Chém Giết Tần Bích


Người đăng: thanhkiemtuthan

“ Kỳ lạ! “

Tần Bích nhìn Dương Quân Thần có gì đó quái lạ, cái kia trầm tĩnh lạnh lùng
đến cực hạn khuôn mặt cũng khiến nàng trong chốc lát tự nhiên rùng mình, tuy
nhiên rất nhanh bình thường lại, chính nàng cũng không tin dựa vào tiểu tử này
thực lực, có thể làm được gì võ sư tám đoạn nàng.

Đây là về thực lực tự tin, lại không nói phía sau còn có một cái cực cảnh võ
sư, đối với tên kia ánh mắt nàng cũng sơ hiểu, chỉ cần bản thân biểu lộ một
chút mị lực, tin tưởng đối phương đến chín thành sẽ không do dư chạy ra trợ
giúp mình.

“ Ha ha, ta chính là làm, chỉ dựa vào tiểu tử ngươi một chút thực lực lại có
thể làm gì được ta, mà ngươi không thấy muội muội ngươi đã càng xinh đẹp hơn
sao? “ Tần Bích nhìn về Dương Quân Thần cười coi thường châm chọc nói.

Bất quá nàng vừa nói dứt câu hai mắt lập tức co rút lại, chỉ thấy Dương Quân
Thần thân thể trong tích tắc hóa thành tàn ảnh biến mất.

“ Xuy! “

Chỉ một giây sau Dương Quân Thần đã xuất hiện trước mặt nàng, nâng quyền đấm
thẳng vào nàng bụng.

“ Làm sao có thể?! “

Tần Bích kinh hãi kêu lên, chưa kịp phòng bị liền bị Dương Quân Thần một quyền
đánh bay, miệng phun ra một ngụm máu, liền xương cốt cũng bị Dương Quân Thần
ra đòn quá nhanh tác động, lại vừa lúc Tần Bích không phòng thủ gì, cho nên
khiến nàng phần bụng lõm xuống, phải lập tức vận dụng mộc hệ năng lượng điều
trị mới dần dần thuyên giảm.

Tuy nhiên hiện tại nàng không thấy đau, chỉ cảm thấy vô cùng chấn kinh, vừa
rời tốc độ là cái quỷ gì, hơn nữa còn cái kia khí lực, tuyệt đối không hề thua
kém nàng một chút nào, cái này làm sao có thể, tên tiểu tử này lúc trước không
phải chỉ có khảng võ sư nhị đoạn thực lực hay sao?

Ở phía xa quan sát Phạm Thạch khuôn mặt cũng lập tức biến thành coi trọng, khó
tin nhìn về Dương Quân Thần vừa thi triển tốc độ.

“ Chẳng lẽ là hắn thi triển huyết mạch! “

Phạm Thạch nhớ lại Dương Quân Thần là một cái thú sư, có lẽ đột nhiên mạnh như
vậy là do bùng phát huyết mạch, hắn tập trung chú ý lại liền thấy Dương Quân
Thần tiếp tục tiến công.

Thân thể nhân loại mỗi lần đột phá, cấp độ sinh mệnh cùng tiềm năng sẽ càng
tăng lên, một ngàn cân là một cái ngưỡng cửa, hắn đạt tới không chỉ để sinh
mệnh lực tăng mạnh dẫn tới tuổi thọ cũng tăng cường mà bản thân sâu bên trong
tiềm lực cũng được nới rộng.

Tuyệt đối cảnh chính là kích phát nhân loại cực hạn tiềm năng, cũng bởi vì hắn
sâu bên trong tiềm lực tăng lên, cho nên thực lực mới biến mạnh như vậy, không
hề thua kém võ sư thất trọng Tần Bích.

Lần này Dương Quân Thần là dùng thương tấn công, cực nhanh tốc độ phối hợp với
bén nhọn tràn đầy nhuệ khí trường thương, khiến hắn lần này tấn công lực sát
thương tăng gấp bội.

Lại không nói tuyệt đối cảnh để hắn tri giác đạt đến khủng khiếp cấp độ, Tần
Bích sơ hở yếu điểm đều bị hắn nắm rõ đánh vào, để nàng lùi không được, tiến
cũng không xong.

“ Hừ, tiểu tử, ngươi cũng đừng có cuồng vọng! “

Tần Bích hừ lạnh phẫn nộ quát lên, uyển chuyển thân thể cử động, linh lực thôi
động ngưng tụ vào năm ngón tay, hình thành năm cái màu xanh đậm móng vuốt,
hướng về Dương Quân Thần chém tới.

“ Chết đi cho ta, Bích Độc Trảo! “

Bích độc trảo chính là nàng áp tủ tuyệt chiêu, đạt tới huyền giai sơ phẩm, hơn
nữa còn được luyện tới đại thành, không chỉ có cực mạnh lực sát thương xuyên
thấu, còn mang theo kinh khủng độc tố, coi như một cái cự tượng trúng cũng
ngay lập tức bị độc chết.

Dương Quân Thần thực sự chọc tức nàng, cho nên tần Bích không do dự ngay lập
tức thi triển môn này huyền cấp võ kỹ.

Tuy nhiên vừa đánh tới sát gần Dương Quân Thần, Tần Bích cả người lập tức cứng
đơ lại, hai mắt co rút, khuôn mặt bất khả tư nghị, cái này bởi vì cầm thương
Dương Quân Thần, bộ dạng bỗng nhiên rung chuyển, dần dần biến hóa thành một
cái nhỏ bé quen thuộc thân ảnh, khuôn mặt còn tràn đầy sợ hãi nhìn về Tần
Bích.

“ An Nhiên, ngươi...!!? “

Tần Bích nhìn về Tần Bích sợ hãi khuôn mặt, giọng run lên, ngưng tụ võ kỹ cũng
theo bản năng cấp tốc thu lại, tuy nhiên võ giả thi triển võ kỹ, lại còn đang
tấn công, há có thể dễ dàng thu lại như vậy.

Trên tay trảo kỹ phân giải, lập tức để Tần Bích bị linh lực phản phệ, khóe
miệng chảy ra máu, sắc mặt cũng biến trắng bệch.

Ngay sau đó, trong mắt của nàng, cái kia muội muội khuôn mặt một lần nữa rung
động, biến thành lạnh băng bộ dạng, tựa như tử thần nhìn thấy nàng, cánh tay
cầm thương hướng tới ngực nàng đâm tới.

“ Tạp chủng, dừng tay! “

Đúng lúc này trên trời đột nhiên đánh tới một cái thân ảnh, chính là Phạm
Thạch, hắn lúc này khuôn mặt giận dữ, bàn tay nắm lại, sau lưng yêu thụ cũng
hiện ra, to lớn bàn tay cũng tương tự ngưng tụ thành quyền, mấy vạn cân cự lực
từ trên trời đánh xuống, tựa như một ngọn núi nhỏ, để không khí cũng bị bạo
tạc.

“ Quân Thần, cẩn thận! “ Từ phía xa Lâm Khả Như cũng kinh hãi hét lên, còn
muốn chạy đến bất quá lại bị mấy cái hậu vệ giữ lại.

“ Bỏ ta ra! “ Lâm Khả Như quay ngang tức giận quát lên, nhưng còn chưa nói hết
câu liền bị một cái hậu vệ giọng nói cắt đứt.

“ Tiểu thư, mau nhìn! “

Lâm Khả Như sững sờ nhìn lại phía trước, chỉ thấy đang cầm thương Dương Quân
Thần lập tức ném cây thương ra xa, bàn tay hiện ra một giọt chất lỏng màu vàng
đất đưa vào miệng, sau đó bàn chân đạp xuống đất.

Lập tức một cỗ kỳ dị năng lượng vẫn chuyển, mặt đất hình thành một cái âm
dương bát quái trận đồ, tỏa ra vô tận huyền ảo, xung quanh Dương Quân Thần
cũng ngay tức khắc hình thành một cái hắc bạch trong suốt lồng.

“ Kinh!! “

Vang động tiếng kêu đánh ra, tựa như một cái đại chung, khiến tất cả mọi người
đều không nhịn được che tai lại, chỉ là làm bọn hắn không tưởng tượng được,
vừa rồi cực cảnh võ sư Phạm Thạch một quyền đánh xuống, tưởng chừng cái kia
Dương Quân Thần tuyệt đối thập tử vô sinh, thì lúc này diễn biến lại hoàn toàn
ngược lại.

Chỉ thấy Phạm Thạch thanh âm kêu thảm, cả người bắn ngược ra ngoài, lăn lộn
mấy vòng trên mặt đất mới dừng lại, còn Dương Quân Thần lúc này cả người vẫn
đứng im một chỗ, một giây sau, bao quanh hắn chiếc lồng lập tức hóa thành trăm
ngàn mảnh vụn vỡ nát, bản thân Dương Quân Thần cũng phun một ngụm máu đen cả
người khụy xuống mặt đất.

“ Khục! “

Dương Quân Thần ho khan ra máu, bên trong còn lẫn nội tạng mảnh vụn, cả người
hắn cũng biến thành mười phần uể oải, có thể nói thương thế mười phần nghiêm
trọng.

Hắn hiện tại tuyệt đối cảnh trạng thái, lại uống vào thổ tinh hoa, để phòng
thủ tăng gấp năm lần, sau đó phổi hợp nghịch chuyển càng khôn, bất quá đối phó
cực cảnh võ sư một quyền vẫn là quá miễn cưỡng, chỉ một quyền đánh vào, không
chỉ nội tạng chấn động, liền xướng cốt cũng bị nứt ra.

Đáng tiếc lúc này mộc tinh hoa đã toàn bộ đưa cho Dương Nhã uống, cho nên hắn
cũng không thể trị thương.

Tuy nhiên Dương Quân Thần lúc này ý nghĩ cũng không tập trung vào chữa trị mà
hai mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào Tần Bích, cánh tay nâng lên, dần dần tạo
thành hai cỗ trắng đen luồng khí, từng bước từng bước tiến tới Tần Bích.

Tần Bích vừa rồi bị phản phệ, trong chốc lát thân thể tê liệt, lại thêm vừa
rồi chứng kiến Dương Quân Thần chống đỡ Phạm Thạch tấn công, nhìn vào cái kia
vô cảm xúc như tử thần lạnh băng khuôn mặt, nàng tâm trạng bắt đầu sinh ra sợ
hãi, nuốt một ngụm nước bọt, miệng run rẩy lên tiếng.

“ Ta...! “

Tần Bích chưa nói hết câu, Dương Quân Thần đã biến đứng trước mặt nàng, hắc
bạch luồng khí ngưng tụ dung hợp lại vào cánh tay phải, không do dự đánh ra
một quyền.

“ Uỳnh! “

“ Ặc...!! “

Tần Bích hai mắt trợn lớn như muốn lòi ra ngoài, cũng không nói câu nào, cũng
không bay ngược về sau, thân thể chỉ run lên một hồi sau đó ngã xuống đất, hai
mắt trợn lớn, sinh mệnh lực cũng trong thời điểm này dập tắt, chết đi không
thể chết lại.

Dương Quân Thần đánh xong một đòn, dường như tiêu hao cuối cùng một giọt năng
lượng, cả người cũng lập tức nằm vật xuống, cũng chỉ còn giữ lại ý thức nhìn
về Dương Nhã.

“ Đồ tạp chủng, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết tất cả các ngươi...!! “

Đúng lúc này ở một phía Phạm Thạch bị đánh bay gian nan đứng dậy, cuồng nộ
quát lên, hắn mặc dù bị gấp mấy lần phản trả tấn công, tuy nhiên lúc đó hắn
mới dùng khoảng năm thành thực lực, lại thêm cực cảnh võ sư thể chất, mộc hệ
công pháp chữa trị, hắn đúng là bị thương, bất quá muốn mất đi sức chiến đấu
thì còn xa lắm.

Hiện tại dưới cơn giận dữ toàn bộ thực lực tất cả bạo phát, tạo thành một cơn
cuồng phong lốc xoáy, hắn đường đường là một cái cực cảnh võ sư, lại bị Dương
Quân Thần đánh bay, không chỉ tức giận, còn càng nhiều hơn là xấu hổ, tâm
trạng đương nhiên không thể bình tĩnh.

Phạm Thạch linh lực điên cuồng bạo động, dưới mặt đất mọc lên vô số cành gỗ,
mỗi cái đều đen nhánh, so với đao kiếm còn càng bén nhọn, tốc độ như thiểm
điện hướng về Dương Quân Thần tấn công, thậm chí còn có không ít cái đánh về
Dương Nhã phía.

Cực cảnh võ sư bạo phát, đã như một cái cỡ nhỏ lốc xoáy thiên tai, để phía xa
người khác đều kinh hãi nhanh chóng lùi về sau, coi như là võ giả cũng không
ngoại lệ, Lâm Khả Như nhìn thấy cái kia tấn công ồ ạt tiến về Dương Quân Thần
hai người, trong lòng mười phần muốn chạy ra cứu giúp, bất quá vẫn bị mấy cái
bảo hộ giữ lại, không thể làm gì được.

Dương Quân Thần lúc này nằm bất động trên mặt đất, cả ngàn câu nhọn hoắc thi
đằng đã hoàn toàn đem hắn bao phủ, hắn hai mắt lúc này vẫn chỉ nhìn về Dương
Nhã, tâm trạng tràn ngập không cam lòng, chưa bao giờ hắn khao khát lực lượng
như giây phút này.

Hắn muốn đứng dậy, tuy nhiên cơ thể đã hoàn toàn tê liệt, một chút cử động
cũng không được.

“ Xoạt! Xoạt! Xoạt!... “

Vô số cành gỗ điên cuồng đâm xuống Dương Quân Thần hai người vị trí, mặt đất
cũng thổi lên một trận mù mịt khói bụi.

“ Ha ha ha, tiểu tử, đây là cái kết khi ngươi dám trêu chọc ta...! “

Phạm Thạch cười lớn, tựa như một thằng đi ra đường may mắn đạp trượt bãi cứt
chó, phẫn nộ cũng theo đó dần dần giảm đi, đang định giải trừ thụ đằng xem
Dương Quân Thần hai người thi thể thì đột nhiên từ đâu một bàn chân đạp vào
mặt hắn, để đang cười Phạm Thạch lập tức bay ngược về sau mấy trăm mét, hàm
răng đều vỡ vụn, mũi bị nát choét, cả khuôn mặt cũng bị lõm xuống một lỗ.

“ Con mẹ nó, người của lão phu cũng dám động, muốn chết! “


Ta Có Cái Cô Đọng Năng Lượng Máy - Chương #113