Người đăng: vuducdai
Bữa ăn diễn ra rất vui vẻ mà Băng Thần cũng cảm thấy đồ ăn ở đây thật sự là
rất ngon lành ,hai người các nàng khen cũng không sai một chút nào cả .Hắn ta
nghĩ có lên thường xuyên đi ăn ở nơi đây không dù sao đồ ăn tại căng tin
trường cũng không phải quá là ngon lành gì.
Thế nhưng đồ ăn ngon khiến cho giá cả của những thứ trong đây cũng không hề rẻ
gì ,đành phải chờ gặp Sở Hoàng lão gia tử rồi trao đổi đan dược bán lấy tiền
tiêu vậy .Ba người sau bữa ăn liền đi dạo phố nhưng không có gì độc đáo khiến
bọn họ dừng lại.
Chưa kể nghe hai nàng nói trong học viện nếu không về sớn thì sẽ phải ở bên
ngoài thế nên tất cả mọi người đều thống nhất là quay về thu viện .Về đến nơi
thì Bạch Cẩm và Trịnh Di biết thân biết phận lui ra trước dù sao vợ cả và vợ
hai cùng hắn ta đã biết bao nhiêu ngày không gặp cũng lên để họ có không gian
riêng tư.
Hành động của hai nàng được Hoa Thiên Vũ đánh giá rất cao nhưng lại gặp phải
một vấn đề mới đó chính là hai người ai là người ở bên Băng Thần tối hôm nay
.Khi mà hai nàng đang phân vân thì Băng Thần liền ôm cả hai ném lên trên
giường cởi quần áo và ngay lập tức lâm trận . Hai nàng ban đầu co chút xấu hổ
thế nhưng nhanh chóng bị ái tình làm lu mờ lý trí để cho Băng Thần tùy ý làm
bậy.
Đến sáng ngày hôm sau vì là buổi đầu tiên vào học thế lên Băng Thần cùng với
các nàng dậy rất là sớm ăn sáng xong sau đó tán ra . Băng Thần cùng hai cô
nàng đi tới phòng học của học sinh lớp đặc biệt vào trong thì quả nhiên thực
sự đặc biệt vì nó rất đẹp .Các đồ vật trang trí trong phòng nhìn sơ qua là
cũng biết giá trị to lớn vô cùng.
Băng Thần cùng hai người yên vị chờ đợi giáo viên tới và không ngoài dự đoán
người đầu tiên chính là Thẩm Tú lão sư .Thẩm Tú phát biểu :
"Các ngươi qua một ngày cảm thấy học viện như thế nào ?"
Băng Thần rất thật thà nói :
"Lúc đầu ta còn tưởng có gì đặc biệt nhưng không ngờ cũng chẳng có gì khác so
với những nơi khác .Học sinh tố chất rác rưởi kể cả về thực lực cũng như nhân
cách không nghĩ tới đỉnh cấp nhất ba mươi cái quốc gia vẫn còn có chuyện ma cũ
bắt nạt ma mới.
Ta nếu thực lực đầy đủ ngoài mặt thì nhịn nhưng đảm bảo ra hỏi học viện ta sẽ
tìm tới nhà người kia giết hết không còn một ai .Mà điều đó tất cả là do học
viện ban tặng có thể nói đây chính là nơi nuôi dưỡng hận thù tốt nhất ."
Thẩm Tú ngạc nhiên hỏi :
"Học viện có đến mức như ngươi nói không dù sao đây cũng là thế giới mạnh được
yếu thua va chạm một chút cũng có là gì ."
Băng Thần nói thẳng :
"Chính vì thế nó mới không phát triển được ,nếu mà đã tôn theo quy luật của
mạnh được yếu thua thì tai sao không trực tiếp cho chém giết nhau luôn để bớt
đi hận thù .Thay vì một cái Phong Vân đài trực tiếp thành một cái sinh tử đài
thì hơn .Khi đó xích mích xảy ra chỉ có thể một là sống hai là chết như thế sẽ
mang tính chất kiềm chế to lớn ."
Thẩm Tú ngẫm nghĩ rồi nói :
"Ta không nghĩ học viện tệ như ngươi nghĩ đâu ."
Băng Thần mỉm cười :
"Ta cũng hi vọng mọi chuyện không như ta nghĩ nhưng vừa mới đến một đám học
sinh cũ vây ta lại muốn tấn công nếu có thể ta thật sự muốn nghỉ học chuyển
sang nơi khác .Mà theo ta biết quanh đây còn có Thiên Lôi Điện ,Phong Vân Môn
,Thiện Nữ Phái. Như hôm qua hai nàng suýt nữa bị học sinh cũ mạo phạm nếu ta
là các nàng sẽ trực tiếp xin nghĩ chuyển sang Thiện Nữ phái thì hơn.
Còn nếu muốn phát triển thì qua thẳng Phong Vân Môn nơi đó môn quy sâm nghiêm
đụng tý là chết rất tốt để tu luyện . Nếu không phải là ta có quan hệ với
những người ở nơi đây thì ta đã sớm bỏ sang nơi đó rồi ,đó là chưa kể lão sư
ta không phải mạo phạm chứ còn không bằng cả một tên chấp pháp ."
Thẩm Tú mặt đen lên nhưng không biết làm sao phản bác lại những người có tài
như Băng Thần có quyền lên tiếng nói ra những điều này .Nhưng vì danh dự của
học viện và các lão sư nàng cũng đành phải nói :
"Chúng ta có thiết lập nội quy rõ ràng bọn họ sao có thể vi phạm quá nhiều ."
Băng Thần vẫn mỉm cười nói :
"Vậy ta cũng xin nói thẳng với ngài tên kia ba lần đầu chỉ chỉ mất mười bốn
ngàn lần cống hiến nếu ta nhân lúc hắn ta chuẩn bị khảo hạch hay gì đó khiến
hắn bị thương thì không còn gì tuyệt hơn .Còn nếu ví dụ ta được tổ đội với hắn
ngài không sợ ta gài bẫy để hắn ta chết ngoài học viện ư.
Ta nghĩ với mớ luật lệ lỏng lẻo này chỉ có thể rèn luyện ra một đám người biết
tranh đấu trong đầu đầy âm hiểm mà thôi .Thực lực mạnh chắc gì đã thoát được
mà các lão sư có đảm bảo là nếu có người bị ám hại mà chết các ngươi có thể
cho bọn họ công đạo không ."
Bạch Cẩm cũng nói :
"Hiên Viên gia có một người là tam cấp Vũ Sinh năm nay hai mươi đã lặn lội
thật xa sang Phong Vân môn để khảo hạch .Nghe nói là bởi vì người tham gia học
viện lần trước không biết vì sao chết bọn họ không yên tâm cho bất cứ một ai
của gia tộc tham gia học viện nữa ."
Thẩm Tú biến sắc :
"Chả sao nàng không thấy người của Hiên Viên gia tham dự lần này khảo hạch
trước kia rất nhiều đệ tử của gia tộc này nắm giữ sức mạnh to lớn trong mỗi kỳ
trăm quốc chiến.
Thế nhưng nàng vẩn thắc mắc :
"Hiên Viên gia cử người đến khảo hạch như thế đào đạo cũng thành nhân tài ở
địa phận chúng ta không phải vậy sao ."
Bạch Cẩm nói :
"Thế ngài không biết Hiên Viên gia từ một tháng trước đã chuyển sang một quốc
gia dưới quyền của Phong Vân Môn rồi ư."
Thẩm Tú kinh ngạc nói :
"Họ thật sự quyết tuyệt như thế sao ?"
Bạch Cẩm ngạc nhiên nói :
"Ngài không biết sao nhờ phần lớn ẩn thế gia tộc rời đi Bạch Vân thế lên Bạch
gia chúng ta mới vươn lên được như thế .Nếu không thì đứng trước trăm quốc đại
chiến mấy gia tộc kia xuất ra nhân tài ta dễ gì ma đánh lại được ."
Thẩm Tú sắc mặt thanh bạch sau đó nói :
"Hôm nay chúng ta chỉ làm quen các người có thể nghĩ sớm ta có việc phải đi
trước ."
Ba người ngơ ngác mà Băng Thần còn suy nghĩ có phải hay không mình quá nặng
lời.Thế nhưng nữ nhân bị xàm sỡ mà hắn ta không nói tiến nào thì đúng là không
phải nam nhân .Biết đâu nói ra thì tên kia sẽ bị trừng phạt thích đáng,nói
chung đây chính là một chuyện vui mừng.
Giờ này Sở Hà cùng Hoa Thiên Vũ chắc chắn chưa tan học thế lên hắn ta đành
phải về phòng nghỉ ngơi chờ đợi hai nàng xong tiết học buổi sáng khi đó mới đi
ăn trưa .Thẩm Tú đi về phòng giám hiệu của Sở Hoàng nói :
"Sư phụ ta muốn dùng triệu tập lệnh của mình lập thức triệu hồi các lão sư có
việc rất quan trọng liên quan đền sự tồn vong của học viện ."
Sở Hoàng không hiểu gì hết nhưng nếu nàng đã nói nghiêm trọng đến thế thì đành
phải nghe nàng huống chi nàng còn sử dụng triệu tập lệnh.Không lâu sau các lão
sư bỏ dở tiết dạy tập trung tại phòng họp chỉ trừ những người đang bận làm
nhiệm vụ ở xa thì không nói tới.
Khi thấy phòng họp đã đủ người thì nàng ta lên tiếng :
"Các vị hôm nay ngày đầu tiên đi dạy lớp đặc biệt của ta chỉ có ba người học
sinh đại diện cho những tài năng tốt nhất của ba mươi quốc gia .Ta hỏi bọn họ
cảm giác về học viện sau một ngày ở tại đây và các ngươi đoán ta nhận được câu
trả lời của bọn họ là gì không ."
Các lão sư không ai biết chuyện gì ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta thế nhưng khi
nàng nói ra thì cả phòng học im bặt.
"Học sinh Băng Thần nói đây là nơi đào tạo một đám rác rưởi kể cả về nhân cách
lẫn thực lực ."
Một vị lão sư liền nói :
"Ta kiến nghị đuổi người này khỏi học viện ."
Thẩm Tú nói :
"Đầu tiên ta cũng cảm thấy hắn ta nói quá nhưng thật sự nghe một hồi thì ta
mới nhận ra một sự thật kinh khủng, trước tiên ta sẽ đại ý nói lại những gì
mà học sinh kia nói ."
Thẩm Tú nhấp miếng nước rồi bắt đầu nói :
"Hắn ta ngày đầu tiên đến đây thì bị nhà ăn một đám học sinh cũ vây quanh
trong khi học sinh cũ mới là người gây chuyện mà còn là tính xàm sỡ nữ nhân
của hắn .Rồi hắn đánh giá lão sư của trường học chính là một đám vô dụng không
bằng đệ tử chấp pháp .Các ngươi đừng có mà tức giận ta lại cảm thấy hắn nói
đúng lên không cãi lại được gì.
Hắn ta nói thẳng may mà hắn ta cản được nếu như thành công người học sinh này
giận quá nghĩ học chuyển qua Thiên Nữ phái thì sao . Còn hắn nói thẳng nếu
không phải có quan hệ với học viện mà Hoa Thái lão sư chính là cha vợ của hắn
thì hắn đã chuyển tới Phong Vân môn hay Thiên Lôi Điện rồi.
Những nơi đó theo hắn là quy luật sâm nghiêm thích hợp để chuyên tâm tu luyện
còn nơi này thì không .Ba lần ẩu đả chỉ phạt mười bốn nghìn cống hiến hắn ta
sẵn sàng hi sinh để canh lúc người kia khảo hạch làm kẻ kia bị thương để trả
thù .Đó là chưa kể nếu xếp cho ọn họ đi ra ngoài làm nhiệm vụ hắn ta nói có
thể dễ dàng âm chết người học sinh kia.
Suy ra chúng ta chỉ là nơi bồi dưỡng thù hận cùng đám người âm hiểm mà thôi
,thấy thực lục cao hơn mình thì âm chết có thể lắm chứ .Mà những gia tộc có
người chết mà không được bàn giao hợp lý các ngươi nghĩ bọn họ sẽ xử lý như
thế nào .Nếu chỉ là trả thù thì không liên quan đến chúng là nhưng bọn họ lại
chọn chuyển sang địa phận của Phong Vân Môn ,Thiên Lôi Điện và Thiện Nữ Phái.
Cô học sinh mới của ta tên là Bạch Cẩm của Bạch gia nàng cho ta biết Hiên Viên
gia của Bạch Vân quốc lần trước có một thành viên chết không rõ nguyên nhân
thế lên họ quyết định chuyển sang địa bàn của Phong Vân Môn .Và còn vài gia
tộc cũng lựa chọn như thế nên Bạch gia mới có thể thuận lợi vươn lên.
Thế nhưng các ngươi biết thiên tài của Hiên Viên gia tộc là như thế nào không
,mười chín tuổi Vũ Sinh tam cấp đã được chúng ta biếu không cho Phong Vân Môn
.Trong khi lần này khảo hạch người có tu vi cao nhất chỉ là Vũ Sinh nhị trọng
mà còn không biết sống được bao lâu hay cũng bị người âm chết.
Ta rất thú vị muốn biết lần này thất bại trong đợt trăm quốc đại chiến chúng
ta sẽ biểu quyết nhường quyền cai trị là quốc gia nào đây ."
Im lặng bao trùm đến trong bầu không khí mà cả Sở Hoàng ngay lúc này cũng
không biết nói gì cho phải bọn họ không ngờ truyền thống lại mang đến tai hại
đến mức như thế .Sở Hoàng hỏi Thẩm Tú :
"Thế chúng ta lên giải quyết thế nào ?"
Thẩm Tú nói :
"Người nào phát hiện ra chuyện này thì nhờ người ấy nghĩ luôn cách giả quyết ,
những thứ này phải nằm trên lập trường của học sinh."
Sở Hoàng thở dài nói :
"Để ta mang hắn lại đây các ngươi đợi một chút ."
Dứt tiếng hắn ta biến mất sau đó lại suốt hiện tại phòng của Băng Thần nắm lấy
hắn rồi nhanh chóng xuất hiện tại phòng họp .Các lão sư lập tức chiêm ngưỡng
dung nhan của người bảo bọn họ là một đám vô dụng.
Sở Hoàng lập tức vào vấn đề chính :
"Ngươi đã nói ra tình trạng của học viện thì giúp chúng ta nghĩ cách giải
quyết ."
Băng Thần hơi đơ một chút rồi nói :
"Tiểu tử chỉ là người bị hại lên nói chút thôi chứ cũng không biết gì ."
Sở Hoàng cười nói :
"Tiểu tử nói đi nếu hợp lý ta tất có thưởng hậu hĩnh hai trăm ngàn cống hiến
thấy thế nào ."
Băng Thần khóe miệng muốn ngoác đến mang tai nhưng vẫn giả bộ nghiêm túc nói :
"Thứ nhất phải thay đổi lại Phong Vân đài thành Sinh Tử đài có xích mích thì
chỉ một trong hai được sống sót . Sau đó là luật lệ ẩu đả đuổi học ,mạo phạm
nữ nhân đuổi học như vậy mới có người sợ . Sau đó lập ra một bộ chuyên quan
tâm chuyện cảu học sinh ví dụ như đã là học sinh của Thiên Nguyên thì không
được để gia tộc họ chịu thiệt nhận quyền bảo hộ từ học viện.
Thứ hai giám sát các học sinh có gia thế đề phòng họ trả thù học sinh khác
,thứ ba tăng cường giám sát mỗi lần làm nhiệm vụ để khỏi có người chết .Dù cho
có chết cũng phải rõ ràng lý do bàn giao cho người nhà ,nếu phát hiện người là
bị giết thì tao ra một bảng truy nã những kẻ đó còn học sinh trong học viện
thì phế tu vi đuổi học ."
Bây giờ các lão sư đã cảm nhận được người học sinh này không phải kẻ tầm
thường suy nghĩ cặn kẽ có móc nối rõ ràng .Học viện làm như thế thì sẽ vừa ân
vừa uy lại gián tiếp kiểm soát ba mươi quốc gia một cách công khai mà không ai
dám ý kiến gì.
Sở Hoàng nói :
"Được những thứ này có thể thực hiện được Hoa Thái ta nghĩ chính là bộ môn này
người sử lý vòng ngoài hợp lý nhất . Thúy Hoa lão sư thay đổi luật lệ phối hợp
với các chấp pháp đệ tử xử lý mạnh tay để lấy làm răn đe rõ chưa . Nếu không
có việc gì thì các ngươi tán đi Băng Thần ở lại ta có chuyện cần nói riêng ."