Nữ Vương Thức Tỉnh


Người đăng: Vivio

"Muahaaaa!! Nệm ấm quá a!!" Lotte và Aria (ở dạng mèo ) nhảy tưng tưng trên
chiếc giường của Kii. Mèo vẫn hoàn mèo a! Có là mấy bà cô hơn 40 tuổi cũng vẫn
tật mèo!

Kii đóng cửa sổ, kéo rèm lại, thận trọng thả kết giới cách quanh căn phòng,
rồi hắn mới kéo ghế ngồi đối diện với đôi mèo. Mặt mày đã lạnh còn lạnh hơn,
ko khác gì tra khảo phạm nhân.

"Ây nha K-chan, có gì từ từ nói, nghiêm túc như vậy mất vui a!"
"Đúng đúng! Giãn lông mày đi nào! Cười lên! Cười lên!"

"Em ko nói chuyện đó!" Hắn nheo mắt càng sương giá, song khóe miệng cười rất
tươi, rất sáng sủa "Em hỏi chuyện khác thú vị hơn kìa!"

Cứ làm mặt như vậy lại khiến Lieses rùng mình ớn lạnh sống lưng. Đồng bào nhân
dân cả nước...........có nghe tụi tui cầu cứu ko?

"À, cũng đơn giản thôi mà!" Đôi mắt rũ xuống như đang cười híp mắt, thực chất
khi nhẹ nhàng mở ra lại mang đầy sát khí "Durandal thế nào rồi?"

"SAO EM BIẾT!?" Chẳng ngần ngại thốt ra, vì hai người hiểu Kii, chỉ khi hắn đã
chắc chắn điều tra tường tận mới có thể hỏi. Quan trọng là tại sao hắn biết và
đã biết tới đâu rồi?

"Rầm!" Chiếc bàn rung rung kéo theo ly nước thủy tinh rơi xuống, tay hắn kịp
thời bắt lại, trong đôi mắt là vẻ đau lòng ko thể tin được. Kiếp trước khi
biết đến kế hoạch này của họ đã quá trễ, hắn dồn nén hết cảm xúc trong lòng,
chỉ để lại một mặt lạnh băng chất vấn họ, có ai biết rằng hắn đã từng đau lòng
đến thế?

Thời gian này Kii cảm thấy suy nghĩ và tình cảm của mình càng ngày càng mang
tính trẻ con, nhưng hắn thích nó. Nếu đã muốn rũ bỏ hết quá khứ, chấp nhận một
con người mới là điều hiển nhiên. Hắn đã học được từ người con gái dịu dàng
đó, vậy nên, bằng bất cứ giá nào, tớ nhất định sẽ bảo vệ cậu!

"À, lâu rồi. Chỉ là làm lơ thôi!" Cười khẩy lộ chiếc răng nanh, hắn bày ra vẻ
bất cần chưa bao giờ thể hiện ra "Em đã nghĩ người đó hẳn phải là tội phạm gì
đó xấu xa lắm, nên đã làm lơ ko điều tra. Có ai ngờ...........hừ chỉ là một cô
bé còn nhỏ hơn cả em!?"

"K! Cho dù vậy nhưng Hayate-chan vẫn là tội phạm!" Aria ngoan cố cãi.

Hắn nhướng mày "Cô ấy đáng bị đối xử thế sao?"

"Khôn......g nhưng......."

"Thậm chí lỗi cũng ko phải tại Hắc Dạ thư! Các chị thừa biết điều đó mà!!??"

"K!!!"

Thở ra một hơi, hắn phá bỏ kết giới, giọng nhẹ hơn "Hayate rất quan trọng với
em, em sẽ đứng về phía cô ấy, nếu ko muốn quan hệ chị em chúng ta tan vỡ, các
chị đừng can dự vào!"

"K-chan........." Lotte e dè nhảy lên bàn, có chút ngờ nghệch "Chẳng lẽ
em.........thích Hayate-chan?"

"KHÔNG THỂ NÀO!" Hắn nhanh chóng phủ quyết nhưng ko biết mặt mình đã đỏ lên
lúc nào, Lieses càng chắc chắn hơn vào suy đoán của mình. Ô mai chuối! Chuyện
động giời a!

"Mấy chị đừng đoán lung tung! Lo ngủ đi!" Dứt lời hắn tắt đèn cái rụp, trùm
kín chăn mền ko chừa lổ hổng. Thích Hayate? Không thể nào.........đâu nhỉ? Họ
chỉ là bạn...........thực sự.........chỉ là bạn......sao?

Hai chú mèo nhìn nhau đổ mồ hôi, dùng niệm trao đổn
"Nè Lotte, chúng ta nên bàn lại với Otou-sama nhỉ?"

"Chắc rồi Aria, xem ra ko đụng vào Hayate-chan được rồi!"

"Nhưng nếu ko làm vậy thì..........."

"Aria, tin vào K-chan đi! Thằng bé có khi sẽ tạo ra kì tích đấy. Còn nhớ ngày
đứa trẻ này xuất hiện ko?"

"Ừ nhỉ. Xem ra nhiều khi chị còn ngốc hơn cả em!"

"Chị đang nói móc em đó à!?"

"Ai mà biết được!"

Có gì đó mà ngay cả ký ức 2 kiếp người của Kii cũng ko hề biết, dường như bây
giờ hắn mới bước vào thời kì trưởng thành từ một đứa trẻ lên độ tuổi thiếu
niên. Câu chuyện, giờ mới thực sự bắt đầu!

Trong khoảng không tối om vô tận.
Infinity hài lòng liên tục gật đầu "Tốt nhất là thế, phải có dáng dấp một đứa
trẻ bình thường như vậy chứ!"

Trên bàn tay ngọc ngà của Eternal lơ lửng chùm ánh sáng bảy màu bắt mắt ảo
diệu, đó ko gì khác chính là những cảm xúc bị lấy đi của Kii "Thằng bé thua ở
Syaoran thứ này, lúc nào cũng như ông cụ non, tuổi thơ đầy áp lực công việc,
ngay cả tình yêu của mình cũng lờ đi ko nhận ra. Cuộc sống quá nhàm chán chỉ
toàn một màu, lần này trở về, phải thay đổi toàn bộ màu sắc ấy, phải nếm trải
hết dư vị...........thì đời người mới hoàn hảo chứ!"

Nắm lấy tay vợ mình, lời nói của Infinity có chút hoài niệm "Không có kết thúc
vĩnh viễn, chỉ có khởi đầu tốt hơn, đúng ko?"

"Ưm, chắc rồi!"

Tại một căn nhà nhỏ ở Thành phố biển Uminari, vẫn tại gian bếp hôm nào.
Cô bé ngồi trên chiếc xe lăn đã hơi cũ kỹ, đôi mắt đầy hoảng loạn sợ hãi, bàn
tay cầm đũa run run tưởng chừng có thể rớt bất cứ khi nào. Giọng nói ngọt ngào
êm tai cũng nứt quãng lo lắng "Lại..........nữa rồi........mỗi lần đụng đến
rau.........mình lại làm 2 phần ăn.......là sao?.....đúng rồi.........là từ
khi đó.........mình đã........quên một người......quan trọng.....Á!!!!"

Cơn đau đầu ùn ùn kéo đến cùng với những mảnh vỡ kí ức hỗn loạn cứ đâm sâu vào
não bộ cô bé.

"Yagami Hayate, xin lỗi. Tôi buộc lòng phải giết cô!"

"Đồ ngốc. Bớt tin người đi! Tớ giỡn thôi, Hayate rất dịu dàng, cậu ko đáng bị
đối xử như thế!"

"Cậu chỉ cần ngẩng cao đầu là được, cậu ko làm gì sai! Tòa án là chiến trường
của tớ! Cứ giao cho tên Hành pháp giả này!"
.
.
.
.
"Cố lên. Hayate và tớ rất giống nhau. Cậu nhất định sẽ là một trong những Hội
đồng cấp cao nhanh thôi!"

"ĐỒ NGỐC! MAU TRỞ LẠI CHO TỚ!!!! CHÚNG TA ĐÃ HỨA RỒI MÀ!!!"

Những kí ức cứ như cuốn phim quay nhanh lướt như gió qua đầu cô bé, giọt nước
mắt rơi xuống đánh thức bao nhiêu kỉ niệm đã ngủ quên quá lâu. Đúng rồi, là
người đó, người mà mình yêu nhất, sao có thể quên được!?

Kii-kun! Kii-kun! Kii-kun! Tớ nhớ cậu lắm, Kii-kun!

Tại sao mình lại ở đây? Chẳng lẽ mọi chuyện đều là mơ? Không, cái chân bị liệt
và cuốn sách thập tự vàng kia vẫn còn. Có nghĩa là.........trở về quá khứ?

Vậy là.......mình vẫn còn cơ hội để thay đổi?

Khóe miệng run run, nụ cười bật ra hỗn tạp nhiều cảm xúc: vui sướng, đau lòng,
căm hận, hả hê,....Nhưng trên hết nổi bật nhất chính là đôi mắt chứa đầy thù
hằn, tia sáng lóe lên sắc bén như lưỡi kiếm nguy hiểm, ko phải để cắt đứt da
thịt kẻ thù, mà là tra tấn tinh thần, khiến chúng ko ngóc đầu lên nổi.

AMF, Gadgets, Dr. Jail, Project F.A.T.E, Numbers. Những thứ dám đe dọa đến
Kii-kun quí giá của ta, đừng hòng sống sót!

Ai bảo ta là chủ nhân của Hắc dạ thư, Nữ vương cuối cùng của bầu trời đêm chứ!
Vậy nên.........đừng trách ta hung ác!

Lời tác:
E hèm, Nữ vương xuất hiện, mau quì lạy a.....khụ......khụ......nói chung là
chính cung lên sàn rồi. Tại em này càng lớn càng ác nên khi mới thức tỉnh ta
cho ẻm u ám chút, chứ thật ra sẽ càng ngày càng hiền. Số phận trong anime của
ẻm là tài hoa bạc phận, số nhọ đeo bám từ nhỏ tới lớn, nhưng ta ưu ái với cưng
ẻm lắm! Yagami Hayate nha, có bác nào cũng iu em ko?


Ta Không Phải Người Địa Cầu! - Chương #21