoàn thành! Việc còn lại liền giao cho thầy,
ta đi đây!”

Nói đoạn liền phóng người lên cây, tiếp tục lười nhác nằm dài, còn không quên
thò đầu xuống vứt cho Kakashi một cái nháy mắt.

Híp mắt nhìn Akashi, Kakshi lúc này trong lòng đang không ngừng phun tào.

“Mẹ kiếp! Đồ cái thằng ba que xỏ lá! Hôm qua ngươi cố tình tiết lộ “đề thi” và
tiến hành “ôn tủ” cho bọn nhóc đừng tưởng ta không biết. Hôm nay ta cố ý đến
trể để bọn nó phải bụng đói làm bài, nhưng cuối cùng vẫn là bị ngươi phá
nốt…Bộ ngươi thích nhìn ta xấu mặt trước bọn nhỏ lắm hả!”

Đối với những lời “cáo buộc” trong lòng của một vị sensei bất lực nào đó,
đương nhiên là Akashi không hề hay biết, mà cho dù có biết thì hắn cũng méo
quan tâm…

Bởi vì đúng như những gì mà Kakashi đã phun tào, Akashi chính là:

“Anh là muốn nhìn thấy chú phải xấu mặt đó, rồi làm gì nhau! Hố hố!”

Cho nên lúc này hắn đang rất nhàn nhã vắt mình trên cây, mở ra Pokedex, đối
với Kakashi tiến hành kiểm tra.

Phát hiện Pokemon! Đối tượng Hatake Kakashi!

Pokemon1: Manectric

Hệ:Electric

Lv: 56

-----------

Pokemon2: Mightyena

Hệ:Dark

Lv:48

-----------

Pokemon3: Stoutland

Hệ:Normal

Lv: 42

[…]

Nhìn đến kết quả, Akashi cũng là thoáng nhíu mày.

“Một chủ thể có tới 3 con Pokemon! Mà Lv lại còn rất cao! Quả không hổ danh là
Đệ Lục Hokage tương lai a.”

Nhưng sau đó, hắn liền rất nhanh trở nên dỡ khóc dỡ cười.

“Mà mắc cái éo gì Pokemon của thằng này…lại toàn là chó không vậy! Thằng này
tính làm nhà nuôi chó chuyên nghiệp sao?”

Vuốt vuốt cằm, Akashi lúc này mới bắt đầu tự mình phân tích,

“Manectric thì quá rõ rồi, hẳn lại đại diện cho Lôi Độn của Kakashi đi, Lv lại
là cao nhất, điều này cũng dễ hiểu, con Pokemon đầu tiên thông thường sẽ là
con Pokemon mang đặc điểm mạnh nhất của một chủ thể.”

“Còn Mightyena hệ Dark, chắc là đại diện cho Âm Độn đến từ Sharingan mà
Kakashi có được, Lv cũng đồng dạng không thấp, xem ra trong suốt thời gian
qua, Kakashi cũng đã bỏ không ít công sức “nuôi” Sharingan này.”

“Cuối cùng là con chó già Stoutland, Lv yếu thấp nhất trong số cả ba, hẳn cũng
là một đặc điểm nào đó trong năng lực chiến đấu của Kakashi đây…Nếu như là hệ
Normal, vậy thì chắc con này đại diện cho đám Nhẫn Khuyển của Kakashi rồi, dù
gì thì trong truyện, ngoài Chidori và Sharingan, thì nhẫn thuật mà hắn dùng
nhiều thứ ba chính là Thông Linh Thú Parker và đồng bọn…”

Sau khi suy luận xong xui, Akashi lại lắc đầu thở dài.

“Vẫn là cho qua đi, tuy dòm rất kích thích nhưng hiện tại vẫn chưa phải là lúc
để chộp mấy con này, Lv quá cao, đánh không lại a.”

“Mà dù cho là đánh thắng, thì cũng không đủ Chakra mua Pokeball để bắt!”

Lại một lần nữa nhìn về phía sân đấu, lúc này “trận chiến tranh đoạt lục lạc”
quen thuộc cũng đã bắt đầu lên sóng.

Nhưng khác so với nguyên tác là cả ba đứa nhóc sau khi nghe thấy hiệu lệnh từ
Kakashi liền mạnh ai nấy trốn. Lần này cả ba đều rất phối hợp mà đứng cùng một
chỗ với nhau, đội hình hiện tại là Naruto và Sasuke đứng phía trước, bảo hộ
cho Sakura đứng phía sau.

Nhìn đến một màn này, Akashi cũng nở ra một nụ cười.

“Hôm qua ăn mệt một lần, hôm nay liền biết “đoàn kết mới là sức mạnh” sao.”

Nhưng rất nhanh, hắn liền lộ ra vẻ mặt cực kỳ thô bỉ.

“Nhưng có đôi lúc, đoàn kết cũng là…chết hết đó mấy ku!”

Mà lúc này, trận chiến trên sân cũng đã mở màn sau pha não tàn lao lên quen
thuộc của Naruto.

Chỉ thấy thằng nhóc liền gọi ra vài trăm ảnh phân thân, “trò cũ xào lại” mà
xếp thành vòng tròn bao quanh Kakashi, tương tự như những gì đã làm với Akashi
ngày hôm qua.

Nhìn đến một màn trước mặt, Kakashi cũng không hề tỏ ra nao núng mà chỉ cười
cười đối với Naruto nói,

“Ồ! Lại là chiến thuật biển người sao? Nếu như ta nhìn không nhầm thì hôm qua
trò đã bị “Akashi-tiểu sensei” cho ăn quả đắng vài lần rồi nha, lần này vẫn
không là sợ sao?”

“À rể? Sao Kakashi-sensei lại biết hôm qua ta đã dùng chiêu này để đối chiến
Akashi?” – Vừa nghe được Kakashi nói, Naruto ban đầu cũng là một mặt mộng bức,
nhưng rất nhanh, thằng nhóc tỏ vẻ hiểu ra, sau đó cười hề hề đáp,

“À à! Thì ra Kakashi-sensei cũng là giống với Akashi, cũng là thể loại “rình
trộm-cuồng” hả?”

“Nhưng mà chả sao cả, cho là Kakashi-sensei có biết thì đã sao chứ! Akashi là
Akashi, Kakashi là Kakashi, tuy chỉ sai có một âm tiết nhưng là hai người khác
nhau, chưa chắc Kakashi-sensei ngươi lại có thể đỡ được chiêu này!”

“Ồ, Đúng là tên của ta và tên của Akashi nghe rất giống nhau nga” – Kakashi
nghe vậy, cũng là giả bộ trầm ngâm, nhưng vừa dứt lời, hắn cũng liền đột nhiên
biến mất!

Tựa như một u linh, lúc này chỉ thấy Kakashi đang không ngừng thoắt ẩn thoắt
hiện trong một “rừng Naruto”. Mà mỗi lần hắn xuất hiện, lại là một tiếng
“bùm!” đều đặn vang lên, điều này đồng nghĩa với việc, một ảnh phân thân của
Naruto cũng đã bị tiêu diệt.

Chỉ trong chớp mắt, quân đoàn 500 anh em của Naruto đã bị giây sát thành tra,
chỉ còn chừa một mình thằng nhóc đang một mặt ngơ ngác mà nhìn một màn vừa
phát sinh. Lúc này, từ sau lưng Naruto, âm thanh của Kakashi lại một lần nữa
vang lên.

“Và cũng thật trùng hợp, thân pháp của ta và Akashi…cùng là đồng dạng, đặc
biệt mau lẹ nha.”

“Phoẹt! Chém gió vừa thôi bố! Thuấn Thân Thuật mà đi so với TELEPORT là thế éo
nào! Có khác gì sình non hạng 3 đi so với socola loại 1! Anh mày là không cần
tốn một tia Chakra nào liền có thể từ đây biến tới Làng Đá, Thuấn Thuân Thuật
của chú em làm được chắc!”

Lúc này trên cây, Akashi đang bĩu môi đối với hành động ghẹo gà xong tự sướng
đến phát tởm của một con hàng Tinh Anh Thượng Nhẫn nào đó nhổ nước bọt.

Mà ngay khi hắn vừa nói xong, âm thanh Thống-chan cũng không biết từ chỗ nào
liền xuất hiện.

“Phoẹt! Mới hôm qua còn có một tên vừa ghẹo gà vừa tự sướng đến phát tởm, hôm
nay lại đi mở miệng đi chê bai người khác y hệt! Chó chê mèo lắm lông!”

Akashi: “…”

[…]

Trở lại trận đấu, Naruto sau khi thấy Kakashi trở tay liền diệt gọn ảnh phân
thân của mình, cũng không hề tỏ ra sợ hãi, mà nhanh chóng phóng người về vị
trí đồng bọn đang đứng phía sau, lúc này thằng nhóc mới đối Sasuke cười lớn
tiếng nói,

“Haha! Bước đầu tiên theo “xì tai” Taija: “Thăm dò thực lực kẻ địch!” hoàn
tất! Đánh giá sơ bộ, kẻ địch có tốc độ rất nhanh, công phu quyền cước cũng rất
mạnh, phép thì tạm thời chưa biết ra sao!”

“Công phu quyền cước? Phép? Đội sổ đúng là đồ đội sổ! Cái đó gọi Taijutsu và
Ninjutsu!” – Sasuke nghe thấy Naruto báo cáo liền giở giọng học sinh giỏi mà
đi bắt bẻ câu chữ.

Nhưng ngay sau đó liền nghe thằng nhóc bình tĩnh nói tiếp,

“Đã nhìn ra! Kakashi-sensei vừa sử dụng một loại nhẫn thuật di động tức thời
giống như Akashi, nhưng tốc độ lại không nhanh bằng, nếu như để tâm vẫn có thể
bắt kịp!”

Nếu như lúc này có người đứng ngoài chú ý, thì từ nãy đến giờ, 1 Câu Ngọc
Sharingan trong mắt Sasuke không biết từ lúc nào, đã không người chuyển động!

Mà Sakura lúc này, cũng đã bắt đầu phát huy giá trị của học bá,

“Từ thời gian mà Kakashi-sensei dùng để tiêu diệt hết ảnh phân thân của Naruto
cho thấy, tốc độ trung bình của thầy ấy là…blah blah.”

“Nếu như không xét đến những điều kiện…blah blah…Thì từ khoảng cách chúng ta
đến Kakashi-sensei, nếu muốn thành công tập kích thì cần phải ra tay với một
tốc độ ít nhất là…blah blah,…”

Không hơi đâu mà nghe bà cô này lải nhải, Sasuke vô cùng quyết đoán lựa chọn
trực tiếp cắt ngang.

“Hiện tại không phải là lúc bàn về chuyện này! Ta và Naruto sẽ tấn công, còn
Sakura…Tìm một vị trí an toàn mà nấp đi!”

Sakura: “(ಥ﹏ಥ)”[Sasuke-kun! Người ta chỉ là muốn soát một ít tồn tại cảm thôi
mà…]

Mà lúc này, nhìn đến một màn đồng đội tác chiến của 3 đứa nhóc, cả Kakashi
đang đứng phía xa và Akashi vẫn còn nằm trên cây, đều không mưu mà hợp, gần
như cùng một lúc nở một nụ cười.

“Bọn nhóc này/Đám quỷ này…Xem ra, lại càng không thể khinh thường rồi!”


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #21