Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Ngoài trời mưa tầm tã, một người đàn ông già nua đang chạy vô cùng gấp gáp về
phía căn nhà tồi tàn.
Người đàn ông chính là ba Genitsu, người mà mỗi ngày vất vả lên kinh chỉ để
ăn xin từng đồng từng xu về trang trải gia đình.
Ngày hôm nay, ba Genitsu vẫn lên kinh ăn xin như thường lệ, có điều ông cảm
thấy không lành nên về sớm . Lúc ở đầu làng, dân làng báo ông từ phía nhà ông
có các tiếng động kì lạ, ông chạy vội về, khi thấy cánh cửa nhà mở ông gấp
gáp xông thẳng vào trong.
Bên trong, Genitsu đang quỳ gối nước mắt lưng tròng trước một người phụ nữ
loã thể và cũng chính là vợ ông.
Ông đôi mắt thẫn thờ, hai tay run run tiến tới vị trí con mình ôm vợ ra khỏi
Genitsu, đôi mắt ông đã nhạt nhoà, hàng lệ ông chảy dài, khuôn mặt ông mếu
máo, xiết chặt xác vợ, khóc thút thít như một đứa trẻ.
Ông còn nhớ những khoảng thời gian vợ chồng bên nhau, ông nhớ những bữa cơm
gia đình, mâm cơm quây quần bên nhau có khi nhường nhau một con cá, có khi
nhường nhau một miếng giò, sống nghèo khổ nhưng có nhau bên cạnh dường như
mọi gian khó chỉ là phù du không đáng kể nay, người phụ nữ duy nhất của cuộc
đời ông, người vợ, người yêu duy nhất của lòng mình đã bỏ mình mà đi, làm
sao ông không đau lòng.
Trái tim ông như bị thái nhỏ rồi xát muối, con tim ông đau đớn, hơi thở ông
dồn dập như có thể tắc thở đến nơi.
Cả cuộc đời ông là vô vàn tiếng nuối, hồi trẻ ông cũng có hùng tâm nhưng lại
bị cuộc đời cay nghiệt này như hắt cả một xô nước lạnh làm ý chí thời niên
thiếu cũng dần nhạt nhòa, rồi bị đày đọa đến khổ sở lúc trong ánh sáng tăm
tối, người phụ nữ ( mẹ Genitsu ) xuất hiện như ánh sáng phía rạng đông, bước
đến làm con tim ông rung động, rộn ràng hạnh phúc.
Có lẽ, đời vốn bất công, ông đã mất nàng, mất người vợ ông yêu cả một đời .
..
Nửa ngày trôi qua, Genitsu tỉnh lại từ lâu rồi, hắn biết người bên cạnh là
ba hắn nên hắn chỉ lẳng lặng nhìn, đợi ba có thể phát tiết, Genitsu mới vào
vấn đề chính nói :
" Ba ! Theo con lên kinh đi ! Ở đây còn mỗi ba, con không an tâm, con đã mất
mẹ không thể lại mất ba nữa, con ba bây giờ là một đệ tử nội môn học viên Vũ
Phong nổi tiếng ở kinh thành cũng có thể lo lắng cho ba được rồi . "
Nếu ở một hoàn cảnh khác, những lời nói của Genitsu sẽ khiến cả nhà rất vui
vẻ, ăn mừng.
Nhưng hiện giờ, Ba Genitsu chỉ thẫn thờ, gật đầu trong vô thức, đứng lên ,
đi lấy một bộ quần áo khác của vợ, mặc lên cho xác vợ, ôm nàng đi ra ngoài.
Genitsu không làm gì, có những việc người con chỉ có thể nhìn, hắn theo ba
đi ra ngoài, ra sau một mảnh đất trống sau nhà, Genitsu tự động kiếm một
mảnh đất, đào lên, ba Genitsu thả vợ mình vào trong.
Khi thủ tục xong xuôi, hai người đàn ông chỉ ngồi nhìn nấm mồ một hồi, thu
dọn hành lý, xuất phát lên đường !
Có khi lần này đi là không về, có khi lúc về mọi thứ sẽ thay đổi, Genitsu
không biết, hắn phải tiến lên, hắn còn một người ba, một người thân mà hắn
phải chăm sóc.
Kinh thành, với nơi làng quê hẻo lánh của Genitsu không xa nhau là bao, đi
bộ thì nửa ngày, cưỡi ngựa cũng 1-2 tiếng đến.
Trên đường, giúp ba vượt qua cú sốc, Genitsu đã dốc lòng an ủi, đến kinh
thành rẽ nhiều tiệm ăn ngon, cho ba ăn những món ăn mà cả đời ông chưa từng
thử.
Mà những lần thế, ba Genitsu cũng cảm nhận được sự an ủi từ con mình, luôn
cố nở cười miễn cưỡng, đói nên ăn cũng nhanh, Genitsu cũng chiều ba, chi
tiêu rất không hạn chế !
Khi ăn xong, Genitsu có sắp xếp ba hắn ở một khu trong nội viện, ngày ngày
tưới cây hoa cỏ.
Với Genitsu, bây giờ ba hắn còn quan trọng hơn tất cả, hắn phải chăm sóc ba
hắn kĩ càng, việc cho ba một công việc nhàn nhạ, một nơi yên bình là điều
tốt nhất.
Mà cái cuộc sống học đường của Genitsu nhìn thế chứ những cũng không nhẹ nhàng
gì, tranh đấu liên miên, nếu có sơ hở sẽ bị người nhắm đến mà chết lúc nào
không biết.
Ở học viện Vũ Phong, nội môn đệ tử có rất nhiều, nhưng đa phần bế quan tìm
cách đột phá cảnh giới cao hơn, mà cái số còn lại như Genitsu, mới vào còn
đường học võ, cần nắm kiến thức, tu luyện võ công thích hợp với bản thân.
Ở đại lục Vi Tôn, cái gọi Võ giả, Võ Sư là những người mới bước chân con
đường học võ nói chung.
Võ cảnh chia thành nhiều phần, muốn đột phá võ giả thì phải trải qua luyện
thể cảnh, tu luyện một thân thể tráng kiện, mà Luyện Thể cảnh lại chia thành
cửu trọng, mỗi một trọng lại gia tăng cảm nhận của mình đối với Thiên Địa ,
mà nếu đột phá Luyện Thể đệ cửu trọng, đột phá Võ giả, bước chân vào con
đường Võ học tu hành thì bắt đầu ngưng ra khí, có thể lấy khí vận chuyển
trong cơ thể . Võ giả trở lên thì chỉ chia sơ kỳ, trung kỳ . Hậu kỳ và đỉnh
phong !
Ở đây Võ sư là cảnh giới trên Võ giả, hơn là vì đã có thể vận khí vào binh
khí, quyền cước để sử dụng gia tăng uy lực đòn, chiêu, quan trọng nhất là
cảnh giới càng cao càng cảm nhận rõ ràng khí vận hành hành để kiểm soát thao
túng, đây là nền tảng " Đấu khí "
Giai đoạn này, các Võ Sư đã có thể mở võ quán dạy người khác tu luyện thành
võ giả.
Có điều muốn từ Võ sư lên, võ học chiêu thức lại vô cùng quan trọng để đột
phá.
Mà ở Đại lục võ học chia : Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.
Trong học viện Vũ phong, đệ tử ngoại môn chỉ được tu Hoàng công pháp ! Như
Genitsu thì là nội môn được tu 1 Huyền Công pháp và 2 Hoàng công pháp.
Tất nhiên đây là do học viện ưu ái cho đệ tử xuất sắc, Getitsu tư chất xuất
chúng, trong 2 năm từ cảnh giới luyện thể, một đường lên Võ Sư . Tuy nói là
do Genitsu chăm chỉ tu luyện, nhưng cũng nói, thiên tài cũng chỉ chiếm 90 %
, cố gắng, cần cù chiếm 10 % còn lại.
Tất nhiên, Genitsu đã tiến đến đây thì phải vô cùng chăm chỉ để theo đuổi bạn
bè, như hiện giờ hắn trở về học viện là lại lao ngay vào đồ thư quán !
Cái gọi là cần cù bù tư chất là thế.
Những sách Genitsu học một là về các cấm địa của Vi Tôn đại lục, 2 là những
thông tin về các võ học công pháp.
Như công pháp chả hạn, chia ra cấp độ thì thôi, nó còn chia ra công pháp và
tâm pháp.
Cái gọi là công pháp chính là những kĩ năng, chiêu thức dùng để tấn công tăng
sát thương, ở Vi Tôn đại lục, một Võ Sư mà đến công pháp còn không có thì võ
giả đánh cũng không lại.
Mà còn tâm pháp là những thứ được ưu ái nhất trên Vi Tôn đại lục.
Nếu nói công pháp là những kĩ năng, chiêu thức tăng sát thương cho các đòn
đánh, tâm pháp lại là những kĩ năng để rèn luyện cơ thể, tâm cảnh cũng có
thể tăng sát thương, phòng ngự, phản xạ . ..
Ở đây dù là cao thủ hay dân nghiệp dư cũng biết võ học nằm không phải chỉ ở
chiêu thức, nếu một cơ thể tráng kiện đao thương bất nhập, nhanh lẹ, chính
xác, mạnh mẽ thì dù không chiêu thức cũng có thể đánh vượt cấp.
Mà cái phân chia cấp độ võ học không phải cứ học càng nhiều càng tốt ! Võ học
còn tương khắc nhau Tự nhiên đản sinh.
Thể chất con người còn chia ra Kim, Mộc, Thổ, Thủy, Hỏa, công pháp cũng
chia ra theo hệ, học hệ tương khắc sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, võ công dậm
chân tại chỗ.
Genitsu đang đọc chăm chú, một cánh tay trắng nõn bỗng vỗ lên vai hắn, một
giọng nói tinh nghịch vang lên :
" Genitsu, đệ về quê nhà sao a ? Bố mẹ đệ có vui khi thấy đệ trở về không ? "
Genitsu sực tỉnh, phái sau hắn là một người con gái mỹ miều, khuôn mặt còn
non nớt nhưng lại có vài nét phụ nữ trường thành, xinh đẹp, cơ thể cũng đã
có chỗ lồi, chỗ lõm, đôi mắt màu xanh dương, mái tóc đen óng ả, bận bộ y
phục áo váy xanh lá.
Nhìn khuôn mặt đang rất chờ mong câu trả lại này, Genitsu thoáng nét buồn
nhưng che dấu rất kĩ, 2 năm sống ở đây Genitsu đã gây dựng một hình tượng
thanh niên không u sầu, luôn luôn vui vẻ, hắn chưa bao giờ để tâm trong lòng
chuyện gì quá lâu, cũng như chuyện này, dù buồn nhưng hắn sẽ không biểu lộ
ra ngoài mặt, chỉ nhẹ nhàng cười nhẹ trêu đùa qua loa :
" Nguyệt Như tỷ ! Chuyện gia đình đệ giờ phức tạp lắm ! Với cả tỷ cũng thấy
đây không phải nơi nói chuyện a ! Có gì tối nay chúng ta nói chuyện ! "
Cô gái tên Nguyệt Như đỏ mặt, ra vẻ giận dỗi ,chu mỏ lên, giọng rất bất mãn
nói :
" Cái gì mà chỗ này không thích hợp ? Gì mà tối nay nói ? Có quỷ mới thèm tối
nói chuyện với ngươi ! " Nói xong Nguyệt Như cũng đi, chắc cũng là thầm thừa
nhận !
Genitsu cười cười, hắn biết Nguyệt Như da mặt mỏng, hiện giờ mình lại không
có tâm trạng nói chuyện nếu khiến tỷ ấy ngồi đây nhìn mình đọc sách thì cũng
quá đáng, nếu làm tỷ tự chạy thì lại khác rồi.
Chung quy từng tình cảnh thì phải có cách xử lí khác nhau, nếu để người khác
nhìn mình làm một việc gì đó mình cũng ngại, chi bằng khéo miệng dụ đi, đầu
óc đâu ngu si mà không biết nói khéo ?
Genitsu cứ thế, ở Đồ Thư Quán đến tận khuya mới lê chân mệt mỏi về nơi ở mình
!
Người ta nói càng buồn càng thích sự yên tĩnh hưu quặng, đọc sách, tự kỉ ,
phong bế con tim, quả thật vô cùng chính xác.
Genitsu chìm đắm trong từng câu chữ, hắn muốn ngộ ra một giải pháp, đường
lối phát triển cho bản thân trong tương lai, hắn muốn bảo vệ người thân mình
, hắn muốn sống một cuộc sống tự do, người thân cạch hắn có thể an nhàn hạnh
phúc.
Mà để thực hiện được, hắn cần sức mạnh, hắn cần dùng nắm đấm mình để khẳng
định tiếng nói trên thế giới, hắn muốn có sức mạnh để bảo vệ những người thân
quý giá.
Siết chặt bàn tay, ý chí Genitsu chưa bao h kiên định như thế, phải rồi hắn
cần sức mạnh.
Trở thành một Cường giả !