Phương Hướng Hoạt Động Khai Thiên Môn


Người đăng: 22legend4

Trần Lương liên lạc với Tuyết Hoa, phân phó cho nàng những việc quan trọng
trong mấy chục năm hắn vắng mặt:

“Sắp tới ta sẽ không thể trở về trong mấy chục năm, ngươi lấy giấy ra lưu lại
một số việc cần làm.

Khai Thiên Môn tổ chức thu tuyển đệ tử 3 năm 1 lần, chỉ tuyển cho Võ đạo, Trận
đạo, Luyện Khí đạo. Số lượng mỗi đạo trường tùy chất lượng đệ tử và trưởng lão
quyết định.

Môn phái sẽ không cấp tài nguyên tu luyện cho đệ tử mà xây dựng càng nhiều các
nhiệm vụ cho đệ tử thực hiện. Tất cả đều quy về tinh thạch. Giá thu mua vật
phẩm nhiệm vụ sẽ cao hơn giá thu mua bên ngoài nhưng thấp hơn giá bán bên
ngoài. Như vậy cả người nhận và người giao nhiệm vụ sẽ đều hài lòng.

Xây dựng các tụ linh trận và thu phí sử dụng. Điều này sẽ khiến các khu vực
khác trong môn phái có linh khí giảm xuống mức ngang bằng với thông thường,
giúp cho các đệ tử phải nỗ lực đi làm các nhiệm vụ, kiếm tinh thạch trả cho
môn phái để có điều kiện tu luyện tốt. Phương châm là môn phái không nuôi kẻ
lười biếng.

Phân cấp tài nguyên. Đa phần các tài nguyên chỉ cần bỏ ra tinh thạch liền có
thể thu mua. Tuy nhiên những loại tài nguyên quý hiếm, những võ kỹ, công pháp
cao cấp sẽ để riêng, chỉ dành cho những người có đóng góp nhất định với môn
phái hoặc có tiềm năng lớn sử dụng. Tất nhiên đó là điều kiện sử dụng, còn thì
vẫn thu phí như bình thường.

Thu mua thêm các loại võ kỹ, công pháp, đa dạng hóa tài nguyên để phục vụ cho
nhu cầu đa dạng của đệ tử.

Khai Thiên Môn sẽ có thêm 1 trưởng lão Luyện Khí Phường, là Hạ Tử Yên tiền
bối. Đây là Luyện khí sư cấp 8, sư tỷ của Bá Lăng tiền bối. Hạ Tử Yên tiền bối
sẽ quyết định mọi chuyện của Luyện Khí Phường, nhưng có chuyện gì quan trọng
thì ngươi báo với ta.

Trận Pháp đường thực hiện 2 nhiệm vụ, là chế tạo Không Vật và cung cấp dịch vụ
chế tạo trận pháp cho bên ngoài. Chỉ có liên tục chế tạo trận pháp, các Trận
Pháp Sư mới nâng cao thực lực.

Luyện Khí đường tập trung luyện khí và đào tạo thêm nhiều Luyện khí sư. Trong
3 đường, có thể nói Luyện Khí Đường có căn cơ vững chắc nhất. Nhân lực có
Luyện khí sư cấp 8, vật lực có Thần Khí Luyện Khí Phường.

Võ Đường, mỗi tuần 1 trưởng lão Võ Đường sẽ mở 1 buổi truyền dạy võ kỹ cho đệ
tử. Ưng Sát quản lý Võ Đường lựa chọn các đệ tử tiềm năng đưa vào thành đệ tử
nội môn.

Chu Minh sẽ là quân sư giúp ngươi quán xuyến mọi việc

Về mặt kinh doanh, tìm kiếm thêm nguồn nhập Không Thạch để duy trì hoạt động
kinh doanh Không Vật.

Hoạt động bán bảo khí sẽ thay đổi một chút. Ngoài bán ra phàm khí thì thập
thánh khí cũng bán. Đệ tử bản môn mua bảo khí được giảm 30% so với giá bán ra.

Tích cực mở rộng cửa hàng bán bảo khí. Nhưng phải đáp ứng 3 điều kiện: có võ
giả đủ năng lực bảo vệ, có người đủ năng lực quản lý, nguồn bảo khí không bị
thiếu hụt và thị trường cầu đủ nhiều.

Tuyết Hoa, các hoạt động kinh doanh và quản lý đều có nhiều rủi ro, sai sót.
Khai Thiên Môn vẫn còn bé nên phương châm phát triển là chậm mà chắc. Nhưng
ngươi không cần quá sợ sai mà bỏ lỡ cơ hội. Tinh thạch không quan trọng, ta
mong muốn là ngươi cùng những người khác được mài giũa mà trở nên càng tinh
anh, càng sắc bén, càng cường đại. Ta tin tưởng vào các ngươi”

“Tuyết Hoa đã rõ. Thiếu gia yên tâm tu luyện, ta sẽ nỗ lực phát triển Khai
Thiên Môn chờ thiếu gia trở về”

“Ngươi cũng cần giữ gìn bản thân, dành thời gian cho bản thân tu luyện võ đạo
và đan đạo. Tất cả tài nguyên tốt nhất tại Khai Thiên Môn mặc ngươi sử dụng”

“Nguyện nghe thiếu gia. Chúc thiếu gia thượng lộ bình an”

Công việc trong môn phái có Tuyết Hoa đảm nhiệm cùng sự trợ giúp của những
người khác khiến Trần Lương cũng an tâm phần nào.

Đệ tử hạch tâm được hắn bồi dưỡng 20 năm chắc chắn sẽ có được lòng trung thành
rất cao với môn phái. Không chỉ vì những tài nguyên bọn hắn đã nhận được mà
còn là những thành quả mà cả đời bọn hắn cũng không chạm tới hay những tiềm
năng vô hạn của Thiên Khung Phái.

Trần Lương tiến tới nói với Trương Phá Vân “Trương lão, tiếp theo ngươi mang
ta đến Ác Nhân Cốc. Nếu không thể thoát khỏi những người truy đuổi thì ngươi
cũng có thể tiến vào Ác Nhân Cốc rồi trở ra trước. Khi nào đến thời hạn mở cửa
ta sẽ tự ra ngoài”

Trương Phá Vân nghiêm túc nhìn Trần Lương muốn biết xem tiểu tử này rốt cuộc
có ý đồ gì. Lão nói

“Ác Nhân Cốc địa thế hiểm trở, nguy hiểm trùng trùng, không phải là nơi dành
cho võ giả dưới Hoàng cấp tiến vào, ngay cả Huyền cấp cũng có nguy cơ tử vong.
Ngươi không cần đi Ác Nhân Cốc, ta có thể giúp ngươi thoát khỏi lũ sói đói
ngoài kia trở về Thiên Khung Phái”

“Dù có trở về được Thiên Khung Phái cũng sẽ bị các thế lực nhìn chằm chằm.
Ngươi không cần lo vấn đề sống sót của ta, ta đã dự tính vào thì sẽ có cách để
sinh tồn và trở ra”

“Ta bắt buộc phải lo vấn đề sống sót của ngươi. Ngươi chết, ta lấy ai phá giải
phong ấn, ai đền cho ta mấy năm vừa rồi bảo hộ ngươi”

Ngừng một lúc, Trương Phá Vân nói tiếp “Ngươi chết rồi, chỉ sợ Thiên Khung
Phái gặp nạn nha”

“Đã hiểu, vậy ta trước đưa ngươi danh sách các nguyên liệu cần thiết để phá
phong ấn, coi như trả phí cho mấy năm bảo hộ. Nếu ta có tử vong, dựa vào danh
sách nguyên liệu này, các Trận Pháp Sư khác cũng sẽ dễ dàng hơn tìm kiếm được
phương pháp phá giải phong ấn”

“Vậy ngươi viết luôn hướng dẫn phá giải phong ấn cho ta, ta đảm bảo vẫn sẽ bảo
hộ ngươi cùng Thiên Khung Phái 100 năm”

“Không được. Phương pháp này có thể nói là kết tinh cả đời tri thức của một
thiên Trận Pháp Sư, không thể truyền ra ngoài”

Ngẫm nghĩ một lúc, Trương Phá Vân gật đầu đồng ý. Với những lão quái vật sống
đến nửa vạn năm như Trương Phá Vân thì chỉ cần một gợi ý nhỏ cũng có thể suy
ra thiên thiên vạn lũ các vấn đề liên quan. Nếu có được danh sách nguyên liệu,
quả thực sẽ giúp ích rất nhiều cho các thiên Trận Pháp Sư tìm được phương pháp
phá giải phong ấn cho lão

Trần Lương từng bước thong thả đi giữa đường chính của Ngân Cơ Thành, tiến về
lối ra. Trương Phá Vân cũng chầm chậm theo sát sau lưng.

Bá Lăng sẽ cùng Hạ Tử Yên rời đi sau. Hạ Tử Yên muốn rời khỏi Khải Hoàng gia
tộc cũng không dễ dàng, không phải ngày một ngày hai liền có thể cắt đứt liên
hệ.

Tuyết Phi ở lại cùng sư phụ mấy ngày rồi cũng sẽ sớm lên đường.

Quãng đường Trần Lương đi vô cùng yên bình, không có bất cứ xô xát nào xảy ra.
Người người đi lại, cười nói, hàng quán buôn bán ra vào tấp nập. Chỉ có các võ
giả chú ý tới Trần Lương mới nhận ra được áp lực vô hình từ bốn phương tám
hướng.

Càng đi về gần cửa hàng, càng có nhiều tinh thần lực mạnh mẽ hướng về phía
Trần Lương, nhưng đều bị tinh thần lực cấp 9 của hắn triệt tiêu từ khoảng cách
5 trượng.

Kẻ thù nhìn chằm chằm vào Trần Lương. Bọn hắn chưa muốn ra tay vì ra tay trong
thành hay ngoài thành không có gì khác nhau. Trong thành bị Khải Hoàng gia tộc
nghiêm cấm gây chiến lớn. Nơi đây không chỉ là sân nhà của Khải Hoàng gia tộc,
với đầy đủ cường giả, còn có cả trận pháp, không ai dại gì xung đột cùng Khải
Hoàng gia tộc. Vậy thì tốt nhất để Trần Lương ra ngoài rồi thu thập cũng không
vấn đề gì.

Đối với những con sói thèm khát con cừu non béo ngậy thì con cừu đã là vật
trong túi. Điều e ngại của lũ sói chính là các con sói khác, làm sao để vượt
qua những con sói khác, nuốt con cừu vào bụng mà chính bản thân mình tránh
thoát được tất cả. Thậm chí là không được để người khác biết danh tính của
mình, tránh kéo các cường giả tiến tới tranh đoạt Bán Thần Khí.

Khải Hoàng gia tộc cũng là vì e ngại Bán Thần Khí mà không dám ra tay trong
thành, không dám ra tay trước mặt những võ giả khác. Bọn hắn tuy là một trong
ngũ đại gia tộc tại Lý Đế Vực nhưng chỉ là nhờ có được 1 Thiên cấp võ giả tọa
trấn. Nếu có thiên cấp võ giả đến đòi Huyền cầm, thậm chí là nhiều Thiên cấp
võ giả đến thì Khải Hoàng gia tộc chỉ có nước nhượng bộ giao ra bảo vật. Mà dù
giao ra bảo vật nhưng nếu không may, Ngân Cơ Thành hay bất kỳ chi nhánh nào
của Khải Hoàng gia tộc bị lấy làm địa điểm giao chiến giữa các Thiên cấp võ
giả thì chỉ có nước biến thành tro bụi.

Còn cách cửa thành 1 đoạn, dân thường hai bên đường được chứng kiến một không
khí cực kỳ quỷ dị. Một thanh niên trẻ tuổi cước bộ thong dong đi về phía cửa
thành, ngay sau hắn là một lão giả trông như trưởng bối hộ tống hắn. Cách một
đoạn ngắn phía sau 2 người là một đoàn nhân thủ theo sát từng bước của 2 người
phía trước.

Ra đến cổng thành, cũng không có binh lính canh cổng như ngày thường. Cổng
thành mở toang như chào đón Trần Lương đi qua. Phía xa xa trăm trượng đã có
sẵn một đoàn người chờ đón hắn

Điềm nhiên bước qua cổng thành rộng lớn, Trần Lương quay sang Trương Phá Vân
nói “Phiền Trương lão giúp ta rời đi”

“Được”

Trương Phá Vân một tay cắp lấy Trần Lương bay cấp tốc về hướng đông

“Truy”

Hàng loạt con sói hung dữ lít nhà lít nhít đuổi theo 2 con cừu non, tất cả đều
đã bước vào tiên nhân phi hành. Thấy một màn này, những võ giả từ Cự Linh cảnh
đều từ bỏ ý định động tay vào bảo vật.

Lúc đầu bọn hắn còn nghĩ từ trong hỗn loạn cướp lấy cơ duyên, nhưng thấy 2
người Trần Lương bay đi với tốc độ quá nhanh, theo sau là một đoàn tiên nhân
hùng hậu thì đành từ bỏ. Bước sang cấp độ chiến đấu dành cho tiên nhân rồi thì
bọn hắn không có cơ hội nhúng chàm.

Mới bay chưa được bao lâu, phía trước Trương Phá Vân đã có 1 nhóm 5 người cản
đường.

“Haha, địa ngục vô lối lại chui đầu vào”

“Ta đoán bọn hắn sẽ chạy về phía này mà, không sai vào đâu được”

Một người hét lớn:

“Đạo hữu dừng lại có chỗ tốt thương lượng”

Trương Phá Vân không nói không rằng, hiển hóa ra Tinh linh hóa hình của lão là
lôi phủ kết hớp với lôi quyền của lão đánh về phía trước.

Đối phương 4 người riêng phần mình thi triển thần thông cùng võ kỹ phản công,
đều là kiếm khí cực mạnh, chỉ có 1 kẻ tóc đỏ vẫn khoanh tay đứng nhìn.

Lôi quyền của Trương Phá Vân xông phá 4 thanh kiếm khí, mạnh mẽ lao đến 5 kẻ
ngáng đường

“Sao lại mạnh vậy!”

“Một mình hắn áp đảo cả 4 người”

Không kịp kinh ngạc, lôi quyền đã áp sát bọn hắn. Lúc này người trung niên tóc
đỏ mới vung chân đá ra một hỏa cước chấn vỡ lôi quyền.

Trương Phá Vân không dám tiếp tục tiến lên.

“Không xong rồi, tên này chí ít là Địa cấp võ giả”

Sử dụng tinh thần lực cường đại, Trần Lương cho ra kết quả “Tên này đúng là
Địa cấp võ giả hỏa thuộc tính, tinh thần lực cấp 6”

Dừng lại một lúc, phía sau đoàn quân truy sát đã tiến tới nơi. Trên đe dưới
búa, bát phương vây kín, một con kiến cũng không lọt qua được.

Trần Lương cùng Trương Phá Vân khẩn trương suy nghĩ tìm cách bỏ trốn.

“Bọn ta chỉ cần Trần Lương, giao hắn cùng tất cả Không Vật, ngươi có thể rời
đi” Một lão giả đánh tiếng tới Trương Phá Vân.

Cái bọn hắn cần là người cùng bảo vật, không muốn phải đối đầu với 1 cường giả
lôi thuộc tính mà theo phán đoán của bọn hắn là lão có lực chiến đấu rất cao.


Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương #81