Người đăng: vuducdai
Trên đài cao lúc này Bạch Kình đột nhiên nói với Hoa Thái :
"Tam sư huynh ngươi khuyên tiểu tử kia chịu thua đi trận chiến này chắc chắn
khó mà thắng được cái tiểu cô nương kia ta biết nàng khá rõ ."
Hoa Thái lười nói chuyện với Bạch Kình nhưng nếu có liên quan đến đối thủ của
Băng Thần lên hắn đành quay lại nghe xem hắn ta muốn nói gì .Bạch Kình lúc này
mới bình tĩnh nói :
"Bạch gia hoàng thất tuy thống trị Bạch Vân quốc thế nhưng thật ra chúng ta
không phải dòng chính mà chỉ là một chi nhánh mà thôi . Còn cái cô nương kia
là Bạch Cẩm đại tiểu thư của gia chủ dòng chính sinh ra đã là hòn ngọc quý
quan trọng nhất là nàng ta bảy tuổi huyết mạch phản tổ thế lên thực lực cùng
cấp gần như vô địch.
Mà nàng thức tỉnh chính là phong nguyên tố một loại huyết mạch nào đó ta không
rõ nhưng chắc chắn là nàng ta có thể độ không chính mắt ta đã từng thấy một
lần .Mà ta nghĩ không chỉ độ không chắc chắn nàng ta còn có thủ đoạn khác để
tấn công kẻ địch trên mặt đất tiểu tử kia làm sao mà thắng được ."
Trong khi mấy người kia đang nghe Bạch Kình kể chuyện thì Băng Thần cũng đang
ngơ ngác không biết phải làm gì bởi đối thủ của hắn ta Bạch Cẩm đang bay .Bạch
Cẩm trêu trọc :
"Thế nào Băng Thần công tử bây giờ xem ngươi làm sao sử dụng Kinh Lôi Bộ ."
Băng Thần nhìn qua trọng tài ở mép sàn đấu hỏi :
"Thế này không phạm quy ư ."
Trọng tài gật đầu nói :
"Tuy không đến Vũ Hoàng thì không thể độ không nhưng cũng có một số loại vũ kỹ
làm được điều này thế lên không thể cấm .Tất nhiên những loại vũ kỹ đó rất
tiêu hao nguyên khí thế lên sẽ không duy trì được quá lâu mà nguyên khí của cá
nhân đó ngay sau cũng sẽ thiếu hụt ."
Băng Thần cười hỏi :
"Thế nhưng ta đâu thấy nàng có chút gì là mệt mỏi đâu chứ ?"
Trọng tài nói :
"Đây chính là lý do mà các ngươi những người trẻ tuổi này phải vào Thiên
Nguyên để các lão sư dạy bảo nhìn nàng thì biết chắc chắn nàng ta không sử
dụng vũ kỹ rồi . Thế lên chỉ còn một khả năng là nàng ta thức tỉnh huyết mạch
thế lên duy trì trạng thái độ không với nàng mới trở lên nhẹ nhàng ."
Băng Thần gật đầu mặt mũi đầy tập trung nghe vị trọng tài nói chuyện chỉ cho
mình biết rằng đối thủ là người như thế nào thế lên hắn rất ngoan ngoãn thụ
giáo mà không chút kiêu ngạo .Nhưng Bạch Cẩm lại thấy hai người nói chuyện như
là nàng không hề tồn tại thi rất tức giận quanh người một ngọn gió biến đổi
quét xuống dưới sàn đấu.
Băng Thần cũng may là vẫn có chút để ý thế lên lui ra xa và né khá dễ dàng đòn
công kích vừa rồi mà dấu vết để lại khá là mờ nhạt tuy nhiên khẳng định ngọn
gió kia vẫn có thể làm người bị thương.Không còn cách nào khác dù cho độ không
bay lên hắn cũng chưa chắc đuổi kịp nàng chưa kể chuyện đó có thể làm lộ tẩy
việc hắn ta sử dụng ma pháp.
Thế lên trong giờ phú sống còn Băng Thần đã nghĩ ra một tuyệt chiêu cuối lấy
ra vũ khí của mình là Thủy Thần cắm một phần xuống san đấu hắn ta cả người
nguyên khi bốc lên . Mọi ngươi chắc chắn rằng hắn ta sẽ làm một điều gì đó khó
ai ngờ tới để giải quyết cục diện.
Băng Thần tập trung như thế làm cho Bạch Cẩm sắc mặt cũng ngưng trọng ngọn gió
xung quang cũng dao động thật mạnh .Băng Thần chợt hô lên :
"Ya a a a a a a a a a...hãy xem ta đây ."
Nhưng không dừng ở đó hắn ta bỗng khuân mặt sửng sốt tay chỉ về một hướng rồi
gào lên :
"Có con chó bay trên trời kia ."
Tất cả mọi người sửng sốt nhìn về phía Băng Thần chỉ nhưng chả thấy gì cả mà
Bạch Cẩm cũng nhìn theo rồi bỗng ngẩn ra .Nàng trong lòng thầm hô :
"Không ổn mắc lừa rồi ."
Mọi người quay lại đã thấy Băng Thần không biết dùng cách gì mà đã nhảy lên
gần cạnh Bạch Cẩm mà nàng lúc này muốn né tránh đã quá muộn . Băng Thần ôm
chầm lấy nàng sau đó hai người rơi tư do xuống dưới mặt đất vừa hạ cánh hắn ta
lập tức thủ thế muốn dùng tay ném nàng ra khỏi sàn đấu.
Thế nhưng nàng ta cũng kịp xoay người chống một chân xuống sàn mà Băng Thần
vốn là dê cụ tính trước khi nàng bay xuống táy máy tay chân một chút nàng cũng
không làm gì được mình .Cuộc đời không ai biết trước được chữ ngờ hắn ta không
ngờ nàng lại mạnh mẽ như thế và hắn cảm giác được tình thế của mình không ổn.
Bạch Cẩm là một cô gái vô cùng xinh đẹp dáng người thì không thua chút nào Sở
Hà nhìn hành động sáng nay của Băng Thần nàng vốn nghĩ hắn ta là một người
biết vì nữ nhân của mình trả thù cường địch ắt nhân phẩm cũng không tệ .Thế
nhưng vừa rồi cả trên lẫn dưới đêu bị tên này sờ một lần nàng biết mình đã sai
hoàn toàn rồi bất ngờ nối tiếp bất ngờ cùng cấp độ tu vi nhưng nàng lại phát
hiện hắn ta yếu hơn mình rất nhiều.
Khi chống lại thành công nàng tung một quyền về phía Băng Thần mà hắn ta tay
heo vẫn chưa kịp rút về lập tức ăn chọn một quyền .Hắn ta bỗng cảm thấy đồ ăn
trong dạ dày muốn đi hết ra ngoài thì chân bị quét ngang ngã xuống sàn sau đó
muốn đứng dậy nhưng phát hiện Bạch Cẩm đã leo lên người mình và một nắm tay
dần to lên.
Ngay sau đó hắn cảm giác bầu trời tối lại và các ngôi sao bắt đầu quay thật
nhanh rồi Bạch Cẩm lên tiếng :
"Ngươi có muốn phát biểu gì trước khi bị ta ném xuống sàn không ."
Băng Thần biểu lộ co chút tuyệt vọng bởi hắn ta đang bị nàng ta ngồi lên người
hai tay giữ chặt hai tay của hắn mà hắn lại yếu hơn nàng quá nhiều về thể chất
thế lên không có cách nào . Nhưng ba mươi chưa phải là tết còn nước còn tát
hắn ta cười nhạt nói :
"Ngươi chắc chắn là mình thắng ư Bạch Cẩm cô nương ."
Bạch Cẩm cười nhạo :
"Thế ngươi còn nghĩ lật bàn ."
Băng Thần biểu lộ lạnh nhạt rồi đột nhiên gào lớn :
"Có con heo bay trên trời kìa ."
Đang tập trung mọi người lại một lần nữa bị hắn ta chuyển sự chú ý mà Bạch Cẩm
cũng như vậy nàng ta lừa lần hai . Mà Băng Thần lập tức nhân cơ hội quý giá
này hai chân đạp mạnh sau đó xoay người hai tay bị Bạch Cẩm giữ thuận thế đẩy
nàng một thanh thế là nàng khi định thần lại thấy hai chân mình đã chạm vùng
đất ngoài sàn.
Mà cái tên không biết xấu hổ kia lại đang nham nhở cười nàng ta miệng thì noi
với trọng tài :
"Trọng tài nàng ta ra ngoài khu vực thi đấu rồi ta đã thắng ngươi mau tuyên bố
là ta thắng đi còn Bạch Cẩm cô nương thi đấu đã chấm dứt nam nữ khác biệt
phiền ngươi buông ra tay của ta ."
Trọng tài dù muôn phần không muốn nhưng vẫn phải tuyên bố kết quả :
"Băng Thần chiến thắng ."
Băng Thần mỉm cười nhưng khi thấy khuôn mặt âm trầm của Bạch Cẩm thì phát hiện
hai tay mình bị nàng siết chặt có chút đau thế là ngay lập tức lên tiếng :
"Bạch cô nương ngươi lên buông tay của ta ra nắm mãi thì không tốt mà ngươi
nếu muốn tấn công ta thì phải xem lại nội quy của sàn đấu rồi hãy ra tay .Một
đấm sướng tay nhưng mà tương lai sẽ đi xa mãi mãi đó nha mà vừa nãy không phải
ta có ý dù sao luận võ tay chân không có mắt thôi ."
Bạch Cẩm nghiến răng nghiến lợi nói :
"Ngươi cầu nguyện đừng để một ngày rơi vào tay của bản cô nương nếu không ta
chắc chắn khiến ngươi sống không bằng chết ."
Băng Thần nhại lại :
"Đúng là sung sướng đến chết, đôi bàn tay này chắc sẽ rất lâu không cần rửa
."
Ánh mặt sau đó lại không nghiêm túc đảo qua người của nàng từng cái bộ vị rồi
sau đó mới bình tĩnh đi xuống sàn .Thẩm Tú sắc mặt cũng không tốt muốn quay
lại để hỏi xem Hoa Thái dạy tiểu bối như thế nào nhưng ghế ngồi đã trống không
từ bao giờ.
Thế là nàng đành phân công người truyền xuống thông báo chuyện chung kết.
Một vị trọng tài kêu tên :
"Băng Thần và Vũ Nhan chuẩn bị chiến đấu trong vòng nửa canh giờ nữa ."
Băng Thần liền hô to :
"Ta chịu thua ,không cần phải đấu ."
Lá bài tẩy cuối cùng cũng đã sử dụng hai lần mà đúng như hắn ta nghĩ thể chất
của hắn ta còn lâu mới bắt kịp tu vi thế lên một cái Bạch Cẩm dùng để thí
nghiệm đã là quá đủ . Hắn ta không có xu hướng tự ngược thế nên bỏ cuộc là
biện pháp tốt nhất mà hắn ta có thể lựa chọn.
Khảo thí kết thúc còn cần chờ kết quả xếp lớp đi ra đã rồi mới tình tiếp thể
lên ai về nhà lấy mà Băng Thần hôm nay là một mình đi về .Tuy hắn ta là á quân
nhưng nhìn sao cũng có chút cô đơn chẳng qua là cha vợ thấy mất mặt lên không
cùng hắn còn hai ngươi kia thì chắc hẳn là giận dỗi rồi.
Thế nhưng Băng Thần lại không quá quan tâm đến chuyện đó vui vẻ bước từng bước
về Hoa phủ bữa tối hấp dẫn đang chờ hắn . Mà quần áo nhếch nhác cũng làm hắn
có chút khó chịu mau về trị thương rồi còn tắm rửa nữa.