:ngẫu Nhiên Gặp Được


Người đăng: vuducdai

Một hôm đang bay trên trời thì Băng Thần chợt thấy một nơi khá kỳ lạ ,nhìn từ
xa nó giống như một cánh rừng bình thường .Nhưng chính hắn khi ngồi trên lưng
của Lam Thiền chợt thất một con phi hành yêu thú bay vào trong đó xong hoàn
toàn mất tích.

Băng Thần hơi nghi ngờ nói với Lam Thiền :

"Ngươi dừng lại tại nơi này ta cần phải xác minh một vài thứ ."

Lam Thiền không ý kiến nhiều nàng ta hạ xuống gần đó ba người bắt đầu đi bộ
trong khu vực gần đó .Ngay lúc hạ xuống đã bắt đầu có chút kỳ quặc bởi vì nơi
họ hạ xuống lại có rất nhiều thảo dược quý hiếm .Càng đi gần đến nơi Băng Thần
phát hiện ra sự kiện kia thì thảo dược càng nhiều khiến cho hắn càng nghi ngờ
.

Ba người rất vui vẻ thu thập thảo dược hết sức có thể ,Lam Thiền rất vui vẻ
thế lên cũng cười với hắn ta một cái.Băng Thần lần đầu thấy nàng cười nhưng vẻ
ngạc nhiên trên mặt hắn làm cho Lam Thiền không vui .Rất ít khi nàng cảm giác
hắn vừa mắt cười một cái có thể thật lễ phép cười xã giao lại hay không.

Ba người thu lượm dược thảo đến khi đầy cả giới chỉ thì mới ngưng lại thẳng
hướng nơi kia .Hai cô nàng giới chỉ sớm đầy chỉ có thể nhìn Băng Thần tiếp tục
thu thập thảo dược vào trong Ma giới siêu rộng của mình .Băng Thần lại không
chút nào quan tâm đến cảm thụ của các nàng rất bình tĩnh thu thập mỗi lần được
thứ gì quý hiếm hắn ta lại suýt xoa làm hai cô nàng tức muốn chết.

Đi một đoạn khá xa thì mới tới được nơi Băng Thần phát hiện ra con phi hành
yêu thú bay vào nhưng không bay ra .Hắn ta lập tức lấy ra một cuộn dây bẻ lấy
một cành cây cột vào ném thật mạnh vào bên trong .Quả nhiên nhánh cây biến mất
trong sự bất ngờ của hai cô gái ,Băng Thần kéo cành cây về thì bên trên nó còn
dính lấy một ít dược liệu.

Cảm giác nó an toàn Băng Thần quay đầu nói :

"Hay chúng ta đi qua xem trong đó có gì nếu không ổn có thể nhanh chóng trở về
cũng không sao ."

Nhưng khi hắn ta quay đầu thì có một chuyện khiến hắn ta hết cả hồn Vũ Tình
cùng Lâm Thiên Thiến đang ở phía xa xa quan sát mình .Hắn không thể hiểu làm
sao họ có thể kịp đuổi theo ,sao có thể như thể được .Tống Ảnh Liên cùng Lam
Thiền cũng không thể tin được vào mắt mình thế quái nào họ có thế lần theo
được mình.

Thực ra tất cả đều do sự coi thường của Băng Thần với hai người này .Thực tế
khi giao đâu với Tiểu Bạch ,Lâm Thiến Thiến đã thành công khiến nó dính một
loại bột chuyên dùng để truy tung .Còn về phần Vũ Tình ngay từ giây phút đầu
tiên chạm vào hắn một loại bột truy tung khác đã dính vào người hắn.

Vốn Vũ Tình muốn mang hắn ta ra khỏi di tích sau đó nếu vấp phải cản trở của
những người kia thì cản đường để hắn ta chạy .Sau đó chính nàng sẽ đuổi theo
hắn ta dùng lời lẽ thuyết phục hắn đấu quân cho Quỷ Điện.

