Người đăng: thiensucodoc55@
Mặt Ngựa im lặng một hồi lâu, hắn mới nhẹ giọng nói:
" Ngươi muốn nghe giải thích cái gì?"
" Tại sao Cao Lãng rời đi khỏi Cao Gia mà ta lại không biết chuyện này?" Quế
Võ trầm giọng hỏi, ánh mắt híp lại.
" Ta chỉ là cảm thấy không cần thiết thôi, tiểu tử đó đã lớn, hắn có con đường
đi của riêng mình." Mặt Ngựa bình tĩnh nói ra.
" Há. Con đường của riêng mình rồi để hắn chạy thẳng vào miệng sói sao?" Quế
Võ cười lạnh.
" Chuyện này ta vốn cũng không hề biết, từ sau khi hắn rời khỏi Cao Gia, ta tự
nhiên bị mất dấu hắn." Mặt Ngựa im lặng một lúc, mới lạnh nhạt nói ra.
Hắn cũng không phải là thần thánh, bình thường vẫn luôn ở trong đây tu luyện,
biết được Cao Lãng sinh hoạt ở Cao Gia là do hắn sắp xếp người ở đó theo dõi
mà thôi.
Từ lúc Cao Lãng rời đi khỏi Cao Gia gia tộc, người của hắn liền mất dấu của
Cao Lãng.
" Vậy tại sao khi Lan Nương gọi cho ngươi báo Cao Lãng ở Linh Hoàng Tông,
ngươi không đích thân đến mà phải nhờ Vô Lão đến giúp." Dường như vẫn còn
không cam tâm, Quế Võ tiếp tục hỏi.
" Vô Lão tinh thông trận pháp, có thể hỗ trợ được các ngươi rời đi. Bản thân
ta nếu đến đấy, chẳng phải đúng ý của mấy tên cao tầng Linh Hoàng Tông sao?"
Mặt Ngựa bình tĩnh nói, hỏi lại Quế Võ.
" Vậy sao? Ta thì lại thấy ngươi đang tìm cách tránh mặt con trai của mình. Là
cảm thấy có lỗi với hắn, không dám gặp mặt? Hay là ngươi không có can đảm nhận
hắn."
Quế Võ cười lạnh liên tục, khinh thường nói ra.
" Ngươi biết tình cảnh của ta như thế nào mà?" Mặt Ngựa cười khổ.
" Ta vốn không muốn hắn đi theo con đường này, tiếp tục sống bình yên tại Cao
Gia chẳng lẽ không tốt sao? Thật không nghĩ tới. . . Aii~ . . ."
" Ngươi là sợ Mạnh Bà không chấp nhận hắn sao? Quan hệ của các ngươi. . .?"
Quế Võ im lặng, một lúc sau nhẹ giọng hỏi.
" Ta là nhờ nàng cứu sống, bản thân không có gì cả, nên mới lấy thân báo đáp.
Bây giờ đã có gia đình yên ổn, sao có thể phụ nàng được?" Mặt Ngựa chính nghĩa
ngôn từ nói, giọng nói chuyển biến.
Quế Võ sắc mặt tối sầm, sau cùng cắn răng nói:" Vậy ngươi rốt cuộc có muốn
tiếp tục trả thù Linh Hoàng Tông? Hay là sống hạnh phúc với gia đình mới của
ngươi?"
" Linh Hoàng Tông cần phải diệt." Mặt Ngựa trầm giọng nói, trên người ẩn ẩn
toả ra sát khí.
" Tốt. Nếu thế mọi chuyện ta cũng sẽ không còn quan tâm, tự giải quyết tốt
chuyện của mình đi." Quế Võ lạnh nhạt nói, liền quay đầu rời đi.
Căn phòng lại dần trở nên yên tĩnh, một thời gian sau, Mặt Ngựa liền mở miệng
phá vỡ nó:
" Vô Lão, ngươi nghĩ lựa chọn của ta đúng hay sai?"
" Khặc. .Khặc. . ., Chuyện của người trẻ tuổi, ta vốn chẳng quan tâm. Ngươi
chỉ cần không hối hận lựa chọn của mình là được, quản chi nó đúng hay sai?" Vô
Lão cười quái dị nói ra.
" Vô Lão nói phải." Mặt Ngựa cười khổ nói.
Trong lòng thầm thở dài. Nếu là Mạnh Bà, nàng sẽ hiểu cho hắn.
Nhưng Mặt Ngựa quan tâm hơn, là nữ nhi của hắn với Mạnh Bà, sẽ có tư tưởng ra
sao nếu biết mình đột nhiên có một tên ca ca cùng cha khác mẹ bên ngoài?
(ー_ー゛)
. . . . ..
Một thế giới không biết tên.
Tử Văn nghiêm túc ngồi trên ghế im lặng chơi bàn cờ vua của hắn.
Cộp. ..
Di chuyển con tốt lên trên một nấc, sắc mặt của hắn vô cùng khó coi.
Chiếu tướng. Bạn thua.
Đối diện hắn, quân cờ tự động di chuyển bắt chẹt đường lui cuối cùng quân vua
của hắn, kết thúc trận đánh nhẹ nhàng này.
" A a a . . . "
Tử Văn ôm đầu hét, vẻ mặt vô cùng thống khổ.
Bên trên màn hình chỉ có một dòng chữ vô cùng đơn giản.
Trận đấu thứ 354. Thắng 0, thua 354.
" Chết tiệt. Chơi lại." Tử Văn giận dữ hét lên, vẻ mặt điên cuồng.
Bên ngoài lồng kính, ba bóng người thân hình mờ ảo, trên người trang phục tiến
sĩ, nghiêm túc bàn luận với nhau.
" Điều tra thế nào?"
Sau một khoảng thời gian ghi chép, tên tiến sĩ đi đầu hỏi.
" Vẫn không biết rõ gì nhiều. Thân thể là cấu trúc dữ liệu hệ thống, nhưng lại
không có ID, không có toạ độ vận hành. Giống như là một hệ thống hoàn toàn mới
vậy." Đằng sau hắn, một tên tiến sĩ cầm quyển sổ tay ghi chép báo cáo cho hắn.
" Không tìm thấy gì khác lạ ở chỗ hắn vừa xuất hiện sao?" Tiến sĩ đi đầu hỏi.
" Không thấy, không hề có dấu vết của không gian, giống như tự nhiên xuất hiện
vậy." Tên tiến sĩ đằng sau hắn hồi đáp.
" Trí tuệ vô cùng kém cỏi, ngay cả hệ thống giả lập của chúng ta cũng có thể
dễ dàng giành chiến thắng. Thân thể cấu tạo năng lượng chỉ nhỏ yếu giống như
hệ thống đời đầu của chúng ta."
" Kết luận là tên hệ thống này vô dụng. Đem vào lò huỷ thiêu đi." Tên tiến sĩ
đi đầu nhẹ nhàng lắc đầu một cái, liền không quan trọng nói.
Vốn tưởng rằng là có hệ thống do bọn hắn sản xuất trốn ra ngoài, nếu như là
không phải, vậy cũng chẳng cần quan tâm đến nữa.
" Phải." Tên tiến sĩ phía sau hắn gật đầu một cái, liền xoay người rời đi.
" Khoan đã." Đột nhiên tên tiến sĩ đi đầu gọi lại.
" Ngài còn có việc?" Bị gọi lại, tên tiến sĩ kia cũng không hề tỏ vẻ gì, lạnh
nhạt hỏi.
" Năng lượng nghiên cứu mới nhất của chúng ta tiến hành thế nào rồi?"
" Đã sơ bộ hoàn thành, chỉ còn việc đưa vào bên trong hệ thống thử nghiệm mà
thôi."
" Đem tên đó vào thử nghiệm luôn đi, ít nhất cũng có thể phát huy khả năng của
hắn."
Nghe tên tiến sĩ kia báo cáo, Tên tiến sĩ đi đầu lạnh nhạt nói, giọng nói
không hề có một chút cảm tình nào.
" Phải."
Lạch cạch. ..
Tử Văn còn đang ngồi nghiên cứu cách giành chiến thắng đâu, hắn đã lập tức bị
hai tên dáng người to khoẻ mở cửa đi vào xách hắn lên như xách một con gà.
" Ê, ngươi muốn làm gì? Thả ta ra, cứu mạng." Tử Văn lập tức vùng vẫy la hét,
chỉ là sức lực của hắn so với hai tên kia chẳng là cái gì cả.
" Vô dụng thôi. Ngươi tốt nhất nên im miệng trước khi ta khoá cái mõm ngươi
lại." Tên tiến sĩ cầm quyển sổ xuất hiện trước mặt hắn, đe doạ nói.
" Các ngươi là ai? Đây là đâu?" Nhìn thấy có người nói chuyện, Tử Văn lập tức
trấn tĩnh lại, hỏi.
" Xin tự giới thiệu, ta là số 013. Ngươi xuất hiện tại đây mà không biết nơi
này là đâu sao?" Tên tiến sĩ nói, đồng thời dò hỏi Tử Văn.
" Ta sao có thể biết chứ, ta nếu biết các ngươi có thể dễ dàng bắt ta như thế
sao?" Tử Văn vội vàng nói.
Trong lòng không mấy vui vẻ, khó khăn lắm mới gặp một người, còn chưa kịp hỏi
hắn đây là đâu, đã bị đánh đập một trận, sau đó lôi đi nghiên cứu đủ các thể
loại rồi ném hắn nhốt vào phòng kín.
Tử Văn âm thầm suy đoán, xem xét kiến trúc khu vực này giống như một căn phòng
nghiên cứu. Chỉ là nghiên cứu cái gì, cần tìm hiểu thêm.
" Cũng phải, đời ta chưa bao giờ nhìn thấy tên hệ thống nào ngu ngốc như
ngươi?" Số 013 cười lạnh nói, liền quay đầu đi.
Hắn không hề có ý định giải đáp thắc mắc cho Tử Văn.
Cứ thế hai tên dáng người to khoẻ đi theo sau Số 013, vòng qua nhiều căn phòng
kín, đi xuống một tầng hầm bên dưới.
" Đây là. . .?" Tử Văn nhẹ giọng lẩm bẩm, ánh mắt trừng lớn.
Hình ảnh trước mặt hắn khiến hắn sợ ngây người.
Các loại hình ảnh con người nằm bên trong lồng kính, bên trên nó là một cỗ máy
cấu trúc kiến tạo vô cùng chi tiết.
Điểm đặc biệt của nó là số liệu ghi chép bên ngoài.
Tìm kiếm mỹ thực hệ thống. Tiến độ chế tạo 78%.
Tăng cấp kỹ năng hệ thống. Tiến độ chế tạo 43%.
Sao chép thiên phú hệ thống. Tiến độ chế tạo 57%.
" Nhìn thấy rồi sao?" Số 013 nhẹ giọng hỏi, giọng nói không hề có một chút cảm
tình.
" Đây là nơi sản xuất hệ thống sao?" Tử Văn kinh ngạc hỏi.
" Ngươi có thể gọi nơi đây là Trung tâm nghiên cứu sản xuất hệ thống." Số 013
lạnh nhạt nói, vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Chẳng mấy chốc, Tử Văn đã bị dẫn qua khu vực đó.
" Ta đã nghiên cứu về ngươi, ngươi rất kỳ lạ, rõ ràng là linh trí do hệ thống
sinh ra, thế nhưng ta lại không thể tìm hiểu rõ ràng ngươi là loại hệ thống
nào, cũng không thể biết toạ độ hoạt động của ngươi?"
Đi đến trước cửa một căn phòng, Số 013 quay đầu lại nói, vẻ mặt nghi ngờ.
" Ta sinh ra linh trí. A, đúng. Ta chỉ nhớ ký chủ của ta bị gặp nguy hiểm, sau
đó ta phân giải hệ thống. Sau đó ta xuất hiện ở đây." Tử Văn ngờ ngợ một phen,
sau đó vội vàng nói.
" Phân giải hệ thống là một quá trình tự động đóng băng đưa hệ thống tự động
ngủ đông. Nếu như vậy ký ức của ngươi sẽ tự động quay vào trong máy chủ hệ
thống chứ? Sao có thể xuất hiện bên ngoài?"
" Kỳ lạ. . . Đã xảy ra lỗi gì sao?" Số 013 cúi đầu lẩm bẩm, vẻ mặt suy tư, sau
đó ngẩng đầu lên hỏi:" Ngươi còn nhớ toạ độ của ký chủ ngươi chứ?"
" Ở vị diện. . ., Ta không nhớ rõ lắm, hình như ta bị mất ký ức phần đấy
rồi." Tử Văn lắc đầu nói ra.
Trong lòng thầm thở ra một hơi, may mắn phản ứng kịp, nếu để bọn hắn phát hiện
Tử Văn ở toạ độ nào, chẳng phải không thể trở về nữa sao?
Nhìn mấy tên này không hề có thiện ý chút nào, vẫn nên cẩn thận thì hơn.
" Xem ra đích thật là bị lỗi rồi." Số 013 nói, đồng thời quét mã mở cửa căn
phòng ra.
Bên trong căn phòng vô cùng lớn, phía bên trên nó là một nguồn năng lượng hình
cầu khổng lồ trông như một mặt trời thu nhỏ.
Khác biệt duy nhất là nó màu đen.
Tử Văn bị đặt ngồi lên trên ghế, tay chân trói chặt. Ngay bên dưới nguồn năng
lượng đó.
Xung quanh còn có các dây dẫn kết nối từ chỗ nguồn năng lượng đến chỗ hắn.
" Ngươi định làm gì? Mau thả ta ra?" Tử Văn sợ hãi hét lên, đáng tiếc không
làm được gì cả.
" Nếu ngươi đã bị lỗi rồi, vậy thực hiện nốt việc mà ngươi có thể làm được
đi." Số 013 cười nói, vẻ mặt kỳ dị.
" Không. . . A a a ~. . ."
Tử Văn đau đớn hét lên, những xúc tu bên trên bám chặt vào cơ thể hắn. Nguồn
năng lượng đen đó từ bên trên xúc tu điên cuồng chảy vào trong người hắn.
Mắt thường có thể nhìn thấy nguồn năng lượng bên trên đang từ từ nhỏ lại.
Số 013 nín thở nhìn lấy quá trình này, vẻ mặt vô cùng háo hức chờ đợi.
Hắn cảm giác mình sắp nhìn thấy một kỳ tích, Tử Văn so với hắn còn quá có thể
chịu đựng.