Người đăng: 22legend4
“Ngươi thật có cách?” Nam tử tóc đỏ hỏi
“Một cơ hội, chưa biết có được không, nhưng có thể thử”
“Điều kiện cứu người của ngươi?” Bà lão tự xưng Như Lão nói
“Các ngươi làm người hầu của ta trong 200 năm, riêng tóc đỏ 50 năm” Trần Lương
đưa ra điều kiện
“Hỗn xược. Một tiểu tử vắt mũi chưa sạch như ngươi lại dám bắt chúng ta làm
người hầu. Đợi ta ra khỏi đây xem lột da ngươi như nào” Một trung niên da ngăm
tức giận nói
“Tiểu tử ngươi quá tham lam rồi. Muốn bọn ta làm người hầu cho 1 kẻ mới chỉ Cự
Linh cảnh như ngươi thật quá hoang đường” Như Lão điềm tĩnh nói.
“Không tham, không tham. Tính mạng các ngươi so với 200 năm, cái nào nặng, cái
nào nhẹ tự các ngươi quyết định. Ta cũng phải chấp nhận nguy hiểm cứu các
ngươi, không phải là ngồi mát ăn bát vàng”
“Ngươi cân nhắc lại một chút, tin tưởng trăm vạn tinh thạch chắc chắn là một
tài sản khổng lồ, đủ để Cự Linh cảnh ngươi sống cả đời an nhàn. Ngoài ra chúng
ta có thể đưa thêm một số bảo vật đủ để Huyền cấp như ta cũng động tâm, chắc
chắn thỏa mãn được nhu cầu của ngươi”
“Tinh thạch ta rất nhiều, tất cả các ngươi gộp lại cũng không bằng. Bảo vật ta
lại càng nhiều. Ta chỉ thiếu người, không thiếu đồ”
“Nói hươu nói vượn. Một Cự Linh cảnh lại có thể có bao nhiêu tinh thạch, bao
nhiêu bảo vật. Như Lão tốn nước bọt với tiểu tử này làm gì. Hắn sao có thể cứu
được chúng ta. Chúng ta mới chỉ bị vây khốn trong chốc lát, biết đâu đến mai
trận pháp liền hết hiệu lực hoặc có người cứu được chúng ta. Không cần phí sức
với hắn”
“Ếch ngồi đáy giếng như ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Các ngươi cứ suy
nghĩ. Đến khi Ác Nhân Cốc mở ra, ta sẽ quay trở lại. Lúc đó sẽ là cơ hội cuối
cùng cho các ngươi lựa chọn. Hảo hảo suy nghĩ”
Trần Lương nói xong liền quay người rời đi. Quyết định quan trọng này không
thể ngày một ngày hai có thể đưa ra. Mấy năm nữa quay lại là đẹp.
Trần Lương cùng Võ Giác bước ra ngoài lâu đầi, trạm chán 3 người chuẩn bị vào
trong.
“Đạo hữu, xin cho biết bên trong có gì không?” Người ở giữa chắp tay hỏi
“Bên trong có bảo vật, nhưng được bảo hộ quá mạnh. Các ngươi có vào cũng vô
ích” Võ Giác nói xong liền cất bước đi tiếp. 3 người kia bàn bạc một hồi, cuối
cùng vẫn quyết định vào trong.
Võ Giác nhìn Trần Lương nói “Tiểu đệ, có thể giúp ta thu lấy Băng Hỏa Bất Diệt
Hoa không? Ta chỉ cần Yêu Giáp”
“Không vấn đề gì. Có điều Ngạo Thiên mới chỉ ở cuối cấp 9, chưa lên tới cấp
10, sợ rằng Yêu Giáp còn chưa hoàn thiện”
“Sao có thể. Tam Nhãn Lang phải bước vào cấp 10 mới tạo ra được Yêu Giáp” Võ
Giác tỏ ý nghi ngờ. Hắn đã có đôi phần thất vọng vì nghĩ rằng đối phương là
người nghĩa khí, sẽ không ngại giúp đỡ hắn. Nhưng chuyện này cũng dễ hiểu, Võ
Giác cho rằng Trần Lương muốn một mình độc chiếm Băng Hỏa Bất Diệt Hoa.
“Không phải ta muốn lừa ngươi. Băng Hỏa Bất Diệt Hoa ta không quá cần. Tam
Nhãn Lang của ta có được biến dị, mạnh hơn Tam Nhãn Lang thông thường, vì vậy
sớm có được thần thông. Thậm chí đệ tam nhãn còn mở trước khi bước vào cấp 9.
Ngươi có thể kiểm tra” Trần Lương giải thích.
Bình thường hắn cũng mặc kệ, không muốn nói. Nhưng đối phương đã chịu nguy
hiểm tính mạng giúp hắn, nên hắn không muốn đối phương có hiểu lầm không cần
thiết.
Võ Giác dùng tinh thần lực dò xét số lượng Huyết Tử trong người Ngạo Thiên.
