Hợp Tác


Người đăng: 22legend4

10 người của Trường Bàn Phái nhìn nhau, nhìn trưởng môn.
“Các ngươi không cần quyết định ngay, ta cho các ngươi 3 ngày thời gian suy
nghĩ. Nên nhớ, hợp tác với ta, các ngươi không mất một đồng chi phí đầu tư, mà
lợi nhuận thu về, nếu tính cả bán Không Vật trong tương lai thì thậm chí cao
hơn và lâu dài hơn nhiều”

Trần Lương quay sang hỏi Chu Minh “Trong vòng 1 năm tới không thể thả ngươi,
nếu không muốn chết, ngoan ngoãn đi theo ta”
“Được được, ta cũng rất hiếu kỳ muốn biết thêm về ngươi” Chu Minh cười nói.
“Các ngươi có thể đi. Ta trước ở đây bày ra trận pháp che dấu cửa hang” Trần
Lương nói với Trường Bàn Phái “Nếu có ý nghĩ sai lầm thì xác định trước hậu
quả diệt môn”

10 người cùng nhau trở về phòng nghị sự của môn phái, một trưởng lão đập bàn
tức giận nói:
“Chỉ là một tiểu tử lại giám đe dọa chúng ta. Trưởng môn, chúng ta tạm thời
đồng ý với hắn xong thuê sát thủ cường giả giải quyết hắn. Lợi nhuận từ mỏ
Không Thạch đâu có phải một hai vạn tinh thạch, không thể để hắn lấy hết được”

Một trưởng lão khác lắc đầu nói:
“Hắn thủ đoạn quá khó lường, nếu không giết được hắn, chỉ sợ là chúng ta xong
đời. Kim Thiết Nhân kia chưa rõ năng lực, nhưng có thể 1 quyền hạ gục trưởng
môn thì chí ít cũng tương đương Huyền cấp võ giả. Ngươi kiếm đâu ra Địa cấp võ
giả làm việc cho ngươi, chưa kể là số tiền bỏ ra cũng sẽ rất lớn”

“Ta ủng hộ hợp tác với hắn” Nữ Trận Pháp Sư lên tiếng “Tuy lợi nhuận từ đào mỏ
ít hơn nhưng an toàn hơn, chắc chắn có lợi nhuận hơn. Thêm nữa, nếu hắn giữ
lời hứa về hợp tác bán Không Vật thì lợi nhuận thậm chí còn cao hơn. Ngoài ra,
ta thấy hắn tương lai tất thành cường giả, chỉ tính riêng trình độ trận pháp
của hắn đã không phải đối tượng chúng ta có thể gây thù. Hiện giờ tạo quan hệ
với hắn, tương lai chỉ có trăm lợi mà không một hại”

Một đệ tử trầm ngâm nói:
“Hắn ta quá mạnh lại là vấn đề khiến đệ tử e ngại. Cho dù hắn trả trước 6
tháng thu nhập, nhưng làm việc hơn một năm, hắn ta ra tay giết toàn bộ chúng
ta thì sao, vừa là để giết người diệt khẩu, vừa là để tiết kiệm một khoản tài
phú mấy vạn tinh thạch cấp 1. Hắn ta là Trận Pháp Sư cấp 8, chỉ cần bày ra 1
trận pháp cấp 5 kết hợp với Kim Thiết Nhân là có thể diệt sát toàn bộ 300
người chúng ta”

“Chắc gì hắn là Trận Pháp Sư cấp 8” Một người phản bác
“Thà tin có để đề phòng còn hơn không” Vị đệ tử nói
“Đợi hắn bày xong trận pháp che giấu là có thể biết được cấp độ của hắn” Nữ
trận pháp sư nói.
“Đánh giết thì sợ khó, chi phí cao, bị trả thù. Hợp tác thì sợ bị giết. Vậy từ
chối không làm thì sao?” Trưởng môn hỏi

Mọi người im lặng nhìn nhau, bỏ qua mối lợi này thì quả thật bọn hắn không cam
tâm.
“Không vào hang cọp sao bắt được cọp con. Có lợi ích nào không đi kèm nguy
hiểm. Ta ủng hộ hợp tác với hắn. Nếu hắn có thể chế tác Không Vật thì số tiền
hắn thu về đến ngàn vạn tinh thạch cấp 1, không cần phải đi giết 300 người chỉ
để tiết kiệm vài vạn tinh thạch cấp 1”

“Ta lại thấy, nếu có thể thu lấy những thủ đoạn của hắn thì càng có giá trị.
Chỉ tính riêng thu thập về Kim Thiết Nhân sẽ mang lại cho cả môn phái chúng ta
một hộ nhân mạnh mẽ, chưa kể 1000 tinh thạch cấp 2 và nhiều bảo vật khác giá
trị liên thành trong Không Vật của hắn”

“Ngươi nghĩ kẻ ngươi thuê để giết hắn sẽ không lấy đi Không Vật của hắn sao.
Mà nói đến đây, chúng ta vẫn còn chưa biết hắn là ai, đến tên cũng không biết”

Trường Bàn Phái tuy hoạt động ở Côn Bằng Vực nhưng đệ tử đều không có ai xuất
chúng nên không có ai tham gia Trọng Môn, không chứng kiến được thân ảnh ngạo
nghễ của Trần Lương bước vào Trọng Môn bí địa.

3 ngày nghị sự nhanh chóng trôi qua, bọn hắn đã có quyết định, cùng nhau tiến
tới Củ Chi Địa.

Dựa theo trí nhớ thì trước mặt bọn hắn rõ ràng phải là cửa hang, được cây cối
rậm rạp che kín. Nhưng đi lòng vòng 1 hồi vẫn không thể tìm ra được hang động
kia.

“Chắc chắn hắn đã bày ra trận pháp ảo thuật lừa thị giác và cảm giác của chúng
ta rồi. Chỉ 3 ngày hắn có thể làm điều này thì thật đáng sợ. Trong hiểu biết
của ta thì trận pháp sư cấp 7 cũng không làm nổi” Nữ trận pháp sư suy đoán

Lời nói của nàng khiến cho những người khác thêm phần lo lắng.
Chu Minh đứng tại cửa hang nhìn nhóm người đi qua đi lại ngay trước mắt hắn
nhưng không hề nhìn thấy hắn làm hắn cứ tấm tắc khen

“Thật là thần kỳ. Hèn gì trận pháp sư cấp cao lại rất được trọng dụng. Trong 3
nghề luyện đan, luyện khí và trận pháp thì trận pháp sư có số lượng thấp nhất,
do khi ở cấp thấp thì trận pháp sư có tác dụng rất hạn chế. Nhưng khi lên đến
cấp cao lại được coi trọng hơn cả 2 nghề nghiệp kia”

Mất nửa buổi, bọn hắn cũng đành đứng tại nơi mà cả nhóm đều nhất trí rằng phía
trước là cửa hang động vào hầm mỏ.

Một lát sau, Trần Lương đột nhiên như từ hư vô hiện ra trước mặt bọn hắn tươi
cười nói:
“Vất vả quá, các ngươi tự trải nghiệm trận pháp ẩn giấu cùng trận pháp không
gian thấy thế nào?”

“Ngươi làm thế nào trong 3 ngày có thể kết hợp bày ra 2 loại trận pháp?” Nữ
trận pháp sư thắc mắc hỏi. Nàng rất thích thú học trận pháp nhưng thiên chất
có hạn nên cũng tự biết bản thân chỉ có thể lên đến trận pháp sư cấp 5.

Trần Lương dẫn đám người đi vào trong trận pháp, bước đi theo một quy tắc nhất
định. Người phía sau đều là dẫm lên vết chân của Trần Lương tiến vào.

“Nếu người đi theo ta, ta sẽ cho ngươi biết, còn hiện giờ, mời các ngươi vào
trong nói chuyện” Trần Lương nhìn lướt qua đám người nói tiếp “Chỉ có 9 người
đến sao. Nếu ta giết các ngươi thì dù tên còn lại có thông báo cho đại môn
phái cũng chưa chắc tìm được nơi đây. Cho ta thêm thời gian bày trận thì dù
thiên nhân đến cũng khó lòng phát hiện ra. Và kết cục của môn phái các ngươi
chỉ có diệt môn”

9 người giật thót tim. Thủ đoạn trận pháp của Trần Lương cùng với vẻ mặt thản
nhiên của hắn khiến mọi người đều không còn nghi ngờ gì về quyết định sắp tới.

“Trường Bàn Phái sẽ hợp tác với ngươi, có điều tỷ lệ dành cho môn phái của ta
phải tăng lên hai mươi phần trăm, còn của ta giữ nguyên mười phần trăm cũng
được” Trưởng môn nói.

“Cũng có thể, nhưng sau đó sẽ không còn ưu đãi phân phối Không Vật nữa” Trần
Lương vẫn cười nói. Giá trị bán ra của Không Thạch không phải điều hắn quá
quan tâm, Không Vật mới là bút tài phú lớn

Trần Lương đưa ra điều kiện mới khiến trưởng môn Trường Bàn Phái lúng túng.
Hắn không ngờ tới phương án này, liền lại nhìn về phía 8 người kia dò hỏi ý
kiến.

“Đừng bàn điều kiện với ta. Con số ta đưa ra đã là rất tốt. Ta đã cho các
ngươi 3 ngày suy nghĩ, không phải để bây giờ đến đây rồi lại tiếp tục bàn
luận. Các ngươi chỉ nhìn vào vài vạn tinh thạch. Còn với ta con số đó quả thực
quá nhỏ bé. Cái ta hướng tới là ngàn vạn, ức vạn tinh thạch để xây dựng lên đế
chế của ta”

Trần Lương nói lớn, dừng một lúc nhìn mọi người rồi đưa ra câu cuối cùng:
“1 từ thôi, chốt lại các ngươi đồng ý với điều kiện ban đầu của ta hay không?”
“Có, ta đồng ý” Trần Lương vừa nói xong, nữ trận pháp sư ngay lập tức lên
tiếng.
“Ta đồng ý”
“Ta đồng ý”

6 thanh âm đồng ý vang lên, chỉ còn lại trưởng môn và 2 người nữa còn đang suy
nghĩ.
“Các ngươi không nhìn thấy mạng sống đang như mành chỉ treo chuông sao. Không
còn mạng thì tinh thạch hay báo thù còn quan trọng sao” Nữ trận pháp sư lên
tiếng. Nàng cảm nhận nếu bọn hắn còn cò kè do dự thì cũng không còn mạng mà
đồng ý.

“Bọn ta đồng ý. Mời công tử đưa ra mệnh lệnh” trưởng môn kiên định nói.

“Rất tốt, ta không thích cưỡng ép người khác. Cái ta cần là một lòng làm việc
cho ta, sẽ không thiếu tài lộc cho các ngươi” Trần Lương tươi cười nói “Cho
đến khi Không Thạch trong đây được khai thác hết, chúng ta sẽ ngồi chung 1
thuyền. Mọi thù hận trước kia đều bỏ qua. Tên Cự Linh võ giả của Trường Bàn
Phái là do ta giết, cũng không liên quan đến Chu Minh nên là từ nay 2 bên các
ngươi hợp tác làm việc. Các ngươi theo ta”

Trần Lương dẫn đoàn người tiến vào trong. Đi qua nơi có vết nứt không gian, nữ
trận pháp sư thốt lên:

“Ngươi thực sự đã giải quyết tất cả vết nứt không gian nơi đây. Ta còn tưởng
ngươi sẽ chỉ tạo ra được một lối đi nhỏ, không ngờ lại là toàn bộ vết nứt
trong hang động. Thật không thể hình dung nổi”

“Thủ đoạn của ta không phải các ngươi có thể biết”

Đi đến không gian rộng lớn cuối hang, Trần Lương để 9 người kia tự nghiên cứu,
đánh giá các vấn đề cần thực hiện.

“Chỗ này quả thực có thể chứa hơn 300 người làm việc cùng lúc. Các vấn đề về
lao động, nghỉ ngơi, giải trí, thư giãn, thực phẩm, bọn ta sẽ giải quyết.
Ngươi chỉ cần chốt cho bọn ta phương án thanh toán thu nhập cho nhân công”
Trưởng môn đi ra nói với Trần Lương.

“Thu nhập hàng tháng sẽ được trả như sau
Luyện thể cảnh, 300 vàng
Nhất tinh, 500 vàng
Nhị tinh, 1500 vàng
Tam tinh, 4 tinh thạch cấp 1
Vạn Nhiên, 10 tinh thạch cấp 1
Tiên Linh, 25 tinh thạch cấp 1
Giáp Linh, 70 tinh thạch cấp 1
Cự Linh, 170 tinh thạch cấp 1

Ngoài ra sẽ có thưởng thêm Mười phần trăm lương cho những người kiếm được
nhiều nhất Không Thạch trong cùng cảnh giới.

Ta sẽ trả trước lương của 6 tháng. Yêu cầu làm việc liên tục trong hầm mỏ 12
tháng, chỉ được ra ngoài cửa hang trong phạm vi trận pháp.

Khi tìm kiếm lao động, các ngươi hãy bảo là khai thác mỏ tại Tinh La Vực. Sau
khi tìm đủ 300 người, hãy tập trung họ lại ta sẽ phát lương 6 tháng.

Khi tập trung, ai muốn đưa tiền lương cho người nhà thì cho người nhà đến
cùng. Ta cũng sẽ mời đại diện của Thiên Thị Các đến dành cho những ai muốn gửi
tiền, giữ ngân phiếu.
Sau đó, trong đêm tối, các ngươi dùng Vũ Phi Thuyền cỡ lớn chở những người đó
tới trước cửa hang, ta sẽ mở sẵn trận pháp chờ.
Toàn bộ 10 người biết về vị trí hầm mỏ đều phải đến, ta sẽ có sự phân công lao
động phù hợp. Các ngươi có ý kiến gì không?”

Trần Lương nói liền một mạch, tính toán các trường hợp khiến 9 người Trường
Bàn Phái cùng Chu Minh đều như nuốt lấy từng lời. Đặc biệt là mức thù lao Trần
Lương đưa ra cực kỳ rộng rãi khiến cho những lăn tăn trong lòng môn nhân
Trường Bàn Phái đều hoàn toàn tan biến.

“Bọn ta đều không có ý kiến, nhưng để tìm kiếm lao động cùng với thu xếp công
việc kinh doanh của Trường Bàn Phái thì bọn ta cần 1 tháng”

“Tốt 1 tháng, đây là Truyền tin thạch, các ngươi dùng để liên hệ với ta khi
xong việc. Còn bây giờ ta sẽ dẫn các ngươi ra ngoài. Trận pháp của ta vào
trong hay ra ngoài đều cần có phương pháp”

Trần Lương quay qua Chu Minh nói:
“Bọn hắn đã đồng ý, ta cũng sẽ chỉ giữ ngươi 13 tháng nữa. Trong thời gian
này, ta sẽ trả thù lao cho ngươi theo sản lượng, tương đương năm phần trăm giá
trị Không Thạch trên thị trường”

Trần Lương cũng không sợ Chu Minh giữ Không Thạch trong Nhẫn không gian vì
những bảo vật không gian đều không thể lưu trữ nhau. Tiểu Cửu Giới của Trần
Lương không phải bảo vật không gian mà là một phương thiên địa do một giới
hình thành nên có thể chứa các bảo vật không gian trong nó.

“Rất hậu hĩnh, ta có thể biết vì sao lại được như vậy?” Chu Minh hỏi
“Đây là trả thù lao ngươi đã cho ta biết mỏ Không Thạch này. Ta sẽ rời nơi đây
1 tháng, ngươi có thể ở trong này làm việc trước”

Phân phó xong xuôi, Trần Lương rời đi, hắn muốn trở về Long Tượng Vực thu lấy
những cây linh dược quý nhất đang được Tuyết Hoa trông coi.

Đi cả ngày không nghỉ, nửa tháng sau Trần Lương đã về tới nơi Tuyết Hoa trú
ngụ. Nhờ có thông tin hắn đã chết, Quỷ Địa Phái cùng 2 môn phái khác đã thu
hồi lệnh truy nã. Cái tên Trần Lương đã rơi vào quên lãng.

Đứng trước mái hiên, Tuyết Hoa đã chờ Trần Lương từ sớm ngay khi nhận được tin
hắn đang trở về. Ngay khi thấy hắn, Tuyết Hoa đã chạy tới cúi chào:

“Mừng công tử trở về. Công tử vẫn mạnh khỏe”
“Ừm, ngươi vẫn khỏe chứ?”
“Nhờ ơn công tử, ta vẫn tốt. Mời công tử vào nhà”

Trần Lương bước gian phòng khách sạch sẽ không một hạt bụi, lại còn thoang
thoảng mùi hương khiến cho tinh thần rất được thư giãn. Ngồi tại ghế, hắn mới
hỏi thăm Tuyết Hoa:
“Hai năm qua ngươi thế nào?”

Tuy có Truyền tin thạch nhưng hai năm qua hắn không có gọi hỏi qua Tuyết Hoa
một câu, chỉ một lòng tu luyện và bày bố trận pháp. Tuyết Hoa cũng không dám
liên lạc sợ quấy rầy hắn.

“Hai năm qua ta tập trung vào học tập luyện đan. Nhờ vào lượng lớn tinh thạch
và linh dược công tử để lại, ta có thể toàn tâm toàn ý vào đan đạo, cũng không
cần lo nổ đan lô nhờ vào đan lô công tử mua cho. Tin vui là 2 tuần trước ta đã
luyện ra được Cơ Linh Đan đạt tới Trong cấp nhờ vào Thủy thuộc tính và Quang
thuộc tính”

Cơ Linh Đan, một loại đan dược cấp 4 làm tăng tu vi võ giả, chi phí mỗi một
khỏa do Tuyết Hoa luyện lên tới 69 tinh thạch cấp 1, trong khi nguyên liệu của
nó chỉ chưa đến 9 tinh thạch cấp 1. Thậm chí nếu Tuyết Hoa có thể luyện ra cấp
độ Cực, một khỏa Cơ Linh Đan có thể bán ra với giá 89 tinh thạch cấp 1.

Cùng một loại đan dược cũng có thể có tác dụng không giống nhau, phân chia làm
4 đẳng cấp: Tạp, Hầu, Trong, Cực.

Tạp cấp là đan dược chứa nhiều tạp chất, có tác dụng rất kém. Các luyện đan sư
mới tấn cấp thường sẽ bị luyện ra Tạp cấp do thiếu khuyết kinh nghiệm, kiến
thức.

Hầu là đan dược luyện ra có chất lượng tốt hơn, ít tạp chất hơn, chủ yếu nhờ
vào khả năng khống hỏa tốt sẽ luyện được đan dược cấp độ Hầu. Đa phần luyện
đan sư sẽ luyện ra được loại này

Trong là đan dược đã loại bỏ được hoàn toàn tạp chất, rất được võ giả ưa
chuộng. Trong cấp đan dược rất dễ luyện hóa so với Hầu cấp đan dược và hiệu
quả cũng tốt hơn nhiều.

Cực cấp đan dược, rất hiếm gặp, cho dù luyện đan sư cấp 8 điều chế đan dược
cấp 4 cũng chưa chắc có thể tạo ra được Cực cấp đan dược. Và không phải loại
đan dược nào cũng có Cực cấp. Vì nếu theo phương pháp bình thường thì dù hỏa
hầu có tốt đến mấy, nguyên liệu được điều chế có tốt đến mấy cũng chỉ có thể
tạo ra Trong cấp đan dược.

Mấu chốt để điều chế ra Cực cấp đan dược chính là Quang thuộc tính. Đan dược
có thêm Quang thuộc tính sẽ được kích phát toàn bộ tiềm năng của linh dược,
đồng thời nâng lên hơn nữa tác dụng của đan dược do quang thuộc tính trong đan
dược cũng sẽ phát huy ra hiệu quả giống như một viên đan dược thứ hai, thậm
chí còn dễ hấp thu hơn.

Tuy nhiên không dễ để đưa Quang thuộc tính vào đan dược. Quang thuộc tính có
thể lấy từ chính người luyện đan hoặc được sự trợ giúp của võ giả có Quang
thuộc tính hoặc đan dược được pha trộn thêm nguyên liệu chứa Quang thuộc tính.
Có điều mỗi một loại đan dược đều đã có được sự cân bằng, sự hòa hợp để tạo
nên tác dụng của nó, đưa thêm quang thuộc tính hay bất kỳ vật chất khác vào
đều dễ gây ra sự mất cân bằng phá hỏng đan dược hoặc biến đổi tác dụng của nó.

Vì vậy không phải loại đan dược nào cũng có thể thêm Quang thuộc tính vào để
trở thành Cực cấp. Dù có thêm được thì thêm bao nhiêu, thêm như thế nào cũng
là một câu hỏi lớn.


Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương #36