87:đón Lôi Kiếp


Người đăng: vuducdai

Tống Văn Gia đang thầm vùi vẻ nhưng bỗng nhiên hơi khựng lại ngạc nhiên hỏi :

"Chị dâu ?"

Tống Ảnh Liên lúc này đã đi vào trong ,Tiểu Hắc thấy Tống Văn Gia ngạc nhiên
thì rất bình thản nói :

"Đai ca ta trong người hắn có nội tại hễ gặp nữ nhân xinh đẹp một thời gian
sau chúng ta đều đổi giọng gọi chị dâu .Liên tỷ đẹp thế này chắc cũng chỉ sớm
muộn mà thôi ,gọi trước cho nó quen miệng ."

Tống Văn Gia hồ nghi nhìn Băng Thần khiến hắn ta cười khổ nói :

"Nó được ta chiều chuộng thế lên ăn nói lung tung có gì tiền bối đừng chấp
nhặt với nó ."

Rất nhanh Tống Ảnh Liên dọn muốn lên cho hai tiểu tử này ,nhìn chúng hưởng thụ
vô cùng vẻ mặt Tống Văn Gia rất vui vẻ .Qủa nhiên thức ăn của Tống gia vẫn
miểu sát bất kể người hay yêu thú .Cố gắng chăm hai con vật này một thời gian
sau chúng nó sẽ hết sức chiếu cố con gái mình.

Vị bằng hữu kia cũng đã cho hắn ta biết khả năng chiến đâu của hai con yêu thú
.Tiểu Bạch còn trực tiếp cứu mạng con gái hắn một lần .Chăm sóc bọn chúng cũng
coi như trả ơn cho bọn chúng vậy.

Sau bữa ăn Băng Thần để Tiểu Bạch lại với nàng dù sao mang Tiểu Bạch trong
người cũng không có nhiều tác dụng lắm .Ba tháng liên tục hắn cùng hai sủng
được hai cha con Tống gia chăm sóc kỹ càng thế lên đã khiến thực lực của bọn
họ tăng đến mức đáng sợ.

Băng Thần lúc này đang ngồi một phía khác của Thần Vũ đảo nơi này không được
khai phát nhưng cũng có tác dụng của riêng nó .Nơi này những người tấn thăng
Vũ Đế chọn làm nơi đột phá để tránh ảnh hưởng đến trong thành dẫn đến cảnh tai
bay vạ gió.

Trên trời mấy đen quấn quanh những ngươi trên đảo đã cảm nhận thấy có người
chuẩn bị đột phá .Nhưng lần này đột phá không chỉ có mình Băng Thần còn có cả
Tống Ảnh Liên cùng Tiểu Hắc Lẫn Tiểu Bạch .Bốn người được Tống Văn Gia chăm
sóc đặc biệt thế lên lên cộng đồng tiến cấp.

Cách đây một canh giờ

Tống Văn Gia hơi lo lắng nói :

"Các ngươi lần này tiến cấp sẽ có nhiều nguy hiểm ,tiểu Thần người có chắc
chắn không đấy ."

Băng Thần mỉm cười trên tay toát ra lôi điện nói :

"Ngài cứ yên tâm ta chắc đến chín phần ,dù có thế nào cũng tốt hơn mỗi người
tự gánh khả năng chống qua sẽ rất thấp .Với lại chẳng phải ngài nói chúng ta
tăng tu vi có chút cưỡng ép Thiên Đạo trừng phật sẽ mạnh hơn bình thường hay
sao.

Ta có khả năng kháng lại lôi điện tuy không chắc có thể gánh được hết nhưng
giảm tải cho ba người còn lại vẫn có thể .Nếu không có ai đó không chịu được
Thiên Kiếp thì hâu quả khó có thể tưởng tượng được ."

Tống Văn Gia đành phải miễn cưỡng gật đầu bởi vì chính hắn cũng biết con gái
mình sở hữu huyết mạnh cùng thể chất qua nghịch thiên .Nếu một mình tiến cấp
thì vượt qua tỷ lệ cũng không quá năm thành .Trước kia gia tộc có trận pháp tế
lễ cho Thiên Đạo có thể giảm bớt uy lực thế nhưng ây giờ gia tộc đã không còn
.

Con gái hắn cuối cùng vẫn gặp nguy hiểm nhưng người cha như hắn lại chỉ có thể
bất lực đứng nhìn thôi .Hi vọng Băng Thần không làm cho hắn ta thất vọng ,nếu
mất con gái hắn thật sự không biết phải sống như thế nào nữa.

Bốn người bọn họ tập trung lại một chỗ ngồi xuống âm thầm vận chuyển công pháp
của mình chờ đợi thiên kiếp đến .Sau một canh giờ mây đen bắt đầu tụ tập ,Băng
Thần mở mắt nhìn lên bầu trời trong ánh mắt tràn đầy tham lam.

Thiên Đạo lôi điện trừng phạt được coi như mạnh nhất trong các loại lôi điện
được người mệnh danh "Diệt Thế Thần Lôi " .Băng Thần rất muốn chiếm được nó
thế lên mới to gan tập trung ba cái thần thể ,huyết mạch cao cấp lại cùng mình
độ kiếp với hi vọng "Diệt Thế Thần Lôi" sẽ ghé qua.

Trên bầu trời lôi điện dần dần quấn quang Băng Thần thân thể hóa thành nữa
người nửa yêu thú ma pháp trong tay tản ra bao bọc không gian hình thành trận
pháp .Trận pháp nay do tổ tiên khi tiêu diệt năm đại gia tộc một trong Lôi gia
lấy ra thượng cổ trận pháp .Thứ này sẽ giúp cho pháp sư vượt qua lôi kiếp khả
năng cao hơn tới tận bảy thành.

Chính vì thế lượng cao thủ đạt Pháp Đế của Lôi gia trước kia luôn cao nhất
trong sáu đại gia tộc .Băng Thần còn giăng ra cả ma pháp lưới với ý đồ bắt
trọn lôi điện của Thiên Kiếp lần này .Trên bầu trời lôi điện không còn có màu
trắng như bình thường nữa bên trong ẩn chứa sức mạnh kinh hoàng.

Đủ loại màu sắc lôi điện bên trên bầu trời cắn nuốt nhau nhưng rất lâu không
có bất cứ tia sét nào đánh xuống .Tống Văn Gia càng lo lắng hơn bởi khi độ
kiếm Vũ Đế sẽ phải chịu ba đạo lôi điện cực mạnh .Năm đó khi tiến cấp chính
hắn ta cũng suýt nữa bỏ mạng may mắn nhờ có trận pháp cùng đan dược lên qua
khỏi.

Bỗng nhiên trên cao im bặt không còn thất tiếng sấm sét nữa nhưng mây đen lại
trở lên đặc quánh .Một số Vũ Tôn trong thành phi hành tới nơi đây vì họ đã cảm
giác được có gì đó không đúng trong Thiên Kiếp lần này .Nhưng khi họ tiếp cận
thì bị một người chắn lại ,Tống Gia Văn rất không thích các nhân tố không an
toàn ảnh hưởng đến con gái mình vào lúc này.

"Các vị phiền lui về trong nhà đang có người tiến cấp mong các vị nhường ra
khoảng không .Đừng bắt ta phải ra tay sẽ tổn thương hòa khí ,cần nói tại hạ đã
nói xong ai không lui lại thì ta đành phải ra tay."

Trong đám người có kẻ lui lại nhưng vẫn có những kẻ không coi lời nói của Tống
Văn Gia ra gì .Bọn họ có ý định tiến tới vì nghĩ rằng bọn họ người đông Tống
Văn Gia sẽ không dám làm gì .Nhưng lúc này có vẻ bọn họ hơi sai ,Tống Văn Gia
đang rất lo lắng cho con gái lên tâm trạng cũng khá kích động.

"Sư Quyền "

Một quyền đánh vào không khí sóng xung kích hất văng mấy người kia ra xa hơn
cả dặm .Tất cả những người khác đồng loạt lui ra xa nguyên khí bao bọc thân
thể đề phòng .Một người trong đó nhíu mày nói :

"Những người này độ kiếp tại tòa thành này chúng ta chỉ xem xét có nhất thiết
ngươi phải động tay chân không .Ngươi không sợ chúng ta dẫn người quét sạch
nhà ngươi sao ."

Tống Văn Gia bắt đầu tức giận cả người hóa hoàng kim khí tức Võ Tôn đỉnh cao
toát ra khiến những người kia nhận ra uy hiếp của mình lố bịch đến mức nào
.Tống Văn Gia cười lạnh khóe môi cong lên hơi run rẩy nói :

"Ta sợ chứ sợ đến mức ta quyết định cho bọn ngươi đi chầu trời .Yên tâm gia
tộc các ngươi sẽ sớm theo sau ngay thôi ,không phải lo đến chuyện cô đơn trên
đường xuống suối vàng ."

Phía đằng xa một người nhanh chóng bay tới những kẻ kia như bắt lấy cọng cỏ
cứu mạng hết sức bình sinh gào to :

"Lý thành chủ cứu chúng ta ."

Tống Văn Gia nét mặt nháy mắt trầm xuống nhìn người kia nói :

"Thành chủ ngươi muốn can thiệp vào ân oán của ta ,ngươi đã chắc chắn chưa ?"

Lý thành chủ cũng cảm nhận được tu vi của người này hơn mình một bậc thì thân
thể hơi chấn động .Không ngờ một nhân vật mạnh mẽ như thế lại xuất hiện tại
nơi này ,tình thế của hắn ta rất bất lợi .Nhưng nếu để người này ra tay thì vị
thế của hắn sẽ bị uy hiếp nghiêm trọng đành cắn răng nói :

"Bọn họ lúc này chưa gây ra chuyện gì ,cũng đã bị ngươi tổn thương .Theo ta
thấy chuyện này đến đây kết thúc được rồi ."

Tống Văn Gia lúc này tính tình vô cùng táo bạo gằn từng chữ nói :

"Ta chỉ hỏi lại một lần thành chủ phủ muốn can thiệp vào ân oan riêng tư của
ta đúng hay không ? Đều có tu vi không tấp ngươi biết giữ mạng cho người đe
dọa mình có nguy hiểm thế nào ."

Tống Gia Văng nhìn thẳng vào thành chủ trong miệng rít ra sáu từ

"Chống hay tránh quyết định đi ."

Thành chủ nhìn thẳng vào Tống Văn Gia không nói lời nào nhưng bay về phía Thần
Vũ thành không để ý những người kia đã xem như câu trả lời .Mấy người lúc nãy
lựa chọn lui lại cũng đi theo sau ánh mắt thương hại nhìn những người kia .Thế
nhưng khóe môi không kiềm chế được nở nụ cười ,nhìn đối thủ cạnh tranh chết đi
ai không vui.

Tống Văn Gia không cho bọn họ cơ hội cầu xin như quỷ mị kết liễu từng người
một .Đây không phải chiến đấu ,đám người này thuần túy chờ chết .Trong một đám
dù không thiếu Vũ Tôn nhưng phần lớn do đan dược trồng lên mà thanh sức chiến
đâu cặn bã.

Sau đó Tống Văn Gia ổn định lại thân hình nhìn lên bầu trời mây đen cuồn cuộn
nhưng thần thức vẫn tỏa ra xung quang đảm bảo không còn ai đang sống có thể
đến gần .Bầu trời mây đen mãi không giáng xuống lôi điện làm cho hắn ta lo
lắng vô cùng.

Băng Thần lúc này cũng có chút lo lắng bởi có vẻ lần lần này lôi điện còn mạnh
hơn "Diệt Thế Thần Lôi ".Bản thân tu luyện lôi hệ ma pháp thế lên hắn cảm nhận
được sự cuồng bạo một cách quá đáng phía trên bầu trời.

Tống Ảnh Văn không biết khi nào đã mở mắt ra nắm chặt lấy tay áo của hắn hơi
rung rẩy .Băng Thần nhẹ nhàng vỗ vai nàng nhỏ giọng nói :

"Ngươi cứ yên tâm có ta thì chắc chắc sẽ không có vấn đề .Việc của ngươi là
nhắm mắt lại vận chuyển công pháp chờ đợi mọi việc qua đi ."

Băng Thần hơi nhíu mày nhìn lên không trung thầm nghĩ :

"Dù thế nào đi chăng nữa thì cũng nhanh lên đừng bắt ta phải chờ đợi lâu như
thế .Hay ngươi đang sợ ta ?"


Ta Muốn Học Võ Công - Chương #87