Bắt Ngay Tại Giường.


Người đăng: BlackWiner

Chưa bao giờ cậu có cảm giác thế giới tươi đẹp như vậy. Mắt cậu sáng hơn, tai
cậu thính hơn, đầu óc cậu cũng phản ứng nhanh nhẹn hơn. Sau khi xuống lầu ba
má bà Trân nhìn chằm chằm cậu làm cậu có chút không hiểu.
- Bộ con chưa rữa sạch hay sau mà mọi người nhìn dữ vậy.
Nói cậu còn đưa tay sờ sờ gương mặt cậu. Tay vừa sờ lên cậu hết cả hồn. Mặt
cậu trước đây có những lỗ hang nhỏ do ngày xưa dậy thì để lại nhưng giờ hoàng
toàn lán mịn sờ vào cực kỳ sướng tay. Ba nói.
- Đúng là con trai cưng của ba, nhờ có gien của ba mà mày sắm được cái bản
mặt đẹp trai tới như vậy. Ha ha ha...
Ba cười ha ha chưa dứt thì bị má tát 1 vô chúi nhủi.
- Đừng có mà mơ nó đẹp trai được như vậy là nhờ gien của má nó. Chứ ông nhìn
lại cái bản mặt thúi hoắc của ông đi. Tui với ông đi ra đường lơ mơ người ta
tưởng nhầm cha con nữa đó.
Ở 2 người xem ra chỉ cần con cái có cái gì tốt thì chắc chắn là giống mình.
Bây giờ 2 người yên tâm rồi thuốc này đúng là có hiệu quả. Không uổng công bỏ
nhiều công sức tiền của để truy tìm.
Lúc này Trân lại nói.
- Anh Văn giờ đẹp trai như vậy rồi đi ra ngoài mấy đứa con gái sao chịu nổi.
Nghe mùi chua bay đầy nhà ba má cười lớn, ba nói.
- Con lo xa quá ba má chỉ nhận mỗi con là con dâu thôi. Nó mà tào lao ba bẻ
giò nó.
Nghe ba nói vậy Trân đỏ mặt cúi đầu, nhỏ giọng nói.
- Con.. Con không có ý đó.
Nảy giờ im lặng nghe mọi người nói chuyện Văn cũng xen miệng vô.
- Em lo xa quá trên đời này được mấy cô gái tốt như em mà em lo.
Cảm nhận được sự khác biệt từ cơ thể mình Văn tự tin hẳn ra, những lời bình
thường không bao giờ nói cũng thuận miệng nói ra.
Cả nhà đều vui vẻ trước sự thay đổi của Văn. Sau một hồi trò truyện, ai về
phòng nấy. Sau khi về phòng Văn vẫn không cách nào bình tĩnh được, 19 năm,
ròng rã 19 năm bị hành hạ giờ thấy được sự chuyển biến kinh người. Sau 1 hồi
lăn lộn. Cậu qua phòng Trân.
- Trân ơi, em đang làm gì vậy.
- Em đang học bài.
Nghe lộc cọc trong phòng, của mở ra. Trân vẫn xinh đẹp như vậy vẫn dễ thương
như vậy. Chiếc váy ngủ quá gối màu hồng phấn tay ngắn tôn lên vẻ đẹp mang theo
vẻ ngây thơ của cô. Văn thất thần, cậu không tự chủ được vươn tay vuốt nhẹ
khuôn mặt dễ thương của cô như thể đang nâng niu món báo vật quý giá. Cô gái
nhỏ nhìn thấy sự trìu mến trong mắt cậu, cô thẹn thùng cúi đầu nói nhỏ.
- Anh làm gì vậy kỳ quá à, ba má thấy bây giờ.
- Khà khà anh nựng vợ tương lai của anh có gì mà sợ, hồi nảy hông nghe ba má
nói hả chỉ em là con dâu của nhà này.
- Ghét, anh qua em có gì hông.
- Anh vui quá, thấy rạo tụt không bình tĩnh được qua kiếm em nói chuyện chút.
- Đâu sao đâu kể em nghe.
Nói nói 2 người vào phòng Trân, cô đến trước bàn học lấy ghế ngồi xuống. Văn
thì tự nhiên đến trước giường của cô nằm ỳ trên giường.
Ngửi lấy mùi hương thơm ngát trên giường cậu quay đầu lại nhìn Trân.
- Sau em ngồi đó qua đây ngồi nè, ngồi ghế đó đau đít á.
- Hứ ai thèm ngồi gần anh.
Nói vậy, Trân bước tới bên giường ngồi xuống. Dù đã sống chung với nhau từ nhỏ
đến lớn nhưng do Văn cứ luôn băn khoăn về cơ thể mình, nên 2 người rất ít tiếp
xúc thân mật. Cô ngồi xát mép ngoài, mặt đỏ lên.
- Anh có gì không nói bày trò gì hoài vậy.
Chưa nói hết câu, một bàn tay to quấn ngang eo cô vật cô xuống giường. Một
gương mặt đẹp trai với đôi mắt như sao trời nhìn thẳng vào mắt cô. Tim cô rung
lên mặt đỏ như muốn nhỏ máu.
Cảm thấy sự bối rối của cô gái nhỏ bên người, Văn cũng không biết phải nói gì.
Cậu chỉ như bản năng muốn ôm lấy người con gái này nhưng sao đó với kinh
nghiệm gần 20 chục năm FA cậu chẳng biết phải làm gì tiếp theo. Nhìn khuôn mặt
xinh đẹp mỹ miều của cô gái nhỏ. Cậu hung hăng hôn thẳng xuống. Cám ơn những
thước phim tình cảm nước ngoài đầy tính chất giáo dục. Lưỡi cậu nhanh chóng
tấn công và công phá hàm răng cô, cậu tham lam thăm dò từng milimet trong
miệng cô rồi cuống lấy chiếc lưỡi đinh hương thơm tho của cô. Sao 5 phút cuốn
lấy nhau, cậu mới quyến luyến rời đi đôi môi ấy. 2 người nhìn nhau trong chóc
lát. Cậu nó
- Anh sẽ giữ em bên người mãi mãi.
- Ừm.
Cô gái nhỏ lí nhí đáp. Nếu không phải các giác quan cậu vừa mới cường hóa chắc
không nghe được câu trả lời này. Cậu ôm cô vào lòng, cô thuận thế tựa vào
người cậu. 2 người nằm im lặng không nói 1 lời, nghe nhịp tim của nhau. Sau 1
hồi lâu cô nói.
- Bửa nay anh gan ghê á. Dám vô đây sàm sở em.
- Oan quá mà chẵn lẻ vợ chồng ôm hôn chút là sàm sở sao. Hay em muốn anh sàm
sở cho đàng hoàn.
Nói, tay cậu từ vùng eo bằng phẵng thon gọn của cô từ từ trược lên. Nhưng đáng
tiết hành động của cậu nhanh chóng bị bàn tay nhỏ bé chặn lại.
- Quá lắm hé, rành quá hé. Nói, chơi chiêu này bao nhiêu lần rồi.
- Đâu ra đứa con gái ngốc nghết nào lại thích 1 thằng như anh chứ. Ốm yếu
nhiều bệnh bất cứ lúc nào cũng có thể chầu trời. Chỉ có mỗi em là người con
gái duy nhất bên cạnh anh từ nhỏ đến lớn. Ba dạy anh " người mà bên con lúc
con nhỏ yếu, lúc con hoạn nạn mới là người con phải trân trọng và bảo vệ bằng
tất cả". Nên bây giờ anh quyết định rồi đợi năm sau em tròn 18 mình sẽ đăng ký
học trường nào đó trên Sài thành, khà khà anh và em sẽ mướn trọ ở chung.
- Mơ đi cưng. Hông có đâu. Ở chung để tui nấu cơm giặt đồ cho hả, đâu có ngu.
- Vậy hả, em không sợ anh bị hồ ly bắt hay sao. Thiệt là đau lòng.
- Bắt được thì bắt đi, ai mà thèm. Hứ
Nói thì nói vậy tay cô ôm cậu chặt hơn nữa như sợ cậu bay mất vậy.
- Oh vậy hả. Thiệt khổ quá mà có ai đời vợ con nó bỏ mình bơ vơ như vậy hông.
Hông được, anh quyết định rồi tới đó 2 đứa ở chung.
- Ba má không cho.
Bổng nhiên tiếng má vang lên sau cánh cửa. Rầm cửa mở ra ba má đứng ngay cửa
nhìn 2 đứa ôm nhau. Cả 2 cô cậu đứng hình nhìn ba má. Văn gian nan nói.
- Đừng nói với con là ba má nghe lén từ sớm tới giờ nghe.
Bị con trai bóc trần. Ba hơi đỏ mặt, còn má thì làm như không nghe thấy mà
truy hỏi.
- Ai cho 2 đứa ở chung. Đừng tưởng lớn rồi muốn làm gì làm nghe. Tao bẻ giò
mày à, con gái con lứa người ta còn là học sinh mà ở chung với mày ra đường
người ta cười cho. Chừng nào 2 đứa tốt nghiệp ra trường thì muốn làm gì làm.
Giờ còn đang học sinh phải có phân tất chứ.
Nghe má nói cũng phải. Dù Trân trước sau gì cũng là vợ cậu nhưng hiện tại chưa
phải. Mặc dù biết cô sẽ không quan tâm người khác nói sao, nhưng thân là chồng
tương lai cậu phải giử gìn hình tượng cho vợ mình chứ. Nên cậu bỏ qua quyết
định mê người này.
- Má nói cũng phải. Mà má chưa trả lời con tại sao ba má ở đó vậy.
- ờ ờ... Tao với ba mày đi vòng vòng nhà cho xuống cơm tình cờ nghe được mày
đòi ở chung ở riêng gì đó tao mới phá cửa vô.
- ...
Cậu im lặng, không biết phải dùng từ ngữ gì để biểu đạt cảm xúc của mình lúc
này. Cái nhà này ai không biết ba có tật ăn cơm xong ngồi nhâm nhi ly cafe đọc
báo, còn má ăn cơm xong nằm xem phim đài loan. Với lại phòng được cách âm khá
tốt, nảy giờ cậu nói chuyện với Trân toàn là thì thầm, nếu không ốp tai lên
cửa là không thể nào nghe được. Thôi má lơn nhất trong nhà má nói sao nghe vậy
đi. Kinh nghiệm 19 năm sống chung, cậu cho ra kết luận không cách nào nói lại
má được. Bổng nhiên có 1 bàn tay nhỏ chạm vào eo cậu bấu lấy miếng thịt liều
mạng xoay. Cậu đau điếng người, quay lại nhìn Trân. Cô chỉ lí nhí nói.
- Còn hông buông tay ra.
Thì ra từ sớm giờ tay cậu ngay trước mặt ba má vẫn còn ôm lấy eo Trân. Cậu
luyến tiết rút tay ra. Lúc này mặt Trân đỏ như ớt từ tai đến cổ. Nhanh chóng
đứng dậy cô cắm đầu chạy vào toa lét. Còn lại 3 người mắt to trừng mắt nhỏ.
Văn lúng túng nói.
- Con...con về phòng.
2 con người trẻ tuổi mến nhau từ rất lâu nhue vì những lý do khác nhau mà chưa
từng có hàng vi thân mạt nào, ai ngờ lần đầu thì bị phụ huynh bắt được. Không
biết có bị ám ảnh hay không.


Ta Muốn Làm Quỷ Sai???? - Chương #5