Ở Konoha Có Pokemon Trainer(thượng)


Người đăng: evolrediar

Ở trên đường phố Konoha, một đám người qua đường đang chỉ chỏ về phía một
thằng nhóc tầm 12-13 tuổi bàn tán xôn xao.

“Đừng lại gần thằng nhóc đó! Nó bị khùng!”

“Ừ! Tối ngày cứ thấy nó đi lang thang trên đường, tay lúc nào cũng chìa ra như
xin ăn, ta tốt bụng định cho hắn tiền, không ngờ hắn chẳng những không biết ơn
còn hét ầm lên, nói cái gì “ngươi che cmn màn hình của ta rồi!” các loại lung
tung rối loạn, thật là một kẻ điên!”

“Chưa hết đâu! Ta để ý, có nhiều lúc nó còn “địa” chằm chằm ta một cách cực kỳ
quái dị…Mặc dù người ta biết nhan sắc của mình rất mê người…nhưng dùng ánh mắt
biến thái như vậy, người ta thật không thích á!” – Một vị “mỹ nữ” nào đó họ
Akimichi bất mãn nói, dẫn theo đó là một loạt ăn dưa quần chúng rùng mình rớt
cả dưa…

“Thật ra thằng nhóc đó cũng rất đáng thương, cha mẹ nó là anh hùng của làng,
đã hi sinh trong trận “Cữu Vĩ chi loạn” 12 năm trước, từ lúc đó nó liền trở
thành cô nhi. Ở cô nhi viện, nó còn bị xếp chung phòng với thằng nhóc Hồ Ly,
kẻ thù giết cha! Có lẽ vì tiếp xúc với “thằng nhóc tai họa kia” quá lâu cho
nên nó mới trở nên điên điện dại dại như vậy…Thật tội nghiệp!”

Mà thằng nhóc điên trong miệng mọi người, Akashi Taiji, lúc này vẫn không hay
biết gì, hắn còn đang mãi mê cắm mặt vào “Pokedex” đang cầm trên tay.

“Rattata, Zigzagoon, Bidoof,…Toàn mấy con hệ Normal sida!” – Akashi ảo não
nói, sau đó ngẩng đầu dùng một ánh mắt “thất vọng toàn tập” mà nhìn đám người
trước mặt.

Ánh mắt của hắn khi dời đến một thân ảnh béo tốt nào đó đột nhiên khựng lại,
sau đó trở nên cực kỳ nóng bỏng.

“Snorlax ♀ shiny, Lv 10 có held Leftover! Tính, giờ vẫn chưa đủ Pokeball để
bắt mày!” – Akashi lầm bầm.

“Thấy chưa! Thấy chưa! Nó lại dùng ánh mắt thèm khát “biến thái” đó nhìn ta
kìa! Thật đáng sợ!” – Snorlax cái…À không! Vị “Akimichi cái” lại hét ầm lên.

[…]

Akashi Taiji, là một thằng nhóc có chuyện xưa.

Nếu để kể về thằng nhóc này, vậy phải kể về 13 năm trước. 13 năm trước, thằng
nhóc này vẫn chưa có tên Akashi Taiji, mà tên là Lê Văn Tèo, một thằng trạch
nam có quốc tịch Đông Lào!

Đúng zồi! Hắn là một người xuyên việt, một thanh niên xuyên việt mà chả biết
vì sao mình xuyên việt. Hắn chỉ nhớ, hắn ngủ trưa một giấc, liền xuyên đến thế
giới Naruto.

Khác với những “cổ nhân tiền bối” của xuyên việt club, vừa xuyên qua liền có
thân thể khỏe mạnh, có huyết thống kinh hoàng, có bàn tay vàng để bật hack.
Văn Tèo nhà ta vừa xuyên liền chơi hardmode, xuyên con mẹ nó vào con…nòng nọc
luôn.

Và thế là Văn Tèo trước khi được tận hưởng phúc lợi của xuyên việt giả thì đã
phải đối mặt với phó bản đầu tiên trong đời.

“Cuộc đua giành chiếc vé để thấy mặt trời”

Và sau một hồi cạnh tranh khốc liệt, vượt qua biết bao nhiêu cạm bẫy từ giấy
và cao su, Văn Tèo cuối cùng cũng tìm được đến nơi cần đến, hắn lúc này liền
an an ổn ổn chờ 9 tháng 10 ngày sau phá “động” mà ra.

