Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Đấu giá hội Thừa Thiên.
Là một chi nhánh của Thừa Thiên hội, là một hội thương nhân lớn có máu mặt
trên Vi Tôn đại lục, dù là ở đâu cũng có bàn chân của Thừa Thiên hội dưới hình
thức kinh doanh, có quan hệ tốt với công hội mạo hiểm nên nguồn cung luôn vô
cùng dồi dào, những thứ xuất phẩm tại Thừa Thiên hội không tinh phẩm cũng là
hàng hiếm có, mà cứ mỗi 5 năm, đấu giá hội ở mỗi quận thành thị sẽ tổ chức một
đợt bán đấu giá, mà đấu giá hội Thừa Thiên ở kinh thành Đế Lâm lần này lại thu
hút vô số quý tộc và những thương nhân nổi tiếng.
Tất cả nhờ một món trấn chi bảo ngày hôm nay, khiến những lão đầu vốn là thần
long thấy đầu không thấy đuôi cũng phải xuất quan hoặc cử người đại diện tới,
cũng khiến cho hội trường đã đông nghẹt người ồn ào nhộn nhịp.
" Nguyệt muội, nàng thấy món kia như thế nào, ta thấy rất đẹp hợp với nàng a
! Nếu nàng thích ta có thể lấy về cho nàng . " Vũ Minh đôi mắt như phát quang
nói.
Nguyệt Như cười lấy lệ, " Cảm ơn ngài Tử Tước, có điều ta không hứng thú lắm,
ý tốt ngài ta nghi nhận, ta chỉ quan tâm phải chăng ngài vẫn giữ lời hứa ? "
Nguyệt Như lễ phép, khiêm tốn từ chối khéo ý tốt của Vũ Minh.
Vũ Minh thoáng thất vọng nhưng vẫn duy trì bộ dáng quý tộc không tiện nói
nhiều.
Là thiếu chủ của Vũ thế gia, con của gia chủ Vũ Bắc, cuộc sống của hắn vốn
thuận lợi đến không thể thuận lợi hơn . Ngày ngày đi ức hiếp bá tánh, hung
hăng càn quấy, cưỡng hiếp bao nhiêu thiếu nữ nhà lành, nói chung không việc ác
nào không làm nhưng vì cái gia thế hắn quá lớn nên cũng ai làm gì được, Hoàng
Đế bệ hạ cao cao thật không rảnh quan tâm đến một người bé nhỏ như hắn, lại
thêm Vũ thế gia cũng là một nguồn kinh tế lớn của đất nước Đế Lâm cho nên
hoàng đế cũng chỉ nhắm một mắt hở, một mắt hé cho qua.
Tất nhiên Vũ Minh hắn cũng có chừng mực, không đến nỗi nhảy thẳng vào hoàng
cung hãm hiếp công chúa, hay chọc tức các thế lực ngang hàng mình, nói chung
cũng là một tên ác nhân khôn khéo nhưng cũng si tình.
Vũ Minh cái gì cũng xấu nhưng hắn lại yêu Nguyệt Như thật lòng, chưa bao giờ
suy nghĩ đến cái gì mà cưỡng ép hay cưỡng hôn Nguyệt Như, hắn luôn muốn từ từ
nhấm nháp chinh phục Nguyệt Như khiến nàng trở thành vợ hắn, tự nguyện.
Như là một vé tham gia đấu giá hội của Thừa Thiên cũng không phải rẻ, đây là
vé thường giá cũng đến vài lượng vàng, chứ chỗ ngồi chạm hoa văn rồng cũng màn
che đen được bao kín bên trong như Vũ Minh cùng Nguyệt Như thì ngàn lượng chưa
chắc có, cái này cần thân phận, mà Tử tước Vũ Minh cùng Trí Nữ Nguyệt Như là
quá đủ rồi.
Tiền vào cửa Vũ Minh chi, tiền ghế ngồi Vũ Minh chi, lấy lòng cũng là Vũ Minh
lấy lòng, vậy mà Nguyệt Như chỉ từ tốn giữ khoảng cách với hắn như thể hắn rất
đáng ghét, Vũ Minh cũng tin rằng nếu không vì lời hứa chắc Nguyệt Như đã đứng
lên phủi mông mà đi hoặc cũng chả muốn liên hợp với hắn nếu không phải hắn là
thiếu chủ của một thế gia đế đô.
Mang lòng buồn bực không chỗ phát tiết, Vũ Minh đành phải thu sự chú ý vào đấu
gia sư.
" Các vị, các vị, đầu tiên ta xin giới thiệu cho những ai chưa biết, ta tên
là Tử Lâm Thụ, là một hội viên trung thành của Thừa Thiên hội, ở đây chăc
cũng có người biết ta, con người ta nói luôn luôn là những minh chứng xác thực
nhất và cũng đảm bảo nhất, đây cũng là vốn liếng mà ta dùng 40 năm tuổi nghề
đúc kết ."
Miệng lưỡi khôn khéo, luồn lách không bằng đánh chính diện, chỉ ngắn gọn hai
ba câu đã thu được sự chú ý của đám đông, phải nói các quý tộc xa gần đều
thích đến một đấu giá hội mà có một đấu giá sư lão làng tuổi nghề đủ cao chủ
trì, dù sao những người đó mới có thể đưa ra những ý kiến chính xác nhất cũng
như ánh mắt phán tình hình chính xác nên ngừng nên tiếp.
Như việc lôi cái tuổi nghề 40 năm ra như một lá bùa trấn an đến cho những con
gà mờ thương nhân sập bẫy, dù sao tâm lí con người, ai chả mong đồ tốt ?
" Thôi lôi thôi dài dòng, ta xin được giới thiệu món đồ đầu tiên, như quý vị
đã nhìn thấy nãy giờ cũng thấy đây là một món trang sức Hỏa hệ, chỉ cần đeo
lên cổ sẽ gia tăng chuyển đổi hỏa khí lên 10%, vô cùng quý giá với những Võ
giả muốn chuyển đổi thành khí hỏa hệ ." Hơi ngừng Lâm Thu lại vui vẻ dẫn đạo :
Tất nhiên bề ngoài nó cũng rất đẹp, từng được Nữ hoàng Liệt Diễm hân thưởng
đặt cho cái tên Diễm Lệ, đủ nói lên vẻ đẹp nó . "
Nháy mắt toàn trường lại bùng nổ, món đầu đã là một trang bị phụ kiện cực phẩm
, không thể nói tài lôi kéo người của Lâm Thụ cũng cao, trước là giới thiệu
tác dụng cho những võ si hứng thú với hệ hỏa, dù sao cũng là hệ bộc phá nhất
trong Ngũ hệ.
Xong mới nói đến vẻ ngoài và nguồn gốc xuất xứ, chủ nhân cũ cũng như cái tên ,
mà Lâm Thụ nói không phải vô căn cứ đây quả thực chính là sự thật trăm phần
trăm.
" Ta không nhiều lời nữa, cái nhìn sự quan tâm của các vị về Diễm Lệ thế nào
hãy để ví tiền các vị thuyết phục nó đi, giá ban đầu 1000 khí thủy tinh sơ
cấp, mỗi lần tăng không dưới 100 khí thủy tinh ."
Cái này thì mọi người không bất ngờ, giao dịch trong đấu giá hội Thừa Thiên
luôn lấy khí thủy tinh làm giao dịch, mà khí thủy tinh là sản vật của thiên
địa bên trong chứa khí tinh thuần nhất, rất thích hợp tu luyện, tuy quý hiếm
nhưng ở đây toàn con em đại diện mọt gia tộc một phương thế lực, điều kiện vẫn
có.
" Ta 1200 khí thuỷ tinh sơ cấp" người đầu tiên trả giá ngồi ghế lô thường.
" Hừ ta 1500 khí thuỷ tinh sơ cấp "
" 2000 khí thuỷ tinh sơ cấp "
" 3000 khí thuỷ tinh sơ cấp "
. ..
" 10 vạn khí thuỷ tinh sơ cấp ", tiếng nói vang lên như sấm, đây là từ phòng
riêng số 12, tức là một người rất có thân phận.
Cái giá đưa ra đã khiến cho không ít người nghẹn lời, buông xuôi.
Vũ Minh cùng Nguyệt Như đang ngồi ghế số 10, nghe thấy người báo giá Vũ Minh
cũng rất hứng thú nhìn về phòng số 12, nghe giọng nói vẻ là một người già,
trưởng lão một gia tộc nào đó hoặc cũng có thể là một gia chủ gia tộc nghèo
nào đó, Vũ Minh không quan tâm nhưng tràn đầy hứng thú.
Ở đây có 15 phòng riêng, tuy nói thân phận phải đủ lớn mới đủ tư cách ngồi vào
nhưng cũng không nhất thiết cần thân phận, nếu chịu đặt cọc một khoảng khí
thuỷ linh lớn thì vẫn đủ tư cách đặt mông vào một phòng, dẫu sao ở Đế Lâm
thành gia tộc lớn không phải cỏ rác, dư hơi đâu đi đấu giá thuê liền lúc 2-3
phòng vip ? Khoe ai ?
" Nguyệt muội, nàng xem phải chăng người ngồi phòng 12 là gia tộc Ni Cô ?
Chậc, chắc hẳn là vì Ni công tử nhà họ nhiễm phong hàn giai đoạn cuối đây ."
Vũ Minh thao thao bất tuyệt kể, thể hiện trí nhớ hơn người mình, Nguyệt Như
thì cực bất mãn khi mình bị gọi Nguyệt muội nhưng đang có quan hệ hợp tác nên
lại phải nín một bụng hoả khí, nghe Vũ Minh lải nhải thầm chửi, " Xì ! Có gì
hơn người, không phải ngươi để ý em gái người ta nên mới lưu ý sự việc gia
đình người ta sao ? Ta khinh ! "
Nguyệt Như tuy chỉ chửi thầm trong lòng nhưng cũng ngồi cách xa Vũ Minh thêm
đoạn nữa, phòng chiều ngang cũng không nhỏ, ít nhất cách xa được Vũ Minh bao
nhiêu Nguyệt Như vui bấy nhiêu.
Vũ Minh thì rất bất mãn nhưng cũng vẫn phải mặt tươi cười, giả đò không để ý,
dù không biết tại sao nhưng Vũ Minh rất sợ làm quá Nguyệt Như đứng lên phủi
mông đi mặc kệ hứa hẹn giữa đôi bên.
Trở lại cuộc đấu giá.
" 10 vạn khí thuỷ tinh sơ cấp lần 1 . "
. ..
" 10 vạn khí thuỷ tinh sơ cấp lần 2 . "
. ..
" 15 vạn ! " phòng vip số 9.
Vũ Minh cười, đến giờ các lão cự đầu xuất thủ.
Nếu nói 10 vạn với các thương nhân gia tộc nhỏ, đó đã là một khoản chi tiêu
mang tính liều mạng, mà trong đấu giá cũng có tồn tại hình thức đấu trí, như
việc nhảy từ 3000 khí thuỷ tinh lên 10 vạn là một nước cờ đe doạ, ép giá làm
cho những người khác chùn bước, đây là phương pháp cổ điển nhất trong tâm lí
chiến, có điều với người có tiền tài mạnh hơn thì lại như rắm thôi ngang.
Phòng vip số 09, Bá tước Nguyễn Kim, ung dung rung đùi, người hầu bên cạnh
đang mơm mớm cho hắn những quả nho, còn hắn lại tự nhiên như ruồi báo giá hờ
hững như thể khí thuỷ linh với hắn là một đống rác.
Toàn trường lại ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, họ đều nhận ra bây giờ Diễm Lệ
đã thuộc về 15 cái phòng kia, hiển nhiên nó thuộc về 1 trong 15 phòng và những
cái người nhú họ chắc chắn không với tới.
" 20 vạn khí thuỷ tinh "
Lâm Thụ chưa kịp nói đã thấy phòng 03, ra giá lớn hơn, lời đến cổ họng lại
phải nuốt về phun lời khác :
" 20 vạn khí thuỷ linh sơ cấp cho quý ngài phòng vip 03, Diễm Lệ đang được đẩy
giá lên cao trào nhất thưa quý vị ."
" Ha ha, quả nhiên không hổ Bá tước Nguyễn Kim vẫn là một người có ánh mắt
rất biết thưởng thức, những tiểu đệ cũng rất cần Diễm Lệ, không biết Kim huynh
nhường ta chút, ta nguyện ra 30 vạn khí thuỷ linh, ân tình ta ghi nhớ . "
Giọng phát ra đầy sụ tự tin âm vang cùng cỗ quyền uy và một sự cuốn hút thuyết
phục từ phòng 01, đây là Nhị hoàng tử Đế Triết.
Tuy nói 15 phòng là đại biểu thân phận nhưng phòng số càng thấp tức càng danh
vọng cao và đại biểu quyền lực, tiếng nói càng lớn.
Thái độ khiêm tốn, có chừng mực cùng sự tự tin cuốn hút dễ gây thiện cảm của
Nhị hoàng tử Đế Triết, Bá tước Nguyễn Kim muốn giận cũng khó ngược lại rất hài
lòng, đến vị trí như lão cũng chỉ thích được người khác vỗ mông ngựa, ưa mềm
không ưa cứng, nếu người ta cho minh thể diện mình cũng phải cho lại," Nếu nhị
hoàng tử đã cần thì lão phu cũng không thể không nể mặt rồi, Ha ha ! ."
Đây có thể coi là cho Nhị hoàng tử thể diện cực lớn.
Vũ Minh nhíu mày, Diễm Lệ ban đầu hắn nói muốn tặng cho Nguyệt Như nhưng giờ
lại có Nhị hoàng tử cũng muốn lấy, hắn cũng không muốn trêu chọc hoàng thất,
cũng may là Nguyệt Như ban đầu đã từ chối nếu không giờ Vũ Minh hẳn ở thế cưỡi
hổ khó xuống.
Nhị hoàng tử ra mặt, không một ai tranh giành nữa, Lâm Thụ cũng biết ý, lần 1,
lần 2, rồi lần 3 luôn để Nhị hoàng tử đỡ sốt ruột.