Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Tối hôm đó ở nhà ăn học viện,
Genitsu đã kể hết mọi chuyện cho Nguyệt Như nghe, hắn đã giảm lược hết những
điều cần giảm, lời lẽ nhẹ nhàng nhưng ưu sầu thấy rõ qua khuôn mặt hắn ,
Nguyệt Như nghe cũng rất chăm chú, nàng hiếm khi cùng Genitsu tâm sự, con
người hắn từ trước giờ chỉ đọc sách, luyện công, mọi việc cá nhân đời tư kể
rất qua loa điều đó cũng khiến nàng rất bực tức nhưng lần này Genitsu lại kể ,
điều đó khiến nàng rất vui vẻ, phiền muộn gì cũng ném hết lên chín tầng trời
rồi.
Genitsu kể lại câu chuyện, Nguyệt Như chăm chú lắng nghe, cực kì đồng cảm và
buồn thay hắn, đời vốn không công bằng, nàng muốn an ủi bằng một ngàn lời
động viên nhưng nhìn con mắt đen sâu thẳm vô hồn ,trống rỗng lại tĩnh mịch ,
nàng biết mình nói sẽ chỉ càng khiến Genitsu đau buồn thêm.
Đây mới chính là Nguyệt Như, thông minh sắc xảo, tuyệt đối không phải cái
bình sứ chỉ được cái vỏ ngoài, nàng biết lúc nào nên động viên, lúc nào nên
chỉ an ủi.
Nhẹ nhàng tiến sát ôm lấy Genitsu, nàng muốn dùng hơi ấm của bản thân khiến
hắn cảm thấy sự ấm áp, tay nhẹ nhàng quàng vai vỗ phần lưng rắn chắc Genitsu
, trên khuôn mặt kiều diễm thoáng một vệt ửng đỏ, nàng đã bao lâu chưa được
ôm Genitsu ? Hình như từ hồi mới gặp lần một, giờ mới lần 2 a !
Công tư lẫn lộn, lòng Nguyệt Như rối như tơ vò, tra tấn bởi mọi loại cảm xúc
, đẩy Genitsu ra lại hai đôi mắt va chạm nhau, như một tia sét được phóng ra
từ đôi mắt Genitsu, Nguyệt Như thoáng mất bình tĩnh nhưng độ mặt dày che dấu
cảm xúc của một thương nhân tuyệt đối cao, chỉ như cái chớp mắt nó đã trở
thanh khuôn mặt cô gái lém lỉnh bình thường.
Bỗng, Nguyệt Như vỗ đầu Genitsu vài cái, giọng nhẹ nhàng nói :
" Ta biết ngươi đã trải qua một việc khốn khổ Genitsu, nhưng ngươi cũng phải
học đứng lên sau mỗi nỗi buồn đi, nhìn ngươi như giờ không giống ngươi chút
nào ! Đàn ông phải mạnh mẽ, quá khứ để nó trôi đi a ! Với cả ngươi còn ta
,còn bao nhiêu bạn bè ? Ngươi có thể nói cho ta những điều này, có nghĩa
ngươi cũng đã thực sự coi ta người thân là ta vui rồi ! " nói Nguyệt Như còn
không quên xoa xoa đầu Genitsu.
Genitsu dưới sự an ủi thêm thắt lời lẽ lạ kì của Nguyệt Như vẫn không rõ lắm
mình không giống mình chỗ nào nhưng thấy sự tí tởn của Nguyệt Như, hắn cảm
thấy nên cấp nàng chút mặt mũi, vạch trần ra là không nên.
" Tỉ ngươi lại trêu ta ! Ta là người lớn rồi a ! Ngươi cứ coi ta như hài tử
vậy ! "
Nguyệt Như cười rất đắc ý nói :
" Vậy a ! Chứng minh ta xem a ! Với ta ngươi vẫn chỉ là hài tử ! "
Mà một lúc sau đó, Genitsu làm một hành động mà khiến hắn vô cùng xấu hổ ,
hắn hôn Nguyệt Như, không phải hôn má, không phải hôn trán, mà là hôn môi a
!
Nguyệt Như sững sờ, con tim nàng nhảy loạn, hai má nàng đỏ hồng, chưa có
người đàn ông nào thân mặt như thế trước đây, tuy nói nàng yêu Genitsu nhưng
nếu bị tập kích như này thì da mặt nàng vẫn rất mỏng a ! Nguyệt Như đẩy
Genitsu ra, mặt đỏ như quả táo chín, nhìn vô cùng đáng yêu chỉ vào Genitsu
nói lắp ba lắp bắp :
" Ngươi . . . Ngươi phi lễ ta ! "
Genitsu cười rất xấu xa, tiến lại gần sát mặt Nguyệt Như nói rất nhẹ nhàng
bâng quơ :
" Tỉ nói vậy là sai a, không phải Tỉ rất yêu ta sao ? Bên nhau 2 năm, há ta
trong suy nghĩ Tỉ là một tên cuồng tu luyện, không hề biết tình yêu nam nữ ?
" nói xong, như để chứng thực lời mình nói, Genitsu còn ôm lấy Nguyệt Như ,
hôn đôi môi dày mọng nước của Nguyệt Như lần 2, cái tay cũng không yên phận
sờ soạn khắp nơi.
Nguyệt Như vô cùng xấu hổ, giãy dụa nhưng không được đành chịu buông xuôi tay
, mê đắm trong đôi môi, nụ hôn của Genitsu, mặc cho Genitsu muốn làm gì thì
làm !
Tính ra cũng từ giờ phút này Genitsu thực sự thừa nhận Nguyệt Như là bạn gái
mình, đối tượng yêu đương a ! Dù sao 2 người cách nhau cũng có 3 tuổi ! Năm
nay Genitsu đã 18 mà Nguyệt Như mới 21 a !
Nguyệt Như dịu dàng tựa vào bờ vai Genitsu, giọng nhẹ nhàng nói :
" Ngươi sẽ yêu ta sao Đệ Đệ ? Ngươi cướp nụ hôn đầu ta lại chiếm tiện nghi ta
a ! " nói 2 chữ " Đệ Đệ " Nguyệt Như còn không thương tiếc véo Genitsu một cái
ở eo, khiến hắn đau điếng người.
Rất đau đớn nhưng Genitsu vẫn rất hùng hồn nói :
" Tỉ Tỉ nói sao ? Ta đâu phải loại ăn xong phủi mông bỏ đi, Tỉ yêu ta, sao
ta lại không cho Tỉ cơ hội ? "
Nguyệt Như nhăn mặt, rời khỏi vai Genitsu, véo tai hắn, giọng rất tức giận
nói :
" Ngươi đừng có tự đề cao mình nha ! Ai nói ta yêu ngươi ? Cái gì mà cho ta cơ
hội ! Hỗn tiểu tử nhà ngươi muốn ăn đòn ? "
Genitsu rất ngoan ngoãn, vâng vâng dạ dạ, bày ra một khuôn mặt đáng thương
vô tội nói :
" Tỉ nói đúng ,ta sai ! Là ta đa tình ! "
Có điều, thấy khuôn mặt đáng thương đó, Nguyệt Như hiểu nhầm, tưởng Genitsu
dỗi, nàng lại ôm đầu hắn hôn hắn một cái thật sâu mới đỏ mặt nói tiếp :
" Khuya rồi người cũng nên về a ! Ta cũng phải về kí túc xá ta, mai là khai
giảng, những đệ tử không bế quan đều đến, ngươi cũng phải đi đó . "
Cái này Nguyệt Như không nói, Genitsu hắn cũng đi, tuy nói ba hắn giờ được
hắn sắp xếp nghe ổn thỏa nhưng đề phòng bất trắc, Genitsu vẫn muốn thông báo
chút với Hiệu trưởng, thêm sắp xếp !
Genitsu cười cười, nhìn Nguyệt Như, nói :
" Cái này ta biết, Có điều ,Tỉ xem, trời hôm nay đẹp trời như này tại sao
lại phải về ? Ở đây hiện giờ đâu có ai a ? Sao ta với tỉ không cùng ngồi đây
tu luyện tý ? "
Nguyệt Như đỏ mặt, đứng dậy chạy một khoảng xa mới quay đầu lại, tinh nghịch
nói :
" Ai thèm ở với đồ sắc quỷ ngươi a ! Khi nào ngươi có thể đánh bại tên Tần Côn
ta mới xem xét việc ở cùng ngươi a ! " Nói xong chạy mất hút, Genitsu theo
dõi đến khi nàng đi thật xa mới thở dài.
Genitsu về việc yêu đương đến giờ cũng chỉ là cho Nguyệt Như cái hứa hẹn thôi
, hắn còn chưa có xác định yêu đương tất cả những gì hắn làm giống như tự tiếp
lửa chính mình thêm động lực vươn lên cảnh giới cao hơn chứ với hắn yêu đương
bây giờ sẽ làm hắn xao nhãng tu luyện.
Chưa kể, muốn yêu tiểu thư của Nguyệt gia tộc không phải đơn giản, ít nhất
một tên không gia thế, không thực lực như Genitsu hiện giờ là điều không có
khả năng.
Thực lực vi tôn, Cá lớn ăn cá bé, Genitsu giờ chỉ là con cá bé nhỏ trong vô
vàn con cá lớn, có thể bị ăn bất cứ lúc nào !
Thân phận hắn giờ nghe thì oai đấy, nhưng nhìn đông, tây người giỏi hơn
không thiếu, lại nói thực lực yếu ớt, gia tộc Nguyệt Như liếc không thèm
liếc, cầu hôn là xa vời vợi.
Genitsu đứng lên, hắn không thiếu nhất là thời gian, hiện giờ nghĩ nhiều vô
ích.
Ngắm trời đêm, bước nhẹ nhàng đi về kí túc xá nam, Genitsu thở dài lầm bẩm :
" Có khi, sau khi khai giảng, ta phải đi Ngọc Thụ Sơn Lâm một chuyến ! "
. ..
Ở một nơi xa xa, những dải ngân hà di chuyển với tốc độ thần rùa truyền
thuyết cũng gọi bằng cụ.
Một ngôi sao xoẹt qua với vận tốc kinh người hướng thẳng Vi Tôn đại lục.
Một cánh cửa mở ra rơi ra ngoài một cái lọ thuỷ tinh rồi biến mất.
Một người đàn ông già nua đứng trước tế đàn, con mắt đang nhắm chặt trên
khuôn mặt già nua lại căng ra, đôi mắt trừng lên phát những ánh tinh quang ,
ngâm nga :
" Kẻ mạnh đạp bước trên khoảng không,
Ngọn lửa thiêu cháy ước mơ hi vọng,
Thiên thần quay đầu với ánh sáng,
Nỗi đau đớn tận cùng xé nát tim gan,
Đứng trên cao nhìn xuống phía dưới,
Đạp bước vương tọa ,nhìn vạn khối thi khô,
Lấy sinh mạng làm vận dẫn,
Hi sinh tất cả vì tình yêu bụi trần . "
. . . . . . ..