Những Bóng Đen, Thần Bí Nhân .


Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Tiến tới phía trước đầu chuyến đoàn thương nhân tìm Lão Tứ, lấy Genitsu cầm
đầu, một cái đuôi Long Cầu ba hoa theo sau cùng vài tên dong binh cụ thể là ai
Genitsu cũng không biết nhưng trong số đó lại có Bích Dao.

Thực ra đối với Bích Dao phải chăng có mục đích giống mình là đi tìm Lão tứ
không, Genitsu cũng không quá để ý, miễn đừng gây rối hắn là được, chứ nếu hỏi
khác gì lại vẽ cớ hắn châm chọc ? Ừm Genitsu rất khôn.

Trên đường đi, có gặp nhiều dong binh đoan đang tiến về trước, Genitsu thì lại
không hiểu sao tự dưng lại thành chỉ huy đám di dân này, từ chục người rồi lên
tới hơn trăm, cùng lặng bước đi tới phía trước, bỗng . ..

" Quái lạ, nơi này đâu phải vành đai làng Ba Túy ? " Long Cầu khó hiểu tự hỏi
.

Genitsu vì là đang ở ngoài không rõ ai tấn công nên không có phong bế tai,
nghe Long Cầu nói không khỏi nhíu mày hỏi :

" Ngươi nói sao Long Cầu ? "

Long Cầu đầu lúc la lúc lắc," Ta đang nói rằng nếu tính sơ sơ lộ trình từ
ngoại ô thành Gia Lâm ra đây là mới nửa ngày vậy điểm dừng phải ở khoảng nào
đó trên làng Ba Túy thuộc trấn nhỏ của Thành Gia Lâm nhưng xung quanh đây rất
lạ không giống làng Ba Túy "

Genitus hơi kinh ngạc, hồ nghi nhìn Long Cầu thấy hắn có vẻ nói thật, dù sao
Long Cầu cũng dân bản địa nên cũng rõ hơn Genitsu.

" Được rồi, nếu vậy chúng ta càng phải đi tìm nhóm Lão Tứ, ở nơi xa lạ ta
không biết sẽ có gì xảy ra . "

Genitsu dùng từ " Chúng Ta " mà không phải " Ta ", qua đó có thể thấy hắn thừa
nhận Long Cầu được chân đi theo, còn những người sau cái này không biết rồi.

Có điều qua Long Cầu nói, Genitsu cũng đã chú ý hơn mọi thứ xung quanh, hắn
bỗng dưng phát hiện được một lí do chính tại sao điểm dừng đáng lẽ là làng Ba
Túy nhưng không phải, tất cả nằm ở ngựa.

Nói về ngựa cũng là do thương đoàn Quang Vệ chuẩn bị mà ở ngựa thì chả có ai
trong đám Genitsu quan tâm, nên đã không biết ngựa này không phải ngựa thường
mà là Mã Quang Phi, một loại ngựa do Quang Huy giáo đình nuôi dưỡng, tốc độ
cực nhanh nghe nói chúng ăn bằng khí, chạy bằng đạp khí mà đi, bộ dáng thì
không khác ngựa thường nhưng đôi mắt sẽ chỉ một màu vàng quang đẹp.

Cái này cũng nói Genitsu không để ý, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của đám chân theo
sau dường như chả bất ngờ gì, Genitsu không khỏi xấu hổ.

Genitsu định lấy một con ngựa để cưỡi cho nhanh nhưng Long Cầu lại ngăn hắn
lại, Mã Quang Phi chỉ dành cho tu sĩ, kị sĩ giáo đình, người thường cưỡi sẽ bị
chúng hất ra, không hất được thì chúng tự sát, quả thật một giống ngựa kì quái
.

Không xoắn xuýt với giống ngựa chảnh, Genitsu lại cất bước đi về phía trước,
chung quy "Ta có chân a ! ", ngựa chảnh thì hắn cũng mặc kệ, tìm hiểu được tại
sao lại đi nhanh là tốt rồi.

Có điều tốc độ Mã Quang Phi cùng nhau kéo một lúc là nhanh thế nào thì Genitsu
không biết, hắn đoán sơ sơ chắc ở chỗ nào đó, chung quy vẫn câu nói trên " Ta
có chân a ! "

" Lão Tứ ! Tiên sư ngươi ! "

Đi được một hồi lâu, đám lửa đã hết nhưng thay vào đó là những làn khói mờ ảo,
Genitsu nhìn thấy phía trước có một dáng người nhưng hắn không rõ là ai, Bích
Dao chen lên trước hét lớn.

Bích Dao phi về cái bóng, theo sau là 2 cái bóng đen hộ vệ hắn, Genitsu không
cản, dù sao hắn cũng không có quyền.

Có điều, cái bóng đó nghe thấy Bích Dao gọi thì như ảnh ảo, biến mất, Bích Dao
không khỏi sững người, khó hiểu.

Genitsu nhíu mày, tự nhiên hắn có dự cảm không lành.

Mà dự cảm không lành của Genitsu không lâu đã được diễn ra.

Những làn khói đen hiện giờ không khác trở ngại khi kẻ thù họ không biết từ
đâu xuất hiện tấn công tứ phía.

Những tiếng " A " vang lên, đoàn người bắt đầu cẩn thận lùi sát vào nhau,
Genitsu lông mày níu chặt, hắn không thấy rõ ai tấn công lại không có tầm nhìn
thế rồi bị tách khỏi đám người vào làn khói đen.

Những cái bóng đen ẩn hiện, Genitsu tạo khí thành một màng nhỏ xung quanh
khiến hắn có thể biết được trong phạm vi 10m có ai xâm nhập không.

