Liên Minh Xebel Và Atlantics


Người đăng: nguyenanhnguyen23109898

-Vù..........Vù........

Arthur sau khi chia tay Kent (Sịp đỏ) đã nhanh chóng bơi một vận tốc đáng kinh
ngạc 2000 km/h đến Đại Tây Dương nơi tộc Xebel sinh sống

-Bệ hạ .Tiếng Vulko từ trong viên ngọc trai Arthur giắt vào thắt lưng vọng ra

-Có chuyện gì sao Vulko ?

-Ngài đi một mình như vậy có an toàn không, ngài nên biết là tộc người Xebel rất ghét người Atlantics ,không có cận binh đi cùng thần e là chúng sẽ làm những việc ngu xuẩn .Vulko lo lắng nói

-Bình tĩnh nào bạn già của tôi, tôi là đi một mình là tỏ thiện ý nếu như mang lính đi cùng tôi e là họ tưởng chúng ta khiêu chiến

Vụt......Vụt.......Tiếng vòi rồng xoáy nước từ hai phía tấn công chỗ Arthur
đang đứng

Ruỳnh.....những tảng đá biển to lớn đã bị phá nát tươm khói bụi mờ mịt trắng
xóa

-Bệ hạ có chuyện gì vậy sao lại có tiếng nổ ?

-Không gì Vulko ,một vài người bạn tiếp đón khác biệt thôi ,tý tôi liên lạc sau

-Bệ hạ....

Arthur đưa mắt nhìn đối diện có một nhóm người kiểu như là một toán vệ binh đi
tuần một trong đám người đó bước lên đằng sau có bốn vòi nước xoáy chỉ cần
Arthur động thủ là tấn công ngay lập tức . Arthur đoán ra ngay đây là tộc
Xebel và ngoài những người Atlantics bẩm sinh có khả năng điều khiển nước hoặc
dùng cây đinh ba thì tộc Xebel lại khá đặc biệt

Họ vốn là một bộ tộc bị thải loại khỏi tập thể dân tộc Atlantis .Và họ có phép
thuật điều khiển nước có thể khiến cho các phân tử nước tích tụ lại tạo thành
vật thể rắn và hóa thành bất kì loại vũ khí nào mong muốn. Nhưng nguy hiểm
nhất, họ có thể rút hết nước trong cơ thể người khác khiến cho họ sốc mất nước
mà chết.

-Ngươi là ai ? Indira lên tiếng chĩa vũ khí vào Arthur

-Tôi là vua của Atlantics đến đây muốn được gặp người đứng đầu tộc Xebel

-Người Atlantics lại còn là vua tự mình đến sao ?

-Đúng vậy, để tỏ thiện ý tôi đã một mình đến đây .Arthur cố gắng duy trì hòa hoãn cuộc nói chuyện nếu phật ý mấy người kia không chừng lại nổ ra chiến tranh

-Làm sao ta biết ngươi là vua Atlantics ,chứng minh đi?

Arthur cười khổ ,lấy cây đinh ba đằng sau lưng giơ khua khua vài đường sức
mạnh của cây đinh ba tác động lên biển bắt đầu dao động rung chuyển mạnh mẽ ,
đám lính hoảng sợ vội nám chặt vũ khí hướng Arthur.

Indira thấy vậy bèn cười ha hả

-Vậy rốt cuộc ngươi là vua Atlantics

Arthur gật đầu bỗng hàng loạt những vòi rồng xoáy tấn công chỗ Arthur, cơ thể
mau lẹ né tránh những đòn tấn công đó

-Hey, bình tĩnh nào bro

-Ha ha, chỉ cần là người Atlantics ta giết hết, bọn chúng đã tẩy chay trục xuất tộc bọn ta giết hại những người thân bọn ta, không ngờ rằng có ngày vua của Atlantics tự đến đây nộp mạng

Hàng loạt vòi rồng nước chuẩn bị tấn công và Arthur lúc này cũng không khách
khí nữa ,hai chuẩn bị giao chiến thì có nói êm dịu vang lên

-Dừng lại

Arthur nghe được giọng nói êm dịu vang lên, một thiếu nữ tuổi chừng 17 mặc bộ
giáp bó sát cơ thể quyến rũ phần áo trước ngực được xẻ làm đôi lộ mảng tuyết
trắng căng tròn, nhìn thiếu nữ này Arthur cười thầm đoán ngay đây là Mera
.Đám vệ binh kia thấy công chúa đến vội làm lễ

-Tham kiến công chúa điện hạ

Ánh mắt nàng hơi nhíu lại nhìn Arthur rồi cất giọng

-Ngươi là ai ? nếu mà là người Atlantics thì mau đi ra khỏi lãnh thổ tộc Xebel mau

Arthur đến đây 8 phần là muốn gặp Mera rồi đâu có dễ gì đuổi hắn đi, Arthur
cười thân thiện bơi đến gần Mera .Thật là lạ nếu là người khác đến gần nàng
thì nàng đã giết chết người đó mà không cần suy nghĩ nhưng mà người thanh niên
lại tạo cho nàng cái cảm giác quen thuộc lạ thường.Đám vệ binh vội can ngăn
Arthur tiến gần Mera nhưng nàng đã ngăn lại

-Tôi là vua của Atlantics đến đây muốn gặp người đứng đầu tộc Xebel

Mera không nghĩ ngợi gì nhiều gật đầu đồng ý

-Công chúa như vậy không được có thế hắn có âm mưu

-Không sao ta tin hắn

Mera dẫn Arthur vào một cái hang cụt sâu tối đen như mực, nàng gõ một cục đá
dưới bên vách thì trong hang bắt đầu rung chuyển mạnh mẽ, tảng đá to lớn bỗng
dịch chuyển sang phía bên trái . Đập vào mắt Arthur là một khung cảnh rất đẹp
mọi người đi lại rất đông, trẻ con nô đùa, những tiếng chào mời mua đồ, nói
chung thì mọi người ở nơi này sinh hoạt chẳng khác gì một vương quốc nhỏ.

Mera dẫn Arthur vào cung điện nhỏ .Một người đàn ông trung niên râu tóc đỏ mọc
dài bồng bềnh trong nước.

-Thưa cha, có vua của Atlantics đến gặp

-Hử, Atlantics lại còn là vua đến gặp ? Vậy hắn muốn gì ? tộc Xebel không còn quan hệ gì với Atlantics cả ,bảo hắn về đi . Methos trầm giọng phẩy tay

-Thưa cha .....

-Xin chào mọi người

Mera đang định nói tiếp thì có tiếng Arthur vọng vào, Methos nhíu mày quát
lớn

-Kẻ này là ai ? tống hắn ra khỏi chỗ này

-Ấy ấy, xin lỗi đã xông vào ,tôi là vua Atlantics đến đây có việc gặp ngài .Arthur cười thân thiện thingr thoảng liếc mắt nhìn Mera đứng cạnh đó khiến nàng bối rối đỏ mặt

-Ha ha tộc Xebel không nhận bất cứ trợ giúp nào cả nhất là của người Atlantics, ngươi nên mau về nơi của ngươi đi

-OK vậy tôi vào vấn đề luôn, tôi muốn tộc Xebel hợp nhất với Atlantics ,đương nhiên tôi sẽ không để tộc Xebel chịu thiệt

-Lý do ?. Methos chống cằm nhìn Arthur xem hắn nói như nào

-Lý do ư ,hừm, thực sự mà nói thì 8 phần tôi đến đây chỉ là muốn được gặp công chúa Mera xinh đẹp còn 2 phần còn lại thì như đã nói lúc trên

Mera nghe vậy lúng túng nhìn Arthur đang liếc ánh nhìn phía mình . Methos
trong đầu suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng

-Được ta chấp thuận nhưng với 3 điều kiện

-Ngài cứ nói

-Thứ 1 ngươi phải xử lý con quái vật biển Karen giúp ta, thứ 2 ngươi phải bảo hộ tộc Xebel không bị xâm phạm, thứ 3 hỗ trợ lương thực cho tộc Xebel trong 5 năm

-Quá dễ dàng, tôi đồng ý

-Được, người đâu, tối nay mở tiệc thiết đãi vua Atlantics

P/S: c10 có chờ ịch nhá :)) he he


Ta Là Aquaman - Chương #8