Lâm Thiến Thiến thì có tính toán khác thế nhung khi Tiểu Bạch thực lực cường
hãn như thế thì quyết định tìm riêng hắn sau .Khi đó nàng sẽ có nhiều thời
gian để cho hắn hiểu tư tưởng vĩ đại của Thánh Điện rồi cầu xin nàng tẩy lễ để
hắn gia nhập vào vĩ đại thánh điện.

Nhưng khi nàng theo dõi đến khu rừng này thật may mắn Băng Thần dừng chân cho
nàng cơ hội .Chỉ không ngờ Vũ Tình cũng ở nơi đây điều này khiến cho toàn bộ
kế hoạch của bọn họ đều đổ bể quả thật không thể tưởng tượng được.

Băng Thần quyết định nhanh chóng kéo tay của hai cô nàng đi vào trong nơi này
tuy có thể sử lý hai người này nhưng hắn không hi vọng gia trưởng của họ tìm
mình .Băng Thần vừa bước vào trong thì lập tức cảm giác không đúng một phía
trước mặt hắn ta có một chiếc ô tô đã lao tới rất gần.

Hắn ta cùng hai cô nàng theo phản xạ đưa chân ra đỡ chiếc xe tai húc họ lui ra
sau một đoạn dài ,chân của ba người đã cày nát đường xá .Một vệt thật dài vết
cày do họ gây ra chắc sẽ rất khó để khắc phục ,tài xế xe không thể tin vào mắt
của mình .Mấy người này có phải nhân loại không thế nếu nhân loại làm sao có
thể mạnh mẽ như thế.

Sau đó Băng Thần nhìn thấy hai cô nàng kia cũng theo tới, họ từ gầm xe chui
ra .Không biết làm sao nhưng Băng Thân có một cảm giác lần này rắc rồi to rồi
. Hai người kia nhanh chóng đi tới trước mặt hắn ta nhưng Băng Thần đưa tay
che trước mặt nói :

"Các vị khoan hãy làm gì hãy quan sát chung quanh một chút rồi hành động ."

Hai nàng theo bản năng nhìn xung quanh thấy khung cảnh xung quang lạ lẫm thì
cũng ngừng ý định giành lấy Băng Thần .Vũ Tình mở miệng trong ánh mắt có chút
không tin hỏi :

"Nơi đây không phải ảo cảnh do ngươi tạo ra nữa chứ ."

Băng Thần chắp tay sau đó lại bóp ngực hai nàng một cái rồi nói :

"Hai cô nương thấy chứ đây không phải ảo cảnh vả lại tại hạ lỗ mãng ,xin lỗi
."

Hai nàng bụm ngực của mình ,Lâm Thiến Thiến có ý định rút kiếm nhưng bị Băng
Thần dùng sức mạnh áp đảo chặn lại .Tay hắn vòng qua người nàng giữ chặt hai
tay của nàng khiến nàng ta không thể cựa quậy.

Băng Thần vung tay rất vui vẻ nói :

"Cô nương nhìn kỹ đi đây không phải Thánh Nguyên đại lục ,nó tên gọi Trái Đất
quê hương của ta chào đón các vị ."

Sau đó không còn cách nào khác cả bốn người đi theo Băng Thần ,bốn người phi
hành lên rất nhanh chóng đã đến cổng của Thiên gia .Người gác cổng ngạc nhiên
vô cùng vì người này hắn không thể quen thuộc hơn nhưng đã một năm chưa thấy.

"Ta vào được chứ binh ca ."

Người này hoàn hồn lại nói :

"Tất nhiên đây là nhà của ngươi cơ mà ."

Băng Thần quay lại đằng sau nói với các nàng :

"Đi thôi "

Năm người phi hành vào trong trụ sở chính ,trạch viện dòng chính Thiên gia
.Thiên Thanh vừa trò chuyện với các cháu dâu rất vui vẻ ,tuy không gặp được
cháu trai nhưng biết hắn ta khỏe mạnh đã tốt rồi .Bỗng điện thoại bàn vang lên
hắn ta nhấc điện thoại lên nhấp một ngụm trà hỏi :

"Có chuyện gì thế ?"

Người lính kia dùng giọng nói tiểu chuẩn nhất có thể nói :

"Thiếu gia về rồi ."

Thiên Thanh vui vẻ nói :

"Nó về thì kệ nó ."

Sau đó hắn ta ngậm một ngụm trà nhưng trong tai nghe người ki lại nói :

"Băng Thần thiếu gia trở về chứ không phải mấy vị thiếu gia kia ."

"Phụt "Nước trà phun ướt cuốn sách trước mặt.

Chớt hắn ta thấy cửa sổ mở ra Băng Thần đứng đó cười nhìn hắn sau lưng bốn cô
gái đẹp như tiên nữ khiến hắn há hốc mồm.

"Ông ngoại có cần phải bất ngờ như thế không ?"

Băng Thần quay lại đằng sau quát :

"Còn không chào ông ngoại ."

Bị hắn làm giật mình bốn nàng đồng thanh

"Chào ông ngoại "

Nhưng sau đó có ba người liền nhận ra hình như mình không cần phải chào thì
phải .Băng Thần cũng hơi ngạc nhiên nhưng không ảnh hưởng quá lớn hắn ta đi
đến trước mặt ông ngoại của mình .Hắn ta cười hỏi :

"Bà ngoại đâu rồi ."

Thiên Thanh đang tính nói rằng nàng ta vừa nói chuyện xong với mấy cháu dâu
chút nữa quay lại thi đã nghe tiếng chén bể .Quay lại thì thấy lão bà của hắn
đã làm rớt chén trái cây ,có vẻ nàng ta không thể tin cháu mình lại có thể trở
về nhanh như thế.

Nàng xông tới nắm lấy Băng Thần sờ soạng khiến hắn ta cười nói :

"Ngài đừng như thế ta lớn rồi ."

Nàng lập tức hỏi :

"Ngươi làm sao lại về được ?"

Băng Thần kéo nàng ta ngồi xuống ghế ,hắn bắt đầu kể chuyện diễn ra ngày hôm
nay.

Thiên Thanh lập tức nhíu mày nói :

"Vậy có nghĩa ngươi không quay về Thánh Nguyên đại lục bằng con đường cũ được
nữa .Vậy ta cũng phải nói cho ngươi mới vừa rồi ta mới sử dụng xong Thần kính
rồi muốn quay về Thanh Nguyên đại lục chắc sẽ lâu đấy ."

Lão bà của hắn ta nghe thế liền lườm hắn quát :

"Cháu trai mới về ngươi còn muốn hắn đi như thế sao ?"

Thiên Thanh bĩu môi đạo mạo vuốt râu nói :

"Thế bên kia năm cái cháu dâu để cho người khác lo ư ,hắn lớn rồi làm đàn ông
thì phải có trách nhiệm ."

Bà ngoại hắn tên Lâm Thư viện trưởng học viện pháp thuật quý tộc thành phố .Ở
nhà uy nghiêm còn vượt qua cả ông ngoại cảu hắn ta . Lâm Thư không thèm để ý
hắn ta đi tới kéo tay bốn cô nàng sau đó quay qua Lam Thiền ngạc nhiên.

"Yêu thú hóa hình ."

Lâm Thư hơi bất ngờ một chút nhưng vẫn vui vẻ hỏi :

"Ngươi thuộc chủng tộc nào cháu gái ."

Lam Thiền như bị Lâm Thư lây nhiễm sự ấm áp rất thành tâm trả lời :

"Thưa ngài ta thuộc Bạch Phượng Tộc ."

Trong khi nàng cùng mấy cô nàng trò chuyện Băng Thần dây lưng Tiểu Hắc lại bị
Thiên Thanh phát hiện cười nhạo nói :

"Ngươi từ khi nào thích nuôi thằn lằn thế ?"

Băng Thần chư kịp nói gì thì Tiểu Hắc đã bất mãn nói :

"Ông ngoại của đại ca cũng không được nói bậy ta thuộc Hắc Long tộc cao quý
sao có thể so sánh cùng thằn lằn đây là một sự xúc phạm ."


Ta Muốn Học Võ Công - Chương #100