Thiên Khung Phái


Người đăng: 22legend4

Đoàn người Trần Lương lên đường không nghỉ. Người ngoài nhìn Ngạo Thiên sẽ
không thấy được con mắt thứ 3 do mắt đang đóng và có lông che, nhưng màu lông
của nó quá nổi bật, người có kiến thức vẫn sẽ nhận ra được là yêu thú Tam Nhãn
Lang. Vì vậy Trần Lương để Ngạo Thiên nằm trong Không Thú.
Sau hơn 1 tháng, đoàn người Trần Lương đã đến được nơi cần đến Thiên Khung
Thành. Đây là tòa thành lớn nhất Tinh La Vực, nằm dưới chân Thiên Khung Phái,
dùng để đối ngoại, giao thương và cung cấp vật phẩm cho Thiên Khung Phái.
Thiên Khung Phái nằm trên dãy núi Thiên Khung Sơn, rộng lớn thứ hai trên Tinh
La Vực. Lớn nhất là Thiên Đãng Sơn Mạch.
Thiên Khung Phái 3 năm tổ chức chiêu sinh 1 lần và chỉ dành cho những người
dưới 25 tuổi. Đoàn người Trần Lương đến sớm 1 tuần, nhưng Thiên Khung Thành đã
vô cùng nhộn nhịp và đông đúc.
Trần Lương đã phải bỏ ra 1 tinh thạch cấp 1 để mua bản đồ Thiên Khung Thành.
Việc đầu tiên cần dùng đến bản đồ chính là tìm nhà trọ.
Số lượng nhà trọ ở Thiên Khung Thành rất nhiều, nhưng hiện đa phần các phòng
trọ đều đã được lấp đầy với giá thuê cao gấp nhiều lần ngày thường.
2 người Trần Lương dẫn ngựa đi tìm nhà trọ. Trên đường đi bộ, 2 người đều là
thu hút ánh nhìn, đi qua các nam nhân đều là một bộ ngoái cổ lại xem. Tất
nhiên toàn bộ ánh mắt đều là rót lên người Tuyết Hoa.
Theo thời gian lớn dần, Tuyết Hoa ngày càng một bộ dáng mỹ lệ không nói lên
lời. Khí chất cũng tăng thêm phần quý phái, không còn non nớt đáng yêu như
trước.
“Vị cô nương này là đang đi tìm nhà trọ sao? Một vị công tử tướng mạo đường
hoàng, ấn đường rạng rỡ tới hỏi chuyện Tuyết Hoa
“Đúng vậy, công tử có thể giới thiệu giúp không, tiểu nữ xin đa tạ” Tuyết Hoa
nói
“Ta là Lý Khải Phong, Hoàng tử Thiên Di Quốc. Ta đã bao trọn một tòa biệt phủ
để nghỉ ngơi chờ ngày tham dự thi tuyển vào Thiên Khung Phái. Phòng ốc còn
thừa rất nhiều, phủ đệ sẽ muôn phần lộng lẫy khi có vị cô nương xinh đẹp như
nàng đến nghỉ ngơi” Lý Khải Phong một bộ dáng cao quý nói
Thiên Di Quốc là một đại quốc phía tây Tinh La Vực. Mười cái Vân Di Quốc cũng
không chống đỡ nổi nếu bị Thiên Di Quốc xâm lược
“Không đến!” Trần Lương cất giọng khó chịu. Hắn rất ngứa mắt với đám công tử
nhà giàu khoe khoang này.
“Đúng rồi, ngươi không nên đến. Một tên ăn mày như ngươi không nên đi cùng với
cô nương xinh đẹp này. Cô nương chắc cũng thi tuyển vào Thiên Khung Phái,
chúng ta có thể trao đổi thông tin tại biệt phủ của ta” Lý Khải Phong chỉ liếc
qua Trần Lương, còn lại trong mắt hắn chỉ có Tuyết Hoa xinh đẹp.
“Ta là người hầu của công tử. Công tử đi đâu ta theo đó” Tuyết Hoa lạnh lùng
nói. Ai khinh thường Trần Lương đều sẽ là khinh thường nàng.
“Người hầu!? sao nàng lại cam tâm làm người hầu cho một kẻ khố rách áo ôm như
này. Chắc nàng bị ép buộc. Đừng lo, ta sẽ đem lại công bằng cho nàng. Duyên
phận giúp ta gặp được nàng, từ nay về sau, đi cùng ta, nàng sẽ được đối xử như
một công chúa cao quý.” Lý Khải Phong một bộ dáng nói như thể Tuyết Hoa đã là
người của hắn
“Cút, chó ngoan chớ cản đường” Trần Lương xen vào
“Người đâu, đánh gãy 2 chân tên ăn mày cho ta” Lý Khải Phong ra lệnh cho 2 tên
hộ vệ phía sau.
2 tên hộ vệ vừa tiến lên, còn chưa kịp ra đòn đã ngã bay sang 2 bên.
“Còn không tránh đường, người tiếp theo nằm xuống đất sẽ là ngươi” Trần Lương
nói.
Với một lão quái ngàn năm tuổi như Trần Lương, thật không muốn dây dưa với bọn
tiểu bối này. Tâm trí của hắn đặt ở đỉnh cao. Mấy chuyện tiểu bối tranh đấu
này hắn không mảy may quan tâm.
“Khinh nhờn bản hoàng, chết” Lý Khải Phong ra chiêu. Hắn dù sao cũng là hoàng
tử của một đại quốc. Võ kỹ, công pháp tu luyện đều không tầm thường.
Có điều hắn chỉ là Vạn Nhiên sơ kỳ, gặp phải Trần Lương thì bao nhiêu oai
phong cũng tan thành mây khói. Chỉ sau 1 khắc, Lý Khải Phong bị đánh lăn sang
bên đường. Hắn không ngờ mình dễ dàng bị hạ như vậy.
Bị bao người nhìn vào, Lý Khải Phong nhục nhã bỏ đi, thề sẽ trả thù tên ăn mày
và thu người đẹp về dưới trướng.
Trần Lương tiếp tục tiến lên. Trong đầu hắn chỉ đang nghĩ xem làm cách nào tìm
được nhà trọ trước khi trời tối.
“Vị công tử này đang tìm nhà trọ phải không?” một người vừa xem cuộc chiến của
Trần Lương tiến lên hỏi
“Đúng vậy, ngươi có?”
“Vừa hay nhà ta còn một gian phòng trống, nhà cửa bình dân, sạch sẽ, thoáng
đãng. Giá thì hơi đắt, 10 lượng vàng một ngày, nếu đồng ý thì mời đi theo.
Hiện giờ các phòng trọ hầu như đã kín phòng” Người thanh niên lên tiếng.
“Ta cần 2 phòng” Trần Lương lên tiếng. Hắn không muốn Tuyết Hoa mang tiếng.
“Ồ, thật xin lỗi, nhà ta chỉ còn 1 phòng trống cuối cùng. Đến mai ngươi muốn
cũng không còn” Người thanh niên có phần ngạc nhiên. Trong suy nghĩ của hắn,
có người hầu xinh đẹp như Tuyết Hoa thì có công tử nào chịu được mà không ăn.
“Công tử, chúng ta đã hỏi 12 phòng trọ rồi đều không còn phòng, trời cũng sắp
tối. Tuyết Hoa có thể ở bên ngoài trông cửa giúp công tử ngủ ngon” Tuyết Hoa
cúi đầu nói
Trần Lương ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu “được, ta thuê 1 phòng, dẫn đường
đi”
Ngươi thanh niên thu hồi vẻ tươi cười, dẫn Trần Lương về nhà trọ. Hắn khinh
thường tên công tử này lại để một cô nương đứng ngoài canh cửa cho mình ngủ.
Nhưng lát sau hắn lại vui tươi. Đến đêm hắn sẽ làm bộ dáng người tốt, mời cô
nương này về phòng hắn ngủ, biết đâu lại được một đêm động phòng với người
đẹp. Nghĩ đến thôi đã thấy sướng cả người rồi. Thằng em ngẩng đầu đồng ý mười
phần.
Đến tối đi ngủ, người thanh niên liên tục đi lại ngóng nhìn về phía phòng Trần
Lương. Rõ ràng cô nương xinh đẹp bảo ra ngoài đứng mà sao phòng tắt đèn rồi
vẫn chưa ra.
“Hóa ra ban chiều tên công tử chỉ là giả bộ thanh cao, tối đến vẫn là ăn thịt
thiên nga, làm ta mất công chờ đợi. Hừ” Người thanh niên thầm tức giận.
Trong phòng Trần Lương, hắn ngồi thổ nạp dưới đất, Tuyết Hoa nằm ngủ trên
giường. Nàng đã nhất quyết từ chối nhưng Trần Lương ra lệnh nàng đành nghe
theo. Hắn ngồi thổ nạp nghỉ ngơi chứ không tu luyện.
Nội đan của Ngưu Xà vẫn truyền nguyên khí vào Phôi Tinh Linh của hắn từng giây
từng phút. Theo đà này, tầm 3 tháng nữa viên nội đan sẽ được luyện hóa hoàn
toàn. Tu vi của hắn vẫn chỉ nằm ở Vạn Nhiên trung kỳ.
Bình thường, chỉ cần luyện hóa 1 viên nội đan của yêu thú cấp 10, võ giả Vạn
Nhiên cảnh có thể tăng tu vi bản thân từ sơ cấp lên đại viên mãn. Nhưng Trần
Lương nào phải người thường, hắn áp súc, tích chứa nguyên khí cực đại, giúp
Phôi Tinh Linh đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất khi biến thành Tinh Linh.
Hôm sau, Trần Lương cùng Tuyết Hoa đi dạo phố phường. Tuyết Hoa lần đầu được
đến chốn thành thị xa hoa như này, khắp nơi là lầu cao son các. Nàng tuy là
công chúa, nhưng Hoàng thành của Vân Di Quốc chỉ là một tiểu thành, so với một
đại thành như này thật quá mức nhỏ bé.
Trong mắt Tuyết Hoa có rất nhiều cái lạ, cái đẹp. Nhưng trong mắt Trần Lương,
mọi thứ đều bình thường không khác gì nhau. Hắn kiếp trước dù sao cũng là
cường giả Huyền cấp, đã trải nghiệm, đi lại nhiều nơi. Với hắn, chỉ có bảo vật
chân chính là hấp dẫn.
Đi tới một gian hàng có treo một cái lắc tay rât đẹp, người bán là một bà lão
có gương mặt phúc hậu.
“Ngươi thích vòng tay kia?” Trần Lương nhìn theo ánh mắt của Tuyết Hoa
“Vâng công tử” Tuyết Hoa nhỏ nhẹ trả lời
“Vậy thì mua thôi” Trần Lương dẫn Tuyết Hoa về phía gian hàng. Gian hàng thuần
túy là bán các đồ vật bình thường, có mua cả sạp cũng không mất bao nhiêu
tiền.
“Lão nhân gia, cái lắc tay này bao nhiêu tiền?”
“20 lượng bạc thôi tiểu ca” bà lão nói
Trần Lương cầm lấy đưa cho Tuyết Hoa. Hắn khựng lại một khắc rồi đeo vào tay
Tuyết Hoa. Nàng vui lắm, mặt nở rộ như hoa mùa xuân
Trần Lương gửi bà lão 20 lạng vàng. Nếu hắn đoán không sai, giá trị của vòng
tay này, đừng nói là 20 tinh thạch cấp 1, kể cả 1 vạn tinh thạch cấp 1 cũng
đáng, thậm chí còn lớn hơn rất nhiều.
Bà lão nhìn chằm chằm vào Trần Lương, không dám đưa tay nhận.
“Bà nhận lấy, ta có thể mua được 1 nụ cười của cô nương xinh đẹp đây thì 20
lạng vàng thật sự còn quá rẻ” Trần Lương mỉm cười
Bà lão run run nhận lấy số tiền. Đây là số tiền lớn nhất bà từng nhìn thấy.
“Cho ta hỏi 1 câu, bà nhặt được chiếc vòng này ở đâu?” Trần Lương hỏi thăm
“Ta, là ta nhặt được trong rừng lúc kiếm củi” bà lão run run trả lời. Đây hẳn
là đồ vật của chàng trai nên người ta mới biết bà nhặt được
“Đừng lo, ta chỉ hỏi thôi, sẽ không lấy lại vàng của bà” Trần Lương biết bà
lão nghĩ gì, hắn nói luôn cho bà yên tâm.
“Đa tạ, đa tạ công tử” Bà lão cảm ơn rối rít.
Bà nhanh chóng thu dọn sạp hàng rồi ra về. Hôm nay bà sẽ mua nấu thật nhiều đồ
ngon. Cả nhà bà đã lâu chỉ có cơm canh đạm bạc, đứa cháu nhỏ của bà có vẻ hơi
gầy. 20 lượng vàng sẽ giúp cả nhà bà ăn no trong 1 năm rồi.
“Tuyết Hoa, ngươi thật là hồng phúc tề thiên” Trần Lương quay sang Tuyết Hoa
cười nói
“Tiểu nữ không hiểu ý công tử” Tuyết Hoa ngơ ngác
“Lát về ta sẽ giải thích, giờ chúng ta đi mua sắm ít đồ đạc” Trần Lương khẩn
trương kéo Tuyết Hoa đến Thiên Thị Các.
2 người Trần Lương tiến vào Thiên Thị Các, một cô nương áo xanh ăn mặc đoan
trang ra chào đón, nàng cũng không khỏi nhìn nhiều Tuyết Hoa một cái.
“Khách quan muốn mua gì?” Cô nương áo xanh hỏi
Trần Lương tiến tới 1 cái bàn gần đó, lấy bút viết ra danh sách vật phẩm cần
mua. Cô nương áo xanh cầm danh sách, nàng vội vàng chạy đi gọi quản sự.
Một người trung niên tầm 50 tuổi tiến về phía Trần Lương.
“Chỉ là một quản sự của 1 cửa hàng của Thiên Thị Các liền là Cự Linh cảnh
giới, đúng là Thiên Khung Thành có khác” Trần Lương thầm nghĩ
Người trung niên chắp tay chào “Chào công tử, ta là Trương Huỳnh, quản sự ở
đây. Công tử muốn mua tất cả chỗ vật phẩm này?”
“Đúng vậy” Trần Lương trả lời
“Công tử sẽ trả tiền luôn hay ghi nợ?” Trương quản sự hỏi
“Trả toàn bộ luôn” Trần Lương nói
“Công tử thật hào phóng” mời lên tầng chúng ta trao đổi riêng. Trưởng quản sự
quay sang phân phó hạ nhân “Người đâu, đi lấy đầy đủ vật phẩm công tử đây cần,
3 đồ vật ta gạch chân đây sang cửa hàng phía đông lấy về”
Canh cửa lên tầng 2 là 2 hộ vệ Giáp Linh cảnh giới.
“Công tử xin chờ một chút, đồ vật công tử cần có một vài thứ cần lấy từ cửa
hàng khác về” Trương quản sự cười nói. Người trước mắt ăn mặc hoàn toàn bình
dân nhưng thủ bút thì thật lớn.
“Vị cô nương đây mời ngồi” Trương quản sự thấy lạ khi Trần Lương ngồi còn
Tuyết Hoa đứng đó
“Tiểu nữ chỉ là người hầu của công tử, quản sự chớ cần quan tâm” Tuyết Hoa nói
nhẹ
“Công tử thật hồng phúc tề thiên có được cô nương xinh đẹp đây hầu hạ” Trương
quản sự ngồi đối diện Trần Lương cười nói
“Chi phí hết bao nhiêu” Trần Lương vào luôn vấn đề
“Trước tiên, ta xin gửi tặng công tử thẻ xanh của Thiên Thị Các. Công tử cầm
thẻ này đi mua bán tại Thiên Thị Các sẽ được giảm 10% tổng chi phí. Đồng thời
công tử có thể ra vào tự do các phiên đấu giá của Thiên Thị Các mà không cần
mua vé” Trương quản sự gặp ngay dê béo là tìm cách tạo quan hệ.
“Về giá mua các vật phẩm công tử cần, tổng cộng là 2019 tinh thạch cấp 1. Sau
khi giảm 10%, bổn tiệm xin lấy giá là 1800 tinh thạch cấp 1”
Trần Lương lấy ra 1800 tinh thạch cấp 1 từ trong nhẫn không gian
“Sảng khoái, sảng khoái” Trương quản sự rất vui vẻ. Vố làm ăn này có doanh thu
bằng cả tháng bình thường kinh doanh rồi.
“Không ngờ công tử còn có cả nhẫn không gian, thật sự là làm lão phu hổ thẹn”
Trưởng quản sự cũng có 1 nhẫn không gian, có điều khi lên đến Cự Linh cảnh
giới mới được Thiên Thị Các phát cho.
“Người đâu, mau lấy lên Thanh Tâm Trà mời công tử đây” Trương quản sự phân phó
hạ nhân.
“Công tử là đến để tham dự thi tuyển vào Thiên Khung Phái phải không?”
“Đúng vậy”
“Không biết công tử đã có binh khí vừa tay chưa? Trong cửa hàng chúng ta cũng
có vài món bảo khí rất đáng xem” Trương quản sự mời chào. Máu kinh doanh trong
người lão không cho phép bỏ qua con dê béo này
“Không cần, ta hết sạch tiền rồi”
“Ha ha, cái này dễ nói. Công tử chắc chắn sẽ là Long trung chi nhân, chỉ cần
ký giấy sau này có thể trả”
“Tính ta không thích nợ nần. Lão giới thiệu cho ta về Thiên Khung Phái và
Thiên Khung Thành đi” Trần Lương ngồi nói chuyện phiếm với Trương quản sự tiện
thể tìm hiểu thêm thông tin.
1 canh giờ sau, bảo vật đã đầy đủ, Trần Lương thu tất cả vào nhẫn không gian
rồi ra về. Hắn cũng chưa muốn thể hiện ra mình có nhẫn không gian, nhưng muốn
mua những đồ vật hắn cần thì đành để lộ cho Trương quản sự biết. Vì một số món
bảo vật hắn mua mang trên đường phố rất là thu hút mắt nhìn. Thất phu vô tội,
hoài bích có tội không nhỏ a.
Về đến phòng trọ, Trần Lương cầm lấy vòng tay của Tuyết Hoa nói:
“Ta cảm nhận có một tòa trận pháp che dấu cấp 1 bố trí trên vòng tay này.
Ngươi ra ngoài canh cửa một lát, ta giúp ngươi phá vỡ trận pháp”
“Vâng thưa công tử” Tuyết Hoa cũng không để ý nhiều. Suy nghĩ trong đầu nàng
lúc này là câu nói khen ngợi nàng xinh đẹp khi Trần Lương nói với bà lão.
Chỉ chưa đầy 1 canh giờ, Trần Lương đã phá bỏ được trận pháp kia. Vòng tay
không gian này là cấp thấp nhất, rộng 3 trượng vuông, không chứa đồ đạc gì
nhiều. Tất cả vật phẩm Trần Lương để Tuyết Hoa cầm toàn bộ
Mấy ngày tiếp theo, Trần Lương cùng Tuyết Hoa đều không ra ngoài. Trần Lương
đắm chìm vào nghiên cứu, luyện tập bày bố 1 loại trận pháp cấp 6 có thể phá vỡ
trận pháp bảo vệ cấp 7


Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương #12