Người đăng: vuducdai
Khi thành chủ vừa đi ra thì một người đàn ông trung niên từ trong màn bước ra
đi về phía quản gia.Người này cười nói với quản gia :
"Quản gia lần này làm rất tốt sau khi ta kế nhiệm chức thành chủ thì sẽ không
thiếu phần tốt dành cho ngươi . Bây giờ ngươi đi lo sự vụ dù sao ta lên chức
thành chủ cũng cần rất nhiều việc phải nắm bắt trong tay.Hành động từ bây giờ
sẽ giúp chúng ta chớp lấy tiên cơ không để những gia tộc khác thèm thuồng ."
Quản gia vui vẻ cười nói với người kia :
"Nhị thiếu gia thật anh minh thần võ làm việc vô cùng quyết đoán ."
Người kia cười khổ nói :
"Bọn hắn chạm vào người không thể đụng đến chết không hết tội .Thái gia chúng
ta chen chân vào trong Thanh Long thành cũng chỉ vấn đề thời gian mà thôi
.Nhưng nhờ ngươi chúng ta bớt đi bao nhiêu công sức thế nên ta chỉ giữ chức vụ
còn xử lý công vụ thì đành phải nhờ vào ngươi.
Ngươi thông minh như thế hẳn cũng phải biết nếu ta lập đủ nhiều công tích thì
chức gia chủ Thái gia đã nắm trong tay chín phần.Đến lúc đó thì thành chủ phủ
này cũng lên để lại cho ngươi đúng không nào ."
Quản gia vui mừng nói "
"Thiếu gia anh minh ta nhất định sẽ xử lý thật tốt ."Nói xong người này miệng
vẫn chưa ngậm lại tiến bước ra ngoài.
Đi ra bên ngoài thì một người phụ nhân đã đứng đợi bên hành lang ,quản gia
thấy người phụ nữ này liền đi một mạch đến một căn phòng kín .Người phụ nhân
kia cũng nhanh chân theo sau ,đến nơi thì người này đóng cửa lại nhanh chóng
lao lên ôm chầm lấy người quản gia kia.
"Thiên huynh lần này tên kia đã chết thật rồi chứ ."Người nữ nhân này chính là
phu nhân của thành chủ ,không ai biết rằng nàng có quan hệ với quản gia.
Người quản gia mặt tràn đầy căm phẫn kiên quyết nói :
"Lần này ta chắc chắn hắn chết ,nếu may mắn thoát được những người kia thì
cũng sẽ bị Thái thiếu giết chết ."Khóe môi không khỏi nở ra nụ cười nham hiểm
.
Phu nhân thành chủ thở ra một hơi như đã được giải thoát :
"Cuối cùng hai cái cha con khốn nạn này cũng đã chết .Chỉ vì bọn họ mới khiến
chúng ta chia cách nhau lâu như thế .Đã thế thằng nhóc miệng còn hôi sữa kia
cũng dám có ý định với ta ,ta hặn không thể bằm thây hắn ra .Ta bây giờ thân
xác đã nhuộm màu Tống huynh ngươi còn thương ta chứ ."
Người quản gia quay lại ôm lấy nữ nhân kia hai mắt ngấn lệ :
"Tất cả phải trách ta quá vô dụng nếu ta mạnh hơn thì đã không để muội phải
chịu nhục lâu như thế .Nhưng trời cao có mắt lần này ta kích động tên nhóc kia
khiến hắn mai phục vị thiếu gia kia .Cuối cùng chết không toàn thây, còn lão
già kia không biết rằng mình đang lao đến khiêu chiến với hai cái Vũ Tôn đỉnh
cao.
Đầu tiên thằng nhóc kia có ý định với muội chuyện đó ta cũng biết nhưng chưa
có thời cơ để khiến hắn trả giá .Đúng lúc Thái thiếu liên hệ ta thì ta biết
thời cơ đã đến ,chờ cho Thái thiếu lên chức gia chủ Thái gia ta sẽ nhận chức
thành chủ ."
Người nữ nhân kia vui vẻ nói :
"Thế thì tốt quá lúc đó ta sẽ dẫn cha mẹ cùng nhau đến nơi này hưởng phúc ."
Người quản gia nghe thế thì sắc mặt hơi biến ,người nữ nhân kia cũng rất nhạy
bén lập tức phát hiện ra không đúng liền hỏi :
"Đã có chuyện xảy ra với họ phải không ?"
Người quản gia kia bất đắc dĩ gật đầu khổ sở nói ra :
"Ngày hôm ngươi từ chối thằng nhóc kia còn khiến cha hắn cho hắn một trận .Hôm
sau hắn mang theo cận vệ tiến đến nhà ngươi ,cho cận vệ đánh hai người trọng
thương .Ta chỉ kịp cứu lấy bá mẫu thôi còn bá phụ trọng thương lên đã khí
tuyệt bỏ mình ngay sau đó ."
Người nữ nhân lập tức quá xúc động ngất xỉu quản gia thì hốt hoảng vô cùng.
Băng Thần nào ngờ bản thân mình lại bị lợi dụng một cách triệt để như thế
,chính hắn cũng không hề đoán được Thái Thần lại có trí tuế như thế.Lúc này
hắn ta vừa kết thúc bữa ăn của mình ,lấy ra một đống nguyên thạch để lên bàn
sau đó hắn ta chờ đợi nữ nhân kia đến.
Tống Ảnh Liên đã để ý từ nãy giờ thế lên biết Băng Thần đang đợi mình liền hối
hả chạy đến .Nàng híp mắt lại hỏi :
"Công tử có cần dùng thêm cái gì không ?"
Băng Thần lắc đầu cười hỏi :
"Tại ha có thể mạn phép hỏi về xuất xứ của những nguyên liệu này được không
.Có thể nói đồ ăn ở đây ngon nhất trong những thứ ta ăn từ bé tới giờ .Đã thế
lại có hiệu quả tăng tu vi ,nếu có đụng đến bí truyền thì ngươi có thể không
trả lời coi như ta mạo phạm."
Tống Ảnh Liên ngồi xuống đối diện hắn ta rồi bắt đầu kể :
"Có thể công tử mới tới nơi đây lần đầu lên không biết Thần Vũ đảo xung quanh
tất cả đều là biển .Những thứ đồ ăn này tất cả đều đến từ Thủy Vũ thắng cảnh
nó cứ một năm mở ra bốn lần ,trong đó không khác gì rừng rậm trên đất liền.
Nhưng có điều phần lớn thời gian trong năm bị nước biển che mất ,chỉ có thời
gian nhất định nào đó trong năm khi lốc xoáy ngăn ở cửa biển khiến cho nước
bên trong bị tạm thời hút cạn mới có thể đi vào .Thủy Vũ thắng cảnh không phải
chỉ có một ,chúng có tất cả ba cái chia làm trung ,hạ ,thượng.
Nàng ta chỉ vào mấy cái đĩa hắn ta ăn dở sau đó nói :
"Những thứ công tử ăn chính do cha ta từ trong trung đẳng Thủy Vũ thắng cảnh
lấy ra dùng độc môn bí pháp mới chế thành .Đồ ăn bên ngoài chỉ giữ được năm
sáu phần nguyên khí đọng lại đã tốt lắm rồi ,còn đồ ăn này đọng lại tận mười
phần .Chính vì thế giá cả của chúng mới đắt đến như thế ,tiền nào của lấy đạo
lý này chắc công tử hiểu phải không ."
Băng Thần gật đầu của mình ,giá cả của mấy thứ này còn rẻ chán so với đan dược
.Nhưng kỳ lạ đồ tốt như thế này tại sao không có khách đến ăn cơ chứ.
"Cô nương đồ ăn của quán như thé tại sao không có người đến dùng không lẽ cư
dân trong thành này ngu như lợn hay sao ."
Tống Ảnh Liên cười run rẩy hai trái bưởi trước mặt rung rinh làm Băng Thần
phải hết sức cố gắng đời đi ánh mắt ,nàng ta cười xong thì lại hơi ủ rũ nói :
"Công tử ngươi sai rồi bọn họ chỉ tránh đi thôi ,cha con chúng ta ngày đầu
tiên khai trương thì một tên công tử thế gia để ý đến ta .Hắn ta đe dọa quá
mức khiến không còn ai dám đến đây ăn ,phủ thành chủ nơi đây thì chỉ nhận tiền
sẽ nhắm mắt bỏ qua.
Nhưng ta nhất quyết không đồng ý thì hắn ta dùng đến yêu sách phong tỏa quán
ăn .Một thời gian không có ai đến ăn người ngoài nhìn vào không thấy ai cũng
không ai dám vào .Ta cũng hơi ngạc nhiên tại sao công tử vào được đến đây ."
Nàng ta vừa dứt câu thì ngoài cửa có một thanh niên dẫn theo hai cận vệ xông
vào .Người thanh niên thấy Băng Thần cùng Tống Ảnh Liên nói chuyện vui vẻ thì
tức tối vô cùng .Hắn ta xông vào chân đá văng một cái bàn gào lên :
"Tống Ảnh Liên ngươi cái nữ nhân chết tiệt này ,năm lần mười lượt tìm đến
ngươi thì cứ viện lý do lạnh lùng xa cách .Tên nhóc này vừa mới tới thì ngươi
đã cười nói với hắn .Hôm nay ta sẽ giết thằng nhóc này sau đó mang ngươi về
phủ ,người đâu lên cho ta ."
Băng Thần mở bảng thông tin lên quan sát thì thấy nguyên đám chỉ có Vũ Vương
cửu trọng đã coi như tu vi đỉnh cao.Đám ô hợp này cũng làm cho nàng ta không
làm ăn được lâu thế thế gian trật tự đảo ngược hay sao.
Băng Thần không để ý đến đám người đang lao tới ,quay mặt qua hỏi Tống Ảnh
Liên :
"Tu vi cô nương cao như thế làm sao lại để đám nhãi nhép này leo lên đầu lên
cổ như thế ."
Tống Ảnh Liên không trả lời một cước đá vào chiếc bàn khiến nó vỡ thành nhiều
mảnh mỗi một mảnh đều khiến một kẻ tiến đến bay ra ngoài .Tên công tử kia nôn
ra máu nhưng vẫn cố gắng chồm dậy nói :
"Ngươi đợi đấy ta nhất định sẽ cho bọn ngươi biết tay ,cha ta sẽ trực tiếp ra
tay các ngươi hai cái gian phu dâm phụ chờ chết đi ."
Tống Ảnh Liên lúc này mới quay qua nhìn Băng Thần nhún vai vẻ mặt bất đắc dĩ
nói :
"Đấy công tử xem kẻ nào cũng như thế thì chúng ta biết phải làm sao ?"
Băng Thần là hậu duệ ưu tú của Băng gia tất nhiên kế thừa tất cả những đặc
tính vốn có của gia tộc cùng phát huy nó lên một tầm cao mới .Băng Thần hơi
tức giận gằn giọng nói :
"Lần này chuyện do tại hạ mà ra ,thế nên nếu ta không làm tý gì đó thì thật có
lỗi với bản thân .Chính ta cũng không bao giờ có ý định chịu thiệt nếu không
phải mình làm sai .Muốn lôi ta vào thì ta sẽ cho các ngươi được toại nguyện ."
Băng Thần hình dáng hơi thay đổi hóa thành hình dạng bán yêu