Người đăng: 22legend4
Dị tượng xuất hiện, ắt có bảo vật, hoặc nguy hiểm. Trần Lương hạ cánh xuống
mặt đất, tiến vào trung tâm hòn đảo, nơi có ngũ thải quang hoa đang tô điểm
cho thế gian.
Dưới mặt đất không có phong nhận, gió thổi cũng bị cây che, di chuyển tự nhiên
là dễ dàng hơn nhiều. Trần Lương lướt đi như gió. Đám yêu thú cũng bị ngũ thải
quang hoa hấp dẫn, lũ lượt kéo tới. Tốc độ của hắn lúc này đã nhanh hơn đa
phần yêu thú, vướng phải con nào, hắn liền lách qua, đi tiếp.
Chỉ duy có lúc tình cờ gặp lại con Tê Lai Giác, Trần Lương mới tung 1 quyền
vào hông con yêu thú, khiến nó bị đánh bay 10 trượng, đau nhưng không trọng
thương. Đấm xong hả giận, hắn bỏ qua cho con yêu thú, tiếp tục tiến lên.
Nơi đây đã có một số yêu thú đến trước, nhưng không con nào dám tiến lại gần.
Quang hoa ẩn chứa Đạo, ngăn cách hết thảy sự vật.
Chỉ có duy nhất 1 sự vật nằm tại trung tâm quầng sáng, chính là một đóa Ngũ
Hành Giới Hoa. Mỗi một cánh hoa tượng trưng cho một hành. Cánh màu nâu, tương
trưng cho thổ. Cánh màu đỏ tượng trưng cho hỏa. Cánh màu xanh tượng trưng cho
mộc. Cánh màu xanh dương tượng trưng cho Thủy. Cánh màu trắng bạc tượng trưng
cho Kim.
Ngay lúc này đây, mỗi cánh hoa của Ngũ Hành Giới Hoa đang chiếu tỏa thiên địa
màu sắc của chính nó, giống như chiếu cáo thiên địa biết nó đã thành thục, đột
phá trở thành chân chính Tiên Dược.
Đám yêu thú đến càng ngày càng đông, có đứng dưới đất, có bay trên cao. Mỗi
con có thể đứng riêng mình 1 chỗ, hoặc có tụm lại với nhau thành đàn, thành
nhóm.
Thường ngày, các loài nhìn thấy là đánh nhau sống chết. Có loài là thiên địch
của nhau, vừa nhìn là ăn thịt, vừa nhìn là bỏ chạy. Nhưng lúc này tất cả đều
an tĩnh đứng nhìn Ngũ Hành Giới Hoa tiến hóa. Trần Lương cũng vậy, đứng lẫn
trong đám yêu thú chờ đợi. Mục tiêu của tất cả đều là xác của Ngũ Hành Giới
Hoa sau khi nó tiến hóa, không loài nào lúc này lại ngu xuẩn đánh nhau để sớm
bị loại khỏi cuộc chiến.
Ngũ Hành Giới Hoa sau khi tiến hóa xong sẽ rời khỏi thân xác hiện tại, đưa
toàn bộ tinh hoa ngao du thiên địa, tìm kiếm 1 vùng tiên thổ, để xứng đáng với
trạng thái mới.
5 cánh của Ngũ Hành Giới Hoa, mặc dù mất đi bộ phận tinh hoa nhất, nhưng phần
còn lại vẫn khiến nó là bảo vật hiếm có, tích chứa lợi ích vô cùng cho cả nhân
loại và yêu thú.
Về phần thu thập tinh hoa của Ngũ Hành Giới Hoa, hay còn được gọi là Ngũ Hành
Tiên Hoa, Trần Lương cùng đám yêu thú đều không có mơ đến. Muốn thu giữ được
Ngũ Hành Tiên Hoa, ngươi cần phải có năng lực phong cấm không gian, che khỏa
thiên địa, không phải những nhân, yêu có mặt ở đây có thể làm đến.
Một canh giờ trôi qua, ngũ thải quang mang dần tan đi, để lộ ra rõ ràng Ngũ
Hành Giới Hoa ảm đạm sắc màu trên 5 cánh. Thay vào đó, vùng trung tâm lại lộng
lẫy không gì sánh được, tỏa ra quang mang nồng đậm.
“Phụt” Ngũ Hành Tiên Hoa phóng thẳng lên trời cao, phá không mà đi.
Ngay lập tức, lũ lượt nhân, yêu xông về phía Ngũ Hành Giới Hoa nhưng ong vỡ
tổ. Lợi thế nhất, đương nhiên thuộc về chủng loài có tốc độ cao.
Sau thời gian 1 nén nhang, phân hóa giữa các loài yêu thú đã rõ rệt. Những
loài to xác, chiến lực mạnh, nhưng tốc độ chậm đã bị bỏ lại phía sau, mặc dù
ban đầu bọn chúng chiếm được những vị trí thuận lợi nhất.
Loài yêu thú đang dẫn đầu là Phi Phong Điểu, chỉ còn cách Ngũ Hành Giới Hoa 5
dặm. Nhưng nó không phải loài nhanh nhất, phía trên nó còn có Trần Lương đang
kết hợp giữa Hình Mây Thân Gió và Đạo Thần Thông Hỏa Cước để có được tốc độ
vượt lên trên Phi Phong Điểu.
Khoảng không gian phía trước Trần Lương hoàn toàn chống trải, không có bất kỳ
sự ngăn cản nào. Phía sau hắn, Phi Phong Điểu là gần nhất, nhưng do vận dụng
toàn bộ sức lực cho tốc độ nên không còn khả năng tấn công.
Không có gì bất ngờ xảy ra, nhờ vào Hình Mây Thân Gió, Trần Lương đã trước một
bước giành được Ngũ Hành Giới Hoa. Có một điều Trần Lương không nghĩ đến là
ngay khi vừa đoạt được bảo vật về tay, kẻ tấn công hắn không phải yêu thú, mà
là cước pháp của 1 nam nhân trẻ tuổi.
Hình Mây Thân Gió không chỉ là tăng tốc di chuyển, mà còn là thân pháp tránh
đòn. Trần Lương vừa tránh cước pháp, vừa bay lên cao muốn rời đi.
Nhìn thấy bảo vật bị nhân loại cướp mất, hàng đàn hàng lũ yêu thú cùng nhau
đuổi theo. Con nào không bay được hoặc bay chậm thì phóng ra Yêu Ảnh, tuyệt kỹ
tấn công. Đáng tiếc, tốc độ của Trần Lương quá nhanh, chỉ có một vài Yêu Ảnh
chẳng may trúng hắn thì đều bị Khuyển Dạ Xoa và Chiến thần Atula chém rụng
phần lớn sức mạnh, lại có thêm Bá Vương Quỷ Diện Giáp nên Trần Lương không bị
bất kỳ tổn thương nào.
Tuy hàng loạt đòn tấn công không bắn rụng được Trần Lương, lại khiến hắn chao
đảo từ bên này sang bên khác, không thể có được tốc độ lớn nhất trốn thoát.
Vất vả một hồi, Trần Lương cuối cùng cũng ra được tới biển, bỏ rơi phần lớn
đám yêu thú, chỉ còn lại mấy chục con vẫn kiên trì bám theo. Có điều bọn đấy
không đáng sợ, cái làm hắn bận tâm là 5 con yêu thú có cánh bám sát sau lưng
và tên nam nhân trẻ tuổi cách đó mấy chục trượng.
Lại bay thêm nửa canh giờ, Trần Lương vẫn không thoát khỏi 5 con yêu thú, do
chúng phân công nhau lần lượt tấn công, cầm chân con mồi. Lúc này không còn
bóng dáng đám yêu thú bám theo. Ngoài 5 yêu thú có cánh thì nam nhân trẻ tuổi
vẫn duy trì khoảng cách không đổi ở phía sau.
Còn đang tìm cách chạy trốn, Trần Lương chợt cảm thấy một áp lực nặng nề từ
phía sau. Hóa ra nam tử trẻ tuổi đã dừng lại, thi triển ra võ kỹ tấn công. Mặc
dù khí thế võ kỹ không tầm thường, Trần Lương cũng không mấy bận tâm. Sau lưng
hắn là 5 con yêu thú cấp 10, quá đủ để giúp hắn đối phó với 1 võ giả có tu vi
Huyền cấp sơ giai.
1 bánh xe được kết hợp giữa phong và hỏa lao tới tấn công 5 yêu thú và Trần
Lương. 5 con yêu thú tức giận, phóng ra Yêu Ảnh đối chiến với Phong Hỏa Luân.
Bọn nó tin rằng hợp sức của 5 Yêu Ảnh không chỉ phá nát Phong Hỏa Luân, còn
cho tiểu tử ngu xuân kia 1 bài học nhớ đời khi dám tấn công bọn chúng.
Trần Lương không quan tâm, tiếp tục bay đi, còn thầm cảm ơn đối phương giúp
hắn tranh thủ thời gian.
Kết quả trái ngược với cả 6 suy nghĩ. 5 Yêu Ảnh bị phá tan. Phong Hỏa Luân
mang theo sức lửa hừng hực được gió tăng phúc, đánh mạnh vào 5 cơ thể yêu thú.
Trần Lương hơi chút ngạc nhiên nhìn Phong Hỏa Luân phá hủy 5 Yêu Ảnh, lại càng
mừng hơn nam nhân trẻ tuổi giúp hắn đánh thương 5 yêu thú. Dù Phong Hỏa Luân
có mạnh nhưng cơ thể 5 yêu thú cứng rắn cực kỳ, sẽ sớm có thể lấy lại ổn định,
tiếp tục đuổi theo Trần Lương. Hắn còn hi vọng sẽ có 1, 2 con yêu thú vì tức
giận mà quay sang tấn công nam tử kia.
Lại một lần nữa Trần Lương bị đối phương làm cho kinh ngạc. Không chỉ đánh
trọng thương 5 yêu thú xuống biển, Phong Hỏa Luân vẫn còn sức đánh tiếp về
phía hắn. Không kịp chống đỡ, Trần Lương chỉ còn cách dùng hết sức phòng thủ.
Phong Hỏa Luân đánh bay Trần Lương xuống biển mới tan đi.
Còn may bảo giáp Trần Lương mặc trên người là Bá Vương Quỷ Diện Giáp, và Phong
Hỏa Luân đã bị suy yếu rất nhiều, nên hắn không có bất kỳ thương thế nào. Tuy
nhiên thời điểm lấy lại cân bằng, nam tử trẻ tuổi đã ở ngay trên đầu hắn.
“Ngươi muốn lên đây hay ta xuống đấy?” Nam tử trẻ tuổi hỏi
“Hừ” Trần Lương tức giận phóng lên khỏi mặt nước, đối diện với đối phương.
Giờ mới có cơ hội quan sát kỹ nam tử trẻ tuổi, Trần Lương có chút ngạc nhiên
khi nhìn thấy một cơ thể hoàn hảo, cân đối đến từng đường nét, da dẻ mịn màng
không tì vết. Đặc biệt là đôi mắt có 2 màu riêng biệt, mắt trái màu hồng hỏa,
mắt phải màu xanh lá.
Dường như nam tử trẻ tuổi quá quen với việc người khác ngạc nhiên nhìn mình,
nên thoải mái để đối phương nhìn chằm chằm vào hắn. Mồi hồi sau mới nói:
“Đưa ra tất cả tài sản, tha ngươi một mạng”
Đã cướp, đương nhiên không chỉ lấy Ngũ Hành Giới Hoa. Tranh đoạt bảo vật, lấy
sạch tài sản của kẻ yếu là chuyện kẻ mạnh thường làm tại Cửu Giới này. Chả nhẽ
chỉ lấy bảo vật thì đối phương sẽ không thù ghét mình. Vì vậy, đã lấy thì lấy
hết. Không giết đã là rất nhân từ.
“Không ngờ ngươi mới Huyền cấp sơ giai lại có chiến lực hơn cả thất huyệt”
Trần Lương nghiêm mặt nói.
“Ồ” Lần này đến lượt nam tử trẻ tuổi ngạc nhiên, nói “Từ khi ta bước vào Huyền
cấp, những kẻ nhìn thấy chiến lực của ta đều cho rằng ta phải là Huyền cấp
thất huyệt. Chỉ có ngươi nói đúng là ta mới chỉ ở Sơ giai. Ngươi có bảo vật
nhìn tu vi người khác hay đó là năng lực đặc biệt của ngươi?”
Trần Lương dường như không nghe được câu hỏi của đối phương, miệng lẩm bẩm “Kể
từ giờ, không cho phép bản thân tự mãn. Nhân ngoại hữu nhân, còn rất nhiều kẻ
mạnh ngoài kia”.
Thời điểm hắn bị con kỳ lân đánh bại, cứ ngỡ đấy chỉ là ngoại lệ duy nhất.
Không ngờ mới mấy năm, hắn lại gặp tiếp 1 kẻ rất mạnh. Tuy chưa chiến đấu
nhưng chỉ với 1 đòn Phong Hỏa Luân, Trần Lương đã có đánh giá sơ bộ về sức
mạnh của đối phương tầm tương đương hắn. Đây đúng là 1 đả kích không nhẹ cho
kẻ sở hữu trí nhớ của 2 siêu cấp cường giả.
Thấy Trần Lương không trả lời, nam tử trẻ tuổi đột nhiên tấn công, xuất kỳ bất
ý, đâm về giữa ngực đối phương. Vũ khí của hắn là 1 cây côn sáng bóng như
ngọc. Hình dạng côn không giống như bình thường, mà trông giống như cây tre.
Trần Lương tỉnh táo lại, vừa kịp né tránh thanh côn.
Không đạt được mục đích, nam tử trẻ tuổi tiếp tục sử dụng thanh côn tấn công
liên tiếp. Trần Lương không đỡ đòn, chỉ dùng thân pháp tránh né. So về thân
pháp và tốc độ, Trần Lương nhờ có Hình Mây Thân Gió, vẫn nhỉnh hơn đối phương
một chút.
Thời gian 1 nén nhang trôi qua, vô số đường côn đánh về phía Trần Lương nhưng
vẫn không chạm được vào người hắn. Trần Lương lấy lại vui vẻ, nói:
“Ngươi đã nghe câu
Thiên Hạ Võ Công,
Vô Kiên Bất Tồi,
Duy Khoái Bất Phá?
Với tốc độ của ngươi, đừng hòng chạm được vào vạt áo của ta”
Trần Lương vừa nói xong, nam tử trẻ tuổi phi thân ra sau, muốn gia tăng khoảng
cách với hắn. Trần Lương biết đối phương muốn gì, nhưng không đuổi theo, lấy
ra Địa Long Thương chuẩn bị ứng chiến. Kẻ địch ngang bằng tu vi với hắn, nếu
sử dụng Khuyển Dạ Xoa thì quả thật quá khinh thường bản thân rồi.
“Rất có khí khái anh hùng. Mời xưng tên” Nam tử trẻ tuổi nói
“Tại hạ Trần Lương. Mời xưng tên”
“Tại hạ Thanh Phong. Mời chiến”