Tinh thần căng thẳng cao độ, những bóng đen nay xuất hiện càng nhiều hơn,
mười, hai mươi, xếp xung quanh Genitsu, nhờ cảm nhận được khí nên Genitsu đoán
sơ sơ tầm đấy.

Đang lúc hoang mang, đám bóng đen đó bỗng tẽ ra một con đường, Genitsu định
xông tới nhưng chân không khỏi khựng lại, một bóng người bước ra, làn khói đen
cũng biến mất, làn khói đen cũng dần tan đi để lại cùng hơn chục kẻ mặc áo đen
thần bí.

Người này, Genitsu không biết diễn tả như nào, giáp trụ đen, một cái mũ trùm
kín đầu cùng khuôn mặt phủ trong lớp mặt nạ đen, tay cầm một thứ gì đó như
đoản kiếm ngắn nhưng lại rất dị không giống kiếm.

( hình ảnh mũ cho ae tiện miêu tả . )

Lúc này Genitsu cực độ căng thẳng, thực lực kẻ xuất hiện hắn không cảm nhận
được điều đó nghĩa là một kẻ khí quá ít ỏi là một người thường hai là vượt xa
độ cảm của hắn, mà dù là loại nào một trong hai lúc này Genitsu không thể quan
tâm đến thế, hắn cần tìm lối thoát.

Genitsu loay hoay, con mắt láo liếc nhìn xung quanh cố tìm ra kẽ hở thì người
kia lúc này bỗng lên tiếng :

" Ngươi là ai ? "

Genitsu khó hiểu, nên trả lời sao ?

" Ta chỉ là một dong binh cô độc, ở đây ta đã làm gì đắc tội ngươi ? "

" Đắc tội ? Cái này còn tuỳ câu trả lời tiếp theo của ngươi, ta hỏi lại, ngươi
là ai ? Sao trên người ngươi có mùi hắc Ki ? "

Tên này từ lúc bước ra cử chỉ điệu bộ, Genitsu đã biết đây là thủ lĩnh của tụi
áo đen thần bí này, thái độ không mấy hữu hảo nhưng Genitsu không quá để tâm,
có điều Hắc Ki ?

" Ngươi đang nói gì vậy, ta không hiểu . " Genitsu nhíu mày nói.

Tên thủ lĩnh ánh mắt có chút nghiền ngẫm nhìn Genitsu, qua biểu lộ Genitsu hắn
không nhìn ra được cử chỉ bất thường nào, điều này có thể nói một là Genitsu
không biết gì thật, hai là hắn biết nhưng có thủ đoạn che dấu cao siêu.

Genitsu cực độ phòng bị, hắn biết mình nói vậy đã đắc tội đối phương nên càng
lo cái mạng non mình hơn.

" Rút ! Thanh niên, chúng ta còn sẽ gặp lại . "

Genitsu ngạc nhiên, tên thủ lĩnh không hề làm khó hay tính tấn công Genitsu,
hắn buông một câu rồi biến mất, làn khói đen lại xuất hiện, lần này Genitsu đã
hiểu khói đen này dường như thuộc chúng điều khiển, dường như Genitsu muốn
đuổi cũng không được.

Đưa con mắt nhìn theo những bóng đen lẩn vào làn khói, Genitsu đợi biến mất
tận một lúc lâu mới triệt để buông lỏng, dây thần kinh căng lên cuối cùng cũng
được giãn.

" mẹ nó, thật là một phen đau tim mà . "

Genitsu tranh thủ ngồi phịch xuống đất, hai tay chống đất ngưởng mặt lên trời,
hít từng ngụm khí.

Mà lúc này Genitsu không khỏi nhớ tới trong người mình còn một tên trung niên,
vậy mà lúc nguy hiểm lời khuyên không cho mà trợ giúp cũng chả có, thật là một
cái phế nhân mà.

" uy uy, lão gia tử, ngươi thật đủ bỉ ổi vô liêm sỉ a ! "Genitsu mắng nhiếc,
cách câu thông với Tà Nguyệt hắn đã nắm rắt rõ.

" ngươi chửi cái gì mà chửi ! Ta chả không tát cho bỏ mợ giờ . " Genitsu kiêu
căng hống trong đầu, Tà Nguyệt chửi ngang đáp trả giọng cũng vô cùng hống hách
không hề thua thiệt Genitsu.

Lại động từ mới, mặt này Genitsu đã quá quen hắn cũng không để tâm nữa, vẫn
giọng trách cứ :

" Tiên sư lão Tà ngươi, ta mà chết thì cũng phải kéo ngươi theo cùng a ! "

Genitsu lảm nhảm, ôm tâm tư thà chết cũng phải lôi lão Tà chết cùng.

" Được rồi, được rồi, ta cũng nghĩ ngươi sẽ hỏi ta về việc này, ta cũng đã
theo dõi tất cả, ừm nói chung ngươi tạm không nên nghĩ tới, tập trung vào rèn
luyện đi, nơi này có vẻ gần Ngọc Thụ Sơn Lâm hơn rồi đó . "

Nghe Tà Nguyệt nói vậy, Genitsu cũng không hỏi nhiều, tuy hồ nghi phải chăng
lão Tà biết gì đó nhưng hiện giờ vẫn chưa có căn cứ, nếu lão ta nói hiện giờ
hắn chưa cần biết, Genitsu cũng sẽ không truy đến cùng, nếu đến thời cơ thích
hợp rồi lão cũng nói thôi.

" Ừm ! Vậy được rồi . "


Tà Ác Vương Toạ - Chương #17