Tà Lực (3) Chia Tay, Hẹn Ước .


Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Genitsu đến cũng hơi muộn, trời đã xẩm tối cũng đến giờ mọi người dọn hàng
quán đi về, Genitsu cùng với Nguyệt Như có một khoảng không gian yên tĩnh.

Đi với Nguyệt Như lần này không như mọi lần, Genitsu có rất nhiều điều muốn
nói, nhiều thứ đến đầu môi nhưng phải nuốt lại, chủ yếu hắn không biết nên nói
sao để không tổn thương Nguyệt Như cho nên Genitsu hắn vô cùng xoắn xuýt.

Nguyệt Như thì lại đơn giản hơn Genitsu nhiều, thấy hắn là hạnh phúc, được hắn
rủ đi chơi là vui, ở bên hắn là phút giây ngọt ngào nhất.

Cũng vì thế Nguyệt Như giờ phút này không phải Nguyệt Như hoạt bát năng động
như mọi khi, nàng như một cô công chúa nhỏ e thẹn đứng bên bạch mã hoàng tử
mình, lặng bước bên nhau.

Khuôn mặt Nguyệt Như cùng Genitsu đều vô cùng chăm chú với mũi giày mình,
khuôn mặt họ đều đỏ như gấc, cánh tay từ lúc rời nhà Nguyệt Như vẫn nắm chặt,
cả hai con người giờ phút này đều đã quên đi bản thân, có chút si chút mê cái
nồng của tình yêu, ngu muội vì chữ yêu, không ai trong họ giờ phút này muốn
phá bỏ không khí lúc này,bất ngờ hai cặp mắt giao nhau, cũng lúc đó nhịp tim
hai người không khỏi cùng rộn ràng, khuôn mặt e thẹn không khỏi tự sát tới
nhau, rất gần . ..

" Con mẹ nó tiểu tử này, ui ~ ui ! Ta đang FA ( hắn có thể nói FA đấy, hắn là
người chuyển thế đó ae ) ở đây ở đây nè, nói nhanh rồi đi thôi ! " Tà Nguyệt
ăn ghen tức ở, bên cạnh Genitsu la làng, rất không khách khí chọc cù léc
Genitsu.

Genitsu tỉnh trong giấc mộng đẹp, ánh mắt căm thù nhìn về phía Tà Nguyệt như
thể hắn đã cướp đi thứ quý giá nhất của mình.

Tà Nguyệt nhún vai, chả quan tâm Genitsu.

Nguyệt Như đang chìm đắm trong sự nồng nàn, con tim loạn nhịp, nàng bất ngờ,
có chút muốn lại có chút không phân vân lưỡng lự nhưng cơ thể không tự chủ
dâng đôi môi lên cho Genitsu, ai dè trong giây phút quan trọng cuối, Genitsu
lui ra nàng không khỏi hụt hẫng, có chút oán trách nhìn về phía Genitsu, kẻ
đang ngó nghiêng sau lưng.

Đối với ánh mặt Nguyệt Như, Genitsu bất đắc dĩ sâu sắc, thầm mở não không gian
khác gọi hồn liệt tổ liệt tông Tà Nguyệt viếng thăm vài lần.

" Nguyệt Như tỷ, chúng ta kiếm chỗ nào nói chuyện đi, ta cần nói vài chuyện .
" Genitsu biết mình đã làm Nguyệt Như mất hứng, hiện giờ hắn có nói Nguyệt Như
cũng không quan tâm hắn, có điều chân nàng vẫn bước theo Genitsu, hắn biết ý
cũng không nói nhiều, lúc này đã không còn nắm tay nhau nữa.

Quả thực Genitsu có chút nhớ cái tay mềm mại ngọc ngà của Nguyệt Như nhưng nhờ
phúc của lão già tiệt nhân ghen ăn tức ở nào đó hắn không còn diễm phúc được
nắm.

Tuỳ tiện rẽ phải, Genitsu cùng với Nguyệt Như vào một quán trà tên Tịnh Tâm
quán, ở đây khá vắng vẻ với tên cũng nhẹ nhàng tốt hơn mấy tửu quán, với nhan
sắc của Nguyệt Như không khỏi tránh chút phiền phức.

Bên trong Tịnh Tâm quán bài trí rất đơn giản, dăm ba cây tre mọc dài thẳng
tắp, một thác nước nhỏ đang kêu " róc rách " tạo một sự thoải mái cho người
tới.

Mà ở đây bàn ghế cũng làm bằng tre được thiết kế kiểu ghế bàn cao mang chút
phong cách giản dị núi non, không khí tươi lành, thơm ngát mùi tre mới và sự
tĩnh lặng.

Genitsu cũng bớt hẳn phiền muộn đi, tìm đại một chỗ rồi đặt mông ngồi xuống.

Thế nhưng hắn mới ngồi chưa được bao lâu, tà áo lại bị giật giật vài cái, quay
ra sau thì đã thấy Nguyệt Như phồng má, ánh mắt căm tức nhìn hắn, Genitsu
không khỏi ngây người, nhìn Nguyệt Như đắm đuối không khác sắc lang là bao.

Nguyệt Như bị ánh mắt hoang dại của Genitsu nhìn có chút đỏ mặt, không khỏi vỗ
nhẹ vào đầu Genitsu, giọng bực tức :

" Ui ! Tên sắc lang nhà ngươi, ngươi kéo mỗi cái ghế ngươi ngồi vậy cái ghế
được kéo của ta đâu ? "

Genitsu xiêu hồn lạc phách bởi sự dễ thương của Nguyệt Như, nhờ đó dù Nguyệt
Nhue giọng nói bực tức nhưng nghe vào tai Genitsu lại không khác đang làm
nũng, làm hắn vô cùng . . . Kích thích.

Bật dậy như tia chớp, cánh tay nhanh dứt khoát tóm gon con mồi, sắc lang xuất
trảo, ôm lấy Nguyệt Như, môi chạm môi, Nguyệt Như bất ngờ suýt thét ra tiếng,
nhưng bị chặn nên chỉ phát ra những tiếng "ư ư " trầm thấp.

Thế nhưng lúc này sự phản ứng nhanh nhẹn, thích ứng mau chóng của trí nữ kinh
thành bắt đầu xuất hiện, cụ thể như . . . Nàng đã đổi vai với Genitsu.

Đè Genitsu ra bàn mà cưỡng hôn tại chỗ, Genitsu như cá gặp nước hùa theo, hai
người quấn nhau như cặp vợ chồng lâu chưa gặp.

Giây phút đê mê, hai con người cuốn lấy nhau trao nhau nụ hôn thắm thiết, lão
già nào đó đang mắt chữ "A" mồm chữ "O" trợn mắt theo dõi.

" đệch ! "

Mới đây còn đắc ý mình khiến cặp đôi nào đó tách nhau ra tiện dễ nói chia tay,
nay họ cuốn nhau nhìn lại phát bệnh, Tà Nguyệt cảm thấy mình thực nên đi làm
bà mối, xuất sư thất bại mà.

Thở dài nhìn rồi lại không thèm nhìn nữa, Tà Nguyệt cũng không phá sóng mối
tình cặp đôi trẻ, thể diện lòng tự tôn của một tiền bối nay đã được Tà Nguyệt
ôn lại.

Cũng không biết bao lâu, hai người môi rời môi, ánh mắt đắm đuối nhìn nhau, có
chút không nỡ, môi rời môi như người rời sự hạnh phúc, họ quấn vào nhau . . .
Hôn tiếp.

Tà Nguyệt lại đứng hình phát nữa, ngẩn ngơ tay ngưng thực chất đập một cái cốc
đầu rõ đau lên Genitsu, chửi lớn :

" Bà già 2 đứa bây, tụi mi đến đây để hôn hít hả !!!"

Genitsu đánh thương đầu sưng một cục, tai thì bị ù, Tà Nguyệt nói cả hai nhưng
mình hắn gánh.

Nhẹ nhàng kéo ghế bên kia, làm động tác mời Nguyệt Như ngồi xuống, quay về vị
trí mình ngồi xuống, Genitsu chợt nhận ra hắn không biết mở lời như nào, không
gian có chút tính lặng.

Tà Nguyệt nhìn thấu suy nghĩ Genitsu, nếu bình thường hắn sẽ châm đểu hai ba
câu nhưng sau khi ăn sự điên cuồng hôn hít của hai bạn trai trẻ nào đó hắn cảm
thấy nên cho lời khuyên dứt khoát mau mau còn ai về nhà nấy, nhìn thêm một lúc
lão FA đã vài năm như hắn nuốt không trôi, hắn rất ghen tị a !

" Tiểu tử, trước tiên nắm lấy tay cô bé đi, cái gì cũng thế phải tiến từng
bước . "

Nghe khá hợp lý, Genitsu nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Nguyệt Như khiến cô gái
nào đó khuôn mặt còn đang đỏ vì sự điên cuồng nay lại càng đỏ hơn.

" Rồi sao, Lão Tà ?" Genitsu tự thầm thì.

Tà Nguyệt gãi gãi cằm, tuỳ tiện nói :

" Thì nói Nguyệt Như tỷ, đệ có chuyện cần thông báo, khuôn mặt nghiêm túc,
nghe cô bé đáp hay cử chỉ cho phép nói thì khuôn mặt biến buồn rầu bắt đầu vào
việc chính nói đi xa, hứa hẹn, blab blab "

Genitsu có chút nhíu mày," ổn không thế ? Ta phải nói gì ? "

Tà Nguyệt xua tay," chuyện nhà ngươi . "

Genitsu nghĩ lại có chút do dự, thuận miệng hỏi :

" Nếu giờ ta không muốn làm cường giả nữa bên Nguyệt Như nàng thì sao ? "

Tà Nguyệt nhìn Genitsu ánh mắt khinh bỉ, giọng lạnh lùng :

" Thì ngươi chết ! Con bé kia thì bị biến thành gái lầu xanh !"

Genitsu sững sờ, giận giữ, cánh tay khôi khỏi xiết chặt, bàn tay nắm Nguyệt
Như cũng xiết chặt lại.

" Lão Tà ngươi dám ? Ta thì không sao nhưng ai động đến nàng thì ta dù có chết
cũng quyết không tha ."

Tà Nguyệt hờ hững :

" Đáng sợ hen ! Mi đe doạ một linh hồn như ta ? Chưa nói đâu phải ta giết
ngươi và biến cô bạn gái ngươi làm gái lầu xanh đâu ? "

Genitsu vẫn giọng lạnh lùng, " vậy ai ? "

" Người có thực lực " Mí mắt không chớp, hờ hững mà sắc lạnh, 4 chữ từ miệng
Tà Nguyệt phun ra khiến Genitsu tỉnh táo.

Phải rồi, Nguyệt Như rất đẹp và cũng rất nhiều người theo đuổi, xã hội này lại
là xã hội của thực lực, nắm đấm, nếu muốn xứng với Nguyệt Như, Genitsu hắn
cũng phải cố gắng, thực lực không có thì bên nàng chỉ là chịu chết nhìn nàng
phải ngủ gụ bên khố quần người khác thôi.

Genitsu rét run, hắn không phải người thích liên tưởng xa nhưng thoáng chốc
Nguyệt Như tay trong tay người khác hắn lòng tê buốt, đau đớn.

"A ! Đau quá Genitsu "

Vẫn giọng nói đó, cái sự ngọt ngào từ miệng Nguyệt Như, Genitsu thoáng bình
tĩnh.

" Nguyệt Như tỷ ! Ta phải đi xa . . . "

Pts : oke chương này dừng ở đây, hôm qua không ra chương nên tý nữa sẽ bù thêm
chương nữa, nếu Cá có quên ae nhắc nhở hen !


Tà Ác Vương Toạ - Chương #14