56:ban Họ


Người đăng: vuducdai

Thẩm Tú không hổ danh đệ thử của Sở Hoàng chiến đấu rất mãnh liệt tuy thua
Nghiễm Thịnh rất nhiều nhưng lại không bại dưới tay hắn .Thế nhưng cách biệt
về sức mạnh cũng không phải chỉ trình độ có thể bù lại không đến năm phút sau
nàng đã có giấu hiệu bại lui.

Băng Thần tuy yếu nhưng hắn ta biết mình phải làm gì đó ,không còn thời gian
do dự rút ra thanh súng bắn liên tục về hướng Nghiễm Thịnh .Những phát bắn
nhanh đến mức ngay đầu tiên hắn ta bắn trúng liền hai phát một ngay tay ,một
ngay chân .Nghiễm Thịnh chú ý sau đó né tránh nhanh chóng lướt về phương hướng
của Băng Thần.

Băng Thần thành công giải tỏa áp lực cho Thẩm Tú thì lui nhanh ,dựng lên vài
lớp băng chắn lại .Có vẻ Nghiễm Thịnh không còn quan tâm đến Thẩm Tú nữa ,vung
vẩy vài đường kiếm khí chặn lại nàng .Kiếm của hắn công kích thẳng vào những
tầng băng kia xuyên lủng tận trong cùng suýt nữa đã đủ để khiến Băng Thần trên
mặt có một vết thương.

Thẩm Tú bị kiếm khí ngăn cản bất lực can thiệp sau đó nàng trở lên điên cuồng
,né tránh những luồng kiếm khí nhưng thân thể vẫn lao thẳng xuống dưới .Trên
người nàng đã có vài tia máu do bị kiếm khí làm bị thương nhưng nàng vẫn lao
thẳng xuống dưới.

Nghiễm Thịnh khóe miệng kéo ra hắn ta đã thành công ,lấy băng kết giới của
Băng Thần làm trục lao ngược lên không trung .Một kiếm chém hướng Thẩm Tú
khiến nàng chỉ biết cuống quýt đỡ nhưng Nghiễm Thịnh nhanh chóng một cước
khiến nàng văng ra thật xa đụng phải một thân cây lớn mới dừng lại.

Nghiễm Thịnh mỉm cười nói :

"Ta thích ngươi bao nhiêu năm đã từng có lần bày tỏ với ngươi ,không ngờ được
ngươi lại vì một thằng nhóc con miệng còn hôi sữa .Bây giờ ta sẽ tận tay giết
chết hắn ngay trước mặt ngươi .Còn tiểu tử kia hôm nay chưa phải ngày may mắn
của ta nhưng ngươi xui tận mạng ."

Hắn ta vung kiếm lên chém hết lực xuống tất cả những lớp băng vỡ nát ,Băng
Thần không tạo ra thêm bất cứ kết giới nào nữa vì không kịp nữa rồi .Băng Thần
lấy ra một vài lộ nước thuốc nhìn Nghiễm Thịnh rồi nói :

"Có lẽ đây là ngày may mắn của ngươi ,ta muốn hoàn thành tâm nguyện cuối cùng
có được không ?"

Nghiễm Thịnh hai mắt sáng lên nói :

"Được ngươi muốn làm sao ?"

Băng Thần cười nói :

"Ta muốn được nằm xuống cạnh nàng có được không ?"

Nghiễm Thịnh cười nói :

"Tiểu tử ngươi cũng thật đa tình ,ta đồng ý ."

Băng Thần ném ra mấy bình nước nuốc đi lại vị trí của Thẩm Tú nắm lấy cánh tay
của nàng rồi nói :

"Ngươi sao không cùng người khác lại mạo hiểm tới một mình ?"

Thẩm Tú thều thào :

"Ta là lão sư của ngươi nếu ta đến trễ ngươi ra chuyện gì thì sao ?"

Băng Thần cười nói :

"Ngươi cái cô gái ngốc bây giờ chúng ta sắp được chết cùng nhau ngươi có cảm
tưởng gì không ?"

Thẩm Tú trắng mắt nhìn hắn không thèm nói :

"Ta thề với trời nếu lần này thoát nạn Băng Thần ta sẽ không bao giờ để ngươi
thoát khỏi tay mình ."

Hắn ta mặc kệ nàng có đồng ý hay không hôn lên đeo môi mềm mại của nàng ,mùi
máu tanh tràn ngập nhưng hắn ta không khó chịu .Ngồi bệt xuống như lúc hai
người nồi ngắm sao Băng Thần nói :

"Nếu có cơ hội ta nhất định sẽ cho ngươi thấy từng vì sao một ."

Nghiễm Thịnh cười gằn nói :

"Hết giờ diễn trò ngôn tình chán phèo rồi tạm biệt hai người ."

Thẩm Tú nhắm mắt lại nàng sợ hãi ,Băng Thần thi nhìn thẳng Nghiễm Thịnh mặt
không cảm xúc lưỡi kiếm lia thật nhanh .Chỉ thiếu chút nữa là lấy mạng của hai
người nhưng vấn đề ở đây là họ không có vấn đề gì cả . Thanh Vân cùng Thanh Vũ
đã đến kịp cứu hai người khỏi lưỡi hái của tử thần ,Băng Thần rất ngạc nhiên
nhưng nhanh bình tĩnh lại.

"Chữa thương cho ta cùng nàng ngay ."

Băng Thần nói với Thanh Vũ

Thanh Vũ không nói không rằng một luồng ánh sáng chiếu xuyên hai người bọn họ
vết thương tất cả đều lành .Băng Thần muốn nói gì đó với Thẩm Tú nhưng khi vừa
quay qua thì một tiếng thật lớn vang vọng.

"Ba "

Trên mặt Băng Thần thêm năm dấu tay ,Thanh Vũ muốn trị thương nhưng Băng Thần
cười nói :

"Không sao ta đáng bị như thế ."

Hai người quỳ một chân cúi đầu trước mặt Băng Thần đồng thanh nói :

"Thuộc hạ vô dụng tới trễ khiến thiếu gia kinh sợ ."

Những người khác trên không trung cũng thấy được cản tượng Thẩm Tú tát Băng
Thần .Quan trọng nhất ai người vừa nãy một mình cân cả học viện lúc này lại
quỳ xuống cúi đầu trước hắn một tên nhóc mười bảy tuổi.

Băng Thần cười nói :

"Không có gì lần này các ngươi tới rất đúng lúc nếu tới sớm lại không tốt .Ta
quyết định thưởng cho các ngươi phần thương cao quý nhất Băng họ .Ngươi từ nay
tên Băng Thanh Vân còn ngươi Băng Thanh Vũ các ngươi từ nay chính thức là
người của Băng gia sống vì Băng gia chết vì Băng gia ."

Băng Thanh Vũ cùng Băng Thanh Vân quỳ xuống đồng thanh nói :

"Ta Băng Thanh Vũ (Băng Thanh Vân) nguyện tận kiếp phục vụ vì Băng gia, sống
vì Băng gia lợ ích ,chết vì Băng gia kiêu ngạo ."

Băng Thần lấy ra hai chiếc áo khoác có biểu tượng bông tuyết thật lớn trên
lưng áo .Hai người kia giang hai tay tiếp lấy vì ngày hôm nay họ đã tập luyện
hơn hai chục năm ,mục đích duy nhất là phục vụ người thiếu chủ mới sinh ra .Dù
cho Băng gia thuộc hạ có hơn hai ngàn người nhưng ngoài đội trưởng cận vệ của
hắn ta chưa từng có ai được chọn.

Băng Thần cười nói :

"Các ngươi cố gắng ,ta thấy được ta bắt đầu biết các ngươi từ mươi năm trước
lúc đó các ngươi chỉ là những kẻ yếu nhất trong đám kia .Mười năm sau các
ngươi đã mạnh mẽ đến mức có thể làm cận vệ cho ta ,lần này chính thức các
người cứu ta một mạng .Công lao của các ngươi khiến ngươi xứng đáng để các
ngươi mặc nó trên người đừng để ta thất vọng ."

Hai người quỳ ai chân xuống dập đầu nói :

"Vâng thưa thiếu gia ."

Hai người cởi xuống áo khoác màu xanh nhạt với biểu tượng ông tuyết màu xám
xuống ,rất quy củ mặc vào sau đó lại cung kính một lạy .Băng Thần tuy không
thích quy củ rườm ra nhưng do tổ tiên định ra xóa bỏ đi thì không tốt một chút
nào cả.

Băng Thần cười nói :

"Đưa ta lên trên nói chuyện với mấy vị lão sư ."

Hai người dùng ma thuật nâng Băng Thần lên khiến hắn ta như đi trên đất bằng
,lên đến trên cao .Gặp gương mặt lạ lẫm Băng Thần vẫn cúi chào ,Nghĩa Tuyệt
nói :

"Ngươi là con rể của Hoa Thái ."

Băng Thần chắp tay :

"Vâng đúng ạ ."

Nghĩa Tuyệt cười lên nói :

"Ta muốn xử lý Nghiễm Thịnh ngươi có thể chó nhạc phụ ngươi một bộ mặt dù sao
chuyện này cũng thuộc phạm vi xử lý của hắn ta ."

Băng Thần cười nói :

"Tất nhiên là không có vấn đề ."

Băng Thanh Vân nghiêm túc quỳ xuống nói :

"Thiếu gia kẻ kia đã gây hại đến ngài hắn ta cho người khác xử lý được nhưng
gia tộc của kẻ kia nếu bên học viện không giải quyết được phiền giao cho chúng
ta xử lý .Đây chính là quy củ của ngài đặt ra dù là nơi đâu cũng không thể phá
."

Băng Thần thở dài quay đầu lại nói :

"Các vị lão sư mong thông cảm cho chúng ta đây là quy củ người này giao cho
các vị .Nhưng đổi lại ta muốn biết gia tộc của những người này ở đâu .Dù họ là
thuộc hạ của ta nhưng đôi khi vì quy củ của ta họ lại không nghe ta mong các
ngài thông cảm ."

Thúy Hoa lão sư nói :

"Hơn hai mươi người nhưng không ai có gia tộc hay người thân chỉ có Nghiễm
Thịnh cùng Nghiễm Vĩ là người của Nghiễm gia Hắc San quốc .Trong gia tộc bọn
họ chỉ còn có hai người già cùng với mấy đứa trẻ ta nghĩ ngươi lên tha cho
những người này họ vô tội ."

Băng Thanh Vũ ánh mắt sắc lạnh đã nói :

"Thiếu gia cao quý những kẻ hèn mọn dám làm tổn thương ngài ấy thì có quan hệ
với những kẻ đó chính là tội chết .Chúng ta sẽ không để xót bất cứ kẻ nào có
khả năng lớn lên gây uy hiếp cho ngài ấy ,tốt nhất các người lên hợp tác .Dù
sao chúng ta chỉ là đội viên đội cận vệ đội trưởng của bọn ta không tốt tính
như chúng ta đâu ."

Thúy Hoa ngạc nhiên :

"Các ngươi tính đến chuyện thất bại ?"

Không ai có thể tin được hai người mạnh mẽ như thế lại tính đến khả năng thất
bại cả .Trong tư tưởng của bọn họ phải tràn đầy tự tin mới đúng chứ.Nhưng Băng
Thanh Vũ lại trả lời khiến cho bọn họ trở lên sợ hãi vô cùng.

Băng Thanh Vũ cầm lấy chiếc áo mình đã cởi bỏ rồi nói :

"Cận vệ đội hai mươi mốt người chúng ta sẵn sàng hi sinh bất cứ lúc nào để
diệt trừ những thế lực uy hiếp thiếu gia .Nhưng còn có 1979 người đang phấn
đấu để lấy được chiếc áo này .Nếu chúng ta chết đi những người khác sẽ tiếp
tục nhiệm vụ với số lượng cùng sức mạnh vượt trội hơn hai bọn ta .Chính vì thế
hãy đưa ta bản đồ dẫn tới gia tộc của người kia kết thúc nhanh mọi chuyện nếu
không chúng ta sẽ phải dùng cách của mình để tìm ra ."

Thúy Hoa thất vọng thầm than :

"Nghiễm Vĩ ta cũng không thể giúp ngươi rồi ."

Hai người mới xác định quan hệ không bao lâu thế ,nàng ta đã phải cho hắn nhặt
xác thật đúng khổng thể biết trước được điều gì .Thúy Hoa chán chường nói :

"Đi về học viện ta sẽ cho các ngươi bản đồ ,những người khác cũng về thôi chấp
pháp đội sẽ sớm đến hiện trường thu dọn ."

Không lâu sau tất cả đã ở trong học viện Băng Thần cười vui vẻ cũng hơi lâu
rồi không có cảm giác kích thích như thế này .Rút kinh nghiệm một chút lần sau
chính hắn sẽ khuấy đảo thế giới này .Nghĩ lại hình như đám người mình giết
cũng có vài kẻ có huyết mạch Băng Thần quyết định mở bảng thông tin của mình
lên coi.

Tính danh :Băng Thần

Huyết mạch :Thập Vĩ Thiên Hồ (22/100 )

Thể chất :Lục Linh Hội Tụ ( Thánh cấp có thể thăng cấp)(Chưa thức tỉnh hoàn
toàn )

Nguyên tố : Hỏa ,Băng ,Lôi ,Phong ,Thủy, Bóng tối (22/100 )

Tu luyện : Pháp thuật, Nguyên khí

Nguyên khí : Vũ Sinh lục trọng

Pháp Thuật :Pháp Vương lục trọng

Lực chiến đấu : 28000 - 36000

Sinh mệnh : 200

Công pháp :Khai Thiên Quyết, Băng Tinh Ma

Chiêu thức : Băng Tộc Cấm Chiêu ,Truyền thừa vũ kỹ Vô Danh

Vũ khí : Lưỡi Hái Thủy Thần (Thông Thiên khí )

Đánh giá :Thiên phú siêu việt ,thực lực vẫn yếu.

Không ngờ hai mươi tư người lại có đến tận hai mươi một người mang trong mình
huyết mạch thế này trực tiếp giết người cho nhanh .Nghĩ nghĩ thì thấy cách này
độ khả thi cũng rất cao nhưng giết người bừa bãi thì không tốt lắm .Giết người
cảm thấy hợp lý thì đành tìm cách để những kẻ có ý đồ với mình ra tay rồi giết
lại vậy.

Băng Thần về tới phòng thì thấy năm cô nàng đang ngồi chơi game Thẩm Tú thấy
hắn ta thì quay phắt mặt sang một bên .Cười khổ một tiếng hắn ta biết Thẩm Tú
sẽ không như những người khác dễ dụ như thế .Không hiểu tại sao lúc đó mình
lại có suy nghĩ như thế lại còn chuyển thành hành đông luôn mới kinh chứ.

Nhớ lại làn môi mềm mại của nàng Băng Thần hơi liếm mép quả nhiên vị mặn của
máu vẫn còn bên khóe môi.


Ta Muốn Học Võ Công - Chương #56