Cũng giống như sử dụng Không Vật, yêu thú phải đồng ý thì nhân loại mới có thể
sử dụng tinh thần lực dò xét Huyết Tử của nó.
Sau một hồi, Võ Giác nói: “Xin lỗi đã nghi ngờ tiểu đệ. Vậy nhờ ngươi cho ta
xem khả năng phòng ngự của Yêu Giáp”
“Được” Trần Lương nói thêm “Đại khái lực phòng ngự của Yêu Giáp lúc này bằng
khoảng một nửa so với lực tấn công”
Ngạo Thiên phóng ra Yêu Giáp bao bọc lấy một tảng đá để Võ Giác tấn công.
Nghiên cứu một hồi, Võ Giác lâm vào trầm tư suy nghĩ.
“Ngươi thấy bao lâu nữa Ngạo Thiên đột phá cấp 10?” Võ Giác hỏi
“Nếu có thật nhiều nội đan, linh dược, đan dược để hâp thu thì 1 năm là đủ”
Trần Lương tính toán trả lời. Có được Yêu Giáp cho thấy Ngạo Thiên đã rất gần
tiến hóa, chỉ cần được bổ sung đầy đủ tài nguyên, liền sẽ nhất phi trùng
thiên, hoàn toàn trưởng thành.
“Được, đây là 2 viên nội đan yêu thú cấp 8 cùng 1 cây Hóa Liên Thảo. Ngươi cho
Ngạo Thiên ăn luôn. Chúng ta cần sớm cho Ngạo Thiên bước vào cấp 10. Vì chỉ 2
năm nữa là đến thời điểm mở ra Ác Nhân Cốc lối ra” Võ Giác nói.
Huyền cấp là thời điểm cần đại lượng tài nguyên để tăng cấp tu vi, vì vậy hắn
không có nhiều dự trữ để đưa ra
“Ngươi muốn bao nhiêu tinh thạch?” Trần Lương hỏi
“Không cần, giúp ta có được Băng Hỏa Bất Diệt Hoa là được. Không có Băng Hỏa
Bất Diệt Hoa, ta thật không biết phải đợi bao lâu mới có thể khai mở đệ nhị
huyệt. Ta biết một nơi có Ngô Đồng Hoang Thảo, rất phù hợp để Ngạo Thiên đột
phá. Nơi đó nguy hiểm, ta sẽ đi một mình. Khi nào xong ta sẽ gọi ngươi. Đồng
ý?”
“Đồng ý”
2 người trao đổi Truyền tin thạch. Cuộc trao đổi này rất công bằng. Võ Giác đã
giúp Trần Lương một ân tình, giờ lại cung cấp tài liệu giúp Ngạo Thiên đột
phá. Trần Lương đưa giải độc cho Võ Giác, sau này không mất gì, dùng Yêu Giáp
giúp hắn thu hoạch Băng Hỏa Bất Diệt Hoa. 2 bên đều có lợi.
2 người rời khỏi Túi Không Gian. Võ Giác đi về phía đông tìm thu lấy Ngô Đồng
Hoang Thảo. Trần Lương cũng muốn tìm thêm tài nguyên giúp Ngạo Thiên sớm đột
phá. Sức mạnh của Trần Lương lúc này chưa đủ để lục lọi bảo vật trong Túi
Không Gian.
Mục tiêu của Trần Lương lúc này là đánh giết yêu thú. Vì tinh thần lực không
xem được màu sắc nên tìm yêu thú dễ dàng hơn nhiều.
Thời gian trôi qua thêm 1 tháng, tròn 30 năm Trần Lương sống trong Ác Nhân
Cốc. 1 tháng này bọn hắn chỉ săn giết được một con Ngưu Giác gọi là đáng đồng
tiền bát gạo, còn lại đều là những yêu thú cấp thấp
Võ Giác đã thu được Ngô Đồng Hoang Thảo, nhưng muốn thu được thêm nhiều tài
liệu khác, đảm bảo cho Ngạo Thiên tiến hóa, vì vậy hẹn 1 năm nữa gặp lại tại
Túi Không Gian.
Trần Lương đang ngồi im theo dõi Ngạo Thiên tiến tới dụ Xích Ngưu Thố rời khỏi
nơi ở của nó. Bên cạnh nơi Xích Ngưu Thố nằm có 1 cây Vu Vu La Hoa, là bảo vật
tăng tu vi cho cả nhân loại và yêu thú.
Vu Vu La Hoa sắp chuyển màu hoàn toàn sang xanh dương, cho thấy chỉ tầm 1 tuần
nữa là nó sẽ trở nên thành thục, sẽ trở thành thức ăn của Xích Ngưu Thố. Lúc
này thu lấy tuy có hơi sớm một chút, nhưng cũng được tới 9 thành hiệu quả.
Cùng là yêu thú cấp 10, nhưng Xích Ngưu Thố mạnh hơn Huyết Dương một bậc, vì
vậy không thể đối đầu trực diện, cho dù bây giờ Ngạo Thiên đã mạnh hơn thời
điểm chiến Huyết Dương nhiều.
Lấy Ngạo Thiên ra làm mồi nhử là một lợi thế lớn của Trần Lương.
Yêu thú lên cấp 9 mở ra thần thông thì lên cấp 10 mở ra linh trí cao cấp, lên
cấp 11 càng là thông hiểu nhân loại.
Vì vậy, muốn lừa Xích Ngưu Thố rời khỏi Vu Vu La Hoa mà dùng nhân loại sẽ rất
khó, dễ bị nghi ngờ. Sự xuất hiện của một yêu thú muốn tấn công Xích Ngưu Thố,
vừa đánh vừa lùi sẽ dễ dàng qua mặt nó.
Đúng như tính toán, Xích Ngưu Thố bị Ngạo Thiên chọc giận đuổi theo, Trần
Lương nhân cơ hội nhanh chóng chạy ra thu lấy Vu Vu La Hoa rồi rời đi.
Đi được một khoảng cách an toàn, Trần Lương mới yên tâm thả ra tinh thần lực
thì ngay lập tức cảm nhận được một sự theo dõi từ phía sau 1 dặm. Kẻ này có
thể thu liễm khí tức thoát khỏi cảm ứng của Trần Lương cho thấy là một nhân
vật không tầm thường.
Kiểm tra kỹ hơn, Trần Lương càng thêm lo lắng khi biết tu vi đối phương đã
bước vào Huyền cấp. Kẻ kia luôn duy trì một khoảng cách cố định với Trần
Lương, dùng tốc độ thoát khỏi hắn là không thể nào, chỉ có thể lặp lại phương
pháp cũ, dùng hiểm địa để thoát khốn.
"Tên này có lẽ cũng ẩn nấp gần đó tìm cách thu lấy Vu Vu La Hoa nhưng bị ta
nẫng tay trên nên bám theo, cùng lắm trả hắn là được" Trần Lương thầm nghĩ
Trần Lương tìm đến Ngạo Thiên đã không còn bị Xích Ngưu Thố truy đuổi vì nó
quay về trông chừng Vu Vu La Hoa.
Nhảy lên lưng Ngạo Thiên, Trần Lương dự định đi hướng Đông Nam. Ở đó có vùng
không gian không ổn định, thường xuyên xuất hiện Không gian đứt gãy.
Những tưởng kẻ bí ẩn vẫn sẽ giữ khoảng cách, nhưng Trần Lương vừa cố định trên
lưng Ngạo Thiên, tên kia đã tăng tốc, thu hẹp khoảng cách giữa 2 bên.
Ngạo Thiên phi người thật nhanh còn Trần Lương hiện lên Chiến thần Atula đánh
ra 7 Cửu Vĩ Hắc Long ngăn chặn kẻ theo đuôi.
Ngạo Thiên chạy dưới đất để có được tốc độ cao nhất, tạm thời ngang bằng với
kẻ truy đuổi. Nhưng chưa được bao lâu, kẻ kia không biết dùng cách gì, gia
tăng gấp rưỡi tốc độ, nhanh chóng bay qua chặn đầu Ngạo Thiên.
"Ngươi muốn gì?" Trần Lương hỏi
"Cái ta muốn, chỉ sợ ngươi không cho được" Kẻ bí ẩn cười lạnh lùng
"Ngươi muốn làm gì?" Trần Lương dự cảm lành ít dữ nhiều
"Ta muốn tính mạng của ngươi cùng nội đan và tất cả bộ phận của Tam Nhãn Lang,
ngươi cho nổi không?"
"Ngươi dám chắc đánh lại được ta cùng Tam Nhãn Lang?" Trần Lương hỏi. Rõ ràng
đối phương không thể dùng tinh thần lực kiểm tra được tu vi của hắn cùng Huyết
Tử của Ngạo Thiên.
"Từ lúc ngươi chạy đến ngắt lấy Vu Vu La Hoa, ta đã nghi ngờ tu vi của ngươi.
Trong quá trình bỏ chạy ta càng thêm khẳng định ngươi chưa bước vào Hoàng cấp.
Về phần Tam Nhãn Lang, hẳn là cấp 9 đi. Nếu nó cấp 10, ngươi cũng không cần
phải e ngại Xích Ngưu Thố như vậy.
Chỉ có điều ta hơi ngạc nhiên là lực lượng tấn công của ngươi mạnh hơn nhiều
so với Cự Linh cảnh. 7 Cửu Vĩ Hắc Long của ngươi không thua kém gì một đòn
toàn lực của phổ thông Hoàng cấp"
Dừng lại một lúc, nam tử bí ẩn nói tiếp "Thế này đi, ta cũng quý tài. Ngươi
làm người hầu của ta 1000 năm, ta tha ngươi 1 mạng"
"Vậy thì liều chết đi" Trần Lương đánh ra 7 Cửu Vĩ Hắc Long kết hợp với Yêu
Ảnh của Ngạo Thiên xông tới kẻ bí ẩn.