Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Đối với việc tu luyện, Genitsu có chút chấp nhất, hắn biết mình không phải một
người có thiên phú tu luyện, nếu nói có cái gì tốt chắc chỉ có tinh thần bền
bỉ, Genitsu rất thích học võ hắn coi việc hành hạ bản thân như một thú vui,
cảm giác căng cơ, đau nhức nó khiến Genitsu như bị nghiện nhưng ở Vi Tôn đại
lục cơ thể chỉ là thứ yếu, khả năng cảm ngộ khí, thu nạp khí mới quan trọng mà
khoản này Genitsu cực kì kém tựa như kẻ thù của khí vậy.
. ..
Lâm Tử một hồi sau mang cho Genitsu bát cháo nóng, bên trong cũng có chút thịt
chim đơn giản, Genitsu ăn rất ngon lành, một phần do cũng đói hai là cũng
không muốn Lâm Tử buồn, ăn xong thì cũng vội vã về học viện, Lâm Tử có lo lắng
đề nghị Genitsu ở lại tĩnh dưỡng vài hôm nhưng Genitsu chỉ khéo léo từ chối,
hắn đang ở trạng thái thèm học hỏi, nếu bắt hắn nằm im một chỗ chắc hắn tăng
xông chết mất.
Về phía Tà Nguyệt thì an ổn trong người Genitsu, hắn đi đâu làm gì không quản,
là một người sư phụ không danh nghĩa Tà Nguyệt rất thoải mái mặc Genitsu làm
việc.
Yêu cầu của Tà Nguyệt rất đơn giản, bỏ qua mọi việc vào núi khổ tu, sống sót
qua thì là cường giả, bại thì chết không chỗ chôn.
Mấy cái này Genitsu có thể làm được, sự hi sinh này không lớn, Genitsu có thể
làm, có điều Tà Nguyệt không chỉ nói vậy còn nữa.
" Ngươi phải bỏ hết mọi lưu luyến thế tục, ta không nói ngươi xuất sư, cạo đầu
quy y cửa phật ta đang nói đến việc ngươi có thân nhân là một gánh nặng nghề
nghiệp, dứt bỏ hết ngươi mới có thể kế thừa ta, làm cường giả, ngươi có thể
tìm lại thân nhân khi ngươi mạnh nhất đại lục này . "
Lúc đó Tà Nguyệt nói rất nhẹ nhàng, Genitsu lại không nhẹ nhàng được như thế,
hắn đã định từ chối nhưng con đường tu hành gian nan, thiên phú thôi chưa đủ,
những gì Tà Nguyệt thể hiện ra dù không xác định thật giả nhưng nó như một cơ
hội mở ra trước mắt cho Genitsu hắn nắm hay không nắm ?
"Cường giả luôn cô độc " câu nói như dao cắt vào lòng Genitsu.
Genitsu hạ quyết định, hắn đồng ý, Tà Nguyệt cũng không nói nhiều cho hắn thời
gian tạm biệt người thân bạn bè, chuẩn bị đi Ngọc Thụ Sơn Lâm, học viện Vũ
Phong đã không còn giúp ích được cho Genitsu nữa, chung quy ở lại cũng vô dụng
.
Trong lúc đó, Nguyệt gia tộc.
Ánh nắng gay gắt hắt thẳng xuống dưới sân, một thiếu nữ thẫn thờ ngồi nheo mắt
dưới ánh nắng.
" 2 ngày rồi a ! Ngươi đi đâu rồi Genitsu ? Sao không thông báo ta một tiếng
", cô gái lẩm bẩm, đôi mắt vẫn đượm buồn.
Nếu Genitsu ở đây hắn sẽ nhận ra cô gái này, mái tóc đen dài suôn mượt, khuôn
mặt trái xoan điển hình bên trên là một cái mũi dọc dừa thẳng tắp cùng với một
đôi mắt to tròn màu xanh dương như biển khơi, lông phượng, mày ngài, làn da
trắng như tuyết cùng một đôi môi hồng nhẹ nhàng cân xứng trên khuôn mặt,
Nguyệt Như.
Nguyệt Như hai ngày nay đã không ăn gì, cơ thể nàng có chút ốm, gia đình vô
cùng lo lắng cho sức khoẻ nàng, nhưng nàng chỉ dửng dưng mặc kệ, chủ yếu nàng
chỉ muốn gặp Genitsu nhưng hắn cả hai ngày nay đều mất tích khiến nàng không
khỏi lo âu mất ăn mất ngủ, phải chăng có việc gì ?
