Đặt Bẫy Ngàn Năm


Người đăng: 22legend4

Hậu Nghĩ to lớn gấp trăm lần Địa Hỏa Nghĩ. Thời điểm Hậu Nghĩ lần thứ 2 trồi
lên, 2 tay của nó cầm lấy 2 đồ vật giống như trong hình vẽ.

Một vật là viên ngọc hình tròn, màu lửa đỏ. Đây là một kiện Không Gian bảo
vật, có thể tạo ra 1 đường hầm không gian. Ai đi vào đường hầm không gian đấy
sẽ bị hút vào trong nó và bị phong ấn.

Vật thứ 2 là quyền trượng, đóng vai trò là Trận Nhãn của trận pháp.

2 đồ vật này đều được xếp vào phẩm cấp thương phẩm Thiên Thánh Khí. Bọn chúng
hình thành nên 1 cặp bài trùng trong cái bẫy ngàn năm do Hải Thượng Trung sắp
đặt thời điểm hắn 9000 năm thọ niên.

Cách mỗi ngàn năm, Hỏa Phượng Sơn một lần sống dậy, phun trào dung nham. Đây
là hiện tượng tự nhiên, không liên quan gì Hải Thượng Trung.

Nhưng Hỏa Phượng Sơn phun trào tiên quang thì hoàn toàn là nhân tạo. Thậm chí
nói nhân tạo cũng không hẳn là đúng, vì đó thực chất là huyễn tượng được tạo
ra bởi quyền trượng. Huyễn tượng này cực kỳ chân thật, cho dù là đệ tam nhãn
của Tam Nhãn Lang cũng phải hoàn toàn trưởng thành mới nhìn ra được một hai.

Thời điểm các loại cường giả tiến vào nội bộ Hỏa Phượng Sơn, nhìn thấy một
loài hỏa phượng cũng là huyễn tượng do quyền trượng tạo ra. Không chỉ hỏa
phượng, quyền trượng còn tạo ra 2 loại bảo vật khác, là Vương Phượng Thạch và
Lai Cửu Hỏa Linh. Mỗi lần Hỏa Phượng Sơn phun trào, quyền trượng sẽ tạo ra 1
trong 3 loại bảo vật này hấp dẫn tu sĩ tiến sâu vào lòng đất.

Bảo vật sẽ xuất hiện phía sâu trong lòng Hỏa Phượng Sơn, đi qua lớp dung nhan
thông thường, nằm gần lớp địa hỏa chảy xuôi đại địa. Nhiệt độ nơi đây đã có
thể loại bỏ được phần lớn Địa cấp cường giả.

Chỉ những Địa cấp đỉnh cao hoặc Thiên cấp mới có năng lực bám đuổi theo bảo
vật. Có điều, dù cường giả dù nhanh tới mức nào, cũng không thể chạm được vào
bảo vật. Vì tốc độ di chuyển của bảo vật sẽ luôn nhanh bằng hoặc hơn tu sĩ.

Di chuyển lòng vòng 1 hồi, bảo vật bắt đầu chạy xuống sâu hơn, tiến về tầng
Cực Địa Hỏa, tốc độ cũng giảm xuống, kéo gần khoảng cách với tu sĩ. Nhiệt độ
cực cao từ địa hỏa lúc này đã một phần làm giảm năng lực phán đoán của tu sĩ.

Bảo vật sẽ không chạy hẳn vào tầng Cực Địa Hỏa. Hải Thượng Trung sợ tầng này
sẽ dọa sợ không còn mấy tu sĩ.

Một đường hầm không gian tồn tại cách tầng Cực Địa Hỏa 10 trượng. Bảo vật sẽ
chạy vào đó, biến mất khỏi tầm mắt của tu sĩ. Khoảng cách bảo vật đã rất gần,
đa phần tu sĩ sẽ không ngần ngại mà tiếp tục đuổi theo, phi người vào đường
hầm không gian.

Sau khi đi vào đường hầm không gian, tu sĩ sẽ bị thu vào viên ngọc và bị phong
ấn trong đó. Mà không phải là phong ấn bình thường, hồng ngọc còn bòn rút sinh
mạng của người bị phong ấn bên trong, lấy làm năng lượng cho nó. Mỗi tu sĩ vào
trong, chỉ sống được tối đa trăm năm liền triệt để tử vong.

Cặp bài trùng Hồng Ngọc và Quyền trượng, hàng ngàn năm qua vẫn luôn lừa bịp
được cường giả trong thiên hạ. Mỗi lần xuất thế, là một lần Hồng Ngọc lại bắt
được vài cường giả. Người có thể khám phá ra bí ẩn tiên quang của Hỏa Phượng
Sơn vẫn còn chưa sinh ra.

