Bulma Và Vegeta


Người đăng: thetrung6596@

“Ghê tởm, dĩ nhiên hành tinh rác rưởi này lại có công nghệ cao như vậy có thể
chế tạo ra một căn phòng trọng lực”

Vegeta nói, hắn bây giờ đã hiểu tại sao Goku lại mạnh đến như vậy.

Qua một hồi “khuyên bảo” cũng như khai sáng, cuối cùng Vegeta tạm thời để lòng
kiêu hãnh của bản thân sang một bên, tạm thời không tiếp tục đánh nhau nữa để
khám phá xem Broly và Goku đã luyện tập thế nào mà có sức mạnh kinh khủng như
vậy.

“nếu như ta sớm được luyện tập trong căn phòng này thì các ngươi làm sao có
thể là đối thủ của ta được cơ chứ”

Vegeta không thừa nhận kết quả của trận chiến lúc nãy, đối với hắn lúc nãy là
một trận chiến không hề công bằng, nếu như bằng thời gian luyện tập với nhóm
người Goku trong phòng trọng lực thì hắn chắc chắn sẽ đánh bại Goku thậm chí
có thể giết chết kẻ thù lớn nhất của hắn, kẻ đã tiêu diệt toàn bộ dân tộc
Saiyan, Frieza.

“ồn ào quá, có tin là ta giết chết ngươi không”

Piccolo đang tập trung ngồi thiền bị Vegeta làm phân tâm trong lòng đang rất
tức giận, mở hai mắt trừng Vegeta một cái.

“Tên Namek ngươi đừng tưởng có thời gian luyện tập nhiều hơn ta thì có thể
thắng được ta, hai tháng, đúng vậy hai tháng sau chúng ta giao đấu xem ai mới
là kẻ sẽ bị giết chết”

Vegeta không hề sợ sự uy hiếp của Piccolo

“thôi thôi hai người đừng có như vậy nữa, Piccolo cậu bình tĩnh lại một chút
nào”

Goku thấy tình hình căng thẳng vội vàng chạy ra can ngăn.

Piccolo, sắc mặt không một chút cảm xúc đứng dậy đi ra ngoài, bước đến cửa
Piccolo dừng lại một chút nói vọng vào trong

“hai tháng sau tại sa mạc phía tây, ta đợi ngươi ở đó”

Dứt lời Piccolo bay mất hút về phía chân trời.

“ta sợ ngươi sao, hai tháng sau ta sẽ cho ngươi thấy, người Saiyan đáng sợ như
thế nào”

Vegeta đáp lại, không cần biết Piccolo có nghe được hay không sau đó đi thẳng
vào trong phòng trọng lực

“từ bây giờ căn phòng này là của ta”

Không một chút cảm xúc nào trong lời nói, Vegeta đóng sập cửa phòng trọng lực
trực tiếp luyện tập một mình.

“chúng ta cũng đi thôi, cậu còn phải nắm giữ hoàn toàn được việc biến thân mới
phát huy được toàn bộ sức mạnh của một siêu Saiyan”

Broly vỗ vai Goku rồi đi ra ngoài

“Này các người định để tên mọi rợ đó ở chỗ tôi đó hả, nhà tôi đâu phải cái nhà
trọ”

Bulma nhìn thấy Goku và Broly cứ thế mà đi vội kêu lên, nhưng đã quá muộn hai
người họ đã đi mất để lại Bulma đang không biết phải làm gì với Vegeta trong
phòng trọng lực.

]

“hừ mấy người đó chạy nhanh thật”

Bulma hai tay chống hông vẻ mặt đầy bực tức.

Nhìn cửa phòng trọng lực đang đóng Bulma không biết suy nghĩ cái gì, một lúc
sau mỉm cười nói thầm “thôi kệ đi đám người Saiyan đó chỉ biết đến đánh đấm
thôi chắc không gây ra cái gì đâu, mà cái tên vừa rồi nhìn kỹ thì cũng đẹp
trai đấy, Yamcha và mình cũng đã chia tay lâu rồi, mình có nên… với tên đó
không nhỉ”.

“thôi dẹp đi, mình đi ăn đã” dẹp bỏ cái suy nghĩ vừa mới hiện lên trong đầu
Bulma đi vào phòng ăn.

Trong phòng trọng lực Vegeta không quan tâm đến thời gian hắn điên cuồng luyện
tập, hắn không phải đang luyện tập mà là đang đày đọa bản thân. Mồ hôi toát ra
như mưa, toàn thân đau nhức trọng lực trong phòng lúc này đã tăng cao đến mức
Vegeta không thể nhắc nổi một ngón tay nhưng hắn vẫn không chịu dừng lại.

“chưa được, thế này vẫn chưa đủ ta cần phải mạnh hơn nữa mới có thể đánh bại
lũ đáng ghét kia và cả tên Namek khó ưa kia nữa”

Tiếp tục mặc kệ thân thể đã đến mức cực hạn Vegeta vẫn tiếp tục kiên trì ở
trong phòng trọng lực.

“bíp bíp bíp…. Hệ thống trọng lực tạm ngưng hoạt động”

Tiếng hệ thống vang lên, cùng lúc đó cửa phòng mở ra, Bulma bước vào trên tay
cầm khay thức ăn mang vào.

“Này, Vegeta phải không, tạm nghỉ một lúc ăn chút gì đó đã”

Bulma cười đặt khay thức ăn xuống nói.

Đang luyện tập bỗng bị người khác phá, Vegeta tức giận quát

“con đàn bà trái đất kia ai cho ngươi tự tiện đi vào”

Bulma có lòng tốt nhưng lại bị chửi cũng tức giận không thôi.

“cái gì tự tiện, đây là nhà của ta, ta muốn đi đâu thì đi, hơn nữa thấy ngươi
cả ngày chưa ăn uống gì mới có lòng tốt đem thức ăn cho ngươi mà ngươi lại dám
nổi giận với ta sao”

Nhìn Bulma sau đó nhìn khay thức ăn Vegeta làm bộ mặt lạnh lùng

“ta không cần”

Mồm nói không cần nhưng dạ dày của Vegeta lại kêu lên ùng ục, người Saiyan có
một tật xấu đó là dạ dày không đáy, lượng thức ăn của người Saiyan phải gấp 20
lần bình thường, cả ngày không ăn uống thực ra Vegeta hiện giờ đang rất đói
nhưng hắn là người thế nào cơ chứ làm gì có chuyện hắn dễ dàng ở trước mặt
người khác nhận sự hỗ trợ.

Nghe thấy tiếng dạ dày của Vegeta kêu nhưng thấy bộ dạng lạnh lùng của Vegeta
vẫn không đổi Bulma ngay lập tức hiểu ra.

“đói mà còn làm bộ, thôi coi như ta tốt bụng tha không chấp nhặt với ngươi”
Bulma nghĩ thầm

“tôi có việc cần ra ngoài làm một chút”

Bulma bịa ra một cớ rồi đi ra ngoài.

Thấy Bulma đi ra ngoài một lúc lâu vẫn không quay lại, Vegeta mới ngồi xuống
ăn tạm thời thỏa mãn cho cái bao tử không đáy của chính mình.

Ở một căn phòng khác Bulma đang nhìn vào trong màn hình TV, hình ảnh trong TV
chính là Vegeta đang không ngừng đồ sát chỗ thức ăn dành cho 5 người trưởng
thành. Mỉm cười nhìn tràng cảnh trước mặt Bulma nói

“đúng là cái tên chết vẫn còn sĩ diện, nhưng mà ta thích”

Thế là cứ đúng bữa Bulma, đều đặn mang thức ăn vào sau đó lại kiếm cớ đi ra
ngoài để Vegeta có thể tự nhiên ăn uống, bỗng chốc cũng đã được một thời gian,
mọi người cũng đã quen với sự hiện diện của Vegeta.

“này anh hơn 1 tuần không tắm rồi đó, người bốc mùi quá rồi đấy, đi theo tôi,
tôi dẫn anh đến phòng tắm”

Bulma quả thật không chịu được mùi hôi từ người Vegeta thêm được nữa

“hừ chúng ta là chiến binh có những lúc chiến đấu 1 tháng không tắm rửa thì đã
có là gì”

Vegeta khoanh tay trước ngực nói.

“thế anh có định đi theo tôi không đây”
Bulma không để ý Vegeta nói gì quay đầu lại trừng mắt với Vegeta.

“hừ, ta không thèm chấp loại đàn bà như ngươi”

Vegeta hừ một câu rồi ngoan ngoãn đi theo sau Bulma.

Hành động vừa rồi của hắn khiến nhóm người hôm nay mới tới chơi như Kurinin,
Yamcha, Quy lão há hốc mồm không thể tin vào mắt mình.

“này tớ có phải vừa nằm mơ không vậy”

Yamcha sững người lấy tay nhéo vào má Kurinin một cái

“A, A đau” Kurinin bị nhéo kêu lên một tiếng.

“cậu có muốn biết mình đang mơ hay không thì phải tự nhéo chứ sao lại nhéo tớ”

Kurinin bất mãn.

“quả thật không phải là mơ sao?”


Ta Là Broly - Chương #27