Đấng Tối Cao.


Người đăng: vanthangvan14

Lắc đầu không hiểu, Lý Huyền nhìn hư ảnh trước mặt, ánh mắt mong chờ nhận được
câu trả lời.

“ Hmm, đầu tiên ta phải nói về khởi nguồn của con người… Khi xưa ta sáng tạo
ra không gian, thời gian cùng vô số vũ trụ, nhưng ta vẫn thấy thiếu sót gì đó,
cuối cùng ta tìm ra đó chính là sinh mệnh, dần dần ta sáng ra rất nhiều loài,
thậm chí cả những thứ mà con người gọi là thần linh, ác quỷ. Ta tạo ra vạn vật
nhưng mọi thứ hình dáng đều khác ta, bọn chúng có được sức mạnh rất lớn, hủy
thiên diệt địa. Cuối cùng ta đã mất rất nhiều thời gian suy nghĩ, ta quyết
định tạo ra con người.

Con người là lấy mô phỏng hình hài của ta mà tồn tại, vì vậy chịu đến các loài
khác ghen ghét, thậm chí thiên thần và ác quỷ cũng muốn chiếm đoạt thân xác
của con người. Nhưng đó không phải là lý do chính, lý do chính là con người
được ta trao cho trí tuệ, cùng các khả năng phát triển vô hạn, thậm chí có thể
trở thành một sáng thế thần, mặc dù những sáng thế thần đó so với ta chỉ nhỏ
yếu cực kì.

Khởi đầu, con người không có sức mạnh, nhưng bù lại là có trí tuệ, dần dần
trải qua thời gian phát triển, con người đã vượt qua các loài khác, thậm chí
phát triển được các thứ có sức hủy diệt một tinh cầu, dù nhỏ bé nhưng con
người vẫn cố gắng phát triển. Để đạt được sức mạnh, con người dùng tri thức
của mình một cách triệt để, mới đầu là truy cầu những thứ ở bên ngoài để thỏa
mãn nó nhưng rồi sau đó nhận ra những thứ bên ngoài rồi cũng có hạn, bọn họ
lại tiếp tục khám phá chính thân thể của mình và phát hiện tiềm năng vô hạn
của chính bản thân.

Nhưng vị tiên, vị thần hay ma quỷ mà các ngươi nói trong truyện dân gian có
hình dáng con người, những người đó chính là con người đi theo hướng phát
triển không truy cầu ngoại vật,… Suy cho cùng, con người là tồn tại gần với ta
nhất, thậm chí có thể nói cường đại nhất trong sinh mệnh mà ta đã tạo ra.

Cái gọi là Hệ Thống, chính là thí nghiệm của ta, liệu một con người nhỏ bé có
thể vượt qua ta được không hoặc đạt tới tầng thứ như ta! Nếu như ngươi hấp thụ
thế giới bản nguyên, thì ngươi sẽ không thể vượt qua ta! Thế giới bản nguyên
đối với các ngươi có thể nói rất lợi hại nhưng đối với ta chỉ đồ chơi nhỏ.

Ngươi nên nhớ, con người chính là mô phỏng hình hài của ta mà hình thành, có
thể tiềm lực phát triển mạnh nhất, cường đại nhất… Cái thứ bản nguyên chỉ là
khơi dậy lập tức chút tiềm lực ấy, sau đó chặn mất khả năng phát triển của con
người các ngươi, vì vậy các ngươi chỉ biết đi hấp thụ rồi lại hấp thụ, để lại
sau lưng là những tàn tích... Suy cho cùng, con người chính là mô phỏng hình
hài của ta vì vậy có thể phát triển tới tầng thứ như ta.

Ngươi nhìn, những quả cầu mà ngươi vừa tới đây nhìn thấy chính là những quả
cầu không gian, chứa đựng vô số vũ trụ, trong đó tồn tại đếm không hết sinh
mệnh đang không ngừng sinh ra và chết đi… Còn những quả cầu không gian đang
đản sinh ra vô số kia chính là những không gian mới hình thành.

Ngươi có biết tại sao thế giới mà các ngươi tưởng tượng ra lại xuất hiện ở đây
không? Đó là bởi vì tất cả những suy nghĩ, ước nguyện, tiếng nói, suy nghĩ của
mọi sinh mệnh ta đều biết được… Khi tạo ra con người, con người dần dần biết
nói, biết kể nhau nghe những câu chuyện, rồi sau đó những câu truyện tưởng
tượng ra rất thú vị, một số câu truyện ta cũng chưa từng nghĩ tới.

Cuối cùng ta cũng ban cho loài người một quyền năng mới, đó là sáng tạo ra một
không gian mới, vũ trụ mới bằng trí tưởng tượng, tuy nhiên họ lại không biết
họ đã sáng tạo ra thế giới hay vũ trụ mới. Như là thế giới vừa rồi ngươi trải
nghiệm, đó là một thế giới tưởng tượng, nhưng nó đã thành sự thật, không gian
tồn tại thế giới ấy đang ở gần đây… Cái này giải thích có thể rất dài, nhưng
tóm gọn lại, thế giới mà con người tưởng tượng sẽ biến thành sự thật, và những
thế giới ấy sẽ sinh ra tại đây...”

Lý Huyền tiếp thu một mớ kiến thức mới, đầu óc hắn giờ phút này cũng không đủ
dùng, hắn im lặng một hồi lâu, sắp xếp lại những tin tức này rồi sau đó nhìn
về phía hư ảnh nói: “ Thưa đấng tối cao, vậy là tiểu nhân đây có thể trở lại
Hokage thế giới được không ?”


Ta Là Xuyên Không Giả - Chương #38