Người đăng: hellohiko147vn
Hắn bước vào trong khoan thuyền cẩn thận khoá cửa lại, tìm một chỗ ngồi xuống
từ từ bình tĩnh lại. Hắn giết người, lần đầu tiên giết người, tuy lúc chiến
đấu ở đấu trường hắn từng giết Zoro vài lần nhưng lúc đó hắn biết đó chỉ là
giả, nên cũng không xoắn xít gì. Nhưng hiện tại hắn thực sự giết người nhưng
hắn cũng chỉ không khỏe một lúc liền khỏi, có lẽ từ lúc tiếp xúc với hai lão
già kia thì hắn đã bắt đầu coi rẻ sinh mạng của người khác.
“Mở ra giao diện thuộc tính.”
Tên: Isora
(Cấp): 8
(Tuổi): 5
(Sức mạnh): 13
(Nhanh nhẹn): 15
(Trí tuệ): 15
(Thể chất): 16
(Năng lượng): 11
(Điểm dư): 80
(Kỹ năng): Kiếm thuật (Trung cấp). Điều khiển lôi điện (Sơ cấp).
Lên một cấp thì tất cả điểm thuộc tính sẽ tăng lên 1 đồng thời còn có 10 điểm
cộng riêng biệt. Đúng ra chỉ có một điểm cộng riêng biệt thôi, nhưng do bị
hack nên lên 1 cấp sẽ được tận 10 điểm cộng riêng biệt, nếu dồn hết vào sức
mạnh thì lực đạo của hắn sẽ thăng lên thẳng tấp 9000. Con số thực sự rất khủng
bố a.
“Chiến đấu thực sự là cách để mạnh lên nhanh nhất a.”
Hắn không dự định cộng điểm thuộc tính vào lúc này, điểm thuộc tính càng cao
thì càng khó tăng lên nên hắn muốn dựa vào tập luyện để gia tăng điểm thuộc
tính đến mức cao nhất có thể.
Hiện tại mục tiêu duy nhất của hắn là tìm cách gia nhập hải quân càng sớm càng
tốt, sang năm là lúc nhân vật chính ra đời. Tứ hoàng vẫn chưa thành lập đại
tướng chức vụ hiện tại chỉ có Sengoku một người, Zephyr do người thân bị hải
tặc giết chết nên hắn bây giờ đã mệt mỏi, hắn trở thành giáo viên bồi dưỡng
hạt giống mới cho hải quân. Tuy đại tướng không được, do niên kỷ quá nhỏ, tư
lịch không có, cùng quân công không đủ, nhưng kiếm cái trung tướng cũng không
có vấn đề đi. Quan trọng nhất là hải quân rất nhiều mĩ nhân phôi a, hắc hắc.
“Cốc cốc. Đại nhân bên ngoài có tình huống, ngài ra xem nên xử lý như thế
nào.”
Hắn bị đánh thức bởi tiếng gọi của tên hoa tiêu. Đứng dậy cùng bước lên trên
bong tàu, theo hướng của tên hoa tiêu chỉ điểm hắn nhìn thấy 2 con thuyền đang
bắn nhau. Tuy khoảng các khá xa nhưng hắn biết đó là hải quân đang vây quét
hải tặc. Hắn xoay người sang nhìn vào tên hoa tiêu và nói.
“Ngươi được tự do, dùng thuyền cứu sinh và tự mình biến đi, ngươi có 5 phút.”
“Vâng, vâng, tạ ơn đại nhân, tạ ơn đại nhân.”
Hắn xoay người lại vọt thẳng về phía mạn thuyền, phóng lên thuyền, hạ thuyền,
sau đó bơi hết tốc lực. Động tác trôi chảy cực kỳ, có lẽ hắn đã luyện tập rất
vất vả đi.
“Giờ thì xem xem là ai nào, nếu là Garp thì tốt biết mấy.”
“Không được, bây giờ mình đang là trẻ em a, không được biểu hiện quá mức thành
thục, phải ngây thơ, đúng vậy giả ngây thơ cái gì thích nhất, hắc hắc.
Đứng phía trước mũi quân hạm là một cụ bà lớn tuổi khoác trên người chiếc áo
choàng trắng, phía sau của chiếc áo có hai chữ chính nghĩa khá nổi bật, tuy
khá lớn tuổi nhưng sẽ không ai nghĩ rằng bà ấy là một bà cụ yếu đuối, trên
gương mặt già nua kia là một đôi mắt cực kỳ sắt bén cùng trí tuệ. Bên cạnh bà
ấy là một vị lão đầu, cơ thể cao lớn, tuy cách một tầng quần áo nhưng có thể
nhìn ra được phía dưới lớp quần áo đó là những khối cơ bắp như sắt thép.
“Ta nói Garp. Ngươi không có chuyện gì thì cũng tìm việc làm giết thời gian đi
thôi, chạy theo ta đến biển đông làm gì.”
“Ha ha, tiểu Tsuru a, biển đông dù gì cũng là nhà của ta a, đã không có việc
gì làm đi dạo đi dạo, bắt vài tên hải tặc cho quê nhà được yên bình mà.”
“Cách vài năm tuần tra một lần trên phạm vi toàn thế giới a. Ta già rồi mới
đưa ra đề nghị qua biển đông tuần tra cho đỡ mệt nhọc. Ngươi còn sung sức như
vậy sao không chạy đi tân thế giới bắt hải tặc.”
“Mà mà, chúng ta làm bạn mấy chục năm, ngươi cũng không phải không biết tính
cách của ta a, ha ha.”
“Từ khi Roger qua đời, người người đều đổ ra biển làm hải tặc. Ngay cả biển
đông nơi yên bình nhất cũng sóng gió ngập trời a, thật là càng ngày càng nhiều
việc, nếu ngươi chịu nghiêm túc làm việc thì thời gian của ta trôi qua cũng
rất dễ dàng a.”
Hai người bọn họ là hải quân anh hùng Garp cùng bộ não chiến lược của hải quân
Tsuru. Cách vài năm hải quân sẽ tiến hành tuần tra và thu thập thông tin trên
toàn thế giới, tính toán số lượng hải tặc và sự phá hư của các hải tặc gây ra,
để so sánh với những năm trước đó và tìm ra cách giải quyết cùng giảm thiểu
thiệt hại.
“Giam tất cả bọn họ lại, tiếp nối thuyền của họ vào kéo về.”
“Tsuru trung tướng (lúc này đô đốc vẫn còn là Kong mà không phải Sengoku nên
Tsuru chưa lên phó đô đốc), bên trái mạn thuyền phát hiện thuyền hải tặc nhưng
bên trên không có người.”
“Cẩn thận áp sát.”
“Vâng.”
“Đi thôi Garp.”
Hai người trực tiếp đạp Geppou đi đến chiếc thuyền kia. Khi họ đến trên thuyền
thì phát hiện phía trước bong thuyền đã hoàn toàn bị phá huỷ, xung quanh là
một mảnh cháy khét. Hai người liếc mắt nhau một cái, họ đã từng chiến đấu bên
nhau vài chục năm liếc mắt là có thể nhìn ra được ý nghĩ của đối phương.
“Dấu vết còn mới, chiến đấu xảy ra cách đây không lâu.”
“Không có vết máu, tức là không có người bị thương cùng bị giết. Rất có thể họ
đã đi.” (Máu cũng bị đốt đến bốc hơi)
“Lộp cộp.”
Bỗng nhiên phía trong khoan thuyền có âm thanh vang lên. Lúc này hai người
bước vào và phát hiện đây là một gian phòng bếp, phía trong có một chiếc bàn
dài ngồi trên đó là một tên nhóc khoảng 5 tuổi, tên nhóc có mái tóc ngắn màu
bạc, khuôn mặt tuấn lãng cùng một chút ngây ngô của trẻ con, nhìn vào khuôn
mặt đó cho dù là họ trải qua lâu dài cuộc sống cũng không khỏi kinh thán. Quái
vật, trên đời làm sao có người đáng yêu như thế này a.
Nghe tiếng bước chân tên nhóc ngẩn đầu lên nhìn họ, sau đó nghiên đầu sang một
bên khuôn mặt cũng bắt đầu hiện lên vẻ nghi hoặc, giống như đang nói mấy người
là ai vậy. Khi hắn thực hiện động tác nghiên đầu cùng khuôn mặt xoắn xít đó,
điểm manh manh của hắn trực tiếp bức phá đến tận chân trời a. Nổ tung a.
“Oa ha ha. Thật dễ thương, tiểu quỷ muốn làm cháu trai của ta sao.”
“Garp ngươi đừng làm thằng bé sợ. Bé ngoan đến bà ngoại ôm một cái.”
Chưa nói hết lời Tsuru trực tiếp dùng Soru tiếp cận và bế hắn lên. Sau đó dùng
ánh mắt cảnh giác nhìn Garp, ánh mắt giống như nói người dám cùng ta đoạt ta
cùng ngươi liều mạng, Garp chỉ có thể cười khổ lặng lẽ đứng ở một bên. Tsuru
thấy Garp không có ý định cùng mình đoạt ôm thằng nhóc mới yên tâm.
“Bé ngoan đến nói cho ngoại biết con tên gì, tại sao lại ở đây.”
“Isora, Isora tên là Isora nha, hì hì.”
Oa thật dễ thương a. Garp cùng Tsuru trong lòng thầm kêu một tiếng.
“Ha ha, Isora thật ngoan nha, Isora tại sao lại ở trên thuyền hải tặc đây
này.”
“Hải tặc là cái gì??. Có thể ăn được sao, có thể chơi được sao.”
“Ha ha, hải tặc ăn không được a. Đúng rồi hải tặc là kẻ xấu nha sẽ ăn thịt trẻ
em a, ha ha Isora có sợ hay không.”
“Hừ, mới không sợ, những người xấu đó muốn bắt Isora nhưng đã bị tiểu chim
chim đánh bại.”
Khi nghe hắn trả lời Tsuru cùng Garp cũng ngẩn người ra. Bị đánh bại, nói như
vậy hải tặc trên con thuyền này biến mất rất có thể liên quan đến tiểu chim
chim mà thằng nhóc nói đến.
“Isora ngoan, nói với bà ngoại có được hay không tiểu chim chim là cái gì a.”
“Bà ngoại muốn gặp tiểu chim chim chim sao??. Nhưng mà kêu tiểu chim chim ra
rất mệt a.”
“Kêu ra.?”
“Đúng vậy a, tiểu chim chim đang ở trong người của Isora nha. Nếu bà ngoại gặp
tiểu chim chim sau đó phải cho Isora ăn ngon nha, nếu không Isora sẽ thật mệt,
sẽ không nói chuyện với bà ngoại được nữa, hì hì.”
“Ha ha, được ăn ngon muốn ăn bao nhiêu cũng được.”
“Hoan hô, đi theo Isora nha Isora cho bà ngoại xem tiểu chim chim.”
Theo hắn nói dứt lời thì hắn nhảy ra khỏi vòng tay của Tsuru, hai cái tiểu
chân ngắn bẹp bẹp chạy lên bong thuyền. Hai người không hiểu chuyện gì xảy ra
cũng đi theo sau hắn đến bong thuyền. Thằng nhóc quay mặt về mặt biển và bắt
đầu vươn tay ra.
“Bà ngoại nhìn kỹ nha, tiểu chim chim sắp xuất hiện rồi, hì hì.”
“Ra đi tiểu chim chim.”
Theo lời nói của hắn vang lên, cánh tay của hắn bắt đầu xuất hiện từng tia
điện quang quấn quanh, sau đó xung quanh phát ra âm thanh chít chít như hàng
ngàn con chim đang kêu géo. Một đầu thật to lôi điểu nhanh như chớp giật bắn
về phía biển khơi, ầm vang một tiếng nước biển bị bắn lên thật cao, nhìn bằng
mắt thường cũng có thể thấy từng tia điện quang đang chạy xoèn xoẹt trên mặt
nước. Khắp nơi điều là loài cá bị dòng điện giết chết nổi bồng bềnh trên mặt
nước.
Lúc này Garp cùng Tsuru trong mắt chỉ còn lại là chấn kinh cùng khó có thể
tin. Tiểu chim chim lại là một con lôi điểu, mẹ nó lấy cái tên nào bá khí một
chút có được hay không, cái này không quan trọng. Quang trọng là thằng nhóc
điều khiển được lôi điện là DF. Chuyện cần xác định bây giờ là DF của thằng
nhóc là gì. Mạnh nhất Logia trái sấm sét, hay là Zoan hệ thần thoại.
“Thấy không, thấy không, bà ngoại thấy tiểu chim chim có lợi hại hay không.”
“Lợi...lợi hại, ha ha, đến tiểu Isora bà ngoại dạy ngươi chơi một trò chơi
nha.”
“Trò chơi sao, được được, Isora muốn chơi cùng bà ngoại nha, hì hì.”
“Trước tiên là nhắm mắt lại, sau đó suy nghĩ mình giống như tiểu chim chim
vậy. Biến thành tiểu chim chim bay nhanh ra phía bên ngoài, tiểu Isora có làm
được hay không??.”
“Được bà ngoại ngài nhìn, Isora sẽ làm được.”
Hắn bắt đầu nhắm mắt lại, trong sự chờ mong của Garp cùng Tsuru. Cả cơ thể hắn
hoá thành một tia sét xông thẳng ra khỏi bong tàu. Chưa tới 1 một giây hắn đã
xuất hiện cách xa bong tàu 100 mét. Sau đó, sau đó hắn rơi xuống biển, đúng
vậy hắn rơi xuống biển.
“Aaaaa. Garp cứu người a, cứu người.”
“A ha ha ha. Cười chết ta rồi, a ha ha ha.”