Người đăng: vietnamoi123
“Phạm huynh cố chịu đựng. Ta sẽ cứu huynh ra ngay thôi.” Trần Thiên cũng phối
hợp lộ ra một vẻ vô cùng lo lắng nói lớn tiếng cho mọi người nghe.
Tông chủ Hắc khô mộ hắc lão quỷ cũng là đấu hoàng tầng 7, chính vì thế, Trần
Thiên áp chế năng lượng của mình đến đấu hoàng tầng 5 để rèn luyện chính mình.
“Hắc lão quỷ, ra chịu chết đi!” Quát lớn, sau đó hắn phóng xuất đấu khí hoá
cánh bay về phía hắc lão quỷ.
“Nhãi con khá lắm. Chỉ có đấu hoàng tầng 5 cũng dám to gan. Xem ta!”
Một tầng hôi vụ có sức ăn mòn mãnh liệt cuốn về phía Dược Thiên. Đây là công
pháp độc môn của Hắc khô mộ. Hôi vụ do đấu khí cơ thể thả ra, có thể ăn mòn và
hấp thu đấu khí đối phương cho mình sở dụng.
Dược Thiên mỉm cười: “Thôn phệ công pháp à. Ta cũng có!”
Sau đó hắn toàn lực vận chuyển Thông thiên phệ địa quyết hấp thu toàn bộ hôi
vụ của hắc lão đồng thời trên tay hai hoả độn Rasengan bắn mạnh về phía hắc
lão quỹ.
Quá bất ngờ trước hắc vụ bị thôn phệ, đồng thời thấy hai luồng lửa bắn thật
nhanh về phía mình. Lão quỷ tuy kinh hãi nhưng kinh nghiệm chiến đấu phong
phú, hắn thấy đấu kĩ này khá bất phàm nên cũng không dám ngạnh kháng, vừa bay
ngược về một phía 45 độ, vừa tung đấu kĩ huyền quy thuẫn chặn đòn của Dược
Thiên. Hai quả cầu nổ tung tạo sức ép bắn Hắc lão quỹ bay xa hàng trăm mét
nhưng không gây tổn thương thực chất cho hắn.
Thấy thế, Dược Thiên teleport đến sau lưng lão quỹ và tung một roi chân toàn
phong cước đá vào đầu lão. Lão quy khom người né tránh, đồng thời tung một cú
đá giò láy về ngực của Dược Thiên. Dược Thiên đưa tay ngay ngực đỡ cú đá của
hắn đồng thời lộn ngược về sau 10 mấy vòng, sau đó xoè tay tụ tập một Rasengan
shuriken sau đó teleport đến đỉnh đầu hắc lão quỷ và ném trực diện vào đầu
hắn.
Quá bất ngờ, hắn không kịp vận dụng huyền quy thuẫn, chỉ vận đấu khí đến hai
tay chưởng thẳng về về quả cầu Rasengan shuriken đồng thời tá lực bay ngược về
sau.
Tuy nhiên chưởng lực khá yếu so với đấu kĩ của Dược Thiên nên hắn bị đánh bay
vọt về phía mặt đất tạo thành một hố sâu hoắm.
Dược Thiên cũng không vội vã tấn công, chỉ nhìn Hắc lão quỷ và suy tính bước
tấn công tiếp theo. Hắn có rất nhiều cách để chiến thắng hắn. Nếu dùng bát môn
độn giáp thì chỉ cần vài chiêu mà thôi, hoặc bày ra bát tinh đấu tông thực lực
thì chỉ cần một chỉ là xong.
“Giỏi lắm oắt con. Rất lâu rồi chưa có ai bức ta đến bước này! Bạo huyết đan!”
Nói xong, hắn nuốt một viên đan dược màu đỏ. Vốn thân thể gầy còm gần đất xa
trời, bỗng biến thành một tên đại hán to con lực lưỡng. Đồng thời đấu khí của
hắn cũng tăng từ 7 tinh lên 9 tinh đấu hoàng.
Sau đó, hắn điên cuồng phóng tới Dược Thiên và tấn công một cách cuồng bạo. Sa
quyền, thiết chưởng, thông thiên cước. Quyền cước, chưởng thối kết hợp đấu khí
cuồng bạo tấn công. Tuy nhiên Dược Thiên cũng không né tránh mà cứng rắn đón
đỡ. Đây là dịp hiếm hoi để hắn trui rèn tâm cảnh của mình. Bấy lâu nay, hắn
luôn lấy thực lực nghiền ép kẻ địch nên chiến thắng rất dễ dàng, hiếm khi cảm
thấy áp lực nguy hiểm đến tính mạng.
Hôm nay, Hắc lão quỷ đã cho hắn cơ hội thể nghiệm trân quý, thì tại sao hắn
không tận dụng chứ.
Vận dụng thể thuật cao siêu, Dược Thiên dùng biên độ nhỏ nhất để tránh né các
đòn tấn công của hắn, đồng thời cậu còn lợi dụng sơ hở của kẻ địch dùng đấu
khí hoá đao đâm vào các huyệt vị trên người của Hắc lão. Nhưng do chênh lệch
về đấu khí nên phần lớn các đòn tấn công của Dược Thiên đều không có hiệu quả
lớn cho lắm.
“Khai môn, mở!” Bỗng lực lượng của Dược Thiên tăng gấp 5 lần, đủ sức đón đỡ
các đòn tấn công của lão quỹ.
Cả hai liên tục chiến đấu tầm 2 canh giờ thì lão quỹ kiệt sức, phản phệ do bạo
huyết lực đan gây nên nên năng lượng giảm nhanh chóng.
Dược Thiên cũng không khá hơn. Trên người đầy vết rách và vết thương xây xát
do va chạm gây ra. Tuy nhiên hắn cũng rất thoả mãn với cuộc chiến vừa rồi.
“Đã đến lúc dừng cuộc chơi!”
“Ảnh phân thân thuật”. Tung người lộn ngược về sau, hắn biến ra bốn phân thân,
đồng thời ngưng tụ ra các mini Rasengan kết hợp teleport vừa trốn tránh vừa
bắn các quả cầu về phía Hắc lão quỷ khiến hắn bị thương liên tục.
Đánh khoảng 10 lần, Hắc lão quỷ kiệt sức, nằm sấp trên mặt đất.
“Cho ngươi hai lựa chọn, một là thần phục, hai là chết!” Dược Thiên đạp trên
đầu hắn và quát lớn.
“Hừ, kẻ thắng làm vua. Từ nay, mạng của Hắc Mộc ta thuộc về ngươi!”
Đương nhiên sau đó, hắn dẫn Dược Thiên cùng Dược Linh và Phạm Lao đi đến tổng
đàn Mộ tông và chuyển giao quyền lực. Đồng thời hắn cũng khá kinh hãi và khủng
hoảng trước thiếu niên này.
Rõ ràng, vừa rồi chiến đấu kẻ tám lạng người nửa cân, ta sống ngươi chết.
Nhưng cuối cùng mình như chó chết nằm đó, còn kẻ này giờ nhảy nhót tưng bừng
như chưa từng có chuyện gì xảy ra, thậm chí hắn không có dùng tý đan dược nào.
Đồng thời một suy nghĩ kinh khủng nổ ra trong đầu hắn. “Kẻ này lúc nãy dùng
không gian na di của đấu tôn khi chiến đấu với hắn. Chẳng lẽ hắn ẩn tàng thực
lực!”
Càng suy nghĩ hắn càng run rẩy. Như biết được suy nghĩ của hắn, Dược Thiên
bỗng phóng thích uy áp về phía Hắc Mộc khiến hắn vững chắc tin tưởng suy đoán
của mình.
Vuốt vuốt mồ hôi lạnh, hắn cảm thấy như mình vừa tìm được đường sống từ cõi
chết.
Đồng thời qua trận chiến này, Phạm Lao cũng đánh giá sơ bộ thực lực tổng thể
của Dược Thiên. Nếu trạng thái bình thường cả hai chắc ngang tài ngang sức,
nếu hắn triển khai thủ đoạn kia có thể ngang với đấu tông cấp 8.
“Có lẽ hắn sẽ từ từ thâu tóm các thế lực Hắc giác vực.” Phạm Lao nhanh chóng
suy nghĩ cách ứng phó. Là địa đầu xà, hắn đương nhiên không muốn địa vị của
mình bị lay chuyển.
“Ha ha, chúc mừng Dược huynh đệ đã thu phục được Hắc khô mộ!” Phạm Lao cũng
bắt đầu chúc mừng Dược Thiên.
“Đa tạ Dược huynh đã cứu tiểu đệ. Ân cứu mạng không biết gì đền đáp. Xin nhận
tiểu đệ một lạy.”
Nói xong hắn sắp chuẩn bị lạy thì Dược Thiên thấy được ý đồ nên cũng phối hợp
ngăn đỡ không cho hắn cúi lạy: “Nhấc tay chi lao mà thôi, phạm Lăng huynh
không cần khách sáo!”
“Thôi được rồi, ta cũng thoả mãn. Phạm tông chủ. Đây là phá tông đan. Cửu Vĩ
tinh đấu hoàng có tám thành đột phá đấu tông, bát tinh đấu hoàng có ngũ thành
đột phá đấu tông, thất tinh đấu hoàng có tam thành đột phá đấu tông. Hy vọng
tông chủ suy nghĩ kĩ trước khi phục dụng!”
“Ha ha, đa tạ Dược huynh đệ, hôm nay huynh đệ không những cứu con trai lão hủ
mà còn ban cho ta thiên vạn đại ân. Lời không nói nhiều, sau này nếu có việc
gì cần đến lão hủ, cho dù dầu sôi lửa bỏng, lão hủ cũng nghĩa bất dung từ!”
“Ha ha, hy vọng sẽ có ngày đó!” Dược Thiên cười ha ha nửa thật nửa đùa với
Phạm Lao.
Sau đó, hắn để Phạm Lao về huyết tông, còn mình thì đi đến bảo khố của Hắc Khô
Mộ tông.
Nếu so với Dược tộc thì bảo khố ở đây quả thật là bãi rác, tuy nhiên, nếu so
với thế lực bình thường thì đây quả là một món tài phú. Kim tệ cũng có mười
lăm ức, thảo dược từ cấp 1 đến cấp 7 cũng có mấy vạn gốc, ngoài ra còn vô số
thiên tài địa bảo nếu tính ra thành tiền cũng có đến trăm ức. Không chút do
dự, Dược Thiên yêu cầu Hắc lão đem bảy thành bảo khố đổi thành dược liệu vào
thiên tài địa bảo cao cấp cho hắn, còn lại thì để Hắc Khô mộ tông hoạt động.
Sau đó, hắn dùng một số dược liệu luyện chế một ít chữa thương đan dược và tu
luyện đan dược cao cấp. Phần còn lại hắn hấp thu luyện hoá.
Qua một tuần lễ, hắn lặng lẽ đột phá đấu tông cửu tinh. Đồng thời tinh thần
lực của hắn tăng mạnh. Mặc dù chưa tiến vào Thiên cấp nhưng đã chạm một bước.
Có lẽ sẽ có song song đột phá khi hắn vào đấu tôn.
“Bẩm tôn chủ, Phạm Lão cầu kiến!” Hắc lão bây giờ hoàn toàn thuần phục Dược
Thiên, nên hắn gọi Dược Thiên bằng tôn chủ. Đây cũng là Dược Thiên ý tứ, hắn
tỏ rõ muốn thống nhất Hắc giác vực.
“Cho hắn vào!”
“Chào Dược huynh đệ!” Vừa cười cợt vừa phóng thích uy áp đấu tông trên người
mình ra nhằm cho Dược Thiên một cái hạ mã uy.
Dược Thiên cũng vô cùng phối hợp, hô hấp khó khăn, vuốt vuốt trán đồng thời ca
tụng “chúc mừng Phạm tông chủ đột phá thành công. Ta thật bất ngờ. Ta nghĩ ít
nhất hai năm nữa Phạm tông chủ mới có thể đột phá cảnh giới này!”
“Dược Thiên huynh đệ quả thật mắt sáng như đuốc. Nếu quả thật theo lẽ thường
ta có lẽ hai năm nữa mới dám đột phá. Nhưng ta nắm được một cọc cơ duyên nên
thuận lợi đột phá!”
“Hôm nay ta đến đây còn biểu đạt một ý nghĩa khác!”
“Chẳng lẽ Phạm tông chủ muốn lấy oán trả ơn!” Dược Thiên lạnh giọng gằn hỏi.
“Không không, trái lại như thế, ta đến để cho huynh đệ một cọc cơ duyên. Nói
thật, ta chính là Phó Minh chủ hắc minh. Một thế lực to lớn bậc nhất Hắc Giác
Vực. Hắc Minh gồm 4 tông liên minh trong đó có Huyết tông, Thiên Âm tông, La
sát môn và Cuồng sư môn!”
Hắc Minh thực lực hùng hậu, Minh chủ là Vụ đại nhân với thực lực ít nhất ngũ
tinh đấu tông, ta là Phó minh chủ cũng là đấu tông, bên dưới có 15 đấu hoàng,
120 đấu vương và hàng ngàn đấu linh cùng đại đấu sư. Ta thấy thực lực huynh đệ
không tệ nên có ý mời huynh đệ gia nhập làm trưởng lão hắc minh. Đây là một cơ
hội tốt. Huynh đệ phải biết quý trọng.”
“Ồ, nếu không biết quý trọng, Phạm lão có phải hay không trói ta về Hắc minh.”
“Đây là lệnh của minh chủ, mong huynh đệ lượng thứ!”
“Ha ha, chỉ bằng ngươi vừa đột phá đấu tông, cảnh giới chưa vững chắc à!”
“Ồ. Nghe có vẻ như Dược Thiên huynh đệ không xem lão hủ ra gì!”
“Nếu xem trọng ngươi, ta cũng đưa Phá tông đan cho ngươi làm gì. Ngươi chẳng
lẽ không nghi vấn tại sao ta đưa đan dược cho ngươi à?”
“Chẳng lẽ...” Phạm Lao hốt hoảng vội kiểm tra thân thể.