Cặp Song Sinh Đến Rồi!


Người đăng: Vivio

Luồng ánh sáng lam sắc nhanh chóng bao phủ quanh Kii rồi biến mất, hắn bất đắc
dĩ thở dài "Xem đủ chưa?"

4 người.......à không, 3 người 1 linh thú trừng muốn lồi con mắt ra. Thế này
cũng quá là..........đơn giản rồi?

Áo jacket huyền sắc, ko tay sát nách hơi bó sát có khóa kéo xuống một đường
thẳng băng, dài phủ mông, ở hông là cái đai lưng hững hờ hơi bóp lại, găng tay
đen, quần dài trắng với đôi ủng đen. Bấy nhiêu.........thôi sao? (bác nào xem
MSLN sẽ biết áo jacket kéo thẳng xuống ra sao, trong anime thì trang phục của
Kii khác, nhưng qua đây ta mô tả khác, giống của Fate Testarossa với Yagami
Hayate hơn, nhưng giống phần áo thôi, do là giai nên thêm quần dài với ủng.
Xin lỗi mấy bác chịu khó search gu gồ, ta ko biết mô tả trang phục a)

Thấy cả đám vẫn nghi, Kii hóa ra một con dao băng từ đâm thẳng vào người,
nhưng bị một lớp màn vô hình nào đó cản lại ko cho xuyên qua, đó là màn bảo vệ
của Barrier Jackets phủ lên khắp cơ thể, hắn từ tốn giải thích "Pháp bào có 2
loại, 1 là chiến giáp có hơi cồng kềnh và dày hơn, phòng thủ rất tốt, 2 là
loại cơ động mỏng thế này giúp quá trình chiến đấu linh hoạt, nhưng loại nào
cũng có thể bảo vệ cơ thể, có thể chống cháy, chống điện, chống đóng
băng,...... Đấy, hiểu rồi chứ?"

"Chắc........hiểu......." Ngơ ngơ ngác ngác nửa ngày, mọi người cũng hiểu phần
nào hiệu quả của pháp bào, khá là thần kì a.

Syaoran giật mình tỉnh lại, nhanh chóng hỏi "Vậy phải làm sao mới tạo ra được
pháp bào?"

"Ừm.........với các cậu thì hơi khó.......nêu ko muốn nói là.......bất khả
thi!" Hắn nheo mắt khó xử "Pháp bào thực chất giống như một chương trình mà
Thiết bị ma pháp lập trình ra, cái này đòi hỏi trí tuệ nhân tạo trong ma pháp
khí là cây quyền trượng của Kinomoto-san hay kiếm Jian của Syaoran. Tóm lại
thì..........các cậu ko thể nào làm được đâu!"

Mọi người té ghế sấp mặt, nói cho khó nghe rồi cuối cùng là ko được. Lạy chuối
ông thần này!

Kii vẫy tay trấn an "Tớ có cách, nhưng bây giờ chưa thể đc. Phải nhờ sự giúp
đỡ của 1 người. Trong thời gian này tớ sẽ chỉ các cậu cách đặt ma pháp bảo hộ
lên cơ thể mình, hiệu quả chỉ hơi kém Barrier Jackets một chút thôi!"

Kero có chút bội phục cúi đầu "Cảm ơn cậu..........." song chợt giật bén người
"Stop! Cậu rốt cuộc là ai chứ!?"

Hắn giả mặt âm trầm đưa thẻ sĩ quan của mình ra "Tổng cục Quản lí Không-Thời
gian, Hành pháp giả Kii trực thuộc Lực lượng Hải quân, Chiến hạm Athra.
Kinomoto Sakura-san, cô đã bị bắt vì tội giải phong ấn cho một ma pháp khí
nguy hiểm. Mong cô tích cực hợp tác, rồi sẽ được sự khoan hồng của pháp luật!"

"HẢ!!!!????" Ngay cả Syaoran cũng há hốc mồm ra, nhưng ngay lúc này, hắn le
lưỡi xấu xa "Đùa thôi!"

"RẦM!" Cả đám té bò lăn bò lóc. Không thể tin được cái thằng đứt cơ mặt này mà
cũng đùa sao!? Đùa người ta đứng tim đấy!

Hắn nghiêm túc chắp tay, lần này là thật "Tớ được lệnh cấp trên phải giám sát
quá trình thu hồi các thẻ bài của cậu, giám định toàn bộ chúng, phải ko còn
nguy hiểm mới được. Sau đó phiền cậu đi cùng tớ một chuyến để lấy lời khai!"

"Cái......cái quái gì thế!!??" Kero méo xẹo mặt mày. Rốt cuộc thằng này là
cảnh sát nước nào mà ngầu vãi!?

"À, là thế này..........."Từ miệng Syaoran mới hiểu hết chuyện. Sakura với
Tomoyo còn đỡ, chưa biết ma pháp bao lâu. Nhưng Kero triệt để đơ luôn, có quá
nhiều thứ vượt tầm hiểu biết của nó a.

"Tóm lại.........cậu là cảnh sát?" Sakura ngờ ngợ.

"Sĩ quan! Sĩ quan chấp vụ!" Hắn đính chính.

"Cũng như nhau thôi." Kero lầm bầm chửi rước cái lườm sắc bén của hắn, nó gân
bướng lên cãi "Nhìn cái gì mà nhìn! Bộ chưa thấy linh thú nào đẹp trai như ta
à!?"

"Đúng là chưa thấy bao giờ............." Hắn cố tình nói lấp lửng đợi Kero
vênh mặt đắc ý mới kết hết câu ".........chưa thấy con linh thú nào quái dị
như ngươi!"

"Nói cái gì hả!!!??"

"Thôi thôi tớ xin!" Syaoran ngăn cả 2 đang hừng hực sát khí muốn lao vào
choảng nhau.

"Tớ chỉ nói sự thật thôi!" Lạnh nhạt chống cằm, Kii đưa ánh mắt dị dị xem Kero
"Linh thú là từ dùng trong triều đại Belka cổ, còn bây giờ gọi là hộ vệ thú,
nhưng cả 2 đều rất uy dũng trung thành và trách nhiệm, ma pháp mạnh đến nỗi có
thể hóa thành hình người, hình dạng nhỏ gọn cũng rất đáng yêu. Đây có ghêêêêêê
như cái con ni a!"

"Thằng nhóc chết tiệt!! Muốn đánh nhau hả!!!???"

"Ngon nhào vô!" Hắn ngoắc tay khiêu khích.

Tình hình càng ngày càng căng, cuối cùng Syaoran xách kiếm chẻ đôi cái bàn
khiến cả 2 mất đà suýt chụi lủi xuống, cậu hầm hừ "Mấy má im giùm con! Có định
nói chuyện nữa ko hả!!!??"

Hắn đứng dậy, trang phục trở lại bình thường "Hừ. Bấy nhiêu là xong rồi. Còn
gì nữa đâu!"

"Ngươi tưởng ta thèm nói với ngươi chắc. Hứ!"

Bỗng nhiên một tia sáng chói lóa cả khung trời nhưng chỉ chưa đầy 1s đã biến
mất, ai cũng nghĩ mình nhìn lầm, nhưng tiếng nổ rầm vang phía sau đã đánh bay
suy nghĩ đó. Kii, Syaoran, Sakura và Kero định phóng đi, nhưng 1 lời của
Tomoyo đã gạt ngã chân cả đám "Sakura-chan cậu phải thay trang phục mới đã
chứ!!!"

Đậu xanh rau muống luộc! Chưa bao giờ công tác tư tưởng mà hắn ra sức giải
thích lại tệ hại đến thế này! Daidouji Tomoyo, tôi nhớ mặt cậu!

Ở trung tâm vụ nổ, 2 cô gái nằm sõng soài lên nhau, đá vụn khắp người nhìn bẩn
vô kể.

"Ui da Aria! Chị nặng quá à!!"
"Im đi Lotte! Chị mới giảm cân xong đấy!"
"Chỗ này là tới chưa vậy?"
"Chị biết bằng niềm tin! Đỡ chị dậy coi!"

Đôi song sinh giống hệt nhau chỉ khác một tóc ngắn một tóc dài. Cô tóc ngắn
chui lên khỏi hố, sau đó kéo cô tóc dài lên, đúng lúc này nhóm bạn cũng chạy
đến.

Hắn nhìn rõ gương mặt của cặp song sinh này mà suýt vấp con kiến té chỏng
gọng. Trên đời này số người làm cho hắn biến sắc mặt đếm trên đầu ngón tay,
nhưng 2 trong số đó chính là..........."LIESES! SAO CÁC CHỊ LẠI Ở ĐÂY!?"


Ta Không Phải Người Địa Cầu! - Chương #19