Muốn chạm tay vào ngọc và trượng, trừ khi là những cường giả vấn đỉnh Cửu
Giới, còn không thì phải nhờ đến Hậu Nghĩ như Trần Lương.

Hắn cầm lấy 2 đồ vật vào tay, liền chuyển tất cả mọi thứ nằm trong hồng ngọc
vào Tiểu Cửu Giới. Xong xuôi, hắn trả lại 2 đồ vật cho Hậu Nghĩ, nói:
"Ngươi đặt 2 vật này vào vị trí cũ, ta tặng ngươi toàn bộ Lang Cải Thái ở đây"

Hậu Nghĩ lắc đầu, chỉ tay về phía 3 cái lu.

Trần Lương hiểu ý, liền thả Địa Hỏa Nghĩ trong 2 lu, nói tiếp: "Còn lại 1 lu,
giúp ta đặt 2 vật này vào vị trí cũ, ta liền thả toàn bộ và tặng vườn rau"

Hậu Nghĩ tức giận nghiến răng ken két, nhưng cuối cùng vẫn là chấp nhận thỏa
hiệp. Dù sao thì đặt 2 thứ đồ kia về chỗ cũ cũng không phải nhiệm vụ khó khăn
gì với nó. Huống hồ trong đầu nó nảy lên suy nghĩ nếu đặt sai chỗ, tên nhân
loại kia cũng sẽ không biết được.

Hậu Nghĩ giơ tay về phía trước, Trần Lương liền đưa ngọc và trượng cho nó.
Trước khi nó rời đi, Trần Lương căn dặn:
"Nếu không đặt đúng vị trí, ta sẽ hủy diệt toàn bộ con dân của ngươi"

Lần thứ ba gặp lại Hậu Nghĩ, Trần Lương thả nốt đám Địa Hỏa Nghĩ rồi cùng Tiếu
Ngạo rời đi.

Trần Lương không vội trở về Giang Đông Quốc, mà dừng ở 1 nơi vắng người, tiến
vào Tiểu Cửu Giới xem xét thu hoạch.

Điều đầu tiên đập vào mắt hắn, là 18 cơ thể nhân loại đều đã không còn sinh
mạng. Trên người bọn hắn, bảo giáp, bảo kiếm, áo bào, mũ quan, Không Vật,
Không Thú vẫn còn nguyên, không tổn hại.

Nhìn thoáng qua đồ vật, Trần Lương vội chạy đến cầm lên 1 thanh kiếm. Hắn biết
thanh kiếm này, một kiện Bán Thần Khí có danh tiếng vô cùng, Tử Hà Kiếm. Một
trong hai đặc kỹ khiến nó vang danh thiên hạ, là nó tỏa ra tử khí ăn mòn sinh
mệnh.

Khi tấn công, chủ nhân của Tử Hà Kiếm cho tử khí bám vào võ kỹ. Nếu võ kỹ đánh
được vào đối thủ, cho dù bản thân võ kỹ không làm đối thủ bị thương, thì tử
khí sẽ khiến hắn suy yếu cực kỳ. Nếu võ kỹ khiến đối thủ trọng thương, vậy tử
khí sẽ làm phần việc còn lại, khiến sinh mạng kẻ địch biến mất không còn gì.

"Đại thu hoạch, thực sự là đại thu hoạch"

Trần Lương không khỏi thở gấp nói. Cho dù bản thân hắn rất giàu, bảo vật vô
số, nhưng mới chỉ nhìn sơ qua, đã thu được Tử Hà Kiếm. Vậy còn những bảo vật
khác, những đồ vật bên trong Không Vật, Không Thú sẽ là kinh khủng thế nào tài
nguyên.

18 người này, kiểm tra kỹ một chút là biết được có 12 người là Địa cấp, 6
người là Thiên cấp tu vi, bảo vật do 18 cường giả sở hữu, chỉ sợ dọa chết
người.

"Không thể hoãn cái sự sung sướng này được" Trần Lương vui mừng, vừa cười, vừa
chạy đến kiểm tra đồ vật của từng người.

Quá nhiều đồ vật, đa dạng từ những thứ cơ bản như thạch, thiết, linh dược, cho
tới những đồ vật mà ngay cả hình dáng Trần Lương cũng chưa thấy bao giờ. Nếu
chỉ nhặt những thứ hắn biết, chỉ sợ cũng mất mấy ngày. Muốn xử lý hết chỗ đồ
vật của 18 cường giả, chỉ sợ cần dành nhiều thời gian, tụ tập nhiều người mới
được.

Trần Lương đành phải gác lại việc nghiên cứu từng đồ vật. Hắn trước hết lựa
chọn thu thập toàn bộ Tinh thạch tập trung lại một chỗ xem bản thân giàu như
thế nào.

Trần Lương vốn dĩ là triệu phú khi mà trong tay sở hữu 300 triệu Tinh thạch.
18 vị cường giả bổ sung thêm cho hắn hơn 800 triệu Tinh thạch. Tổng cộng hắn
đã có hơn 1 tỷ Tinh thạch, đưa hắn trở thành 1 vị tỷ phủ trẻ tuổi bậc nhất Cửu
Giới.

Đáng tiếc là 18 cường giả kia không mang toàn bộ gia tài trên người. Nếu không
số Tinh thạch sẽ không chỉ dừng lại ở 800 triệu. Thỏ khôn có 3 hang, các tu sĩ
thường mang 1 phần tài sản bên người, 1 phần khác cất giấu ở nơi an toàn, đề
phòng bản thân gặp nguy khốn nhưng vẫn giữ được mạng, thì còn có bảo tàng dự
trữ.

Trần Lương nhìn đống Tinh thạch chất cao như núi, xoa cằm tự hỏi:
"Làm sao để tiêu hết số Tinh thạch này đây, hay là lập thêm vài tông môn chơi
chơi"

Tự nói, tự cười như thằng tâm thần mất mộc lúc, Trần Lương mới trở về thực
tại, vỗ vỗ mặt "Tập trung vào việc chính đã"

Cái hắn cần làm lúc này, là bồi dưỡng Nhân Sinh của bản thân lên tối đa, trước
khi đột phá lên Huyền cấp. Vì vậy, hắn chọn lọc những loại linh dược và đan
dược có tác dụng tăng cường Nhân Sinh. Hắn gọi Tuyết Hoa đến, giúp hắn tìm
kiếm

Nhìn thấy 18 xác người, sau đó là vô số bảo vật, Tuyết Hoa không khỏi đi hết
từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác.

"Nàng bỏ qua hết mọi thứ, tập trung tìm cho ta linh dược, đan dược có tác dụng
tăng cường Nhân Sinh" Trần Lương phải nhắc lại câu này tới 3 lần.

Cuối cùng, 2 người tìm được 8 viên đan dược, 30 cây linh dược các loại, đều có
tác dụng tăng cường Nhân Sinh. Đồ vật tuy hiếm, nhưng trong tay cường giả luôn
có một hai. Dù sao bọn hắn hậu bối đông đảo, cũng muốn tích trữ bồi dưỡng
thiên tài thế hệ tiếp theo, chèo chống thế lực vạn năm hưng thịnh.

"Trở về thôi" Trần Lương cùng Tuyết Hoa biến mất tại chỗ, xuất hiện tại nơi
mọi người đang tu luyện.

"Môn chủ đã về" Vừa nhìn thấy Trần Lương, đám đông đã xúm lại, vây kín xung
quanh.

Mọi người đều trẻ ra nhiều nhờ đột phá lên một đại cảnh giới, có người còn lên
tới 2 đại cảnh giới. Khuôn mặt ai nấy đều rạng rỡ, phấn khởi. Không có chữ nào
thể hiện được hết niềm sung sướng vô bờ bến của nhân mã Khai Thiên Môn lúc
này. Ai nấy đều háo hức quay trở lại Giang Đông Quốc, đánh một trận bình định
toàn bộ lãnh thổ, thống nhất vương quốc, lưu danh sử sách.

Trần Lương giao lưu với mọi người một lúc mới nhận ra có 2 người hắn cần chào
hỏi.

"Trần nhi xin ra mắt nhạc phụ, nhạc mẫu. Chúc mừng 2 người đã tỉnh lại"

"Bọn ta còn phải cảm ơn bán tử đã giải thoát và cứu mạng 2 thân già này. Tuyết
Phi có được 1 phu quân như ngươi, bọn ta cũng vui thay cho nó" Cha Tuyết Phi
nói. 2 người bọn hắn đã tỉnh được mấy tháng, sau khi nằm mấy chục năm gần
Thiên Đạo Mộc.

"Hai người có phải bị giảm tinh thần lực?" Trần Lương hỏi. Hắn thấy cả 2 đều
đang có tinh thần lực cấp 6, quá thấp so với 1 vị Địa cấp tu sĩ

"Đúng vậy. Bị giam lâu ngày, não hải bị tổn thương nghiêm trọng, vì vậy tuy
nhục thân đã khỏe lại từ mấy chục năm trước nhưng đến giờ bọn ta mới tỉnh lại
được"

"Ồ, vậy mời 2 người theo Trần nhi" Trần Lương dẫn cha mẹ Tuyết Phi vào trong
Pi, nhưng không phải đi đến Thiên Đạo Mộc mà là Hắc Bạch Song Hoa.
"Đây là Hắc Bạch Song Hoa, có tác dụng bồi bổ não hải, tăng cường tinh thần
lực. Nhạc phụ, nhạc mẫu ngồi ở đây tu luyện xem thế nào"

"Vậy mà ta không để ý. Đây là một loại linh dược rất quý hiếm và giá trị cực
cao. Tại Khải Hoàng gia tộc cũng có 1 cây, chỉ rành riêng cho cấp bậc trưởng
lão có cống hiến với gia tộc. Không ngờ ở nơi này, một đệ tử bình thường cũng
được hưởng quyền lợi đến vậy. Môn phái như này, không mạnh lên cũng khó" Mẹ
Tuyết Phi cảm thán nói.

Nàng đứng bên ngoài Pi, do sự chênh lệch về tốc độ thời gian nên không nhìn
được vào bên trong khu vực tu luyện.

Ngồi vây kín Hắc Bạch Song Hoa là các đệ tử thuộc về Luyện Khí Đường, Trận
Pháp Đường. Bọn hắn nghe được câu cảm thán của mẹ Tuyết Phi mà ngẩn người nhìn
nhau. Bọn hắn kiến thức hạn hẹp, chỉ biết Hắc Bạch Song Hoa có thể tăng lên
tinh thần lực của bản thân, không ngờ giá trị của nó lại lớn đến vậy.

Thu xếp xong cho nhạc phụ, nhạc mẫu, Trần Lương ra ngoài, bắt đầu xem xét tình
hình toàn diện Khai Thiên Môn.

Tu vi của tất cả đệ tử đều tăng lên ít nhất một đại cảnh giới. Tăng nhiều nhất
là đám người Nhất Tinh, Nhị Tinh, Tam Tinh. Linh dược thì do tông môn cung cấp
miễn phí, lại được hấp thu dưỡng chất, nguyên khí từ Phật Độ Chúng Sinh, Vạn
Đạo Quy Khu, tu vi cứ gọi là tăng lên vù vù.
Tu vi đệ tử thấp nhất lúc này cũng đã tới Vạn Nhiên cảnh.
Hoàng cấp số lượng lên tới 3565 người, chủ yếu đến từ 1 vạn Cự Linh cảnh trong
quân của Chu Minh. 37 người trong Thất Tử thế hệ đầu cũng toàn bộ đột phá lên
Hoàng cấp.
Huyền cấp số lượng là 152 người.

4 người Tuyết Phi, Càn Sủng, Ưng Sát, Chu Minh đã đột phá lên cấp và đều thu
được Đạo Thần Thông của riêng mình. Cũng chỉ có duy nhất 4 người bọn hắn có
được Đạo Thần Thông trong đợt tu luyện này.

Trần Lương gọi từng người ra một chỗ riêng, yêu cầu thi triển Đạo Thần Thông
cho hắn xem.

Đầu tiên là Tuyết Phi: "Đạo Thần Thông của ta là quay ngược thời gian cơ thể 1
hơi thở".
Nói xong, nàng lấy đoản kiếm, đâm xuyên cánh tay mình rồi rút ra. Trong nháy
mắt vết thương biến mất như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tốc độ chữa lành,
nhanh hơn nhục thân của Trần Lương không chỉ gấp đôi.

"Đạo Thần Thông thật tuyệt vời. Nàng giờ là bất tử chi thân à?" Trần Lương
không khỏi kinh ngạc.

"Không hẳn. Ta chỉ có thể quay ngược thời gian trên cơ thể 1 hơi thở, vì vậy
nếu kiếm vẫn còn cắm trên tay hoặc quá 1 hơi thở mới rút ra thì Đạo Thần Thông
sẽ không có tác dụng.
Và 1 nhược điểm khác, là sau khi kích hoạt, ta phải đợi qua 10 hơi thở mới có
thể sử dụng tiếp Đạo Thần Thông"

"Ra vậy. Nàng tốt nhất không được nói cho ai biết nhược điểm này"

"Ta chỉ nói cho phu quân của mình thôi"

Nói xong Tuyết Phi ôm chầm lấy Trần Lương, trao cho hắn một nụ hôn cháy bỏng.
Nhan sắc của nàng đã khôi phục, đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Cha mẹ nàng đã
thức tỉnh. Niềm vui đến liên tiếp khiến nàng đang ngập tràn hạnh phúc.

Dương khí nổi lên, Trần Lương tay chân cũng khó kiềm chế. Quần áo tuột xuống,
2 người quấn lấy nhau mãi không buông.

2 người trần như nhộng nhấp nhô liên tục trên một đồng cỏ xanh mát, giữa thiên
nhiên hoang dã. Tiếng thở hổn hển đi cùng tiếng rên ư ư trên khuôn mặt mềm
mại, trắng không tỳ vết của mỹ nhân khiến Trần Lương chỉ muốn nuốt chửng đôi
môi căng mọng kia.

Cặp núi đôi săn chắc, phổng phao được tô điểm bởi những giọt mồ hôi chảy xuôi
khiến con sói đói không thể dừng ăn thịt con sò mềm mại.


Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương #178