Thu Phần Thưởng


Người đăng: 22legend4

Trần Lương nhìn về phái ban quản sự và Khải Hoàng gia tộc. Cả 2 bên đều không
có động tĩnh gì.

Ban quản sự chính là người của phủ Thành chủ tại Hải Hà Thành. Bên nào thắng
cũng không ảnh hưởng tới họ và cũng không được lợi ích gì, nên tất nhiên họ sẽ
không xen vào các vấn đề giữa ngũ đại gia tộc.

Còn Khải Hoàng gia tộc, Trần Lương rất thất vọng. Sự thờ ơ của họ cho thấy
những kẻ này còn đang muốn hắn tử chiến để không phải đưa ra giải thưởng.
Ngoại trừ Tuyết Phi, hắn đã thấy được nàng có lo lắng và muốn giúp đỡ hắn.

Lúc này chỉ có thể trông cậy vào bản thân. Ngạo Thiên chạy lại đứng cạnh hắn,
sẵn sàng chiến đấu đến cùng.

Trần Lương còn một át chủ bài bảo mệnh, chính là Luyện Khí Phường. Hắn có thể
trốn vào trong đó nhưng sẽ bại lộ ra rất nhiều vấn đề. Không vật bình thường
là không thể nào chứa được một kiện thần khí to như Luyện Khí Phường.

Nếu lấy ra Luyện Khí Phường, chỉ sợ hắn sẽ chỉ có thể trốn trong đó cả đời,
hoặc vào trong Tiểu Cửu Giới sống nốt mấy trăm năm tuổi thọ.
Không đến bước đường cùng, hắn tuyệt không muốn lộ ra lá bài này.

Sau một hồi kiểm tra Hoàng Chưng Bảo, trưởng lão của Hoàng Chưng gia tộc rút
ra chiến thương đính trên người Hoàng Chưng Bảo, quay qua nhìn Trần Lương.

“Hắn đã chết, ngươi cũng nên xuống địa ngục bồi bạn với hắn”

Nói xong, lão giả nhẹ nhàng phóng Địa Long Thương về phía Trần Lương. Một hành
động nhẹ nhàng của một Trận Pháp Sư cấp 8, tu vi Huyền cấp cũng đủ để nghiền
áp hoàn toàn Trần Lương.

Trần Lương đã không còn mấy sức lực, Ngạo Thiên cũng đã mất đi tam nhãn.
Ngạo Thiên đánh ra một đòn Yêu Ảnh ngăn cản nhưng không có mấy tác dụng.
Trần Lương bắt chéo tay, sử dụng Hộ oản ngăn cản thế đến không thể đỡ của
chính cây thương của mình.

Địa Long Thương phá tan hộ oản, xuyên qua 2 tay Trần Lương, tiếp tục phá vỡ
miếng hộ ngực ở bảo giáp, đâm vào chính giữa ngực của hắn sâu tới 2 tấc mới
chịu dừng lại.

Trần Lương ngã vật ra sau, kéo theo cây thương dựng thẳng đứng ghim 2 tay trên
người hắn. Cảnh tượng cực kỳ xót xa.

Tuyết Phi chưa từng lúc nào lo lắng cùng hối hận như lúc này.

Nếu nàng không mời Trần Lương tham gia đại hội, hắn cũng sẽ không đến đây.
Nếu gia tộc của nàng không vong ân bạc nghĩa, cũng sẽ không thờ ơ đứng ngoài
nhìn.
Nàng cảm thấy bất lực khi mình quá nhỏ yếu, không thể giúp gì hắn.

“Đáng tiếc cho một thiên tài yểu mệnh” Ai đó thở dài cảm thán tiếc thương cho
Trần Lương.
Trần Lương chưa có chết, nhưng cũng sẽ không còn sống được mấy lúc.
Ngạo Thiên đứng chắn trước người trưởng lão, gầm gừ về phía kẻ thù.

“Súc sinh cũng nên đi theo hắn” Lão giả vừa nói xong, trên đầu hắn hiện ra một
hỏa cầu với kích thước không lớn, nhưng nhiệt lượng tỏa ra đủ để thiêu chết
một số khán giả tu vi kém. Còn may có trận pháp bảo hộ nên bọn hắn có cơ hội
chứng kiến sức mạnh của Huyền cấp cảnh là như nào.

Lão giả nhém hỏa cầu về phía trước. Còn cách Trần Lương 5 trượng, hắn đang
định đưa ra Luyện Khí Phường thì đột nhiên một lôi khiên hiện ra hóa giải cầu
lửa.

“Kẻ nào!?”

Một lão giả tay chắp sau lưng đứng chắn phía trước Ngạo Thiên, chính là Trương
Phá Vân.
Sau khi có được thỏa thuận là phần thưởng 1 Luyện khí sư cấp 7, Trần Lương đã
liên hệ với Trương Phá Vân đến Hải Hà Thành để cùng hắn nhận phần thưởng,
tránh bị quỵt nợ.

Thực ra Trương Phá Vân đã đến từ lâu nhưng muốn xem cực hạn của Trần Lương đến
mức nào nên chậm trễ xuất hiện.

Các bất ngờ liên tiếp xuất hiện. Mọi người đoán già đoán non về thân phận lão
giả, đa phần đều cho rằng lão là sư phụ Trần Lương.

Lưu trưởng lão trao đổi với vị trưởng lão phụ trách bảo hộ đội thi. Lão là một
Địa cấp võ giả, người mạnh nhất trong đội.

“Ngươi đánh giá sao về lão giả kia?”

“Chưa rõ thực lực, nhưng chắc không yếu”

Trương Phá Vân nhẹ nhàng rút ra Địa Long Thương để Trần Lương tự cứu chữa cho
bản thân

Không nói nhiều, Trương Phá Vân nhẹ nhàng tung một lôi chưởng xông phá đến vị
trưởng lão Trận Pháp Sư của Hoàng Chưng gia tộc. Lão tuy có tu vi Huyền cấp
nhưng không phải chuyên tu võ đạo, vì vậy thực lực rất thấp, võ kỹ kém cỏi.
Cho dù đã đánh ra đòn mạnh nhất chống đỡ nhưng vẫn không thể ngăn một đòn cơ
bản của Trương Phá Vân, thụ thương lùi ra sau.

Trưởng lão phụ trách hộ đội của Hoàng Chưng gia tộc nhanh chóng tiến tới đưa
Hoàng Chưng Bảo cùng trưởng lão Trận Pháp Sư trở về khu vực của gia tộc.

“Ta đến đây không phải để gây chiến, nhưng bất kỳ ai muốn động đến công tử đều
phải bước qua xác ta” Trương Phá Vân hiên ngang đứng nói

“Không phải sư phụ, là người bảo hộ của Trần Lương”
“Lão giả này dễ dàng bức lui một Huyền cấp cảnh, thực lực rất cao”
“Thế lực sau lưng tên Trần Lương phải rất lớn mới có được người bảo hộ riêng
như này, gọi hắn là công tử cơ mà”

Trong lúc mọi người còn mải bàn tán, Trương Phá Vân đưa Trần Lương về phía
Khải Hoàng gia tộc. Hắn cùng Ngạo Thiên đứng bảo hộ Trần Lương, không cho ai
đến gần quá 3 trượng.

Hoàng Chưng gia tộc cũng không muốn vì giết một tiểu bối lại phải đi gây chiến
với một cường giả chưa rõ thực lực. Lợi ích thì không có mà tác hại thì khôn
lường. Nếu đánh không lại, đối phương có thể diệt sát tất cả người trong gia
tộc ở đại hội thì thật sự là tội nhân muôn đời của gia tộc.

Dù sao những đệ tử tham gia, có rất nhiều người là tinh anh tương lai, đến đại
hội để mở mang tầm mắt

Đại hội tiếp tục diễn ra, chung cuộc Khải Hoàng gia tộc đứng đầu với 8 điểm có
được.
Xếp thứ hai là Lý Uyển gia tộc với 9 điểm
Xếp thứ ba là Vạn Chiêm gia tộc với 13 điểm
Xếp thứ 4 là Hoàng Chưng gia tộc với 16 điểm
Xếp thứ 5 là Kinh Vân gia tộc với 17 điểm.

Sau đại hội 1 ngày, Khải Hoàng gia tộc khởi hành trở về. Trên Vạn Lý Thuyền có
thêm 1 nhân và 1 yêu luôn ngày đêm bảo hộ Trần Lương.
Do liên tiếp trọng thương, cơ thể suy nhược nên hắn cần thời gian nghỉ ngơi.

Lượng Giới Thủy đã không còn nhiều, cần được dùng những lúc khẩn cấp nên với
vết thương giữa ngực, hắn chỉ dùng đến đan dược trị thương, kết hợp với khả
năng phục hồi mạnh mẽ của bản thân là đủ.

Trở về tới trụ sở của Khải Hoàng gia tộc, Trần Lương không tham gia lễ ăn mừng
chiến thắng. Cái hắn cần là khôi phục trạng thái khỏe mạnh rồi đi đòi phần
thưởng, rời khỏi nơi đây. Khai Thiên Môn còn nhiều việc cần hắn về giải quyết.

Ngày thứ 5, thương thế đã tạm ổn, Trần Lương gọi Tuyết Phi tới.

Nhìn thấy Trần Lương khỏe mạnh, nàng rất vui mừng. Khuôn mặt rạng rỡ của nàng
sau đó chuyển sang e ngại. Nàng vừa nhìn xuống đất vừa nói:

“Thật có lỗi, là ta mang ngươi đến Khải Hoàng gia tộc, lúc nguy cấp lại không
thể giúp được gì”

“Không trách ngươi, lúc đó ta cũng đã thấy ngươi muốn giúp nhưng tiền bối
trong nhà ngươi lại có ý đồ khác”

Trần Lương ánh mắt thâm thúy nhìn vào Tuyết Phi. Nàng hiểu ý hắn, càng không
dám ngước lên.

“Thôi bỏ qua, dù sao ta cũng đã khỏe mạnh. Gọi ngươi đến là hỏi về số tinh
thạch đánh bạc”

“A, đây. Ta muốn đưa cho ngươi từ mấy hôm trước mà Ngạo Thiên không cho vào”

“ghừ” Ngạo Thiên bên ngoài nghe thấy phát ra âm thanh kiểu “thì làm sao?”

Trần Lương cười nói “Là ta bảo nó không để ngươi thấy bộ dáng thảm hại của
mình”
“Có gì mà thảm hại. Vượt 2 cấp đánh chết 1 Hoàng cấp cường giả, ngươi đã vang
danh cả Lý Đế Vực là thiếu niên anh hùng đấy”

Tuyết Phi cười đưa cho Trần Lương 50 tinh thạch cấp 3.

Chiếu Bạc đã khóc hết nước mắt khi phải giao số tài sản lớn như này cho một
tiểu nha đầu. Lần đầu tiên trong lịch sử bọn hắn thua lỗ tới dường này.
“Cho ngươi” Trần Lương đưa cho Tuyết Phi 5 viên

“Nhiều vậy! Tiền đánh cược đều là của ngươi mà’ Tuyết Phi trợn mắt ra nhìn 5
viên đá trị giá tới 5 vạn tinh thạch cấp 1.

“Là ngươi xứng đáng được hưởng. Nếu không có ngươi, ta cũng sẽ không có cơ hội
thu lấy 1 Luyện khí sư cấp 7, 50 tinh thạch cấp 3. Và quan trọng, ngươi lo
lắng ta chết. Tấm lòng này không thể so sánh với tiền bạc. Nếu ta tử vong,
ngươi ẵm 50 tinh thạch cấp 3, gia tộc của ngươi vẫn giành 400 tinh thạch cấp 3
lại không bị mất 1 Luyện khí sư cấp 7.

5 viên đá này cho ngươi còn hơi ít, không nên từ chối”
“Đa tạ” Tuyết Phi vui mừng nhận lấy.

Nàng là trước giờ kiên quyết không có nhận đồ vật không thuộc về mình. Những
lời Trần Lương nói đã thuyết phục được nàng, vả lại hắn cũng có thu hoạch
khổng lồ.

2 ngày sau, Trần Lương nhắn Tuyết Phi yêu cầu Khải Hoàng gia tộc giao người.
Nàng chỉ là một đệ tử được gia tộc chiếu cố chứ không phải có quyền hành gì,
nên Tuyết Phi thông báo cho Lưu trưởng lão.

Các trưởng lão cùng gia chủ đã có bàn bạc từ trước, liền cho gọi Trần Lương.
Trần Lương được Trương Phá Vân hộ tống theo sau, tiến tới đối mặt với gia chủ
Khải Hoàng gia tộc.

“Gia chủ, ta đã mang lại 2 thứ hạng đầu cho gia tộc. Ngài cũng nên thực hiện
lời hứa của mình rồi”

“Ha ha, tất nhiên rồi, tất nhiên rồi. Ta còn chưa kịp nói lời đa tạ tới Trần
công tử. Người đâu, triệu tập tất cả trưởng lão Luyện khí sư cấp 7 đang ở
trong thành cho ta”

Giọng nói của Càn Khôn khách khí hơn lúc trước nhiều. Một là bởi Trần Lương đã
thể hiện ra được một thực lực phi thường trên cả 2 phương diện trận đạo cùng
võ đạo. Càn Khôn cùng các trưởng lão ở đây đều đã nghe được về chiến tích của
hắn, bao gồm cả vụ phá hủy mỏ tinh thạch của Quỷ Địa Phái. Bọn hắn không thể
không nể phục thiếu niên này.

Thứ hai là sự bảo hộ của Trương Phá Vân. Có một cao thủ riêng bảo hộ thì thế
lực đứng sau chắc chắn không kém hơn Khải Hoàng gia bọn hắn. Đây cũng là lí do
chính khiến bọn hắn phải kiêng rè mà không trở mặt cùng Trần Lương.
“Đa tạ gia chủ”

“Không có gì. Nhưng ta phải nói trước. Chắc công tử cũng biết, trưởng lão là
thuộc về gia tộc, nhưng cũng không phải là gia tộc sở hữu, có quyền định đoạt
cuộc sống của bọn hắn. Vì vậy, nếu không có ai đồng ý theo công tử thì ta cũng
chỉ có thể bồi cho công tử 5 vạn tinh thạch cấp 1”

Tại Cửu Giới, thông thường võ giả bước vào Hoàng cấp hoặc nghề nghiệp đạt cấp
6 đều sẽ được cất nhắc làm trưởng lão của môn phái, gia tộc. Từ đó được hưởng
nhiều quyền lợi, đặc ân. Nhưng đi kèm với đó là ngươi phải cống hiến cả đời
cho môn phái. Nếu tự ý rời đi, đầu nhập thế lực khác sẽ bị coi là phản bội, có
thể bị săn giết.

Có những vị là trưởng lão, muốn rời khỏi môn phái thành lập thế lực riêng
thường là sẽ làm một vài việc lớn, đóng góp lớn cho tông môn và được tông môn
chấp thuận cho rời đi. Thậm chí sau đó 2 bên còn có sự hợp tác rất tốt đẹp.

“Vãn bối biết. Có điều nếu nhận 5 vạn tinh thạch cấp 1 thì lần Ngũ Tộc Hội tới
chắc vãn bối khó có thể giúp Khải Hoàng gia tộc”
Câu nói này đầy thâm ý.

Khó, tức là vẫn có thể, chỉ cần ngươi ra đầy đủ giá tốt.

Không giúp Khải Hoàng gia tộc có thể là không tham dự Ngũ Tộc Hội, có thể là
vẫn tham gia Ngũ Tộc Hội, nhưng là cho gia tộc khác. Nếu điều thứ 2 xảy ra,
gần như chắc chắn Khải Hoàng gia tộc không có cơ hội xếp hạng 1, 2.

Càn Khôn không có nói thêm điều gì.

8 Luyện khí sư cấp 7 nhanh chóng có mặt. Bọn hắn đã được triệu tập từ trước để
gia tộc giải quyết sớm chuyện của Trần Lương. Tất nhiên là còn một vài Luyện
khí sư cấp 7 thiên phú cao không có lộ mặt, và còn rất nhiều Luyện khí sư khác
phân tán khắp nơi, không có mặt tại Ngân Cơ Thành.

“Xin chào 8 vị tiền bối. Vãn bối muốn mời 1 người về giúp hảo hữu của vãn bối
xây dựng một đội ngũ Luyện khí sư và luyện khí cho môn phái. Những gì các tiền
bối nhận được ở Khải Hoàng gia tộc thì sang kia đều sẽ nhận được đãi ngộ tốt
hơn” Trần Lương chào mời.

7 Luyện khí sư mặt lạnh lùng, duy chỉ có sư thúc của Tuyết Phi là vẻ mặt thân
thiện nhìn Trần Lương. Hắn đã được Tuyết Phi kể cho nghe chiến tích huy hoàng
tại Ngũ Tộc Hội.

Lần này vinh quang khải hoàn, Lưu trưởng lão đã căn dặn những người tham dự
không được kể chi tiết những sự việc liên quan đến Trần Lương, ai không nghe
sẽ phạt nặng theo gia quy. Vì vậy, đa phần tộc nhân của Khải Hoàng gia tộc chỉ
biết rằng có một đệ tử bí mật của gia tộc mang lại 2 vị trí đệ nhất, giúp gia
tộc đăng quang thứ hạng đầu trong Ngũ Tộc Hội.

“Hừ, chỉ là lò luyện khí mới xây, mơ tưởng đáp ứng được nhu cầu của bọn ta”
Một trung niên có hình xăm cái búa ở bên vai nói.

Bá Lăng, sư thúc của Tuyết Phi không muốn làm khó Trần Lương, liền nói chen
vào:

“Trần Lương, ta hiểu mong muốn của ngươi, nhưng một lò luyện khí mới không cần
đến Luyện khí sư cấp 7. Ta nghe nói ngươi có 5 vạn tinh thạch cấp 1 làm tiền
thưởng, nên thu lấy tinh thạch sẽ tốt hơn”

“Đạ tạ hảo ý của sư thúc, ta vẫn là muốn nghe đãi ngộ cho Luyện khí sư cấp 7
tại Khải Hoàng gia tộc”

“Để ta nói cho” Nữ Luyện khí sư duy nhất trong nhóm nói “Là trưởng lão của
Khải Hoàng gia tộc sẽ có một số lợi ích tiêu biểu sau:

Thứ nhất, được mua nguyên liệu có trong bảo kho của gia tộc, nơi đây cất chứa
những đồ vật, nguyên liệu luyện khí không bán ra ngoài, chỉ để cho trưởng lão
sử dụng, đều là những đồ vật không dễ tìm

Thứ hai, những linh dược, đan dược nâng cao tu vi của gia tộc sẽ ưu tiên bán
rẻ cho các trưởng lão sử dụng. Luyện khí sư cấp 7 thường có tu vi ở Cự Linh
cảnh hoặc Hoàng cấp, bảo dược tăng tu vi đều quý hiếm khó tìm.

Thứ ba, Khải Hoàng gia tộc có một lò luyện khí được xếp vào hàng đầu tại Cửu
Giới. Ở đó có các dụng cụ phẩm chất Thiên Thánh Khí, có hỏa lực cực cao giúp
Luyện khí sư có cơ hội chế tạo ra những bảo vật tuyệt thế. Luyện khí sư dù có
tài năng đến đâu nhưng không có dụng cụ đủ tốt để hỗ trợ cũng sẽ khó rèn được
bảo vật.

4 điều đó đủ để thỏa mãn ngươi chưa?”

“Đa tạ tiền bối giải khai. 3 điều đó bằng hữu của ta đều đáp ứng được” Trần
Lương dõng dạc nói:

“Thứ nhất, nguyên liệu thì bằng hữu ta không có sẵn, nhưng tinh thạch thì hắn
nhiều vô kể, vài trăm vạn tinh thạch cấp 1 hắn đều có thể bỏ ra, chắc chắn có
thể đáp ứng được nhu cầu nguyên liệu luyện khí của Luyện khí sư cấp 7.

Thứ hai, bằng hữu của ta vừa hay có rất nhiều bảo dược giúp Cự Linh cảnh và
Hoàng cấp cảnh ngộ Đạo

Thứ ba, nói về lò luyện khí, ta dám khẳng định lò luyện khí của bằng hữu ta
không kém, thậm chí tốt hơn so với của quý gia tộc.”

“Nói phét không biết ngượng. Chưa nói bằng hữu ngươi có đủ tài lực hay không,
cho dù có cũng cực kỳ khó khăn để tạo ra một lò luyện khí như của Khải Hoàng
gia tộc. Một lò luyện khí mới xây là không thể nào có được phẩm chất bằng một
nửa chứ đừng nói là ngang bằng lò luyện khí của gia tộc ta” Lão giả đứng cuối
hàng tức tối quát lên.

Khải Hoàng gia tộc chỉ có duy nhất một lò luyện khí cấp bậc cao như vậy, là
niềm tự hào của cả gia tộc. Các trưởng lão Luyện khí sư ai cũng mong muốn được
sử dụng lò luyện khí này để cho ra đời những bảo khí tốt nhất. Nhưng mỗi lần
chỉ có thể 1 người sử dụng, vì vậy các Luyện khí sư tại gia tộc đều là xếp
hàng đợi đến lượt.

“Các tiền bối nhìn thấy lò luyện khí của bằng hữu ta liền sẽ biết sự thật. Ở
đây ta có một cây búa là dụng cụ trong lò luyện khí đấy, mời các vị xem”

Trần Lương lấy ra cây búa từ trong Luyện Khí Phường đưa cho lão giả đang tức
giận kia.
“Hừ, cây búa này có gì đáng nhìn, ta …” còn chưa nói xong, hắn liền im bặt,
ngưng thần kiểm tra cây búa.

“Các ngươi, các ngươi mau nhìn” một lúc sau lão lắp bắp hướng tới các Luyện
khí sư khác cùng kiểm tra.

“Không thể tin nổi, chất lượng cây búa này phải tới thượng phẩm Thiên Thánh
Khí rồi”
“Búa ở lò luyện khí của gia tộc cũng chỉ tới trung phẩm mà thôi”
“Tên này kiếm đâu ra một bảo khí như này”

8 Luyện khí sư đã kiểm tra kỹ lưỡng vật phẩm, cảm xúc đi từ ngạc nhiên tới
nghi vấn. Nguyên liệu và độ khó để chế tạo ra được một Thiên Thánh Khí thượng
phẩm đã là cấp độ bọn hắn không dám nghĩ tới. Hơn nữa, nếu có thể tạo ra một
bảo vật như vậy, thường sẽ là chế tạo vũ khí hay bảo giáp, sẽ mang lại giá trị
khổng lồ. Đằng này lại dùng những nguyên liệu đó để làm ra một cây búa rèn,
thực sự là có đôi chút lãng phí cùng ngạc nhiên.

“Trong lò luyện khí kia, những dụng cụ khác …” Một người quay ra nhìn Trần
Lương định hỏi

“Đều là Thiên Thánh Khí. Ngoài ra còn có địa hỏa và một loại nước đặc biệt
nâng cao phẩm chất luyện khí” Trần Lương ngắt lời

“Vậy thời gian sử dụng?”
“Tùy ý, không hạn chế thời gian luyện khí”
“Ngươi thực sự đang nói thật, không lừa đảo?”
Tất cả những lời ta nói đều là thật.

Vị tiền bối nào đồng ý theo vãn bối sẽ được chứng kiến cả 3 điều vãn bối vừa
nói. Nếu không, vãn bối sẽ bồi thường 1 vạn tinh thạch cấp 1, đồng thời tiễn
đưa tiền bối trở lại Khải Hoàng gia tộc.

Lúc này 8 vị Luyện khí sư đều đã động tâm, không còn vẻ lạnh lùng như trước.
Dù sao cơ hội để sử dụng những dụng cụ luyện khí cấp độ Thiên Thánh Khí thực
sự quá lâu, có thể cả chục năm mới tới lượt mình.

Những trưởng lão ngồi ở hàng ghế 2 bên và gia chủ Càn Khôn đều đang nhìn nhau
lén trao đổi thông tin. Bọn hắn không thể hiểu nổi thế lực kiểu gì có thể mang
ra dụng cụ luyện khí đều là Thiên Thánh Khí cho một lò luyện khí mới mở, còn
chưa cả có đại sư chủ quản, phải để Trần Lương tìm kiếm 1 Luyện khí sư cấp 7
về quản lý.

Tiểu từ này quá tà môn, thế lực sau lưng hắn càng là bí ẩn khó đoán.
“Ta đồng ý theo ngươi đi” Vị nữ Luyện khí sư duy nhất trong nhóm trước tiên
cất tiếng

Liền ngay sau đó là 3 người nữa lên tiếng muốn đi theo Trần Lương. Đã có người
mở đầu, phía sau liền dễ hơn rất nhiều.

Trần Lương nhìn 4 người, hắn đưa tay về phía trung niên vạm vỡ vẫn luôn có bộ
mặt thân thiện: “Bá Lăng sư thúc, đa tạ thúc đã đồng ý theo ta. 3 ngày nữa
chúng ta liền lên đường trở về”


Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương #62