90:quan Hệ Mập Mờ


Người đăng: vuducdai

Thái Thần quay xuống phía dưới nhìn xem quản gia nói :

"Thần thiếu hỏi về Thiên Thổ đế quốc ngươi nếu biết rõ thì nói cho huynh ấy
biết nếu không mau chóng tìm người đến ."

Quản gia cúi thấp đầu chắp tay nói :

"Đế quốc này phạm vi khá xa Thanh Long thành tuy nhiên rất may vẫn nằm trong
quản hạt thế lên ta may mắn biết được về nó .Nơi ấy diện tích phần lớn bị bao
phủ bởi sa mạc tuy nhiên lại có khá nhiều sông lớn chảy qua thế lên cư dân
cũng không phải quá ít.

Đất nước này không có gì đặc sắc ngoài việc di tích khổng lồ nằm giữa sa mạc
tuy nhiên không có cơ duyên to lớn như Thanh Long thành. Nhưng được cái hạn
chế tuổi tác lên tận ba mươi khiến cho lượng người đi vào trong đa dạng hơn
rất nhiều ."

Quản gia từ trong giới chỉ lấy ra một bản đồ rồi cung kình đi tới trước mặt
dâng cho Băng Thần .Đến tận khi lui về chỗ hắn ta vẫn không dám ngẩng đầu lên
vì Băng Thần bên cạnh cô nương đẹp đến mức quá đáng .Hắn ta không muốn vô
duyên vô cớ đắc tội vị đại gia này không nói đến hắn có chấp nhặt mình hay
không nhưng Thái thiếu chắc chắn không ngại giết mình đi rồi tìm người thay
thế.

Băng Thần cũng có chú ý thái độ của người này đồng thời cảm giác rất hài lòng
bởi đồng bạn của mình được người khác tôn trọng .Thái Thần thì chưa bao giờ
thấy quản gia làm hắn ta thất vọng cả làm người biết điều mọi lúc như thế quả
nhiên hiếm thấy.

Băng Thần nhìn lấy bản đồ thì vô cùng kinh ngạc bởi vì con đường đi tới đó quá
xa đầu tiên phải đi truyền tống từ Thanh Long tới một thành trì có tên Ngọc
Thanh thành .Không những thế sau đó còn phải đi hơn một vạn dặm mới tới nói
điều này làm Băng Thần có chút khổ cực.

Thấy Băng Thần có chút không vui trên mặt Thái Thần liền nhìn về phía quản gia
.Hắn ta lập tức liền vui vẻ nói :

"Sau khi kết thúc bữa tiệc chúng ta sẽ ngay lập tức mở ra truyền tống trận sớm
như thế ngài cùng vị cô nương này sẽ đến Ngọc Thanh thành rất sớm .Sau đó ta
sẽ nhờ người giúp các ngài ở Ngọc Thanh thành ,nghe đâu bọn họ có một thứ đồ
giúp con người định hướng được ."

Băng Thần nghe thấy thế vui vẻ mỉm cười nói :

"Thế thì quá tốt còn chuyện thứ chỉ đường kia thì không cần ,chỉ cần cho ta
biết hướng thôi được rồi ."

Quản gia chắp tay cúi đầu đáp :

"Toàn bộ nghe Thần thiếu phân phó ."

Tống Ảnh Liên từ trong giới chỉ lấy ra đồ ăn sắp lên bàn ,Băng Thần bỗng nhiên
nhớ tới Vũ Thừa liền ngoái đầu lên nhìn Thái Thần hỏi :

"Vũ Thừa hắn ta thế nào rồi ."

Thái Thần đặt xuống li rượu đang uống dở nhanh chóng hồi đáp :

"Huynh ấy nghe nói đã thành công qua được thử thách của hai vị kia .Lần trước
gia tộc chiến huynh ấy chiến đấu đã áp đảo tất cả các thanh niên cùng độ tuổi
."

Băng Thần đũa gắp lấy một cục nấm trong bát canh mỉm cười nói :

"Hắn quả nhiên không để ta thất vọng ,nếu hắn đi không qua được hai người kia
thì có lẽ ta cũng khá mất mặt ."Sau đó nhét cục nấm vào mồm chậm rãi nhai nuốt
hết.

Băng Thần lấy thịt heo nướng phân ra làm hai phần phóng tới bàn của Thái Thần
cùng quản gia nói :

"Thưởng thức đi sẽ có lợi cho các ngươi ."

Hai người bị mùi hương thơm nồng nàn hấp dẫn lên cũng bắt đầu ăn .Sau đó hai
người đều có dấu hiệu đột phá, Thái Thần cùng quản gia vui mừng vội vàng cúi
đầu cảm tạ .Hai người không ngờ chỉ mỗi người một nửa đĩa đồ ăn đã có thể giúp
người tấn cấp.

Chả sao người ta không coi đám người bọn họ ra cái gì cũng phải ,Vũ Thừa thực
lực cùng thiên phú đầy đủ lên may mắn được Băng Thần chọn lựa .Ban đầu ai cũng
khinh bỉ hắn ta nhưng sau lần thất tộc chiến vừa rồi kể cả những người hơn
tuổi cũng không có cơ hội chiến thắng khi một một với Vũ Thừa.

Hắn ta không bào chữa hay tâng bốc chình mình ,trước người người chỉ trách hắn
ta lại dùng thực lực tuyệt đối để chứng minh mình đúng .Thái Thần bây giờ cũng
có chút hối hận xưa kia sao không dứt khoát theo chân Vũ Thừa.

Vài tháng nhưng thực lực tăng tiến lớn như vậy thì hắn ta chỉ cần như thế cũng
có thể chắc chắn chức gia chủ vào tay mình .Về sau gia tộc dưới tay mình cũng
rất có thể được gia tộc của Băng Thần giúp đỡ cũng không chừng.

Bây giờ tất cả chỗ tốt Vũ gia đều nuốt chọn bọn họ chỉ còn cách tiếp tục tôn
Vũ gia làm lão đại để cùng hưởng lợi ,cùng phát triển .Lúc này chỉ cần giúp
được Băng Thần bất cứ thứ gì dù chuyện thật nhỏ nhưng bọn họ cũng sẽ hết sức
làm .Chưa kể Băng Thần mỗi lần vui vẻ thưởng rất hào phóng khiên ai cũng không
thất vọng.

Băng Thần dùng bữa cũng nhanh sau đó gấp gáp cùng Tống Ảnh Liên rời đi .Một
ngàn năm cái giá phải trả quá đắt cho việc đi trễ ,hắn chưa từng có khái niệm
đợi cái gì đó một ngàn năm ở trong đầu cả.

Truyền tống trận đáng nhẽ hai ngày nữa mới được mở nhưng hôm nay lại được mở
sớm cho ba người đi qua .Người kia đi theo để thông báo cho Ngọc Thanh thành
hỗ trợ vị đại thần này, nếu không có ai đó có mắt không tròng kiếm chuyện với
hắn ta thì không tốt cho lắm.

Trời vừa rạng sáng thì ba người đã có mặt ở Ngọc Thanh thành trong ánh mắt
kinh ngạc của lính canh của tòa thành .Nhưng không có rắc rồi nào xảy ra cả
bởi người đi theo đã rất chuyên nghiệp dọn đường cho hai người.

Băng Thần cùng Tống Ảnh Liên tới một quán trọ lớn nghỉ ngơi một lúc đến kia
rạng sáng bọn họ mới bắt đầu cuộc hành trình của mình .Hắn ta phi hành một
thời gian thì thấy rất nhàm chán sau đó hắn ta chợt có một ý tưởng.

Nếu bây giờ bắt được một con phi hành yêu thú thì tốt quá khi đó mình có thể
nghỉ ngơi trong quá trình di chuyện .Tất nhiên phải di chuyển ổn định cùng
thân thể mềm mại mới có thể chọn lựa ,chứ di chuyển uốn éo cùng với cái lưng
thô ráp của Tiểu Hắc thì thôi đành kiếu.

Tuy nhiên vùng vạn quốc muốn tìm yêu thú như thế cũng hơi khó thế nên hắn ta
đành gác lại chuyện này để mai sau tính toàn tiếp .Suốt ngày Băng Thần cùng
Tống Ảnh Liên cứ ăn uống nghỉ ngơi thời gian còn lại để phi hành.

Cuộc sống cứ nhàm chán cho đến một ngày rốt cuộc bọn họ gắn được thứ mình hằng
mong ước .Nhưng cũng vì thế làm thay đổi mối quan hệ bằng hữu thân thiết giữa
Tống Ảnh Liên cùng Băng Thần trở lên kích thích hơn.

Chuyện diễn ra vào một buổi tối khi Tống Ảnh Liên đi tắm rửa Băng Thần vẫn như
bình thường chúi mũi vào đồ ăn cố gắng hưởng thụ .Vừa ăn xong muốn nằm xuống
đánh một giấc thì bỗng nhiên cảm giác được yêu khí kinh khủng từ phương hướng
dòng suối nơi Tống Ảnh Liên đang tắm.

