Hokage Thế Giới


Người đăng: vanthangvan14



  • Trái Đất năm 2104

“khụ, khụ,…Xem ra ta đã đến lúc phải đi rồi.” Cụ già nằm giường ho khan, mỉm
cười nhìn về phía con cháu nói.

Trông thấy con cháu ai cũng sụt sịt, cụ già liền thở dài, giọng nói nhỏ bé:
“Đời người như giấc mộng…Các con, không nên quá đau buồn… Khụ khụ, sống ở trên
đời ai cũng phải chết cả, khụ khụ... Các con hãy sống thật tốt, hãy quý trọng
những gì mình đang có… Khụ...”

“Tạm…” – Chưa nói xong từ tạm biệt, cụ già liền nhắm mắt lại và từ trần.

“Ông nội!”

“Cha”

“Huhuhuhu”

Đám tử tôn ở trong nhà khóc lóc, sau đó chuẩn bị tang lễ cho cụ già.

**

49 ngày sau.

“Đây là đâu, ta chẳng phải chết rồi sao.” Cụ già bỗng nhiên mở mắt, kinh ngạc
nhìn rừng cây rậm rạp phía trước mặt thầm nghĩ.

< Ting!> - Một tiếng chuông vang lên trong đầu ông lão kèm theo một giọng nói
rất dễ thương: < Chúc mừng chủ nhân đã nhận được cuộc sống mới! >

Nhìn chung quanh không thấy ai mà mình vẫn nghe được giọng nói, cụ già giật
mình nghĩ chắc mình vừa nghe nhầm, kiểm tra lại thân thể của mình, chỉ thấy
mình là một người không có quần áo gì để mặc. Khiến cụ già kinh hoàng là mình
lại là một đứa trẻ mới 4 tuổi.

“Trời ạ, chẳng nhẽ thật sự mình nhận được cuộc sống mới sao!? Thật không thể
tin nổi… Không biết đám con cháu mình giờ thế nào rồi.” Cụ già thầm nghĩ, à
không, giờ phải gọi là cậu bé mới đúng.

< Chủ nhân không cần phải ngạc nhiên! Nếu như một ngày chủ nhân có đủ thực lực
có thể trở về thăm đám con cháu cũng được. > Giọng nói dễ thương lại vang lên
trong đầu cậu bé.

Đang định nói gì đó, giọng nói dễ thương này lại xuất hiện: < Ta không phải
người, cũng chẳng phải ma. Ngài có thể gọi ta là hệ thống, ta sẽ trợ giúp
ngài trở lên mạnh mẽ. Còn vì lý do sao!? Đơn giản vì ta thích, ta rảnh rỗi
không việc gì làm, lý do vậy được chưa? Ta biết ngài định hỏi cái gì,
thực ra ta ở trong người ngài nhưng không phải ở trạng thái vật chất hay tinh
thần, đây là một trạng thái rất khó để miêu tả… Nếu giải thích thì có lẽ phải
tốn chục năm mới giải thích cho ngài hiểu được. Tóm lại ngài tạm hiểu là ta là
ngai và ngài cũng là ta. Hì hì hì. >

Cậu bé không biết nói gì, lần đầu tiên trong đời gặp phải chuyện như vậy.
Nhưng mà thôi cũng chẳng sao, có thêm một cái dễ thương hệ thống thì cũng rất
thú vị, dù sao giờ mình vẫn ở 1 mình chẳng có ai cả. Ít ra thì có hệ thống cảm
giác mình cũng chẳng còn cô độc khi ở cái nơi kì lạ này.

Cậu bé hỏi: “Nơi này là nơi nào!?”

< Nơi đây là Hokage Thế Giới! Chủ nhân hẳn đã biết rồi nha, ahihi. > - Hệ
thống cười nói.

“Hokage Thế Giới! Hokage…Hokage… Trời, là thế giới Anime ngày xưa ta xem sao!?
Thật là tò mò.” Cậu bé thầm nghĩ, càng nghĩ càng thấy sướng, trước kia cậu rất
muốn đến những thế giới như trong phim ảnh sau để có thể được các sức mạnh kì
dị.

< À, chủ nhân ngài nên cẩn thận nha, vì bây giờ đang là thời chiến tranh ở
trong Hokage thế giới. Hãy mau tăng thực lực, nhanh chóng trở thành một cường
giả. Hiện tại hệ thống có một món quà tặng cho chủ nhân, có thể nói đây là quà
gặp mặt hihihi. Chủ nhân sẽ nhận được một lượt quay thưởng đỉnh cấp. Không
biết chủ nhân hiện tại muốn quay không? > - Hệ thống hỏi.

“Muốn! Muốn! Quay luôn cho ta! À, cho ta một bộ quần áo được không, hiện tại
ta đang không mảnh vải che thân đây này.” Cậu bé vội vàng trả lời hệ thống.