Những hỡi ôi! Vào cái ngày hắn chuẩn bị “say hế lô với cuộc đời” thì cũng là
ngày thầy u nhà hắn ôm muối ra đi!

Người cha xấu số của hắn, Satoshi Taiji triệt để là một vị mang chủ nghĩa anh
hùng cá nhân.

Vào cái ngày “con đau vợ đẻ” quan trọng như thế mà vẫn không quên tinh thần và
nghĩa vụ của một Ninja Konoha, lăng xăng bay ra chiến trường đối diện với con
“Pokemon Huyền Thoại” Cữu Vĩ Hồ Ly. Và đương nhiên là chả làm được cái mẹ gì,
vừa gặp liền bị Cữu Vĩ cho một phát Hyper Beam – Bom Vĩ Thú 1HKO bay thẳng về
trung tâm Poke thành phố Âm Tào Địa Phủ…

Còn mẹ của hắn, Hanako Taija, cũng bởi vì mang trong người một vị xuyên việt
giả, vốn thường có aura “khắc tía má”. Cho nên sau khi dùng sức “chín trâu
mười hổ” mà “đưa” được hắn ra, cũng sức cùng lực kiệt mà lãnh cơm hộp…

Cuối cùng, gia sản duy nhất mà hai người để lại cho Lê Văn Tèo. Chỉ là một tấm
giấy khai sinh được đặt tên từ trước.

Akashi Taija

Văn Tèo…Lúc này đã là Akashi, chính thức bắt đầu cuộc hành trình của mình ở
thế giới Poke…Hokage!

“Éo thể ngờ được mình lại là “bạn nôi” với với “chân mệnh thiên tử” ! Mà “Cái
Kushina mày” Naruto! Mày ngủ có nết chút được không?” – Akashi, 1 tuổi, nằm
trong nôi, mặt ghét bỏ nhìn về phía thằng nhóc tóc vàng đang không ngừng vung
chân đạp chăn bên cạnh.

“Tính, nể mặt mày là vai chính, hiện tại anh mày nhịn, chỉ cần mai mốt mày cho
anh ôm đùi là được” – Akashi lắc đầu nói thầm.

Đã xuyên qua được 2 năm(tính luôn thời gian trong bụng mẹ), hắn đối với thế
giới này và tình huống của mình cũng đã nắm được phần nào.

Đầu tiên là vấn đề ngôn ngữ, thế giới này sử dụng là tiếng Nhật. Hắn trước khi
xuyên việt là một con trạch nam chuyên kiếm ăn từ làm sub và translate manga,
anime, cho nên đối với tiếng Nhật cũng không xa lạ gì, cộng thêm 9 tháng trong
“động” nghe gián tiếp đủ thứ lời nói trên trời dưới đất, đủ để tiếng Nhật của
hắn trở thành tiếng mẹ đẻ thứ 2. Cho nên vấn đề này hắn không hề bận tâm.

Vấn đề thứ hai, chính là làm sao để tồn tại ở thế giới này. Gần một năm không
lúc nào không hô lớn “vừng ơi mở ra!”. Akashi đã nguội lạnh hi vọng về việc
“ngậm thìa vàng chào đời”, hắn biết mình không phải thể loại có chỉ số LUCK đủ
cao để ‘auto bật” bàn tay vàng, hệ thống đính kèm sau khi xuyên việt.

Cho nên giấc mơ “bật hack, chân đạp thiên tài, tay ôm mỹ nữ, bước lên đỉnh cao
nhân sinh” đã tạm thời vô pháp thành lập, bởi vậy hắn chỉ còn thể đi theo
“sinh tồn chi đạo” của thường nhân, đó là…

Nhất quan hệ, nhì tiền tệ!

Tiền tệ thì tạm không cần đề cập, mặc dù theo luật lệ, tài sản nhà hắn sẽ được
trao trả lại cho hắn sau khi hắn đủ 18 tuổi, nhưng với mức lương “ba cọc ba
đồng” của người cha Trung Nhẫn quá cố của mình, Akashi không cảm thấy rằng tài
sản nhà mình đủ để giúp hắn đứng vững gót chân ở thế giới này.

Cho nên con đường duy nhất hắn có thể đầu tư lúc này chính là quan hệ.

Nhưng may mắn thay, ông trời không phụ người có lòng. Vào cái lúc Akashi vẫn
đang xoắn xít là nên ôm chân ai thì Đệ Tam Hokage đến như một thiên sứ và ban
cho hắn một cái đùi thật to.

Chính là để hắn có được cơ hội “share nôi” với một vị chân heo nào đó!

Vị chân heo này chính là minh chứng chuẩn mực nhất cho câu thành ngữ “Con
Hokage thì lại làm Hokage, con sãi ở chùa lại quét lá đa”.

“Bạn tôi làm lãnh đạo, cha tôi làm lãnh đạo, sư phụ của tôi làm lãnh đạo, đồng
chí của sư phụ tôi làm lãnh đạo, sư phụ của sư phụ của cha tôi làm lãnh đạo…Và
quan trong hơn hết, kiếp trước của tôi làm lãnh đạo. Bởi vậy tôi làm lãnh đạo
là niềm vui lớn của nhân dân!”

Akashi không khỏi nhớ lại vị Hokage nào đó tại buổi tuyên thệ nhậm chức vài
chục năm sau nói.

Cho nên, con đường sinh tồn mà Akashi hướng tới lúc này không hề nghi ngờ
chính là làm bảo mẫu cho thằng nhóc tóc vàng mất nết đang ngủ ngáy o o và chờ
ngày đùi nó đủ to để thay mình chở che sóng gió...

Thời gian thấm thoát thôi đưa, Akashi đã ăn cơm cô nhi viện được 4 năm. Lúc
này hắn đang phải đối mặt với lựa chọn mang tính quyết định đầu tiên trong đời
mình.

Tiếp tục làm bảo mẫu cho Naruto, Đệ Tam sẽ cấp một căn nhà cho cả hai, sinh
hoạt phí hàng tháng sẽ có người đưa tới, sống tuy có hơi khổ một chút nhưng
được cái là tuyệt đối an toàn, bởi vì luôn có FBI…Nhầm! ANBU chiếu cố 24/7.
Hoặc là trở thành con nuôi của một gia tộc nào đó, mà cụ thể người xin nhận
nuôi hắn ở đây chính là Umino Iruka.

Lý do cũng khá đơn giản, bởi vì cha mẹ của Iruka và cha của Akashi, đều là
đồng bạn và cùng hi sinh trong “Cữu Vĩ chi loạn”, tình huống của cả hai đều
rất giống nhau, cho nên Iruka sau khi biết được thân thế của Akashi liền cảm
thấy cực kỳ đồng cảm và xin phép Đệ Tam được nhận hắn là em trai.

Đối với Iruka Umino vị “Nhà Giáo Nhân Dân” tương lai này, Akashi cũng không hề
bài xích, mà ngược lại, tương đối kính nể.

Nhiều người nói, chiêu thức mạnh nhất của Naruto là Rasengan, là Cữu Vĩ Hình
Thái, là Tiên Nhân Thuật,…Nhưng Akashi không cho rằng là vậy, hắn cho rằng,
chiêu thức mạnh nhất, bá đạo nhất của Naruto chính là…Miệng Độn: Thông Não Chi
Thuật.

Các ngươi không thấy trong chiến đấu, Naruto chỉ dùng những chiêu thức kia để
làm nền, còn kết thúc lúc nào cũng bằng Miệng Độn sao? Từ Zabuza, Gaara,
Itachi, Nagato, Obito, Sasuke, có thằng nào ngoại lệ tránh thoát được số phận
bị thông não? Toàn bộ sau khi dính chiêu chỉ có một kết cục duy nhất:

Ngoan như cún và vô điều kiện dân hiến sinh mệnh của mình vì lý tưởng cách
mạng…

Bởi vậy mới nói, “Miệng Độn: Thông Não Chi Thuật” mới là chung cực nhẫn thuật
của Naruto.

Mà người truyền dạy chung cực nhẫn thuật này cho Naruto lại là ai? Không phải
Kakashi, không phải Jiraiya, cũng không phải Lục Đạo Tiên Nhân…Mà chính là
người thanh niên 18 tuổi đang đứng trước mặt này đây, Umino Iruka!

Nhưng đó chỉ là chuyện trà dư tửu hậu thôi, cái quan trọng nhất ở đây chính
là:

Ô dù siêu bự!