Nguyệt Minh Trí cũng rất lo lắng cho con gái mình nhưng đối với việc này cũng
không tiện xen ngang, chính xác là hắn biết Genitsu ở đâu nhưng nếu nói ra
liệu con gái mình có làm điều gì dại dột ? Phải biết thằng này đang ở nhà một
đứa con gái khác a !
Mang theo tâm tình khó xử cùng nỗi lo lắng cho con gái mình, Nguyệt Minh Trí
bỏ mọi sự vụ mọi thời gian chỉ đều bên Nguyệt Như, về thông tin nơi Genitsu ở
thì phong bế lại, dành thời gian bên con gái,mà Nguyệt Như ở ngoài trời hắn ở
trong nhà con mắt nhìn về phía con gái thở dài chán nản.
" Mẹ nó tiểu tử kia, bây giờ cho người giết nó được không a ? Hay treo cái đầu
nó lên đấu giá ngầm cho sát thủ tranh giết ? " Nguyệt Minh Trí ngẫm nghĩ, là
một gia chủ thương nhân thành đạt, lão có khối cách để giết Genitsu nguỵ biện
chứng cứ khiến không ai biết . . . Trừ một người.
Cái này cũng nói con hơn cha là nhà có phúc, giả dụ nếu giờ Nguyệt Minh Trí
bày ra một kế hoạch công phu thành công giết Genitsu nhưng mà Nguyệt Như lại
quyết tâm theo đuổi nó đến cùng, tìm nguyên nhân xác thực thì sao ? Nguyệt Như
rất thông minh, cái này dù đến người ngoài còn biết nói gì đến thân là một
người cha, theo dõi con mình từng chút một lớn lên ?
Thế nên nếu làm mà không có giải pháp đảm bảo thì Nguyệt Minh Trí sẽ không
làm, cái được không bù cái mất có thằng ngu mới đâm đầu vào, nghĩ đến một ngày
con gái trở mặt, không nhận cha, Nguyệt Minh Trí người không khỏi rét run, là
thương nhân hắn có đặc tính rất yêu của, hắn coi con gái không khác của quý (
quý khác nha, đừng nghĩ bậy ) của mình.
Nguyệt Minh Trí chén trà ấm một ngụm lại thở dài ánh mắt buồn bã nhìn con, oán
hận chửi Genitsu đã không biết bao lần.
Đang lúc hai cha con tâm tình buồn bã, một thị nữ gấp gáp chạy vào la lớn, "
lão gia, tiểu thư, ngoài kia có người cần gặp "
Đã đang phiền muộn buồn bã thì thôi vì một người muốn gặp còn phải hấp ta hấp
tấp la làng la xóm, Nguyệt Minh Trí bực bội đến muốn đuổi việc ngay lập tức cô
thị nữ này, quát lớn :
" La cái gì ? Ai cũng không tiếp, ngươi bị não sao ! "
Còn về phía Nguyệt Như thì vẫn lạnh nhạt thẫn thờ nhìn trời xanh, nàng chả
quan tâm, hệt một pho tượng sống.
Cô thị nữ bị chửi thì khá uất ức, cái này rõ ràng giận cá chém thớt mà ? Trước
đây việc lớn gì không phải đều dặn la lớn sao ? Nay còn bị chửi não ?
Hơi bực bội mà vẫn cố nén nói tiếp :
" Là một thanh niên, nói tên là Genitsu muốn gặp tiểu thư . "
Nguyệt Minh Trí nghe vậy mới kêu được tiếng " A ", cô con gái tưởng chừng như
pho tượng sống kia từ lúc nào đã đứng lên chạy thẳng đến người thị nữ, dáng vẻ
hoạt bát, Nguyệt Minh Trí há hốc mồm nhét trứng gà là việc đơn giản, lão giờ
đủ nhét 3 quả trứng một lúc.
Con gái hắn với cái tên Genitsu phản ứng còn nhanh hơn hắn.
" Minh Thư tỷ, tỷ nói ngoài kia người đến gặp tên Genitsu thật sao ? Có phải
hắn mái tóc đen, con mắt đen không ? " Nguyệt Như ân cần khoác bả tay người
thị nữ tên Minh Thư ân cần hỏi, Nguyệt Minh Trí nhìn đến phát ghen, hờn cả thế
giới.
Minh Thư được sủng mà sợ, có hơi chút sợ hãi vội vã đáp :
" Phải tiểu thư ! "
Mới dứt lời Nguyệt Như để lại một tiếng,"Cảm ơn" rồi chạy như bay đi, để lại
Nguyệt Minh Trí cùng Minh Thư ở lại, hai người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta
rồi lại cùng nhìn bóng lưng Nguyệt Như đã lặn mất.
Nguyệt Minh Trí thở dài, lẩm bẩm " Gái lớn theo chồng mà " rồi đưa con mắt về
phía Minh Thư có chút xấu hổ, tự nhiên mắng người ta phải chăng mình có chút
không lịch sự ?
Cố bộc phát ra một khí thế gia chủ trang nghiêm coi như không có vấn đề,
Nguyệt Minh Trí chắp tay sau đít giả vờ giả vịt khen Minh Thư rồi chuồn êm.
. ..
Cửa chính Nguyệt gia tộc, Genitsu đang đứng đôi co với Tà Nguyệt vài vấn đề tế
nhị.
" Lão hâm, ta nói rồi cách nói của lão không ổn, Nguyệt tỷ sẽ nghĩ sao ? Lão
làm như ta là lão ấy " Genitsu la hét trong đầu.
" Thằng đần, mi quá non nớt, với gái phải lạnh lùng thì nó mới yêu, ngươi cứ
xuống nước thật làm xấu hổ nam nhi chúng ta mà ." Tà Nguyệt khinh bỉ nói.
" ừ ừ, vào nói thẳng vào mặt người ta nói mình phải chia tay từ đây hẹn ngày
gặp lại rồi quay đít đi thẳng ? Lão Tà ngươi bị điên rồi ! "
" Có mi điên thì có, tài tán ngươi quá kém, nhớ hồi đó ta năm thê bảy thiếp,
người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, ta nói yêu là không ai từ chối, dàn hậu
cung kéo dài đến mấy hành tinh, ai như ngươi gà xanh mới lớn, mấy đứa con ta
còn giỏi hơn ngươi a ! "
" Hừ lão điên, khùng ! "
" Ngươi thì có ."
" Lão thì có "
" ngươi "
" Lão "
. ..
Genitsu ê ẩm cả mặt, 2 người đôi co như hai đứa con nít trong đầu Genitsu, hắn
có chút chóng mặt, cảm giác tự kỉ nghĩ trong đầu đâu như chửi nhau với một cái
não khác trong óc ?
Trước cổng hai tên thủ vệ nhìn thấy vị công tử này từ mặt mũi bình tĩnh ôn hoà
dần dần đến giận giữ rồi tái xanh giờ tái mốc không khỏi đổ mồ hôi từng ròng
tự hỏi phải chăng đợi lâu quá vị công tử cũng thiếu kiên nhẫn ? Mặt hàng này
liệu có giận cá chém thớt ?
Genitsu chưa bao giờ đến nhà Nguyệt Như chơi mà có thì thủ vệ cũng làm theo ca
đâu phải ai cũng biết mặt và tính cách Genitsu ?
Mà Nguyệt Như là ai ? Trí nữ có tiếng kinh thành, công tử thế gia theo đuổi
không 100 cũng đến 99, loại công tử bột không có kiên nhẫn đến nhà bị chặn ở
cửa không ít, nhìn hoài cũng quen, sợ là ở chỗ phải chăng lại chặt cá chém
thớt không ? Dân đen sợ quan lớn cũng là chuyện thường tình.
Mang theo tâm lí lo lắng, một người thủ vệ dũng cảm đứng ra hơi nhẹ giọng nói
với Genitsu :
" Công tử ngài đợi cũng chưa lâu kiên nhẫn chút, nếu tý nữa nếu tiểu thư không
ra ngài cứ đi cửa sau đừng khai tiểu nhân chỉ là được, với cả vào trong cũng
nhiều thủ vệ hơn chưa kể tiểu thư cũng có người thích rồi công tử theo đuổi vô
ích thôi . "
Genitsu đang cãi cọ với Tà Nguyệt nghe tên thủ vệ nói không khỏi dở khóc dở
cười, cái này tính là vẽ đường cho hươu chạy ? Lại còn gì có người thích không
phải bổn công tử đang đứng trước mặt ngươi sao ?
Genitsu tự nhiên lại có hứng thú với người thủ vệ này, rất tự nhiên bắt chuyện
.
" vị đại ca này hảo ý ca, tiểu đệ tâm lĩnh, không biết đại ca tên gì tiện xưng
hô ? "
Tên thủ vệ vừa mừng vừa sợ, đối với tính tình rộng rãi Genitsu rất có thiện
cảm, cung kính :
" Tiểu nhân A Lượng, tên phàm tục thôi . "
Genitsu vui vẻ hỏi tiếp :
" Vậy hả ? A Lượng ca, đệ có tò mò thế này, cái người Nguyệt Như cô nương
thích là người như thế nào, tiểu đệ chỉ đơn thuần tò mò thôi "
Genitsu trêu đùa, Tà Nguyệt lão đầu cũng hứng thú cái gọi niềm vui nhỏ nhặt
cũng chỉ là vậy thôi.
