Người đăng: nguyenanhnguyen23109898
Lâu đài Atlantis những tiếng nhạc vang lên khí thế kèm đó là mọi người đang
reo hò ồn ào nói chuyện những nụ cười hiện rõ trên khuôn mặt, phải rồi họ đã
thoát khỏi chế độ cai trị độc tài của Orm toát khỏi những ngày um ám đen tối.
Tại sảnh chính lâu đài Arthur đang quỳ xuống làm lễ lên ngôi .Atlanna hôm nay
mặc trên mình chiếc váy sườn xám bó sát cơ thể mê người của mình hai trái bồng
đào như căng tròn hết cỡ lộ một mảng trắng phau, bờ mông to tròn vểnh lên tạo
nên đường cong mỹ miễu khiến ai nhìn vào phải mê muội nhưng mà trên hết là
khuôn mặt nàng đang nở nụ cười thỏa mãn khi được nhìn người con trai sau hơn
10 năm xa cách còn Arthur khoác trên người bộ giáp vảy cá màu xanh lục ,khí
chất đế vương bộc lộ hào quang rõ ràng.
Atlanna sau khi đọc lời tuyên bố sẽ thoái vị và sẽ nhường ngôi cho Arthur
người đã giúp họ đánh bại Orm, nàng mang trong tay vương miện Hải Vương đội
lên đầu Arthur mỉm cười nói nhỏ
-Hãy là một vị vua tốt nhé con trai
Arthur gật đầu rồi lướt qua Vulko và các thuộc hạ trung thành nhìn xuống người
dân Atlantics, Arthur giơ cao cây đinh ba liền đó là biển người reo hò thay
lời ca tụng một vị vua xứng đáng .Arthur ngồi trên ngai vang tay vuốt chỗ để
tay, cảm nhận được uy quyền của một vị vua của bảy biển thống lĩnh hàng vạn
người dân, quân đội lời nói và hành động của mình là tối cao nên phải tỉnh
táo trong mọi chuyện . Atlanna đứng bên cạnh hỏi Arthur
-Việc con muốn làm đầu tiên khi lên ngôi là gì ?
-Hừm .Arthur trầm tư suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng
-Con muốn hợp nhất tộc Xebel với Atlantics
Atlanna ngạc nhiên
-Tộc Xebel vốn đã bị trục xuất khỏi Atlantics từ thời vị vua đầu tiên, điều gì khiến con muốn làm vậy ?
Arthur bất giác nhớ đến hình ảnh một tiểu loli tóc đỏ chỉ là mấy năm không gặp
không biết nàng đã trổ mã xinh đẹp đến như nào
-Có một người sẽ đến tìm con nhưng con muốn tìm người ấy trước thôi .Arthur mỉm cười
-Vậy tùy con thôi giờ con đã là vua thì lời nói của con là mệnh lệnh tuyệt đối
-Vâng thưa mẹ
------------------------------------
Trên mặt biển những làn sóng nổi lên làm chông chênh một con thuyền đánh cá ,
trên boong tàu mọi người tấp nập chạy đi chạy lại người thì kéo cần, người
thì bê vác những tiếng chỉ đạo ồn ào lán át cả tiếng sóng.
-Nhanh lên, nhanh lên ,tập trung vào
Một thanh niên tuổi chừng 22-24 tuổi luống cuống bê vác cái thùng sắt bỗng
nhiên cái lồng sắt ở cái cần treo rơi xuống chỗ người thanh niên ,một người
đàn ông nhanh nhạy xô người thanh niên ra xa khỏi chỗ đó
-Này ,tập trung vào, có muốn chết không hả ,không biết tìm cậu ở đây nữa lính mới.Người đàn ông tức giận nói
Người thanh niên vội gật đầu tiếp tục công việc của mình
-Thuyền trưởng
-Có chuyện gì Jack ?
-Ta nhận được tín hiệu cấp cứu từ giàn khoan phía Tây
-Được rồi ,tất cả mọi người chuẩn bị, Jack lái đến đó đi
-Rõ thuyền trưởng
Con tàu liền đi với vận tốc rất nhanh chẳng mấy chỗ đã đến giàn khoan đang bị
cháy rụi nghi ngút với đám cháy này dù lao vào cứu cũng không được mà mạng của
mình cũng chết theo, nhìn đám cháy ngày càng lớn một thuyền viên hỏi
-Thuyền trưởng ,giờ sao ?
-Bỏ thôi đám cháy này họ chết chắc rồi
-Lính mới đưa tôi cái ống nhòm
-Lính mới......cậu ta đâu rồi
---------------------------------------
Ào......Ào......Tiếng sóng lớn va đập tại chân cột giàn khoan, nước rút xuống
xuất hiện một thân hình đang bám chặt, đó chính là người thanh niên trên tàu
lúc nãy (đến đây chắc ai cũng đoán là nhân vật nào rồi).Người thanh niên này
leo lên rồi phi người qua biển lửa, một đấm phá nát cánh cửa sắt . Mọi người
bên trong bất ngờ nhìn một chàng trai toàn thân phủ bởi lửa
-Mọi người nhanh ra đi, chỗ này sắp sập rồi
Nghe tiếng nói chàng trai, mọi người đứng đó mới sực tỉnh vội vã chạy ra chỗ
đáp của trực thăng cứu hộ
-Nhanh lên, mọi người nhanh lên ,cột ống khói giàn khoan không chịu được nữa đâu
Ngước nhìn phía cột ống khói chàng trai liền chạy ra đỡ lấy, sức nặng ngàn
cân đè lên vai làm anh phải nghiến răng
-Anh ta đang làm cái gì vậy
-Bùm.....
-Không xong, phải để anh ta lại thôi
Nhìn trực thăng rời đi cũng là lúc các thanh sắt cũng không đỡ nổi cột ống
khói, chàng trai nhắm mắt chuẩn bị đón nhận cú nộ mạnh thì bỗng thấy trên vai
mình nhẹ tênh và còn có cảm giác lạnh .Mở mắt nhìn xung quang, toàn bộ khu
giàn khoan những chỗ bị cháy đều bị đóng băng . Anh ta nhìn về phía trước.
Một chàng trai hình như còn trẻ hơn cả mình đang đứng trên ngọn sóng lớn ,
trên người mặc giáp xanh lục có vảy bạc óng ánh tay phải cầm thứ vũ khí theo
như anh nghĩ thì đó là cái nĩa còn tay trái thì đang phun ra luồng băng khí.
Mọi thứ xong xuôi chàng trai đáp xuống mỉm cười
-Chào anh, không nghĩ là gặp anh sớm thế này
-Cậu là ai ? Sao cậu ....lại ?
-À quên mất cứ gọi tôi là Arthur hay Aquaman hai cách gọi anh thích cái nào cũng được
-Tôi là Clark Kent
Hai người bắt tay nhau ,Arthur hứng thú nhìn người đàn ông mạnh nhất trong tất
cả các siêu anh hùng theo bình chọn của fan DC Superman (hay còn gọi là sịp
đỏ) Arthur nhận ra đây là giai đoạn mà Superman đang khám phá sức mạnh cũng
như là thân thế của mình.
Kent nhìn Arthur với vẻ mặt hiếu kỳ làm anh phải phì cười
-Đừng nhìn tôi lạ lùng như vậy, tôi cũng như anh thôi chúng ta đều có những khả năng phi thường mà người khác không có được
-À xin lỗi đây lần đầu tôi thấy có người giống mình
-Không sao vẫn còn rất nhiều người cũng như chúng ta chỉ là họ chưa phát hiện
-Vậy sao ?
Nhìn Arthur, Kent rất hứng thú có chút vui mừng có chút tò mò, biết được
trong đầu Kent đang nghĩ gì Arthur mỉm cười tay giơ trước biển tạo thành một
sóng biển và một con cái voi, bước lên ngọn sóng Arthur quay gọi Kent
-Được rồi, chỗ này không nói chuyện không tiện lắm ,anh đi theo tôi
Mặt Kent hơi giật giật khi chứng kiến khả năng của Arthur
-Ngồi lên nó liệu có ổn không ?
-Yên tâm nó không cắn đâu
Kent nhón nhón chân chậm dãi chạm vào lưng con cái voi
-Xì . Tiếng xì nước làm Kent giật mình cả người ngã nhào xuống vội ôm chặt lưng con cái voi
-Được rồi đi thôi
Hai người lướt lướt băng băng trên biển dài ,Kent nhìn cảnh tượng biển bao la
xinh đẹp khung cảnh thật lỗng lẫy, nhắm mắt hưởng thụ, Kent lên tiếng khen
ngợi
-Chà thật sướng và thoải mái, khả năng của cậu thật hay đó, thích lúc nào thì cũng được
-Mỗi người có cái riêng mà, anh cũng không kém đâu
Chọn được chỗ vách đá không có người Arthur và Kent nhảy xuống ngồi song song
với nhau
-Kent, anh có biết anh không là người của hành tinh này đúng chứ ?
-Yeah, việc này tôi đã biết được từ bé ,thật không dễ dàng gì, nhìn xuyên tường ,mắt bắn laze ,sức mạnh khỏe hơn người khác những điều đó làm tôi thường có suy nghĩ "Tại sao tôi là khác mọi người như vậy ?"
-Anh là người đặc biệt Kent, chính nhờ có anh mà mọi người có thể an toàn, đối với họ anh là một vị thần, chỉ là họ chưa nhận thức được thôi
-Vậy sao ? Nhưng mà khi gặp được cậu tôi cảm thấy mình không hề cô đơn như đã nghĩ .Kent hồ hứng cười
-Ừm ,bây giờ cái quan trọng là anh phải làm chủ được sức mạnh mà anh sở hữu khi đó anh mới có thể bảo vệ được mọi người.
Kent gật đầu ,hai tay đan vào nhau ánh mắt nhìn xa xăm
-Được rồi, tôi cũng có chuyện cần làm, hẹn gặp lại sau Kent
-Ồ nhanh vậy sao ?
Arthur bước lên ngọn sóng quay lại cười
-Yên tâm, khi mà anh gặp khó khăn tôi sẽ đến giúp, hãy nhớ luôn có một người bạn " Arthur " và đừng quên tôi đã chấm anh vào đội hình Justices Leauge liệu mà làm chủ sức mạnh và luyện tập đấy ,Tạm Biệt
Nhìn thân ảnh Arthur dần dần mất hút ,Kent mỉm cười, anh đã có mục tiêu và
động lực.