Đối Thoại, Tà Lực (1)


Người đăng: ๖ۣۜHồn๖ۣۜNhiên๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Genitsu phong thái đàn ông, phi thân ra ngoài xong mới chợt nhớ ra đây không
phải nhà mình, bếp núc ở chỗ nào đâu biết ? Người chết bởi sĩ diện, Genitsu
không khỏi cười khổ, " Hay giờ quay lại ? "

" Genitsu ca ! "

Giọng nói quen thuộc, Lâm Tử đã đang ở đằng sau hắn cùng với Tà Nguyệt lơ lửng
theo sau.

Genitsu không khỏi bất đắc dĩ, gãi gãi đầu, Lâm Tử tay che miệng cười duyên.

Tà Nguyệt lại không duyên dáng vậy, hắn cười cực thô tục, chỉ về phía Genitsu
ánh mắt như muốn nói, " Thằng ngu "

Genitsu có chút xấu hổ :

" Xin lỗi, ta không biết bếp ở đâu ! "

Lâm Tử cũng không muốn Genitsu khó xử, lắc lắc đầu, dịu dàng nói :

" Genitsu ca, việc này để muội đi, ca đi nghỉ ngơi đi, ca mới tỉnh lại sức
khỏe e rằng còn không tốt . "

Dứt lời Lâm Tử cũng đi luôn, Genitsu chỉ biết thở dài, Tà Nguyệt lại ở sau hắn
vỗ vai, giọng có chút ẩn ý :

" Cô bé đó cũng rất được, cũng là hàng cao cấp đấy, tiểu tử ngươi sao không
quất ? "

Genitsu khó hiểu," Quất là gì ? "

" Thằng đần ! Là hành động giữa trai gái ấy ! "

" Hành động trai gái ? Thằng đần ? Lão Tà, ngươi nói gì sao khó hiểu vậy ! "

Tà Nguyệt xua tay," Con mẹ nó ngôn ngữ của 2 thế giới khác nhau đến tám nghìn
chín trăm vạn dặm, hệt như nói với khỉ, vẹt a ! "

" Thôi bỏ đi, nó không quan trọng, bây giờ trước mắt ngươi phải hiểu sự lợi
hại ta đã, tuy chỉ là dạng linh hồn nhưng trí nhớ ta vẫn còn nguyên, coi như
ngươi gặp ta cũng là một cái duyên đi ! "

Bị bơ câu hỏi Genitsu có chút bất mãn, vài phần coi thường Tà Nguyệt.

Có điều sự chuyển rời câu chuyện của Tà Nguyệt Genitsu cũng có chút hứng thú,
Tà Nguyệt thần thông quảng đại thật hay không hắn cũng không rõ, dù sao quen
nhau chưa bao lâu.

Mà để đánh giá một người mạnh hay yếu không phải cứ thử sức mạnh người ta
trước, phải thử kiến thức người ta biết, sức mạnh cũng là ở tri thức, mà mạnh
yếu là ở kinh nghiệm, đạo lí này Genitsu rất hiểu.

" Lão Tà, lão tự nhận mình vô đối lắm phải không ? Ta hỏi lão mấy câu ! "
Genitsu bắt đầu nghiêm túc.

Tà Nguyệt bĩu môi," Ta không nhận mình vô đối nhưng ở cái đại lục gì gì này ta
đúng là không ai vô đối bằng ta, còn mi muốn hỏi mấy câu cũng được, dù sao ta
ở ké thân thể ngươi, không cho ngươi chút chỉ bảo lại bảo tiền bối bắt nạt hậu
bối, Ài ta là tiền bối a ! "

Genitsu mặt đen," mẹ nó tự kỉ, con hàng này chắc chắn đầu thai kiếp này thiếu
não a ! "

" Lão nhân thúi, mi cà nhèm để câu giờ sợ ta hỏi khó quá sao ? "

Tà Nguyệt xua xua tay," Hỏi đi, hỏi đi, thời gian bổn Tà Thần quý như vàng
ngọc . "

Genitsu nghiến răng nghiến lợi, thầm chửi " Ừ thôi, không chấp lão nhân già !
"

" Câu hỏi thứ nhất, ở đại lục ta tu luyện một thứ gọi là Khí, mà khi lão nhân
ngươi đến cũng nói khí đây yếu, phải chăng tu luyện ở cả 2 giới đều như nhau ?
"

Tà Nguyệt gãi cằm," Một câu hỏi hay, đúng là nó như nhau, khí là vạn vật sinh
linh đều cần thiết, khí là dạng nguyên thủy nhất của các hệ nguyên tố : " Kim,
Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ " qua đó tạo lên sự tương sinh tương khắc vạn vật.

Genitsu nghe Tà Nguyệt chăm chú, hắn là một người rất hiếu học cái này ở học
viện ai ai cũng biết tuy kiến thức này khá phổ thông nhưng Genitsu nghe từ
chính miệng Tà Nguyệt lại có chút hương vị khác.

Tà Nguyệt cũng rất thỏa mãn với sự chăm chú của Genitsu, kể tiếp :

" Tất nhiên " Khí " không phải thứ mà ở mọi thế giới đều có, lấy ví dụ như khi
ngươi đạt đến cảnh giới Võ Thánh gì gì ở đại lục ngươi, đạp phá hư không,
thoát gông cuồng trói buộc của quy tắc lực xông ra khoảng không vũ trụ, ngươi
sẽ không còn khí, mà ở đó tu một loại khác gọi là " Vô ".

Genitsu ngơ ngác ," Vô " ? Nó là gì ?

Tà Nguyệt lắc đầu," Vô là khoảng không trọng lực sinh ra, nếu chỉ là một cái
đẳng cấp Võ Thánh nho nhỏ chân ướt chân ráo ra ngoài đó ngươi số phận cực bi
thảm, chung quy lĩnh ngộ được " Vô " và điều khiển nó là một chuyện khác, cảnh
giới ngươi khi nào đạt đến Võ Thánh ta sẽ nói tiếp, giờ ngươi biết chỉ làm
loạn suy nghĩ thôi . "

Genitsu gật đầu, trầm ngâm.

" Vậy câu hỏi tiếp, Lão nhân ngươi từng đề cập tới việc làm đệ tử ngươi sẽ có
một thế lực cực kì lớn che chở vậy sao lão không trực tiếp cho ta ngồi lên
luôn ? Không phải của lão sao ? "

Genitsu hiểu một suy ba," Cái gì anh cũng không biết nhưng mà nếu làm đệ tử
lão nhân ngươi được thừa kế thẳng luôn một khối thế lực đồ sộ thì ngu gì không
làm a ? "

Vẻ mặt hèn mọn, Genitsu vừa nói vừa ngẫm nghĩ hiện ra trong mắt Tà Nguyệt, lão
nhân gia tức đến muốn phọt máu.

" Cốc " Tà Nguyệt phi thân giáng một cú đấm đỉnh cầu Genitsu.

" Con mẹ nó, thằng này bỉ ổi vô liêm sỉ đến biên giới của hạn hán lời rồi ! Mẹ
nó không làm cũng muốn hưởng . " Tà Nguyệt thầm chửi.

Phủi phủi mép áo, ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Genitsu, Tà Nguyệt từ tốn phun
2 chữ " Đừng hòng ! "

Genitsu bĩu môi, " Lão kẹt sỉ ! "

Tà Nguyệt lạnh nhạt, bơ Genitsu.

Thái độ Tà Nguyệt lạnh nhạt, Genitsu cũng biết mình hơi tham, chủ yếu hắn cũng
hỏi chơi, được thì được không thì thôi, chung quy chỉ là một câu hỏi, hắn
không xoắn xít vấn đề này lâu, hỏi ý chính.

" Vậy lão Tà ngươi có cái gì có thể dạy ta ? Võ học Huyền cấp, Địa cấp ? "

Tà Nguyệt ngẫm nghĩ, soi vào trí nhớ Genitsu, suy tư rồi nhíu mày, lông mày
giật giật mấy cái, Genitsu đứng ngoài khó hiểu :

" Lão Tà, ngươi bị sao vậy ! "

Nghe Genitsu nói, Tà Nguyệt ngẩn người nhìn hắn, một tích tắc sau lại giận dữ
.

" Cái kiến thức khỉ ho cò gáy gì thế này !! Genitsu đừng nói ngươi học cái thứ
rác rưởi này nha ! "

Genitsu khó hiểu," mẹ nó lão nhân ngươi nói dễ hiểu tý thì chết ai à, sài từ
lạ hoắc sao ta hiểu ? "

" ta không hiểu ngươi nói gì " Genitsu thật thà đáp.

Tà Nguyệt thở dài, đối với võ học ở thế giới này lão chính thức hạn hán lời,
võ học gì mà khẩu quyết dài dòng lê thê như văn sử, trong một mục lặp đi lặp
lại quá nhiều chi tiết, hình ảnh liên tưởng quá ngắn, nói chung rác của rác
rưởi.

Nhìn Genitsu, con mắt Tà Nguyệt thoáng biến đổi thành sự thương cảm, " ài thế
mà thằng bé này nó thuộc được hết a !

Ánh mắt thương cảm thương hại của Tà Nguyệt không tránh khỏi cảm ứng nhanh
nhẹn của Genitsu hắn khó hiểu gặng hỏi :

" Gì thế ! Thể chất ta có vấn đề sao ? "

Con mắt Genitsu có hơi chút hoang mang, Tà Nguyệt lắc đầu, giọng nói bình tĩnh
.

" Cái chính là đẳng cấp võ học thế giới này quá kém, ta không biết nói gì hơn,
Genitsu ngươi muốn học cái gì là võ học thực thụ không ? "

" Võ học thực thụ ? Vậy lão chỉ ta đi ! "

Tà Nguyệt lại lắc đầu : " không phải ở đây còn cái võ học kia của ngươi ta sẽ
phế đi hết, ngươi chịu không ? "

Genitsu đâm vào suy tư, hắn muốn xác định thật kĩ trước khi cho Tà Nguyệt câu
trả lời rõ ràng.

Phế đi hết gần như khởi đầu lại từ đầu, cảnh giới thì vấn giữ lại nhưng
Genitsu mất bao nhiêu tháng trời mới có thể thuộc hết khẩu quyết đống võ học
đi mượn học viện, Genitsu có chút đau lòng nhưng nếu không thì liệu tương lai
mình có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn không ?

Suy tính một hồi, Genitsu dứt khoát.

" Ta sẽ nghe lão nhân ngươi !

Tà Nguyệt cười, cười rất tàn nhẫn :" rất đau đớn đó, ta nói trước ."

Genitsu cười nhạt, cái này còn để xem.


Tà Ác Vương Toạ - Chương #12