Mà đối với việc Genitsu trêu đùa hí lộng A Lượng, hắn không hề hay biết, miệng
phun hoa nói :
" Không dám giấu công tử, người này rất đẹp trai hơi kém công tử chút, trí
dũng song toàn chắc hẳn cũng kém công tử thôi, học cùng học viện với tiểu thư
nên tiếp xúc sớm, nghe đâu hai người phải thầm thương trộm nhớ nhau mãi đến
giờ mới xác nhận quan hệ ! "
" Ồ sao ngươi biết rằng mãi đến giờ mới xác lập quan hệ ? " A Lượng nói hươu
nói vượn vừa đấm vừa xoa Genitsu trực tiếp bỏ qua chỉ có câu cuối Genitsu hơi
có chút tò mò, phải chăng việc tình cảm của mình lại bị Nguyệt Như chạy khắp
nhà thông báo ? Bộ cô bé này định thông báo đám cưới sao ?
A Lượng con mắt ngó nghiêng hệt tên trộm lành nghề, không thấy có ai mới thì
thầm vào tai Genitsu :
" Không dám giấu công tử, tiểu nhân có cô bạn gái là nô tỳ trong phục vụ tiểu
thư, ở gần tiểu thư mấy hôm nay tính cách thay đổi rất nhiều, từ bé giờ hậu
hoa viên chưa vào bao giờ vậy mà mấy hôm nay lại thấy vào tưới cây, hoa còn
rất vui vẻ tỉa cành lá nữa, miệng thì cứ ngâm nga, chàng yêu ta la lá la, rất
hồn nhiên cho nên kẻ ngu cũng biết phải xác lập quan hệ rồi mới khiến tiểu thư
như vậy, công tử ta tiểu nhân chỉ biết vậy "
A Lượng nói ra mới biết mình lỡ mồm, người ta đến tỏ tình mình lại kể cái này
không phải chọc giận người ta sao ? A Lượng có chút sợ hãi lui về sau lo lắng
nhìn Genitsu, khuôn mặt hắn vẫn bình thường mới thở phào nhẹ nhõm nhưng càng
khó hiểu tại sao Genitsu bình tĩnh vậy.
Trong lúc đó, Genitsu lại cười vui vẻ, ấm áp có chút hạnh phúc, còn lão Tà thì
lại không như thế, lão cười sặc sụa, biến thành dạng linh hồn hóng hớt nghe A
Lượng nói thì rất không khách khí cười lê bò đoài trên không trung.
Chắc Lão Tà định cười còn rất lâu nếu không phải vì một giọng nói bất chợt đến
.
" Genitsu đệ ! "
A Lượng và thủ vệ kia có chút giật mình, thầm nghĩ " ơ thế mà tiểu thư ra kìa
! "
Hai người cung kính : " Tiểu thư ! "
Nguyệt Như tảng lơ, lao vọt chạy tới ôm chặt Genitsu, có chút giọt lệ rơi
trên mí mắt xinh đẹp.
Genitsu và Tà Nguyệt bất ngờ, Genitsu vòng tay cũng ôm lấy bờ vai mảnh khảnh
Nguyệt Như nhẹ vỗ hai người như đôi uyên ương lâu ngày không gặp, thấy bờ vai
ươn ướt, Genitsu biết Nguyệt Như khóc an ủi :
" Để tỷ lo rồi, ta xin lỗi . " nói xong còn hôn lên đôi mắt Nguyệt Như một
cách tình tứ.
Tà Nguyệt đứng ngoài thì bĩu môi, thầm oán than con gái thế giới này dễ xiêu
vẹo, dễ dãi.
Mà biểu lộ Tà Nguyệt còn bình thường, biểu lộ hai tên thủ vệ nhất là A Lượng
thì còn khoa trương hơn rất nhiều, cái cằm có xu hướng tiếp xúc đất, " mẹ nó
đây là cái tình tiết gì ? Mới đây còn khoe khoang thành tích tình báo bây giờ
người ta chưa tán đã đổ là sao ? "
Nói chung, tâm tình bát quái ai cũng có, sự thắc mắc A Lượng sẽ không có lời
giải đáp.
Nắm tay Nguyệt Như, Genitsu dắt cô đi dạo phố.
. ..
Pts : một ngày đẹp trời nào đó bạo chương, ae hãy tiếp tục ủng hộ cá, tks.