Ở hậu kỳ Naruto, vị Iruka – sensei này đã ngồi lên chiếc ghế cao nhất của Bộ
Giáo Dục, danh nghĩa cao quý là giáo viên vỡ lòng của biết bao thế hệ quan
chức cấp cao trong bộ máy chính quyền Konoha, chưa kể trong đó còn có cả Tổng
Bí Thư…Nhầm! Hokage bản thân!

Nói xem, gốc này to không to?

Cho nên, đối mặt giữa hai sự lựa chọn: “Lãnh đạo và thầy của lãnh đạo, em chọn
ai?”. Akashi tỏ vẽ tương đối rối rắm.

Sau một hồi đấu tranh tâm lý, Akashi cuối cùng cũng đưa ra quyết định.

“Đi theo Naruto, có thịt ăn!”

Đây là một lựa chọn mang tính nguy hiểm, nói một cách nào đó, xuyên qua đồng
nhân, đu càng vai chính có khi là “hưởng xái”, những cũng có khi là đào hố
chôn mình a.

Aura vai chính có thể buff đồng đội là không giả, nhưng nó cũng có tỉ lệ hố
đồng đội rất cao a! Ngươi có dám chắc chỉ số LUCK của mình đủ cao để bảo mệnh
trước vô vàng thể loại boss trong tương lai hay không? Hay chỉ lại thêm một
“chiến sĩ” hi sinh vì cách mạng và góp phầm buff tâm cảnh cho nhân vật chính?
Thấy tấm gương mang tên là Neji chưa?

Cho nên, lựa chọn Iruka vẫn an toàn hơn nhiều, bởi vì ngươi chỉ cần đóng một
vai quần chúng siêu nhỏ và ăn dưa đến đại kết cục là đủ rồi, lâu lâu bước ra
soát tình cảm một chút với vài vị lãnh đạo tương lai. Đến giai đoạn hòa bình
rồi thì ngươi có thể an an ổn ổn mà sống thoải mái với một mớ quan hệ tốt đẹp
làm bàn đạp.

Đáng lý, với một thằng có bản tính cá mặn, không thích phiền toái như Akashi
thì hắn phải chọn phương án sau mới phải

Nhưng cuối cùng hắn lại chọn phương án mạo hiểm, mà lý do lại còn rất ngu.

“Bởi vì ta không cam tâm làm cá mặn cả đời a! Đã mất công xuyên qua mà không
chơi cho đã thì thà làm nòng nọc còn hơn!”

Ngay tại thời điểm hắn thay đổi tư duy của mình, quyết định từ bỏ kiếp số cá
mặn, thì trong đầu của hắn cũng đồng thời xuất hiện một dòng tin tức.

“Hệ Thống Pokemon Master khởi động hoàn tất!”

“Đậu móa! Vừng…Hệ Thống, sao giờ này ngươi mới tới a!” – Akashi vừa nghe thấy
hệ thống lên tiếng, liền mừng rỡ như điên.

Sau đó, một loại âm thanh máy móc xuất hiện:

“Xin chúc mừng ký chủ đạt được Pokemon Master hệ thống, với hệ thống nơi tay,
trở thành huấn luyện viên huyền thoại đã không còn là giấc mơ xa vời. Có được
bổn hệ thống, ký chủ sẽ có cơ hội sỡ hữu loại Item cao cấp nhất, các loại TM
mạnh nhất, và khả năng gặp được các Pokemon hiếm có nhất…” – Bô lô ba la một
tràng quảng cáo

“Stop right there!” – Akashi vội vàng cắt ngang, bởi vì hắn nghe ra được…có
mùi gì đó sai sái đâu đây “Ê thống! Đây là Konoha, là Naruto thế giới, ta tìm
đâu ra Pokemon để bắt? Đừng nói với ta là…ngươi bị gửi lộn rồi đi?”

Hệ Thống chợt im lặng hồi lâu, sau đó vẫn như không có chuyện gì xãy ra, lại
tiếp tục:

“…Gym Leader không còn là chướng ngại, Elite 4 không còn là mục tiêu, Region
Champion chỉ là định mức thấp nhất, tất cả những điều đó, chỉ cần ký chủ có
Pokemon Master Hệ Thống.”

“Mẹ nó! Thật sự là…gửi lộn rồi!” – Akashi ngã ngay ra đất.


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #1