Vũ Minh ! Nguy Cơ Ẩn Hiện !


Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Một tối ấm áp, Genitsu sau khi lưu luyến sờ đôi môi mình, lang thang trở về
nhà, đánh một giấc say nồng hạnh phúc.

Rạng sáng hôm sau,

Từ sớm, học viện Vũ Phong đã tổ chức một buổi khai giảng và một buổi tuyển
sinh đầy công phu, những dòng người nhôn nhao nhộn nhịp đã xếp kín cả cái
cổng trường vốn lấy tự hào về kích cỡ ngang cổng thành nay đã chật kín bởi
những dòng người tham gia thi tuyển.

Việc tuyển sinh thường được diễn ra dưới sự quản lí của học sinh năm 2, tức
là những người đã thành công đột phá võ giả, tấn cấp võ sư, trong đó có
Genitsu.

Genitsu được vinh hạnh làm giám khảo thực ra cũng có vài phần may mắn.

Không gia thế, không bối cảnh, danh tiếng thì mới lên, các thế lực thì e dè
lẫn nhau lại không muốn vì một cái việc mệt nhọc này mà đánh nhau, thiên tài
thì trước sau xuất hiện rồi sẽ có tình báo về, tự nhiên ôm đồm giữa trời nắng
khảo nghiệm thì có thằng công tử thế gia nào thích ? Cho nên đùn đẩy nhau rồi
rơi vào đầu Genitsu.

Genitsu trước khi về đã biết điều này, tối qua được Nguyệt Như nhắc hắn mới
phải lò mò dậy sớm đến.

Khi đến hắn đã thấy dòng người đông đúc không khỏi lắc đầu, đất nước Đế Lâm ,
con dân Đế Lâm, ai ai cũng muốn xin được vào một ngôi trường tốt mà tốt thì
lại chỉ ở kinh thành có học viện Vũ Phong gần nhất cũng là trong Thập Nhị Danh
Viện là tốt nhất nên đông người xin vào cũng bình thường có thể nói là dễ hiểu
.

Đi tới phía bàn giám khảo, nơi đó đã có một người ngồi chờ sẵn mà người đó
lại đang đoi co với một khảo thí sinh, Genitsu liếc qua cười tươi vẫy vẫy :

" Đại Phát ! "

Đó là một người rất béo, thân hình mập mạp, mái tóc ngố, cái bụng phệ như
là một điểm nhấn mà người ta liếc qua nhìn đầu tiên.

Đại Phát là một trong số ít người bạn của Genitsu trong học viện, xuất thân là
con của thương nhân, nói giàu không giàu, nói nghèo không nghèo, cơm ăn đủ
bữa, cái bụng hắn là minh chứng rõ nhất.

Rung rung cái bụng béo, Đại Phát rất vô tư vỗ vai Genitsu, hỏi thăm chuyến về
quê nhà Genitsu nhưng Genitsu lại không tiết lộ gì nhiều, Đại Phát lại biết ý
không có theo đuổi câu chuyện, hai người cứ đứng đó nói, một hồi mới nhớ tới
mục đích mới quay về bàn làm việc, các khảo thí sinh thì đã đứng sốt ruột từ
lâu, một người không nhịn được bước ra cắt hàng đi về phía Genitsu.

Nhìn thấy người cắt hàng, Genitsu đã không vui rồi, điệu bộ hắn còn kiêu ngạo,
tư thế cứ hiên ngang lẫm liệt chen lên đầu như thế đó điều hiển nhiên nhưng
điệu bộ kiêu ngạo hắn lại không hợp với hắn lắm.

Mái tóc dài chấm vai, quần áo lả lướt, dáng đứng thẳng quân tử, khí khái
tao nhã, phong lưu cầm một cây quạt tranh với chữ như rồng lượn " Tỵ " nếu
khuôn mặt khiêm tốn, hoà nhã đầy học thức thì có khi lại khiến người ta có
thiện cảm hơn, mà khiến Genitsu tý cười sặc sụa nhưng vẫn phải cầm lại hỏi :

" Ngươi là Tỵ Trạch ? "

Thực sự Genitsu nói ra cũng phải nhịn cười đến thắt ruột, "Tỵ Trạch" ở đây
phải chăng đầm chuột ? Quá hài hước đi

Trong khi đó Tỵ Trạch lại coi như không, khuôn mặt kiêu ngạo dường như cái
tên mình rất uy vũ :

" Đúng, ta là thiếu gia của Tỵ gia tộc, cha ta là Tỵ Hiển Lâm, ta đang đăng
kí thi tuyển vào học viện Vũ Phong, ngươi không thấy ta đang rất vội sao ? "

Genitsu cười lắc đầu, " Ngươi chen hàng vốn đâu đến lượt ngươi khảo thí trước
, do lần đầu ta tha, ngươi quay lại vị trí mình đi "

Tỵ Trạch nhíu mày, Genitsu mặt nghiêm lại, hờ hững, không hề sợ hãi, Tỵ Trạch
suy tư lúc sau bày ra bộ dáng tươi cười khiêm tốn lễ phép :

" Ha Ha, xin lỗi khảo thí sư, là ta không đúng ta sẽ về vị trí . "

Genitsu thì lại có chút bất ngờ, theo kinh nghiệm đàn anh chỉ thì việc phải
động tay chân dẹp loạn thị uy cho tân viên là một yếu tố quan trọng để đánh
dấu vị trí bản thân trong học viện nhưng Tỵ Trạch lại khôn ngoan như thế, rõ
ràng lại không kiêu ngạo bày ra một bộ mặt khiêm tốn hối cải làm cho Genitsu
không biết nên trách vào đâu được.

Đã như thế Genitsu thật không biết nói gì, dù sao người ta đang cười rạng rỡ
như thế kia mình lại đánh mặt, đây không phải là muốn bị một gia tộc truy sát
?

Gia tộc dù lớn dù nhỏ cũng phải có cái thể diện, Tỵ gia tộc thì là một thế gia
mới phất lên trong vài năm nay, căn cơ chưa vững nhưng ai biết nội tình thế
nào ?

Genitsu không truy cứu nữa, bắt đầu làm vai trò của mình, một khảo thí sư.

Để làm một khảo thí sư cũng không khó, cần Trác Châu, đây là một viên cầu nhỏ
cỡ nắm tay, đây là một sản phẩm quý của đại dương, Long Hải thần vương mỗi
năm giao Trác Châu ra ngoài là cũng một hồi đau thương đứt ruột, có thể thấy
nó trân quý nhường nào.

Cách sử dụng cũng đơn giản, khảo viên cầm Trác Châu đặt vào ngực, đan điền và
trán nó sẽ hiện lên các màu Trắng - Lục - Lam - Tím - Cam - Đỏ - Đen, nếu ánh
sáng Trác Châu hiện màu gì thì tư chất tương ứng đó, cao nhất Đen, thấp nhất
Trắng.

Tư chất trắng coi như loại không có tiền đồ, mà đến khảo thí ở học viện Vũ
Phong có tư chất đó thì không khác muốn bị khinh bỉ, kì thị.

Trung bình người đến tham gia khảo thí học viện Vũ Phong mỗi đợt là trên dưới
trăm nghìn, người vào thì không quá 300, chỉ nhận tư chất từ lam trở nên ,
đánh giá qua 3 mặt : " tư chất lĩnh ngộ, khả năng tương tác thiên địa nguyên
khí, sức mạnh tinh thần "

Genitsu hắn có tư chất chỉ lục, khả năng tương tác thì chỉ lam, nhưng tinh
thần hắn lại là một vùng trời tối tăm : " Đen ", đáng lẽ vì tư chất không đạt
chỉ tiêu có thể bị loại nhưng sức mạnh tinh thần hắn lại là đen vốn là vạn
người không có một nay lại xuất hiện nên cũng khiến người quan tâm hắn không
ít cũng được đặc cách vào.

Mà qua 2 năm chỉ số tinh thần đen của hắn cũng được bộc lộ rõ qua từng ngày,
chăm chỉ cần cù, nghị lực hơn người, nửa năm vào võ giả, 2 năm lên võ sư, coi
như cùng thiên tài đáng bồi dưỡng.

Dù sao dân gian cũng đã tuyên truyền, tu hành vạn hạnh ở kỳ ngộ, thiên phú,
nhưng không cần cù chăm chỉ cũng rác rưởi như không, mà lại ý chí không vững
thì tư chất tốt mấy cũng dễ tẩu hỏa nhập ma, vạn kiếp thiên lôi đánh cho về
cát bụi.

" Tư chất - lam, thiên địa nguyên khí - lục, tinh thần - lục, tiếp "

" Tư chất - lục, thiên địa nguyên khí - trắng, tinh thần - lam, ngươi tự
tìm xấu hổ ? "

" Tư chất - Lam, thiên địa nguyên khí - lam, tinh thần - lam, đạt tư cách "

" Tư chất . . . "

. ..

" Tư chất - Cam, thiên địa nguyên khí - Đỏ, tinh thần - tím ! "

Một lô một hồi nhìn thấy những màu sắc lam, lục, trắng xuất hiện, Genitsu
cùng Đạt Phát đã chán phát ngán, bỗng dưng lại thấy 3 màu khác nhau không khỏi
giật mình, cái này là thiên tài ?

Đã bao lâu rồi chưa thấy màu đỏ xuất hiện ? Trăm năm ?

Genitsu đôi mắt hờ hững cũng phải trở nên chuyên chú nhìn người có thành tích
này thật kĩ.

Đây là một cô gái, chắc cũng chỉ tầm 10-11 tuổi, mái tóc lam nhạt xõa dưới
cùng đôi mắt to tròn trên khuôn mặt ngây thơ nhỏ nhắn xinh xắn như một con cáo
nhỏ, đôi môi nhỏ nhắn ướt át quyến rũ cùng với một thân màu hồng nhạt, nhìn
vạn phần đáng yêu.

Genisu lại ngó đến cái sơ yếu lí lịch trên bàn, Tên Linh Nhi, 11 tuổi không
khỏi lắc đầu, " Em gái, em hình như chưa đủ tuổi tham gia khảo thí a ? "

Linh Nhi nghiêng đầu sang phải, tay trái chỉ cằm, khuôn mặt loli bộc lộ hoàn
toàn đôi mắt to tròn nhìn phía xa, tư thế điệu bộ ngây thơ làm hàng người đứng
sau không khỏi ngây ngẩn, giọng lại cứ hồn nhiên ngọt ngào," À lề, ba Linh Nhi
nói Linh Nhi phải đi đến đây đăng kí nếu không đừng về nhà. "

Genitsu hết thuốc chữa, ba "Giời" cũng phải đủ tuổi mới đi thi chứ, quy củ của
học viện ai được phép phá ?

Ôm thái độ quyết liệt, chuẩn bị nói thì Đại Phát đã bịp miệng Genitsu tranh
lời, " Ha Ha, em gái đáng yêu, đừng quan tâm tên này, hắn là một tên cuồng tu
luyện đâu biết cái gì gọi là thiên tài được ưu tiên, nhất là mỹ mạo của Linh
Nhi lại như một tiểu thiên sứ thế này, học viện chào đón còn không kịp sao lỡ
đuổi . "

Mà đây cũng là lí do tại sao Đại Phát làm phụ tá Genitsu, học viện tuy đặt cái
quy củ nhưng nó không bao gồm thiên tài hạt giống tốt bên trong, nếu đợi người
ta lớn lên cây ngả hướng khác thì đó là vạn điều tiếc nuối.

Có điều Genitsu bạn học lại là một người khắt khe, cho nên mới phải có Đại
Phát, nếu thiên tài nhỏ tuổi xuất hiện thì trách nhiệm hắn là chụp ngay, tới
tay rồi tính tiếp.

Đại Phát thao thao bất tuyệt, Genitsu buồn bực bị chặn miệng cướp lời, Đại
Phát là phụ tá hắn, Genitsu là khảo thí sư, từ bao giờ khảo thí sư bị cướp lời
bởi phụ tá, lại còn quyết định hộ hắn ?

Đại Phát cũng vừa khéo liếc qua Genitsu thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của hắn
, mồ hôi chảy từng ròng, Đại Phát là một trong số ít người có thể nắm bắt được
ánh mắt của Genitsu và suy luận ra được tình tiết tiếp theo.

Như ánh mắt hiện giờ của Genitsu, Đại Phát không làm ra hành động gì đó thì
hắn chắc chắn bị chỉnh, mà Đại Phát hắn mới Võ Giả đỉnh, tuy một bước Võ Sư
nhưng vẫn ăn hành như thường lệ.

Đại Phát trong giây phút gian nan, đầu óc vận chuyển hiệu suất cao, chợt nhớ
ra lúc sáng sớm mình thấy một việc, vội vàng thầm thì vào tai Genitsu nói gấp,
" Genitsu, ta chợt quên mất sáng nay ta thấy Nguyệt Như tỷ cùng với tên nhóc
Vũ Minh đi với nhau, ngươi biết đấy đầu óc ta hay quên mà bản tính tên Vũ Minh
không tốt lành gì, tiếng xấu đồn xa, ta sợ hắn gây bất lợi cho Nguyệt Như tỷ,
ngươi xem !"

Genitsu nhíu mày, mới hôm qua còn xác định quan hệ hai bên ? Sao giờ . ..

Genitsu cau mày, giận dữ, hoang mang, Đại Phát thấy mình lỡ mồm dùng từ sai
vội sửa :

" là tỷ ấy bị Vũ Minh kéo đi, ta sợ tỷ ấy bị sao, mi đừng nghĩ lung tung "

Nghe Đại Phát nói, quả nhiên Genitsu sắc mặt thay đổi, thoáng nhẹ lòng vui vẻ
rồi lại lo lắng gấp gáp hỏi," đi hướng nào bao lâu ? "

Đại Phát thở dài, chuyện Nguyệt Như thích Genitsu hắn cũng biết, ban đầu lỡ
mồm nói đi với Vũ Minh ai dè Genitsu phản ứng mãnh liệt thế, có chút giật mình
nhưng lòng thầm hiểu," hoá ra đầu gỗ là đầu nhôm " coi như cũng hiểu phong
tình, cảm xúc.

Đại Phát chỉ về phía Nam, tửu lầu Ngũ Sắc, chưa kịp nói gì Genitsu đã phóng đi
mất để lại Đại Phát mặt thộn ra lẩm bẩm, " 3 tiếng trước ! "


Tà Ác Vương Toạ - Chương #5