Băng Thần vội vã lao nhanh tới dòng suối thì thấy nàng đang khổ sở chống chịu
công kích của một con chim nhìn rất giống phượng hoàng nhưng toàn thân xanh
như màu của bầu trời .Trong người Băng Thần Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc xông lên
Băng Thần vội vàng tiến tới ôm chặt Tống Ảnh Liên lui nhanh về đằng sau.

Tính danh :Lam Thiền

Huyết mạch :Bạch Phượng Tộc

Thể chất :Băng Hàn Vĩnh Cửu

Nguyên tố : Băng ,Hỏa

Tu luyện :Nguyên khí

Nguyên khí : Vũ Đế nhị cấp

Pháp Thuật :Không

Lực chiến đấu : 17 vạn - 20 vạn

Sinh mệnh : 1 vạn

Công pháp :Băng Phượng Thần Công

Chiêu thức : Băng Phong Thiên Địa ,Tuyết Nhiệt Đới

Vũ khí : Lông Vũ

Đánh giá :Thiên phú siêu việt ,thực lực rất yếu.

Bạch Phượng Tộc không phải cùng chủng tộc với Mộng Dao ,Mộng Thủy hai chị em
hay sao .Rất nhanh chóng do mất ưu thế không trung cùng Tiểu Bạch ,Tiểu Hắc
quá mạnh thế lên phượng hoàng đã nhanh chóng bị quấn cứng hết cả người.

Băng Thần lúc này mới nhớ tới một chuyện khá quan trọng ,mình đang ôm Tống Ảnh
Liên trong lòng hình như đang tắm thì phải .Đồng thời cảm giác mềm mại từ cả
hai tay làm cho hắn ta rất thích thú .Hắn quyết định giả điên coi như mình
không biết ,một tay tại vòng ba một tại vòng một tranh thủ chiếm chút tiện
nghi.

Tính ra cũng hơn nửa năm rồi hắn ta chưa có hơi phụ nữ ,lần trước cũng chỉ ôm
ấp được Tuyết Tình một chút .Bây giờ kích thích như thế này khiến cho hắn ta
không hề muốn buông tay .Tống Ảnh Liên cũng cảm nhận được tuy nhiên sợ hãi làm
nàng quên đi một lúc ,khi bình tâm lại thì thấy hai tay của hắn ta liên tục
tác quái.

Hất Băng Thần ngã ra đằng sau nàng ta vội vàng chạy đến đằng sau một gốc cây
thay đồ không thể để hắn ta chiếm thêm tiện nghi nữa .Nhưng đã có kinh nghiệm
Băng Thần chọn cách bỏ qua ánh mắt giết người của nàng ta tiến thẳng đến chỗ
con phượng hoàng.

Băng Thần lên tiếng phân phó :

"Tiểu Hắc ngươi siết nhẹ thôi không nó rụng hết lông bây giờ ."

Băng Thần đi vòng đến trước mặt con phượng hoàng vuốt lấy đầu của nó cười nói
:

"Ngươi thật xinh đẹp một tạo tác của tạo hóa ,nàng ấy cũng xinh đẹp như vậy
làm sao cả hai lại phải tàn phá nhau làm gì ."

Phượng Hoàng rít gào ,Băng Thần nhìn qua Tiểu Hắc thì nó phiên dịch cho hắn
nghe bằng một giọng nói khá hợp với tâm trạng của con phượng hoàng.

"Nhân loại ngu xuẩn mau bảo những thứ này thả ta ra ."

Băng Thần cười khổ lắc đầu dùng giọng hơi buồn nói :

"Ngươi chắc không có trải qua day dỗ thế lên không hiểu tình hình .Tiểu Bạch
ngươi vẫn muốn luyện quyền cước đúng không .Tiểu Hắc kẹp chặt con phượng hoàng
lại cho Tiểu Bạch luyện quyền ."

Băng Thần lui ra đằng sau ngồi xuống bên cạnh Tống Ảnh Liên tay nhẹ nắm lấy
tay nàng .Tuy hắn vẫn thường xuyên nắm tay nàng nhưng lúc này Tống Ảnh Văn lại
cảm thất sự khác lạ rất lớn ,có vẻ người này cũng đã bắt đầu hiểu tìn cảm của
mình.

Không khí xung quanh tuy hơi bị phá hoại bởi tiếng gào thét của con phượng
hoàng nhưng cũng tràn ngập sự mập mờ.


Ta Muốn Học Võ Công - Chương #90