Viên Mãn Hoàng Cấp


Người đăng: 22legend4

Hôm nay là hạn cuối cùng Như Lão phải đưa ra câu trả lời cho liên minh Hợp
Tung.

Mấy ngày nay, hắn như ngồi trên đống lửa, gọi liên tục qua Truyền tin thạch
cho Trần Lương nhưng không được. Thực ra là từ 1 tháng trước lão đã không gọi
được cho đối phương. Từ đó đến giờ, Như Lão ăn không ngon, ngủ không yên, chỉ
sợ Trần Lương sẽ rút lời chạy mất.

Mặc dù Như Lão rất tin tưởng vào Trần Lương, nhưng một mất thì mười ngờ, khi
bản thân rơi vào hiểm cảnh thì những thứ tiêu cực nhất sẽ hiện lên trong đầu.

Như Huyết Vô Thần từng nói, Trần Lương đưa Khai Thiên Môn vào Giang Đông Quốc
là để thu tuyển nhân lực, rèn binh rèn tướng. Hiện giờ trăm năm rèn binh đã
xong, Trường hợp Trần Lương đưa Khai Thiên Môn đi mất, bỏ mặc Như Lão tự chèo
chống Mùi Sứ Quân, không phải là không thể xảy ra.

Mùi Sứ Quân lúc này đã không còn là Mùi Sứ Quân của 2 năm trước. Binh lực giảm
còn một phần tư, lòng quân rệu rã, đào binh mỗi ngày đều có. Đội quân này,
không đánh cũng tan.

Thời gian hẹn ước đã đến, nếu Như Lão không đi, liên minh Hợp Tung sẽ đánh đến
tận cửa. Thực ra lúc này chỉ 1 trong 3 Sứ Quân cũng đủ hạ gục Mùi Sứ Quân.

Hôm nay gặp Như Lão cũng không phải liên minh đông đảo như trước, mà số lượng
chỉ còn một nửa. Đầu lĩnh cũng thiếu đi cả Trọng Đạt, Lã Vọng của Tý Sứ Quân.
Trần Lương biệt vô âm tín 2 năm trời, Mùi Sứ Quân thì suy yếu đến không thể
yếu hơn, Trọng Đạt cảm thấy Mùi Sứ Quân không còn cần đến hắn quan tâm.

Dẫn đầu liên minh là Quang Hoàng, bởi hắn sẽ thay mặt Dần Sứ Quân tiếp nhận
toàn bộ lãnh thổ của Mùi Sứ Quân. 2 Sứ Quân khác đi cùng chỉ là hoàn thành nốt
thỏa thuận liên minh 3 bên.

Như Lão cùng 5 thân tín đi đến địa điểm gặp Quang Hoàng. Không liên lạc được
với Trần Lương, tâm trạng lão thực sự đã chìm xuống đáy vực.

Quang Hoàng ngạo nghễ nhìn Như Lão, nói:
"Ngươi đến trễ"

"Đã phiền Đại tướng quân phải chờ. Lão phu thân già, sức yếu, đi lại có phần
chậm chạp" Như Lão thở dài, nói

"Như Lão, ngươi đã thấy hậu quả của việc hợp tác với Thủy Kính Tiên Sinh? Hắn
vừa thấy bất lợi, liền bỏ đi, để mặc ngươi một mình gánh chịu hậu quả. Mùi Sứ
Quân của ngươi qua hôm nay sẽ biến mất trên bản đồ Giang Đông Quốc"

"Đại thế đã định, lão phu không còn gì để nói, chỉ mong Đại tướng quân thả cho
1 con đường sống"

"Toàn bộ Mùi Sứ Quân buông vũ khí đầu hàng, ta sẽ để cho toàn bộ được sống"
Dừng một lúc, Quang Hoàng nói tiếp "Ngoại trừ ngươi. Ta không muốn ngươi lại
ra ngoài dẫn ngoại địch về đánh người dân Giang Đông Quốc"

Như Lão một lần nữa thở dài nhìn trời cao. Lão biết hôm nay khó thoát chết,
gật đầu, nói:
"Đa tạ Đại tướng quân, ta ..."

Như Lão còn chưa dứt lời, bên cạnh hắn 1 người, 1 trâu xuất hiện. Thanh niên
trẻ cưỡi trâu, nói:
"Như Lão, chậm trễ trở về, xin được thứ lỗi"

Như Lão nhìn thấy Trần Lương vội hỏi:
"Tình hình thế nào?"

"3 ngày quét sạch kẻ địch" Trần Lương tự tin nói

Quang Hoàng nhìn thấy Trần Lương trở về, không khỏi nhíu mày, nói:
"Thủy Kính Tiên Sinh, 2 năm qua ngươi đi đâu?"

"Ngươi không cần biết. Hôm nay chúng ta sẽ giải quyết mọi ân oán"

"Chỉ bằng ngươi và 2 sủng thú? Hãy nhìn quân ta đông như thế nào"

Trần Lương mỉm cười nói: "Mời Đại tướng quân xem số lượng nhân lực bên ta"

Nói rồi, hắn bắt đầu đưa người từ trong Tiểu Cửu Giới ra. Hơn 3500 người, toàn
bộ là tiên nhân. Nhìn thấy số lượng tiên nhân đông ngập trời bên phía kẻ địch,
Quang Hoàng không khỏi kinh nghi bất định, thở không ra hơi, lắp bắp:

"Ngươi, sao ngươi lại đông thế này?"

Số lượng tiên nhân bên liên minh chỉ có hơn trăm người, làm sao có thể đánh
lại số lượng gấp 20 lần.

"Ngươi đã muốn đầu hàng chưa?" Trần Lương hỏi

"Hừ, chỉ mấy nghìn tên Hoàng cấp, lại muốn ta đầu hàng, muốn chiếm Giang Đông
Quốc trong 3 ngày. Ngươi quá vọng tưởng rồi" Quang Hoàng đáp lời

"Hình như đại nhân quên mất bọn ta?" Khải Huyền nói, lấy tay chỉ về hắn và mấy
nhân vật đứng cạnh Trần Lương, bao gồm Tiếu Ngạo, Ngạo Thiên, cha mẹ Tuyết
Phi.

"Ngoại trừ 2 yêu thú, mấy tên Huyền cấp không đáng nhắc tới" Quang Hoàng nói

"Vậy để tên Huyền cấp này thử qua mấy chiêu với đại nhân" Khải Huyền nói xong,
liền tiến lên mấy bước

"Chỉ bằng ngươi?"

"Chỉ bằng ta" Khải Huyền nói xong liền thi triển võ kỹ tấn công

Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ võ kỹ của đối phương, Quang Hoàng cũng không
khinh địch, đánh ra một chiêu rất mạnh của hắn.

Kết quả đối chiến, hai bên đánh hòa một chiêu. Quang Hoàng không hừ một tiếng,
nói:
"Hừ, sử dụng Thất Tinh Bắc Đẩu lại dám nói là một mình"

Khải Huyền cười khổ, quay đầu nhìn Trần Lương, nói:
"Môn chủ, trận pháp của ngươi làm giảm uy danh của ta rồi đó"

"Rất hân hạnh" Trần Lương cười nói "Khải Huyền, cho hắn chứng kiến toàn bộ sức
mạnh của ngươi đi"

Khải Huyền gật đầu, quay nhìn Quang Hoàng, nói: "Phân thắng bại trong 1 chiêu"

Không đợi Quang Hoàng trả lời, Khải Huyền đã bắt đầu vận chuyển nguyên linh
khí kết hợp với giơ kiếm thủ thế. Một hư ảnh chiến thần giơ kiếm dần hiển hóa
trên cao.

Phía bên kia, Quang Hoàng quyết định dùng đến tuyệt kỹ mạnh nhất của mình.
Vòng sáng trên đầu hắn bay lên cao, đặt phía trước phật chưởng. Hắn muốn hi
sinh vòng sáng, đổi lấy một chiêu diệt sát Khải Huyền.

Chuẩn bị đã xong, 2 bên đều hô lớn
"Kiếm Động Sơn Hà" Khải Huyền vung kiếm chém.
"Phật Quang Sơ Hiện Toàn Diệt" Quang Hoàng vỗ phật chưởng.

Võ kỹ 2 bên vừa xuất ra, cả 2 vùng không gian chấn động không gì sánh được,
thiên địa rung động long trời lở đất.

Kiếm chém đến, vòng sáng trước phật chưởng nhanh chóng tan thành tro bụi,
nhưng thần kiếm cũng cấp tốc ảm đạm vô quang. Phật chưởng tiến thêm một bước,
phá tan thần kiếm, trấn áp chư thiên.

Khải Huyền toàn lực phòng thủ. Chiến kiếm và áo giáp của hắn thừa hưởng từ Lý
Thiên Ân Đại tướng quân, đều là cấp bậc Thiên Thánh Khí. Lại thêm nhục thân
của Địa cấp võ giả mạnh mẽ vô cùng, nên dù bị một chưởng bài sơn đảo hải của
Quang Hoàng đánh trúng trực tiếp, Khải Huyền chỉ bị văng ra sau, thổ huyết mà
chưa có chết. Thậm chí vẫn còn lực tái chiến.

Đứng từ sau quan sát, cha của Tuyết Phi nói:
"Khải Huyền mới lên Địa cấp, thua kém đối phương về kinh nghiệm vận dụng nhục
thân kết hợp với nguyên linh khí lực lượng. Hơn nữa, võ kỹ của hắn cũng cần
thay thế"

Trần Lương thầm đồng ý, dự định sau này sẽ đưa cho Khải Huyền một bộ võ kỹ
luyện kiếm mà Cung Thừa Hy có được từ Tàng Kiếm Các của Kiếm Tông. Xét về số
lượng và phẩm cấp võ kỹ, Cung Thừa Hy biết về kiếm chỉ sau thương. Bản thân
hắn chủ tu thương pháp, nhưng cũng từng thử dùng kiếm một đoạn thời gian ngắn,
gọi là thưởng thức, khám phá.

Khải Huyền trọng thương mà chưa chết khiến Quang Hoàng ngạc nhiên:
"Ngươi đã bước vào Địa cấp?"

Chỉ có lực phòng hộ của Địa cấp, nhục thân cứng rắn, mạnh mẽ của Địa cấp mới
chịu được lực lượng của Phật Quang Sơ Hiện.

"Đúng vậy, giờ ta cũng là Địa cấp võ giả" Khải Huyền gật đầu xác nhận.

Không chỉ Quang Hoàng, mà Như Lão cũng giật mình, ngạc nhiên không kém. Như
Lão biết thời gian 2 năm kia là dành cho Hoàng cấp trở xuống tu luyện. Còn
Huyền cấp thì chỉ ngồi ngoài chờ đợi, hoặc là chỉ dạy cho các đệ tử. Làm sao
mà Khải Huyền lại bước vào Địa cấp được. Vậy tương lại vị thế của hắn sẽ như
nào?

Tâm trạng Như Lão vừa mới lên cao, liền bị đẩy ngã xuống mặt đất. Thời điểm
hắn đề xuất Khai Thiên Môn đi tới Giang Đông Quốc, là chỉ để chiếm giữ lại Hải
Hãn Thành, hoặc cùng lắm là toàn bộ lãnh thổ của Mùi Sứ Quân, chứ lão chưa
từng nghĩ một thế lực nhỏ như Khai Thiên Môn có thể làm đến như hiện giờ.

Hắn cũng cho rằng, với tu vi Huyền cấp thất huyệt, mạnh nhất Khai Thiên Môn sẽ
mang lại cho lão tiếng nói, giúp lão nắm thực quyền tại Hải Hãn Thành. Nhưng
giờ thì khác, đội quân Khai Thiên Môn mạnh hơn xa Mùi Sứ Quân, lại còn có Địa
cấp trấn giữ.

Vậy sau này lão phải làm sao? Cho dù nắm giữ Giang Đông Quốc thì cũng hoàn
toàn là nằm dưới sự kiểm soát của Trần Lương, của Khải Huyền. Còn lão, chỉ với
Huyền cấp thất huyệt, nào có được mấy thực quyền.

"Thế này khác gì dẫn giặc xâm phạm vương quốc?" Như Lão có chút không biết
phải nghĩ như nào cho phải.

Chờ đợi Khải Huyền lên Địa cấp là một nửa lí do khiến Trần Lương chậm trễ trở
về.

Lại nói về thời điểm trước đó hơn 1 tháng, sau khi Trần Lương cùng Tuyết Phi
mây mưa, hắn tiếp tục gặp Càn Sủng để xem Đạo Thần Thông của lão.

"Đạo Thần Thông của ta thuộc dạng cường hóa thân thể"

Nói xong, Càn Sủng thi triển Đạo Thần Thông của mình. Cơ thể hắn, từ tóc cho
tới chân đều biến đổi thành dạng bạch kim.

"Hay lắm, để ta thử kiểm tra một chút. Ngươi không vận dụng nguyên khí phòng
hộ, chỉ dùng Đạo Thần Thông xem thế nào"

Trần Lương vận chuyển nguyên linh khí, dùng Địa Long Thương chém vào tay Càn
Sủng từ nhẹ đến mạnh, phải đến cuối cùng mới chọc được xuyên qua da lão, chém
thủng vào bên trong.

"Rất tốt, Đạo Thần Thông sẽ theo Nhân Sinh mà lớn mạnh dần. Mới đầu đã như
này, về sau lực lượng phòng thủ của ngươi sẽ càng mạnh. Thưởng cho ngươi Tiếp
Mộc Hoa có tác dụng tăng trưởng Nhân Sinh" Trần Lương nói

"Đa tạ môn chủ" Càn Sủng vui mừng nhận lấy Tiếp Mộc Hoa. Chỉ cần tăng trưởng
tối đa Nhân Sinh, hắn có thể có được cơ thể kim cương bất hoại.

Người tiếp theo, Ưng Sát.
"Khà khà, môn chủ, ngươi xem đừng có ngạc nhiên"

Vừa nói xong, cơ thể Ưng Sát đột nhiên biến thành một hỏa nhân.

"Hay lắm" Trần Lương vỗ tay khen "Nhưng trước mắt Đạo Thần Thông Thân Hóa Hỏa
Diệm này của ngươi còn yếu. Cố gắng thu thập các loại linh dược, đan dược tăng
cường Nhân Sinh. Thưởng cho ngươi Cổ Chân Quả có tác dụng tăng trưởng Nhân
Sinh"

"Đa tạ môn chủ" Ưng Sát vui mừng nhận lấy Cổ Chân Quả rồi rời đi.

Người cuối cùng, Chu Minh.

"Môn chủ, Đạo Thần Thông của ta có phần vô dụng"

Chu Minh nói xong, lấy ra 1 tượng đất hình người, to bằng bàn tay. Hắn truyền
nguyên khí vào tượng đất, nó như có sinh mệnh, nhảy khỏi tay hắn chạy vòng
quanh. Chu Minh lấy chân giẫm vào tượng đất, nó liền sụp đổ tan tành.

"Thuộc hạ đã thử qua đất mềm và đá cứng. Thì chỉ có thể điều khiển đá có độ
cứng nhất định, cứng quá không thể điều khiển. Mà lực công kích của bọn chúng
đều rất yếu" Chu Minh nói

"Không sao, Đạo Thần Thông này của ngươi thú vị đấy. Ngươi thử tưởng tượng,
nếu có thể điều khiển được tượng làm từ loại đá cứng rắn không thể phá hủy,
lại có thể xuất ra lực lượng hủy diệt, cùng tốc độ cực nhanh, ngươi sẽ có được
một vũ khí vô cùng lợi hại.
Vấn đề ở đây là Nhân Sinh và nguyên khí của ngươi phải được cải thiện, phải
đạt được mức độ cao nhất.
Mục tiêu trong thời gian tới của ngươi, là tìm kiếm các loại linh dược, đan
dược tăng cường Nhân Sinh, cải thiện nguyên khí.
Thưởng cho ngươi Cổ Chân Quả có tác dụng tăng trưởng Nhân Sinh. Luyện hóa xong
Cổ Chân Quả, thử điều khiển tượng đất xem có khác biệt không?"

"Đa tạ môn chủ" Chu Minh vui mừng nhận linh dược.

Tiếp Mộc Hoa và Cổ Chân Quả đều có giá tới 100 Củ. Nhưng cho dù có tiền cũng
khó tìm được chỗ bán. May mà tìm được không ít trong túi của 18 cưởng giả sập
bẫy.

Giải quyết xong việc với 4 trụ cột tương lai của Khai Thiên Môn, Trần Lương đi
tới gặp trụ cột hiện tại, Khải Huyền. Trần Lương tìm thấy trong túi của 1 vị
Thiên cấp Băng Hỏa Bất Diệt Hoa. Hắn quyết định dành tặng linh dược này cho
Khải Huyền, với hi vọng hắn đột phá lên Địa cấp, giúp sức được nhiều hơn cho
Khai Thiên Môn.

Khỏi phải nói Khải Huyền sửng sốt và vui mừng như nào khi Trần Lương đưa Băng
Hỏa Bất Diệt Hoa cho hắn. Có được ông chủ hào phóng như này, không thể không
nói hắn thấy bản thân mình may mắn vô cùng.

Trần Lương và Khải Huyền cùng nhau tiến vào trong Pi tu luyện. Trần Lương muốn
trợ giúp Nhân Sinh đạt được mức tăng trưởng tối đa trước khi lên Huyền cấp. Đó
là lí do vì sao hắn vẫn chưa nuốt 2 Thiên Đạo Quả vào bụng.

Tiểu Cửu Giới và Cửu Giới là 2 tầng Không Gian khác nhau, vì vậy người ở 2 nơi
sẽ không dùng Truyền tin thạch liên lạc được với nhau. Dẫn đến Như Lão gọi mãi
không được cho Trần Lương khi mà thời gian ước hẹn đã tới.

Trần Lương ngồi nhập tâm luyện hóa bảo vật tăng cường Nhân Sinh quên cả thời
gian, vì vậy mà suýt chậm trễ. Tổng cộng, hắn luyện hóa 5 đan dược và 3 linh
dược, đưa cả 2 Nhân Sinh của hắn lớn hơn gấp đôi so với thông thường. Có thể
nói, Nhân Sinh của Trần Lương nhiều gấp 5 lần so với những người khác.

Cho dù thiên tài khác có thể tăng trưởng Nhân Sinh lớn đến tận cùng, vẫn sẽ
thua kém hắn một nửa, trừ khi kẻ đó có dị thường Nhân Sinh hoặc cũng có 2 Nhân
Sinh như Trần Lương.

Nhân Sinh đã hoàn thiện, Hoàng cấp đã viên mãn, Trần Lương nuốt vào 2 Thiên
Đạo Quả, rời khỏi Tiểu Cửu Giới, sẵn sàng cho một trận chiến cuối cùng.


Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương #179