Toàn Chân Đại Đạo Ca


Người đăng: phobonamdinh

Mọi người không nên coi thường những lời vừa rồi, thời xưa, thu nhận đệ tử
cũng như là nhận một đứa con. Quan hệ sư đồ rất thân mật, sư phụ là người dạy
bảo dìu dắt đệ tử nên người. Huống chi là dạy võ, một môn học sát thương nguy
hiểm như thế, nếu rơi vào tay những kẻ ác đầy dã tâm thì nguy hại biết chừng
nào. Thông qua cách hỏi, vấn đáp như thế này, bản chất của người đệ tử sẽ
được lộ rõ, sư phụ sẽ tùy cơ mà dạy.
Vì sao trong một môn phái, cùng một sư phụ lại có kẻ mạnh kẻ yếu, người ngu
người khôn. Ngoại trừ yếu tố bất khả kháng là tiên thiên tư chất của từng
người, còn một yếu tố khá quan trọng là sự quan tâm của sư phụ với người đệ
tử. Nếu sư phụ âm thầm dạy thêm, chỉ bảo tận tình thì võ công sẽ tiến nhanh
vượt bậc, còn không thì cứ từ từ, chậm rãi mà lĩnh ngộ, có khi đến già chẳng
biết được!
Có câu “ Chi tiết quyết định thành bại “ quả không sai.
Nếu Dũng nói những câu này vào hồi Triệu sư phụ hai mươi ba mươi, huyết khí
phương cương thì lão chắc sẽ đập bàn mà chỉ thẳng mặt, lý nào lại như thế
được.
Nhưng mà Triệu sư phụ đã là người trung niên bốn mươi rồi, sao trẻ con thế
được, lão đi nhiều nơi, thấy nhiều chuyện. Tổng kết là những tay trẻ trâu
thường chết sớm, vì sao? Cứ gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, rồi thì
Dũng của kẻ thất phu gặp giận tuốt gươm xốc đánh.
Kẻ như thế sớm muộn cũng gặp mấy tay Ma Giáo quái chiêu tiêu diệt.
Triệu lão không phải là đệ tử đầu của Vương chân nhân, trước lão cũng có ba
bốn tên sư huynh như vậy, cũng hùng hổ, hổ báo lắm rồi thì cũng chết hết rồi.
Phái Toàn Chân là danh môn chính phái, thì phải chịu trách nhiệm của danh môn
chính phái, cứu khổ phò nguy, chết rất nhiều người!
Đào tạo một tên đệ tử, từ nhỏ đến lớn mất hàng chục năm, biết bao tâm sức,
chính là mong hắn truyền thừa võ nghệ, sau này còn phụng dưỡng sư phụ. Nếu như
bị chết trẻ thì lãng phí nào bằng?
Những kẻ như Dũng, không thể có võ công mạnh nhất nhưng tuyệt đối sẽ sống lâu
nhất, vì sao, vì hắn biết cách sống, đơn giản thế thôi !
Là người hiện đại, tôi luyện trên thường trường, người lừa ta gạt chắc chắn
hơn lũ cổ nhân suốt ngày đọc sách thánh hiền này một bậc.
Dũng tỉnh tỉnh mê mê lại hợp ý của sư phụ, sau này được Triệu sư kiên nhẫn dạy
bảo, đốc thúc ngày đêm, đúng là vừa đau khổ vừa sung sướng.
Vòng vo thế thôi, rồi cũng bước vào việc chính đó là dạy võ
“Nam quyền bắc cước” hay “ Nam thuyền bắc mã” chính là hai câu tổng kết võ học
của người Trung Hoa.
Dòng sông Trường Giang chia đôi đất nước, phía bắc là cao nguyên núi đồi trùng
điệp, còn phía nam thì là vùng đồng bằng sông ngòi kênh rạch chằng chịt. Người
phương bắc di chuyển bằng ngựa người nam thường di chuyển bằng thuyền, vì vậy
khiến cho bộ pháp của mỗi nơi mỗi khác.
Theo ý kiến của Dũng thì điều cơ bản nhất của võ thuật chính là học bộ pháp.
Con người ta phải đứng vững thì mới có thể đánh được người, hay phải thật
nhanh thì gặp nguy mới chạy kịp.
Và quan trọng nhất đó chính là giữ thăng bằng.
Dũng từng xem một chương trình trên truyền hình, đại ý nói là khoa học của võ
thuật, người ta thí nghiệm các môn võ Karate, Teakwondo và Capoira, mỗi môn
đều có một cú đá thần sầu nguy hiểm.
Tuy nhiên đó là trên đất bằng, còn nếu chòng chành xê dịch thì cú đá kém đi
trông thấy.
Dũng đã từng học karate vài năm,anh có thế tấn vô cùng vững chắc, nói theo
cách võ hiệp là đứng như tùng như bách.
Mấy cái đứng tấn với kéo gân này quá tầm thường với anh, Dũng lại ghi một bàn
!
Nhưng đó là cái cơ bản, Triệu lão nhanh chóng bỏ qua mà dạy cái khó hơn : Toàn
chân đại đạo ca
Các đệ tử kêu cha kêu mẹ. quá khó khăn. Toàn chân đại đạo ca gồm 365 câu vận
luật trúc trắc, lung ta lung tung không có một thứ tự nào lần
Hết “ Thiên Địa Huyền Hoàng Vũ Trụ Hồng Hoang Nhật Nguyệt Doanh Trắc “ lại đến
“ Tâm Như Băng Thanh Thiên Tháp Bất Kinh” mấy cái Hán Tự này thật khó đọc. Rồi
thì bài quyền kèm theo cũng thật dài và khó nhớ nữa.
Thật kỳ lạ là không hiểu sao Dũng lại tập rất nhanh, hắn cảm thấy mấy cái này
rất dễ hiểu, gần như là học đâu hiểu đấy.
Nhưng Dũng không dám thể hiện, hắn quan sát chư sư huynh, học theo tiến độ của
từng người.
Thương đánh xuất đầu điểu – Con chim đầu đàn sẽ bị bắn đầu tiên, Dũng không
ngu gì mà thể hiện, để mà bị đố kỵ ganh ghét
Dù sao Dũng vẫn là người hiện đại mà!!!!


Ta Là Lộc Thanh Đốc - Chương #4