Suimaru


Người đăng: haithan

Thành trì mặc dù lạnh lẽo nhưng hắn tin tin tưởng toàn miền Tây Quốc ngoại trừ
lâu đài của phụ thân ra thì chẳng còn nơi nào an toàn bằng thành này nữa. Hắn
gọi thành này là BỈ Ngạn Thành bởi vì kiếp trước hắn thích nhất hoa Bỉ Ngạn
loài hoa thuộc về địa ngục.

Trên tay hắn có một cái cầm mà khúc đàn hắn đang đánh là telephone bài hát hắn
yêu thích khúc nhạc mạnh mẽ, đầy nội lực.

Tặc…, đánh sai nhịp rồi. ồ đay không phải mùi của Sesshoumaru sao, càng ngày
càng gần là đang hướng lâu đài này sao. Thật thú vị, đã 100 năm rồi chưa gặp
mặt rồi. Sao hôm nay hắn lại đến nơi lạnh lẽo này……. Tinh…. Kết thúc một bài
nhạc, cái bóng trắng cũng ở trước mặt.


  • “Ngọn gió nào đưa ngươi tới đây anh trai của ta”. Shisuimaru không ngẫn đầu
    lên hỏi, không nghe trả lời hắn ngước lên. Hai huynh đệ nhìn trực diện nhau.
    Hừ…. đây là câu trả lời của Sesshoumaru. Vẫn khó chịu như vậy, thật không dễ
    gần. tuy là song sinh nhưng cả hai dường như rất ít nói chuyện. 100 năm đầu
    sống chung cùng nhau trong lâu đài của phụ thân, cả hai dường như rất ít chạm
    mặt.

Seshoumaru thích nhất luyện kiếm. Shisuimaru hắn thích học đàn, kẻ thích ở
ngoài sân, người thích ở trong phòng. Là song sinh nhưng hắn biết cả hai là
không cùng trứng, bằng chứng là mùi không giống nhau. Nhưng không hiểu sao mặt
lại giống hết sức, điều có thể nhận biết là…….. có lẽ là trang phục đi,
Sesshoumaru hắn thích mặc kimono đỏ, hồng xen lẫn giáp, Shisuimaru hắn là
komono tím, xanh giống phụ thân không mặc giáp và mùi nữa.


  • “ Nói đi tới tìm ta có chuyện gì? Ngươi sẽ không nhàm chán tới nghe ta đánh
    đàn chứ hả?”

  • “ Phụ thân bảo ta tới gọi ngươi”. Đã 200 năm hắn không gặp đứa em trai này
    rồi, cùng là song sinh, gương mặt cũng giống nhưng tính cách hắn và nó dường
    như khác nhau. Seshoumaru hắn thích kiếm, sức mạnh. Còn nó thích….. cầm…. thứ
    nhàm chán đó. Nói rồi hắn quay lung đi.


  • hừm. chỉnh lại trang phục và đi theo sau Sesshoumaru. Tòa thành của hắn
    cách cung điện cũng là một khoản. Phải mất một đêm đường nhưng đối với yêu
    quái thời gian đó chẳng là gì.


Cung điện tráng lệ trước mắt là nơi ở phụ thân và mẫu thân, và là nơi hắn sống
100 năm khi hắn sinh ra. Đi thẳng đến phòng phụ mẫu đã thấy cả hai đang ngồi
đợi.
- “ Phụ thân, mẫu thân” trùng hợp cả hai lên tiếng thỉnh an phụ mẫu.
- “ Đến Sesshoumaru, Shisuimaru”. Cả hai phân biệt ngồi phía dưới đối diện
nhau và đang chờ phụ thân.


  • “ Sesshoumaru, Shisuimaru hai con biết ta gọi đến là chuyện gì đi? Gần đây
    báo miêu tộc rục rịch đã phát động một vài trận khói lửa cạnh biên giới. Ta
    đoán là sẽ nhanh chóng bùng nổ thôi. Nói cho ta biết các con nghĩ gì?”


  • “ Ta sẽ ra chiến trường thưa phụ thân” Sesshoumaru tôn kính nói. Thấy phụ
    thân nhìn ta đang chờ đợi.


  • “ Con cũng sẽ như thế” Shisuimaru nhàn nhã đáp.

Inu No Taishou mỉm cười nhìn hai đứa nhi tử, hắn biết Sesshoumaru thì không
nói hắn mạnh đã có thể ra chiến trường còn Shisuimaru đừng nhìn đứa trẻ này
chỉ thích đánh đàn kỳ thực cũng không thua anh nó “ Tốt, mai sẽ có cuộc bàn
luận về việc đối sách, sẽ có nhiều tướng lĩnh, các con muốn đánh trận cũng cần
tham gia, được rồi hai con nghỉ ngơi đi”

Đêm tối, vẫn giữ thói quen 300 năm hắn đứng trên cành cây cổ thụ cao mắt hướng
về màn đêm. Shisuimaru đang tưởng nhớ đến kiếp trước, nhớ tới mùi máu tanh ấy.
đến với thế giới này hắn đã tĩnh tâm hơn, hắn đã hòa nhập và hắn bây giờ không
còn là Suimaru hắn bây giờ gọi là Shisuimaru con trai của Inu No Taishou, nhị
vương tử Tây Quốc.

Đứng đó được một lúc hắn đã ngửi thấy mùi của Sesshoumaru….xẹt…. một bóng
trắng đã đứng bên cạnh hắn kèm theo thanh âm lạnh lùng “ Ngươi cũng muốn ra
chiến trường? mục đích là gì?” mặc dù đứa em trai này nhìn bề trông có vẻ yếu
đuối, nhưng hắn biết Shisuimaru không kém hắn dù sao cũng là anh em song sinh.


  • “ Phải làm cái gì đó để phụ thân yên tâm” hắn chỉ trả lời nghe như không
    liên quan gì câu hỏi, nhưng hắn biết Sesshoumaru hiểu. Shisuimaru hắn phải cho
    phụ thân biết rằng hắn mạnh đã đủ sức tự bảo vệ mình, phụ thân sẽ không vì lo
    lắng cho anh em hắn mà bị phân tâm. “ Mục đích là gì?”

  • “ Ta cần sức mạnh”. Vẫn kiệm lời, đây cũng là điểm chung của cả hai
    Shisuimaru hắn cũng không thích nói nhiều.

Shissuimaru im lặng và ánh mắt vẫn hướng bầu trời đêm, kỳ lạ là Sesshoumaru
không ly khai hắn cũng đứng tại đó và mắt hướng bầu trời. Rất hiếm khi cả hai
ở cạnh nhau lâu như vậy. Sesshoumaru ly khai thời điểm cũng là lúc hừng đông.

Hắn vẫn đứng đấy đến khi thái dương dần dần hiện lên. Bình minh thật đẹp nhưng
không khí ngày hôm nay không đẹp như vậy.
Trong đại sảnh có hơn 30 vị tướng thuộc các bộ tộc khác nhau chia làm hai hàng
đối diện nhau. Ngồi uy nghiên bên trên là Inu No Taishou, Sesshoumaru và
Shisuimaru song song cùng đi vào vì là con trai của đại tướng nên cả hai được
vị trí gần phụ thân.
……………….
Đúng như dự đoán của phụ thân, báo miêu tộc đã tấn công trực diện và cuộc
tranh luận diễn ra xoay quanh việc phản công. Sesshoumaru sẽ trực tiếp theo
phụ thân đối đầu trực diện, Shisuimaru sẽ ở hướng biên giới và những kẻ thừa
cơ xong vào Tây Quốc. Nội bộ đã có mẫu thân đây là chỉ thị của phụ thân
Shisuimaru hắn không phản đối.


Ta Là Em Trai Seshoumaru Thủy Hoàn ( Suimaru) - Chương #1