Đột nhiên trên người cậu bé đang từ không mảnh vải che thân liền xuất
hiện một bộ quần áo sạch sẽ, sau đó trước mặt cậu xuất hiện một
bảng thông báo mà chỉ cậu mới nhìn được.

< Ring! Ring! Ring! > - Bỗng một tiếng chuông to lớn làm cậu bé giật
mình.

< Chúc mừng chủ nhân, ngài nhận được cấp 7 vật phảm: [ Saiyan huyết thống]


< Vì là lần đầu tiên quay thưởng đỉnh cấp, hệ thống tặng thêm cho
một lượt quay thưởng đỉnh cấp nữa, xin hỏi chủ nhân có muốn quay
ngay lập tức không? Nếu chủ nhân không muốn quay thưởng lúc này thì
có thể lúc khác quay thưởng.> Liên tiếp hai lượt thông báo từ hệ
thống xuất hiện. Sau đó lập tức bảo hệ thống cho mình sử dụng [
Saiyan huyết thống], một cảm giác đau đớn toàn thân, như vạn con kiến
cắn ở trong người xuất hiện khiến cậu bé tê liệt, nằm trên mặt
đất.


Gần 30 phút trôi qua, cậu bé khôi phục bình thường rồi nói: “Hệ
thống, tiếp tục quay thưởng.”

Vứt dứt lời, lập tức mấy tiếng < Ring! Ring! Ring > sau đó lại một
thông báo vang lên: < Chúc mừng chủ nhân, ngài đạt cấp 9 vật phảm [
Vũ Trụ Thể Quả ] >

“Hệ thống, [Vũ Trụ Thể Quả] là cái gì, có thể giải thích được
không!?” Cậu bé hiếu kỳ hỏi.

Hệ thống giải thích: “[ Vũ Trụ Thể Quả ], tác dụng khủng bố như
tên gọi, chỉ cần bất kì một sinh vật nào ăn [ Vũ Trụ Thể Quả ] sẽ
đạt được thân thể cường đại nhất vũ trụ, thân thể có tốc độ hồi
phục cực nhanh, sau mỗi lần hồi phục thân thể sẽ lại cường đại hơn,
tốc độ khôi phục lại nhanh hơn, bất kì sát thương chí mạng nào đều
không thể tiêu diệt được chủ nhân ngoại trừ khi nào chủ nhân tuổi
thọ hết. Chủ nhân có thể hiểu đó như là một vòng lặp, đại khái
là ăn đòn xong lại khỏe hơn rồi lại ăn đòn lại khỏe hơn nữa, vòng
lặp này sẽ diễn ra vô hạn. Hơn nữa khi ăn [Vũ Trụ Thể Quả], chủ
nhận sẽ được tuổi thọ 12 tỷ năm.”

Nghe xong giải thích, cậu bé nuốt nước bọt một cái, tưởng tượng
đến độ bá đạo của [ Vũ Trụ Thể Quả ] khiến cậu lập tức kinh hãi
vì sự bá đạo của nó hơn cả [ Saiyan huyết thống ], đã thế lại còn
tuổi thọ 12 tỷ năm!? Đây là khái niệm gì? Lúc còn mang thân xác già
yếu ở trái đất, chính mình mới đạt tới tuổi thọ 107 năm mà thôi
nha. Đã thế trừ khi thọ mệnh bị hết, bằng không thì thân thể sẽ
mãi mãi phục sinh cho dù có bị giết thế nào đi chăng nữa.

Nếu so sánh giá trị của [ Saiyan huyết thống ] với [ Vũ Trụ Thể
Quả ] thì như là so sánh một giọt nước với một hải dương vậy.

Kiềm chế trong lòng miên man suy nghĩ, cậu bé đối với hệ thống nói:
“Lập tức cho ta phục dụng [ Vũ Trụ Thể Quả ], à, mà phẩm chất vật
phẩm là gì vậy? làm thế nào để quay thưởng đỉnh cấp lần tiếp theo
hả hệ thống.”

Đột nhiên một cỗ năng lượng bùng nổ trong người cậu bé khiến cậu
tràn đậy sức sống, sau đó đột nhiên cậu bị đau bụng, mặt tái bét,
vội vàng kiếm một bụi dậm đi đại tiện.

Trong lúc đi đại tiện, đại khái cậu đã hiểu về cách vận hành của
hệ thống, theo hệ thống giải thích thì phẩm chất vật phẩm chia làm
12 cấp, trong đó 1 thấp nhất và 12 là cao nhất. Đó là vể phẩm chất
của vật phẩm rút được, còn quay thưởng chia làm 5 cấp độ quay
thưởng phân biệt là vô cực, đỉnh cấp, cao cấp, trung cấp, hạ cấp.

Quay thưởng vô cực chắc chắn đạt được ít nhất cấp 10 vật phẩm đến
12 cấp vật phẩm và quay thưởng tiêu hao 100 000 000 triệu điểm nổi
tiếng.

Quay thưởng đỉnh cấp chắc chắn nhận được vật phẩm ít nhất cấp 7
đến cấp 9 vật phẩm và quay thưởng tiêu hao 1 000 000 triệu điểm nổi
tiếng

Quay thưởng cao cấp chắc chắn nhận được vật phẩm ít nhất cấp 5 đến
cấp 8 vật phẩm và quay thưởng tiêu hao 100 000 điểm nổi tiếng.

Quay thưởng trung cấp chắc chắn nhận được vật phẩm ít nhất cấp 3
đến 6 cấp vật phẩm và quay thưởng tiêu hao 10 000 điểm nổi tiếng.

Quay thưởng hạ cấp chắc chắn nhận được vật phẩm ít nhất cấp 1 đến
cấp 3 vật phẩm và quay thưởng tiêu hao 100 điểm nổi tiếng.

Để lấy được điểm nổi tiếng thì có thể thông qua chém giết người,
giết chó giết gà, giết trâu giết lợn, giết côn trùng đến con giun.
Thậm chí là quét dọn, rửa bát, nấu cơm, giặt giũ, chửi bới hoặc
bị người khác chửi,…Bất kể làm công việc nào, chỉ cần được người
khác biết đến là nhận được điểm nổi tiếng và nếu bị khen, bị
chửi thì độ nổi tiếng lại đạt được nhiều hơn. Tóm lại miễn sao bị
người khác biết đến và tùy theo mức độ tâm tình của người khác
đối với mình nặng hay nhẹ thì điểm nổi tiếng đạt được thấp hoặc
cao.

Đặc biệt, hệ thống còn có điểm danh theo ngày để nhận thưởng, mỗi
ngày điểm danh một lần và được rút thưởng hạ cấp một lần miễn
phí. Không những thế, còn có hệ thống nhiệm vụ, nhiệm vụ chính là
hấp thụ thế giới bản nguyên.

Chỉ cần hấp thụ hoàn toàn xong thế giới bản nguyên thì sẽ hoàn
thành nhiệm vụ, sau đó nhận được một lần quay thưởng, và quay
thưởng cấp độ cũng tùy theo cấp độ của thế giới mà phán xét.

Thế giới cấp độ phân chia từ cấp 1 đến cấp 10.

Hiện tại Hokage thế giới được xếp vào cấp độ 4.

< Nhiệm Vụ: Hấp thụ thế giới bản nguyên, đánh bại Ootsutsuki Kaguya,
cứu thế giới khỏi diệt vong.

Phần thưởng nhiệm vụ: Quay Thưởng cao cấp 1 lần > - Hệ thống thông
báo nhiệm vụ.

Biết được nhiệm vụ của hệ thống, cậu bé liền trầm ngâm suy nghĩ
rồi hỏi: “Hệ thống, ngươi nói bây giờ đang trong thời kì chiến tranh
đúng không? Vậy thì bây giờ đang là thời gian nào, đừng có nói với
ta rằng bây giờ đang là lúc chiến nhau với Madara nha! Giờ ta không
biết một chút gì về nhẫn thuật, ngươi muốn ta sống sao.”

< Chủ Nhân không phải lo lắng, hiện tại đang ở thời Chiến Quốc. Vị trí
của chủ nhân là một cánh rừng ở phía Đông Nam. Thân phận của chủ
nhân giờ là một đứa trẻ bình dân đang chạy loạn, người thân đã mất
hết…>

Đang lúc hệ thống đang nói, bỗng nhiên một đạo người xuất hiện, mỗi
tên đều mang theo dao và gậy vẫn còn dính máu, hiển nhiên đám người
này vừa mới giết người xong.

Tên cầm đầu đi tới trước mặt cậu bé, mặt dữ tợn nói: “Thằng oắt
chó chết, giờ mày chạy đi đâu, khà khà khà khà.”

Dơ tay định đấm vào mặt cậu bé, nắm đấm còn chưa tới bỗng nhiên
hắn liền bị cậu bé lắc người né tránh sau đó nhảy lên sút một cú
vào mặt, máu mũi chảy ra, lùi về sau 3 bước, tên cầm đầu khó có
thể tin nhìn vào thân hình cậu bé còn chưa cao đến hông của hắn.
Đám đồng bọn cũng ngây người, không tin được thủ lĩnh của mình có
thể bị một đứa nhóc 4 tuổi đá chảy máu mặt.

Lấy tay bụm mặt trong đau đớn, vuốt mặt một cái rồi nhìn máu từ
mặt mình dính ở tay, gầm thét lên: “Tất cả giết nó! Hôm nay ông mày
không làm thịt mày ông mày đéo làm người.”

Vừa nói vừa lao lên đánh, đồng bọn gã thủ lĩnh cũng lao lên.

Trông thấy cả đám lao lên câu bé hốt hoảng, định chạy nhưng đã không
kịp, một tên cầm gậy đập một phát ngang sường kèm theo tiếng xương
vỡ, lập tức đau đớn khiến cậu bé gục xuống đất. Tiếp theo những
tên này cầm dao và gậy tấn công, máu tươi bế bết khiến cậu bé đau
đớn gào thét, sau đó bọn người này tra tấn xẻo thịt, rút gân, lột
da, rút xương,… Những màn tra tấn khiến cậu bé đau rên lên, một tên nghe thấy
tiếng rên liền nở nụ cười độc ác, sau đó nắm một nắm đất bên cạnh nhét vào mồm
cậu rồi kéo lưỡi cậu ra rồi cắt cụt lưỡi. Sau đó chúng lại tiếp tục hành hạ
tiếp.

Cuối cùng cả đám đánh cho cậu bé không cựa cậy được, nằm im thin
thít, máu thịt bê bết, bên cạnh còn mấy mẩu xương bị rút ra, cả người trông
kinh khủng khiếp, ánh mắt cừu hận nhìn chằm chằm đám người.

“Nha ~! Ánh mắt này tao rất ưa thích hehehe, uất ức sao!? Hahaha, rác rưởi,
mày chỉ là rác rưởi mà thôi, hahaha. Quả thực rác rưởi như mày khiến tao rất
phục, bị như thế này rồi còn không chết hahaha! Ahahaha!” Tên thủ lĩnh nắm tóc
của cậu bé, độc ác nói.

“Đại ca! Tiếp theo giết nó luôn hay là chúng ta tra tấn nó tiếp?.” Một tên
đồng bọn hỏi tên thủ lĩnh.

Ánh mắt tên vừa hỏi nhìn vào cậu bé như nhìn một con kiến hôi.

Tên thủ lĩnh nghĩ chút rồi nhoẻn miệng cười nói: “Cả làng còn mỗi nó sống,
giết nó thì dễ, ta muốn nó phải chịu thêm đau đớn hơn nữa hehehe, nó vẫn còn
thoi thóp vì vậy nên chắc vẫn chịu được…”

Nói xong hắn từ trong túi quần lấy ra một túi bột ớt khô, một túi muối, vài
quả chanh rồi nhìn về phía cậu bé nói: “Cảm giác bất lực thế nào!? Hehehe,
tiếp theo chúng ta sẽ chơi tiếp nha~.”

Cậu bé muốn nói cũng không nói được vì cổ họng toàn là đất, cả người cố gắng
động đậy nhưng không được. Tên thủ lĩnh cầm túi bột ớt khô rắc vào trên người
cậu bé, khiến cậu bé mắt trợn trừng muốn ngất không ngất nước, tiếp theo tên
thủ lĩnh rắc muối xoa vào chỗ bị thương của cậu bé rồi cắt mấy quả chanh vắt
vào mắt cậu.

Chân cụt, tay cụt, người thì khắp vết thương, bụng thì bị rạch ra thấy toàn
nội tạng, một mắt thì bị móc,… Với thảm trạng như vậy giờ lại bị tra tấn tiếp
bởi tên thủ lĩnh khiến cậu hận không thể ngay lập tức chết đi được.

“Khốn khiếp! khốn khiếp! Tao muốn giết mày! Tao muốn giết mày! …” Vô cùng vô
tận ý niệm trong đầu cậu bé, ánh mắt lờ mờ do nước chanh vào mắt, nhìn không
rõ bọn người phía trước nhưng cậu vẫn nhớ như in vẻ mặt từng tên một khi
trước.

Qua môt lúc lâu, tên thủ lĩnh nhíu mày nói: “Kỳ quái, lẽ ra thứ rác rưởi này
phải chết rồi mới đúng, ài, thôi, để tao ban ân cho mày cái chết.”

Nói xong tên thủ lĩnh cầm con dao, chặt phát đứt cổ cậu bé. Đầu lăn lông lốc,
ánh mắt cậu bé mở căng hết cỡ, miệng há hốc rồi lăn lông lốc vào một gốc cây,
ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đám người kia.

Tên thủ lĩnh cùng đồng bọn không để ý cậu bé, rồi vừa đi vừa nói: “Đi thôi bọn
mày, đi thôn tiếp theo hehehe. À, tao nhớ rằng thôn bên có một con bé rất xinh
đẹp, khặc khặc khặc, chúng ta sẽ bắt nó rồi hiếp xong giết hehehe.”

Mục tiêu của bọn giặc cướp này chính là ngôi làng bên cạnh của cậu bé, một
thôn làng không hề có sức chiến đấu.


Ta Là Xuyên Không Giả - Chương #1