Sáu Năm Trôi Qua


Người đăng: hellohiko147vn

Thời gian lại trôi qua 6 năm. Lúc này Isora đã từ một đứa bé đáng yêu 6 tuổi
trở thành một tên soái ca 12 tuổi chính cống. Tuy còn nhỏ nhưng cũng đã cao
đến 1 mét 7. Lúc này cũng là viên nốt ruồi dưới mắt trở thành phiền toái của
hắn.

4 năm trước Isora cũng đã tốt nghiệp, thành tích ưu tú nên khi vừa tốt nghiệp
hắn được trực tiếp thăng cấp thành đại tá hải quân, nhưng do còn nhỏ thiếu
kinh nghiệm hắn không thể quản lý phân bộ được, cho nên chỉ có thể chạy vòng
vòng trên biển, bắt bắt cái hải tặc tích tích quân công chờ chờ thăng chức.

Thời gian này trưởng thành hắn cũng không còn giả ngây ngốc giống khi còn bé
nữa, mà trở lại tính cách nguyên bản của hắn lạnh nhạt với tất cả mọi chuyện.
Đối xử với người quen còn đỡ, người lạ thì khỏi nói. Lạnh căm căm.

Từ lúc 10 tuổi trưởng thành cũng là lúc hắn đeo chiếc mặt nạ, trong hai năm
này ít ai có thể gặp khuôn mặt thật của hắn. Gion cùng Hina bọn họ thường đến
nên cũng ngẫu nhiên cũng gặp mấy lần, sau đó luôn tìm cách chiếm tiện nghi của
hắn. Hắn thật sự muốn hô to một tiếng Sắc Nữ a.

Tổ chức của hắn cũng đã khá lớn mạnh, tại khắp nơi trên thế giới phần lớn đều
có cứ điểm của tổ chức. Hắn để bọn nhân viên chiêu mộ người mới để mở rộng thế
lực, buôn lậu súng ống cho quân cách mạng, thế giới này càng loạn tổ chức của
hắn phát triển càng dễ dàng.

Về phần chiến lực cấp cao, hắn mới chỉ lôi kéo được ba người Baccarat, Monet
cùng Sugar. Từ bốn năm trước Isora đã lên kế hoạch tuyển cán bộ cho tổ chức
của mình, hắn quyết định đi tìm Sugar lôi kéo cô nàng vào tổ chức của mình.

Trong nguyên tác Sugar sở hữu năng lực Hobi Hobi no Mi, cho phép Sugar biến
con người, thú vật trở thành những món đồ chơi, cũng như xoá bỏ mọi ký ức của
những người họ từng quen biết. Thêm vào đó trái ác quỷ cũng đem lại sự "bất
lão" cho Sugar, nếu biết tận dụng nó sẽ là một con ác chủ bài lợi hại.

Nhưng khi tìm được Sugar thì hắn thực sự bất ngờ, do lúc đó Sugar còn bé tí a.
Con nhóc khoảng chừng 6 tuổi, còn có thêm một người 14 tuổi Monet. Hai chị em
họ sống trong những khu ổ chuột, do hai người chưa ăn DF nên cuộc sống của họ
rất cơ cực. Isora tìm được hai quả DF và sau khi thăng cấp để họ sử dụng hắn
chỉ tối ưu sức mạnh mà không xoá bỏ nhược điểm của nó, hắn không muốn bị người
phát hiện và bị nhắm vào.

Về phần Baccarat là hắn tóm về đấy, Baccarat lúc bị hắn tìm được cũng đã sở
hữu quả Raki Raki No Mi rồi. Raki Raki No Mi hay còn gọi là DF may mắn, giúp
người sở hữu có thể lấy đi may mắn của người khác và cho mình sử dụng.

Trong 6 năm này Smoker cùng Hina cũng tiến bộ rất nhiều, hai người bọn họ cũng
đã trở thành đại tá. Do ba người bọn họ cùng tốt nghiệp, cùng nhiều năm qua
thành tích xuất sắc, bọn họ cũng có danh hào của chính mình. Hina cùng Smoker
thì giống y trong nguyên tác như vậy.

Còn danh hào của Isora thì chỉ cần nghe thôi cũng đủ để bọn hải tặc run chân.
Mặt nạ tử thần, bị hắn nhắm vào chưa từng có ai có thể sống sót, ngay cả
thuyền. Còn không bị hắn nhắm vào, ngươi có thể đứng trước mặt hắn gào to ta
là hải tặc xem hắn có để ý đến ngươi không, nhưng mà tuyệt đối phải có giới
hạn. Nhưng bọn không bị để ý chỉ là số ít.

Chuyện này cũng làm cho Sengoku bọn họ đau đầu cực kì, Sengoku cũng đã chính
thức trở thành nguyên soái của hải quân. Ba vị đại tướng cũng đã được thăng
nhiệm. Sengoku cũng lần đầu thấy hải quân chả thèm nhìn hải tặc a.

Bị hắn nhắm vào thì chỉ có chết chưa từng có ngoại lệ, toàn bộ đại hải trình
hải tặc nhìn thấy hắn đều phải cuối đầu cầu nguyện, không nhìn thấy ta, không
nhìn thấy ta.

Lúc này tại đoạn trước đại hải trình, một con thuyền hải quân loại lớn đang rẽ
sóng tiến lên. Trên thuyền có hơn 200 danh hải quân thuyền viên, cùng một tên
trung tá. Chỉ huy con tàu này là Isora.

Hắn mặc một chiếc sơmi tay dài, bị xoắn lên đến khủy tay màu đen cùng ghile
ngoài cũng đen nhánh, găng tay đen, quần đen, giày cũng đen nốt, chỉ còn lại
mỗi khoác bên ngoài là chiếc áo choàng chính nghĩa là trắng.

“Isora đại tá, có điện thoại từ tổng bộ.” Lúc này tên trung tá gọi hắn, hắn là
phụ tá của Isora khoảng chừng 20 tuổi. Cũng là một thành viên của tổ chức.

“Ai.” Isora hỏi bằng một câu cộc lốc.

“Là Sengoku nguyên soái.” Tên phụ tá trả lời, hắn đã quen thuộc cách nói
chuyện của Isora rồi.

“Đưa ta.” Hắn nhận lấy con ốc trên tay tên trung tá.

“Nghe.” Ngắn gọn dễ hiểu.

“Ta nói Isora, ngươi không thể kéo dài câu nói một cái sao.” Sengoku trán nổi
gân xanh, hắn thật muốn bóp chết tên nhóc này.

“Rất tốn năng lượng a. Nói đi có chuyện gì.” Lúc này Isora cũng không muốn đùa
hắn.

“Về tổng bộ một chuyến, có chuyện cho ngươi làm. Lần này làm tốt sẽ được thăng
chức nha, hắc hắc.” Hắn cười bỉ ỏi, hắn đã tưởng tượng được vẻ mặt của Isora
khi nhận nhiệm vụ này.

“Biết rồi, nói với Tsuru bà ngoại nghỉ ngơi nhiều vào đừng cứ thức khuya. Còn
có đừng có suốt ngày chạy vòng vòng theo tên Joker kia, già rồi tranh thủ về
hưu đi. Còn ngài cùng Garp ông nội cũng giành chút thời gian làm việc đi, đừng
cứ có việc gì cũng giao cho Tsuru bà ngoại.” Hắn nói mới câu dài sau đó cúp.

“Nhắc tới Tsuru không hao năng lượng sao, Thiệt là.” Hắn thật ganh tị với
Tsuru a.

“Hắn sống với Tsuru từ bé a, không đến lượt chúng ta hâm mộ, ha ha.” Garp kế
bên cũng cười trừ.

“Haizz, Tiểu Isora còn bé dễ thương biết bao nhiêu a. Lớn lên thật không đáng
yêu chút nào.” Sengoku than thở.

“Đúng vậy a, hắn còn gọi ta là lão hồ đồ đây. Thật muốn tiểu Isora còn bé a.”
Garp cũng than thở theo.

Không cần nói cũng biết là chuyện gì xảy ra rồi, vương hạ thất vũ hải đã được
thành lập. Tuy bị phản đối gay gắt, nhưng do chính quyền thế giới muốn thì hải
quân phải nghe.

Lần này về tổng bộ nhiệm vụ có lẽ là đưa tin cho những người được chọn đi,
thật nhàm chán a.

“Quay đầu, trở về tổng bộ.” Hắn ra lệnh.

“Vâng.” Tên phụ tá cấp tốc chạy vào khoang điều khiển.

Hai ngày sau bọn họ cũng về tới Marineford, khi Isora vừa xuống thuyền thì đã
thấy Smoker cùng Hina. Hai người họ hướng về phía hắn đi tới.

“Đã lâu không gặp Isora.” Smoker chào.

“Đã lâu khộng gặp, Hina, Smoker.” Hắn cũng đáp lại.

“Isora, Hina rất nhớ ngươi a, ngươi có nhớ Hina hay không.” Hina chạy lên ôm
cánh tay hắn hỏi. Hina lúc này là thiếu nữ đang yêu a, nhí nhảnh, yêu đời.

“Ừm, rất nhớ.” Trả lời rất lạnh nhạt nhưng trong lòng hô to. Không nhớ sao
được a, không có ngươi ai cho ăn đậu hủ. Hắc hắc.

“Vậy thì tốt rồi, hì hì.” Hina cười cười, có lẽ Isora nhớ nàng cũng đủ làm
nàng vui vẻ rồi.

“Đi thôi đừng cứ ở đó âu yếm, nổi hết cả da gà, ha ha.” Smoker chen lời xong
cũng bỏ chạy thật xa.

“Đi thôi.” Hina nói dứt lời lôi kéo cách tay của hắn hướng về phòng Sengoku
báo cáo.

“Cốc cốc.” Tiếng cửa bị gõ.

“Vào đi.” Sengoku trả lời.

“Sengoku nguyên soái, Isora trở về báo cáo.” Hina đẩy cửa vào thay Isora nói
chuyện.

“Về rồi sao, có cần nghỉ ngơi một ngày hay không.” Sengoku quan tâm hỏi.

“Không sao, chuyện nhỏ thôi.” Tuy hắn chạy về hai ngày liên tiếp nhưng không
sao.

“Tốt rồi, một giờ sau gặp lại, tại phòng hội nghị.” Sengoku ra hiệu bọn họ lui
ra.

Một giờ sau, tại phòng hội nghị. Tất cả đã có mặt đông đủ, kể cả ba vị đại
tướng mới thăng nhiệm, Akainu, Aokiji, Kizaru. Sengoku ngồi tại giữa, hai bên
là Garp cùng Tsuru tiếp theo là Zephyr cùng ba vị đại tướng. Trung tướng cũng
có vài người, ba người Isora ngồi tại sau lưng Zephyr.

“Lần này triệu tập cuộc hợp về việc, tuyển định vương hạ thất vũ hải.” Sengoku
lên tiếng.

“Danh sách tuyển định hiện tại chỉ có ba người, Bartholomew Kuma, Boa Hancock
cùng Gekko Moriah. Momonga cùng Hina sẽ liên lạc với Kuma, Stawberry cùng
Smoker sẽ liên lạc với Moriah, còn Isora sẽ liên lạc với Boa Hancock.” Sengoku
ra nhiệm vụ

“Khoan đã tại sao Isora lại đi một mình, không phải chúng ta có trung tướng đi
cùng sao.” Smoker giành trước Hina, khiến nàng nhìn hắn hậm hực.

“Ta cũng muốn biết đây, Boa Hancock chỉ tên muốn gặp hắn.” Sengoku nói xong
quay sang nhìn Isora, trong phòng lúc này tất cả ánh mắt đều hướng về Isora
nhìn lại.

“Khi còn bé nàng bị bọn buôn người bắt cóc, ta tình cờ cứu nàng một lần.” Hắn
lạnh nhạt trả lời, nhưng trong lòng kích động sắp khóc a. Hancock còn nhớ hắn
a.

“Thì ra là như vậy a, vậy là tốt rồi. Các ngươi trở về chuẩn bị làm chuyện của
mình đi, ngày mai xuất phát. Những người khác ở lại chúng ta còn có chuyện.”
Sengoku nói.

“Khoan đã, Isora ta có chuyện muốn hỏi ngươi.” Âm thanh bỗng nhiên vang lên.

Isora bọn họ chuẩn bị rời đi thì có người gọi lại, nhìn lại thì ra là Akainu.
Lúc này hắn nhìn thẳng vào Isora dường như có chuyện muốn nói.

“Thế nào, Akainu đại tướng.” Hắn hỏi trong khi giọng nói vẫn lãnh đạm như vậy.

“Ta nghe qua chuyện của ngươi, ngươi giết hết tất cả hải tặc mà mình nhắm vào
ta có lời khen cho ngươi. Nhưng ngươi để hải tặc thoát đi ngay trong tầm mắt
của mình mà chẳng có hành động gì là chuyện gì xảy ra, ta cần một lời giải
thích.” Akainu lúc này cực kỳ nghiên túc, xung quanh mọi người cũng vểnh tai
lên chuẩn vị nghe Isora giải thích. Bọn họ thật tò mò.

“Akainu đại tướng, trong mắt ngươi như thế nào là hải tặc.” Isora hỏi lại hắn.

“Đương nhiên là ác nhân, giết người, phóng hỏa, không chuyện ác nào không
làm.” Akainu trả lời Isora.

“Vậy ta không giết bọn họ là đúng rồi, ngài có từng điều tra qua những kẻ mà
ta thả không. Bọn họ chưa từng giết người, phóng hoả. Vì sao phải giết họ,
trong mắt ta họ chỉ là những người thám hiểm treo một cái cờ hải tặc mà thôi.”
Hắn đáp.

“Tuy bây giờ không làm nhưng ai biết sau này. Bọn hắn là hải tặc chỉ cần là
hải tặc thì nên bị tiêu diệt, cách làm của ngươi sẽ khiến ngươi hối hận. Khi
họ yếu họ sẽ khúm núm với ngươi, khi bọn họ mạnh lên thì mọi chuyện sẽ khác.”
Akainu trách móc.

“Akainu đại tướng ta biết chính nghĩa của ngài là bóp chết tất cả từ trong
trứng nước, thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Nhưng ta khác ngài, ta thà bỏ sót họ
nhưng không muốn giết lầm người. Với lại, hắc hắc. Bọn họ mạnh lên chẳng phải
sẽ rất thú vị sao, nghiền nát kẻ mạnh là sở thích của ta đấy.” Nói xong cũng
xoay người rời đi.

“Thật đáng sợ đây này, bọn nhóc bây giờ đều nguy hiểm như vậy sao.” Kizaru lúc
này cũng lên tiếng.

Trong phòng không khí lúc này cũng động lại theo lời nói của Isora. Hắn nói
đúng hải tặc không giết người phóng hoả còn là hải tặc sao. Đã không làm ác
thì cớ gì phải giết bọn họ, treo cờ hải tặc sao. Xin nhờ cờ hải tặc là xu
hướng có biết hay không, ra biển mà không treo cờ hải tặc họ sẽ cười ngươi
đấy.


Ta Là Sáng Thế Thần Không Chắc Nữa - Chương #18