Người đăng: haithan
“ Đi chết đi” tên Cự Viên gầm lên. Tay hắn cầm thanh đao to dẫn yêu khí lên
đao chém tới tấp, Shisuimaru tay nắm U Linh kiếm vung đánh“ Phong quỷ”, đao và
kiếm va chạm nhau.
……………….
Ngồi trong trướng bồng Shisuimaru tâm trạng không tốt mấy, trận chiến trước đó
cả hai phía giao phong không bên nào được thượng phong nên đều quyết định lui
binh về trận doanh.
Đã trải qua hơn tháng quân Tây Quốc và quân địch va chạm thế nhưng cả hai bên
không có chiếm được chỗ tốt nào. Nếu cứ tiếp tục như thế này quân Tây Quốc sẽ
nhanh chống hao mòn lực lượng chưa kể đến hiện nay cung điện đang đối đầu Báo
Miêu tộc, việc viện quân tới sớm để hỗ trợ căn bản không thể chờ. Mà quân địch
sẽ nhanh tiếp phái viện quân tới, quân Tây Quốc sẽ gặp nguy hiểm hơn: ‘ xem ra
phải tới lúc quyết chiến, sớm kết thúc trận chiến này’
Nữa tháng sau, buổi sáng tại trận doanh Tây Quốc thuộc biên cảnh phía Bắc,
những âm thanh tạp nham liên tục vang lên hỗn loạn nhưng không vì thế mà phá
vỡ đội hình. Đoàn quân này đang chuẩn bị binh khí, đoàn quân kia đang tập bắn
cung, đoàn quân khác đang tập trận…. những hành động này đang ngầm nói rằng:
trận chiến này đang đến hồi kịch đấu, bất kỳ lúc nào cũng có thể nỗ ra chiến
đấu.
Trong đội quân tất cả những binh sĩ luôn cảnh giác, tuy rằng không kẻ nào dám
nói bất cứ điều gì nhưng tất cả điều hiểu rằng chúng đang tiếp cận cuộc quyết
chiến. Mà cuộc chiến tiếp theo hẳn là sẽ là cuộc chiến quyết định thắng thua
và độ kịch liệt sẽ hơn gấp ba, gấp bốn lần khả năng họ sống sót rất thấp.
Cửa trướng bồng được mở ra, bước vào là huynh đệ Hùng tướng vẫn như lần trước
đánh nhau với Báo Miêu tộc, hai huynh đệ vẫn đi theo nghe hiệu lệnh hắn cả hai
cũng là hai trong 5 vị tướng cao cấp. “ chủ soái, quân ta được tin tức quân Cự
Viên đang có biến”
“ Như thế nào ?”. “ Chúng đang tiến đống hơn nữa Vạn Lĩnh Sâm Lâm theo hình
vòng cung, có gần bốn vạn quân tất cả tướng bao gồm tên “ to xác” cũng ở, hẳn
là muốn bao vây quân ta và quyết chiến”
“ Hừm, xem ra chúng đã mất hết kiên nhẫn, điều động hết quân như vậy thì hẳn
là quyết chiến đi, Đại Hùng tập hợp tướng sĩ cùng binh sĩ chuẩn bị quyết
chiến” “ Tuân lệnh”
Hơn ba vạn quân Tây Quốc dưới sự dẫn đầu là nhị vương tử Shisuimaru tiến vào
Vạn Lĩnh Sâm Lâm, không bao lâu hai bên đã bắt đầu nhìn thấy nhau. Đứng giữa
hai phía là hai thủ lĩnh Cự Viên và Shisuimaru.
“ Tên chó con, ta đã không còn kiên nhẫn để chơi trò vòng quang rồi, nếu tên
chó bạch không tới thì ngày hôm nay lưu lại thủ cấp của ngươi làm chiến lợi
phẩm cho quân ta”
“ Cự Viên, nhiều lời nhàm chán nếu đã đến hãy chiến một trận đi”
“ hừ, không biết lượng sức, đội quân miền Bắc, giết” Cự Viên hô to rồi chỉ tay
về phía quân Tây Quốc.
Chỉ thấy Shisuimaru tay trái chỉ lên trời sau đó lại chỉ về phía địch quân “
sát”. Rất nhanh hai bên đã bắt đầu giao chiến, tướng chiến tướng, binh chiến
binh.
Giữa chiến trường không có bất cứ kẻ nào dám tiến tới vì nơi đây là cuộc chiến
giữa Shisuimaru và Cự Viên. U Linh và đại đao lại va chạm nhau tóe lên những
ánh lửa làm sáng chóp nhoáng cả một khu vực. Hai thủ lĩnh đã chiến đấu, tay
phải đao kiếm chạm nhau tay trái nắm tay thành nắm đấm hướng về phía đối thủ,
hai quả đấm va chạm khiến cả hai bậc về phía sau. Cự Viên lui về phía sau ba
bước mà Shisuimaru lui về phía sau năm bước.
Qua chiêu thứ nhất, nhìn vào cả hai không hề thương tổn gì nhưng Shisuimaru
biết hắn đã bị hạ phong, bàn về thể chất hắn tin rằng vững mạnh nhưng trước
mặt là Cự Viên đại yêu lấy sức mạnh cơ thể nổi danh hắn không phải kẻ tự tin
thái quá, phải công nhận thể chất tộc cự viên không phải đơn giản đối phó.
Rất nhanh cả hai lại tiếp cận nhau, khi gần tới Shisuimaru nhảy lên không
trung từ trên chém xuống kết hợp lực rơi chém xuống kiếm chiêu “ Phong trảm”
khiến Cự Viên lui về phía sau. Nói đến thể chất hắn không bằng, nhưng không có
nghĩa hắn không thể chống lại cự viên. Shisuimaru sử dụng kiếm thuật cùng với
sự nhanh nhẹn linh hoạt từ cơ thể đã thành công đẩy lui Cự Viên, trận chiến
lại trở về thế cân bằng.
Hai ngày hai đêm, cuộc chiến lâm vào giai đoạn cuối. Shisuimaru và Cự Viên đã
trải qua giao phong hơn 400 hiệp đấu tuy rằng có chút chật vật nhưng nhìn
chung cả hai không gây cho đối phương thương tích nặng. về phần kiếm và đao cả
hai không ai chiếm thượng phong. Về phần dung nhục thể, Cự Viên lợi thế nhưng
Shisuimaru dùng khả năng linh hoạt liên tục tránh thoát và phản công luôn đúng
thời cơ nên cả hai lâm vào trận giàng co.
Hiện tại cả hai dường như quyết định điều gì đó, chỉ thấy tên Cự Viên hét lên
một tiếng, cả thân người đều được bao phủ tầng quỳnh quang xanh, yêu khí phát
ra tận cùng rồi ngay sau đó một thân hình con Vượn khổng lồ xuất hiện chiếm
hơn quá nữa trung tâm trận chiến.
Ngay tại lúc Cự Viên biến thân Shisuimaru cũng vận chuyển yêu khí, một luồng
gió không biết từ đâu thổi tung bay tóc hắn. Ánh quỳnh quang mang màu tím bao
phủ lấy toàn bộ thân thể hắn, yêu khí tràn ngập và từ trong vùng sáng màu tím
ấy bước ra hình cự khuyển thân hình màu tuyết trắng trên trán là vầng trăng
màu tím sen, ánh mắt đỏ hoen, khí thế ngạo ngễ mười phần.
Cả hai đưa mắt nhìn chằm chằm nhau trong miệng phát ra những tiếng gầm gừ mà
chỉ có ở những kẻ săn mồi mới có được, cả hai cũng không quên cảnh giác đối
phương như nhìn ra điểm yếu rồi xuất một kích chí mạng.