Người đăng: vuducdai
Thanh Long thành chủ sáng sớm hôm sau đã tiến đến Thiên Nguyên học viện phạm
vi.
"Băng Thần tiểu tử mau ra đây chịu chết ,dám giết con trai ta .Chính tay ta sẽ
xé ngươi ra thành trăm ngàn mảnh ."
Băng Thanh Vũ cùng Băng Thanh Vân đang giáo dục Vũ Thừa thì một tiếng rống
khiến cho bọn họ vô cùng khó chíu .Hai người hừ lạnh một tiếng nói với Vũ Thừa
:
"Xúc phạm chủ tử của chúng ta thi người kia nhất định phải chết lên trên không
trung lần này chúng ta sẽ cho ngươi thấy được sức mạnh của thiếu gia thân vệ
".Ba người bay lên không trung ,Vũ Thừa bây giờ đã khoác lên mình tấm áo màu
xanh dương chứng tỏ hắn ta đã đi qua kiểm duyệt của hai người.
Hai người đứng trên không trung ánh mắt tức giận nhìn cái kia cuồng đồ .Các
giáo viên của Thiên Nguyên học viện cũng nhìn ra ,họ nhận ra Thanh Long thành
chủ .Đám bọn họ mấy người ai mà không từng đi qua Thanh Long thành .Băng Thần
gan to bằng trời dám giết con trai người ta nhưng hôm nay có vẻ không phải
ngày may mắn của người kia.
Hai người lượn trước mặt Vũ Thừa nhìn kẻ kia nói :
"Ngươi dám xúc phạm thiếu gia đáng lãnh tội chết ."
Thanh Long thành chủ hừ lạnh một tiếng khinh bỉ nói :
"Hóa ra tên tiểu tử này còn có cận vệ các ngươi muốn cản ta chán sống rồi ư ."
Hai người không nói nhiều với người này lập tức ra chiêu ,cả không gian xung
quanh bỗng nhiên đọng lại .Tức giận choáng váng cả đầu óc Thanh Long thành chủ
lúc này mới cảm nhận được áp lực từ hai người kia nhưng đã quá trễ.
Một trận pháp khóa cứng làm hắn ta không thể động đậy Băng Thanh Vũ ngón tay
chỉ nhẹ một tia sáng xuyên qua đầu của tên kia .Thanh Long thành chủ cái xác
như chim gẫy cánh rớt xuống đất trong ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người
.Vũ Thừa ánh mắt tràn đầy ánh hào quang lúc này hắn ta rất mong được gặp người
đội trưởng trong truyền thuyết.
Nghĩa Hàn từ một góc khác đứng suy nghĩ cái gì đó nhưng nhanh chóng ổn định
tâm trạng tiếp tục công việc.Cứ ngỡ sẽ có một trận chiến kinh thiên động địa
nào ngờ cường giả một phương lại yếu đuối như thế trước mặt hai thân vệ của
Băng Thần.
Thực tế nếu một một thì có lẽ sẽ kẻ tám lạng người nửa cân nhưng thân vệ làm
nhiệm vụ theo cặp không phải vô cớ .Khả năng của hai người nào đó nếu phối hợp
nhau đủ tốt sẽ được xếp vào đi chung với nhau Vũ Hàn cũng cảm thấy mình cần
một cộng sự để bồi dưỡng từ bây giờ nhưng ai mới được.
Bỏ qua vấn đề này hắn ta nhanh chóng đi theo hai người kia trở về luyện tập
,bản thân hắn cũng đã có chút tác phong .Thời gian tuy ngắn ngủi hai ngày
nhưng hắn ta đã được hai người tiền bối dạy dỗ rất nhiều chiến lực cũng đã bắt
đầu có bước tiến.
Mấy cô nương cũng thấy được cảnh này biết rằng hắn ta vẫn an toàn ,còn quậy
phá rất nhiệt tình ở ngoài .Bạch Cẩm thở dài dằng dặc ủ rũ nói :
"Mong sao lần này hắn ta đi rong ruổi ở ngoài đừng cho chúng ta thêm quá nhiều
muội muội ."
Trịnh Di vui vẻ cười nói :
"Ngươi yên tâm ta đã rèn giũa để tăng định lực cho huynh ấy đảm bảo huynh ấy
sẽ không kiếm nữ nhân đâu ."
Hoa Thiên Vũ bóp mũi Trịnh Di một cái rồi nói :
"Gần một năm trước ta cũng nói tương tự như thế .Kết quả các người cũng rõ năm
người chúng ta đang ngồi đánh bài tại chỗ này .Tỷ muội, lão sư hắn ta nhìn
như thế thôi chứ phần lớn đều do nữ nhân chúng ta tự yêu thích hắn trước.
Chỉ cần thời gian rất ngắn nữ nhân sẽ tự đổ hắn ta thôi ,cần gì hắn trực tiếp
ra tay ,các ngươi quá coi thường nam nhân của chúng ta rồi . Thôi đừng nói tới
hắn nữa Cẩm muội ngươi đánh đi chứ ."
Sau đó bọn họ lại lao vào cuộc vui của mình .Nơi phương xa Băng Thần vẫn còn
đang ngủ say không biết lại có một người vì mình chết lãng xẹt như thế .Khi
mặt trời lên cao Băng Thần mới tỉnh dậy cả người đều cảm giác thư thái vô cùng
.
Hôm nay hắn ta muốn ra khỏi thành đi ra biển để tận hưởng cảm giác lần đầu
tiên tắm biển nó như thế nào .Khi tính đi ra khỏi giường thì hắn ta lại bị một
mùi hương vô cùng quyến rũ kéo lại ,hai mũi hơi nhảy hắn ta muốn tìm nguồn gốc
cảu mùi thơm đó.
Sau đó hắn ta thấy ở bên cạnh giường giữa phần đệm cùng bờ tường có một cái kẽ
,từ đó hắn ta lấy ra một chiếc áo nhỏ .Thứ này rất giống áo nâng ngực ở Trái
Đất thế nên người người đều có vẻ to hơn nữ nhân ở Trái Đất rất nhiều .Băng
Thần vừa lấy nó ra thì mùi hương liến nồng nặc ,cái mùi này hắn ta đã ngửi
trong chùa rồi.
Mùi hoa sen Băng Thần như phát hiện ra tân thế giới ,đây chắc chắn do huyết
mạch của cô nàng có vấn đề mới có thể khiến cho đồ đạc như thế .Tại sao mình
đứng gần nàng như thế lại không ngửi thấy được gì nhỉ.
Băng Thần gãi đầu ngẫm nghĩ một chút nhưng chả nghĩ ra bất cứ cái gì thế lên
quyết định nhét nó về chỗ cữ vươn vai đi ra khỏi phòng .Vừa mở cửa ra đã thấy
Tống Ảnh Liên đứng trước của làm cho hắn ta có chút giật mình .Hắn ta nghĩ có
khi nào nàng đòi lại đồ của mình không ,nhỡ đâu nàng ta thấy nó bị di chuyển
thì tưởng mình biến thái thì sao.
Nhưng không đợi hắn ta nghĩ nhiều thì nàng đã hào hứng mở miệng trước :
"Băng Thần công tử ngươi có muốn cùng ta đi thám hiểm Thủy Vũ thắng cảnh hay
không ?"
Băng Thần ngạc nhiên ngón tay chỉ chính mình nói :
"Ta sao ?"Tại sao nàng ta lại kêu một người mới gặp đi cùng .Rốt cuộc do nhan
sắc "nghiêng thùng đổ nước " của mình hay khí chất bản thân đã thăng cấp đến
một tầm cao mới.
Tống Ảnh Liên cười giải thích :
"Lần này cha ta cùng ta sẽ đi riêng nhưng ngài lại không yên tâm về ta nhưng
với thực lực của công tử thì có thể được .Thế nên lần này muốn đi riêng ta bắt
buộc phải đi cùng công tử ."
Băng Thần ngoác miệng chả biết nói gì nhưng nghĩ lại đi một chút coi như mở
rộng tầm mắt.
"Thế lúc nào chúng ta đi ?"
Tống Ảnh Liên nắm lấy tay của hắn kéo đi miệng thì nói :
"Ngay bây giờ ."
Băng Thần phản xạ nhại lại
"Ngay bây giờ ?"
Nàng ta không đáp lời hắn ta, trực tiếp lôi hắn ta xuống lầu .Đứng trước mặt
hai người chính là Tống Văn Gia đang khoanh tay nhìn nàng.
"Thế nào vị công tử này đồng ý hay không ?"Hắn ta nở nụ cười thân thiện với
Băng Thần rồi quay qua con gái hỏi ."
Tống Ảnh Liên gật đầu lia lịa đáp :
"Huynh ấy đồng ý rồi "
Tống Văn Gia rất vui vẻ đặt tay lên vai của Băng Thần nói :
"Ngươi đồng ý ư ,rất tốt con gái ta an toàn giao cho ngươi ."Nói xong hắn ta
quay đầu trước đi ra ngoài.
Tính danh : Tống Văn Gia
Huyết mạch :Hoàng Kim Sư
Thể chất :Hoàng Kim Thạch Thể
Nguyên tố :Kim ,Thổ
Tu luyện : Nguyên khí
Nguyên khí : Vũ Tôn cửu trọng
Pháp Thuật :Không
Lực chiến đấu : 499 vạn - 510 vạn
Sinh mệnh :3000
Công pháp :Hoàng Kim Sư Quyết
Chiêu thức :Kim Thân Thần Thể
Vũ khí :Quyền Sáo Kim Cang (Tôn cấp )
Trung thành : 50 (Thân Thiện )
Đánh giá :Thiên phú tốt ,thực lực vẫn yếu.
Băng Thần cảm nhận áp lực từ cái vỗ vai kia ,cảm giác giống như mình bị uy
hiếp vậy .Nhưng hắn ta không dám phản kháng lại đặc biệt khi nhìn thấy toàn bộ
chỉ số của Tống Văn Gia.
Tống Văn Gia đi ngay vì hắn đã đạt được mục đích của mình kiểm tra xem tiểu tử
này có thấy được đẳng cấp của mình hay không .Đồng thời hù dọa tên này một
chút để hắn chuyên tâm hơn vào việc bảo vệ con gái mình.
Có vẻ như quyết định của hắn đã thành công Băng Thần lúc này thật sự sợ hãi
cha của Tống Ảnh Liên.Hắn vẻ mặt như khóc nhìn nàng hỏi :
"Rốt cuộc hai cha con ngươi đến vùng khỉ ho cò gáy này làm gì ? Có biết sẽ làm
rất nhiều người sợ hãi biết không ?"
Tống Ảnh Liên vẻ mặt ngạc nhiên hỏi :
"Ngươi chỉ liếc mắt qua cha ta một tý thì đã thấy được hắn ta đẳng cấp thế nào
hay sao ?"
Băng Thần biết mình lỡ lời nhanh chóng lấp hố :
"Tộc ta có thiên phú như thế rất thuận tiên khi du hành được cái biết người
biết ta ."
Không biết tại sao nhưng Băng Thần cảm giác hai vai mình nặng trĩu ,cô gái
trước mặt giống như một món đồ quý giá .Nếu như làm sứt mẻ thì chắc chắn mình
sẽ không có một kết cục tốt.
Vừa nãy hắn ta còn chạm vào người mình ai biết được hắn có dùng thù đoạn định
vị nào lên mình không .Nhỡ đâu nàng ra chuyện chắc chắn mình sẽ trả giá thảm
trọng .Hai cái cận vệ cũng sẽ vô phương cứu giúp.
Người này sức mạnh qua vượt trội chắc chỉ có ông ngoại mình mới có thể áp đảo
được người này mà thôi .Tự tìm đường chết trong truyền thuyết chính là đây chứ
đâu .Nguyên tòa thành có bao nhiêu quán trọ thì không vào lại chọn nơi thế
này. Băng Thần rốt cuộc ngươi bị ngu ư.
Tự trách chính mình nhưng hắn đành cắn răng hoàn thành nhiệm vụ mình tự nhận.