Học Viện Toho Đến Thám Thính


Người đăng: ٩(^‿^)۶

" Đội trưởng, mặt của ngươi không có vấn đề gì chứ. " Nhìn khuôn mặt đẫm máu
của Matsuyama, toàn thể đội viên của Furano đều đồng loạt không để ý đến buồn
rầu do bị Akutsu ghi bàn nữa. Tất cả đều vây quanh Matsuyama, quan tâm vết
thương của hắn. Đối với bọn họ, đội trưởng còn quan trọng hơn cả việc giành
chiến thắng.

" Mặc kệ ta, bóng... Bóng đâu rồi? " Máu tươi nhuộm hồng cả con mắt của
Matsuyama khiến hắn không cách nào mở mắt ra nổi.

" Xin... Xin lỗi, đội trưởng. Tên số 7 kia chạy quá nhanh, chúng ta không thể
nào đuổi kịp, chỉ có thể mặc cho hắn ghi bàn. " Hậu vệ số 4 hổ thẹn nói.

Đội trưởng đã dùng cả thân thể ra để cản lại bóng mà bọn họ vẫn để thủng lưới.
Bọn họ đã bỏ lỡ kì vọng của đội trưởng.

Các cầu thủ của Furano chỉ cảm thấy mình quá vô dụng, hận ông trời tại sao
không thể để mình thay Matsuyama chịu đựng cú sút kia.

" Mọi người đừng ủ rũ như vậy. Tất cả đều đã rất nỗ lực a. Chúng ta chiến
thắng giá lạnh, chiến thắng rất nhiều đội bóng để đi đến giải toàn quốc lần
này. Vì vậy cho nên tất cả không được nản chí, chúng ta nhất định sẽ tiếp tục
giành thắng lợi, cho đến khi đạt được chức vô địch mới thôi. " Matsuyama lau
sạch vết máu trên gương mặt, sau đó cổ vũ đồng đội của mình.

" Dạ, đội trưởng. " Sĩ khí của các cầu thủ đến từ trường tiểu học Furano tăng
vọt. Đây cũng là một trong những ưu điểm của họ, ý chí sắt thép được rèn luyện
qua biết bao nghịch cảnh mới có được.

Hiệp đấu đầu tiên mới bắt đầu được hơn 10 phút, đội Musashi đã dẫn trước hai
bàn. Có thể nói, kế tiếp Furano sẽ tương đối khó đá, bởi vì thế trận gần như
đã nghiêng hẳn về Musashi rồi.

Tuy Matsuyama đã liệu trước được trận đấu này sẽ rất ác chiến, nhưng vẫn không
ngờ còn chưa hết nửa hiệp thì đội mình đã bị thủng lưới tới hai lần.

Nhưng cho dù là thế, cả Matsuyama lẫn các cầu thủ Furano đều vẫn rất có lòng
tin chiến thắng. Bởi vì nếu nghĩ theo chiều hướng tích cực, đội Musashi vẫn
còn chưa phá vỡ được chiến thuật tuyết lở của họ, không phải sao.

Furano sử dụng chiến thuật tuyết lở quen thuộc của mình, đông đảo cầu thủ lại
lần nữa xông về phần sân của Musashi.

Lần này Akutsu đã sớm có chuẩn bị từ trước. Hắn xuất hiện ở giữa phần sân của
đội Musashi. Akutsu không có lập tức xông lên cướp lấy bóng, mà đi song song
với mấy hậu vệ khác, như một con sư tử rình mồi chờ đợi thời cơ. Đợi đến khi
cầu thủ Musashi vượt qua hàng hậu vệ bên mình, Akutsu tự tin nếu mình ra tay
vào lúc đó nhất định sẽ có thể cướp được bóng. Nói sao thì nói, tố chất thân
thể của hắn thì đâu có học sinh tiểu học bình thường nào lại biến thái được
như vậy, phải không nào?

Nhưng Matsuyama của trường tiểu học Furano đã sớm đoán được ý đồ của Akutsu
rồi. Vừa thấy được Akutsu vọt tới, hắn liền chỉ huy đội hình khuếch tán ra,
chuyền bóng qua lại chọc tức Akutsu.

'' Lũ khốn! ''

Akutsu tức chết đi được. Hắn cố chấp chạy theo ý đồ cắt bóng của Furano. Nhưng
Akutsu có biến thái như thế nào thì cũng chỉ là con người mà thôi. Mà người
thì ai lại có thể chạy nhanh hơn cả tốc độ chuyền bóng của bốn người khác cho
được cơ chứ.

Lúc các cầu thủ Musashi chạy tới trợ giúp Akutsu, Furano lập tức chuyền bóng
về cho đội trưởng đội mình Matsuyama Hikaru. Tuy kỹ thuật khống chế bóng của
Matsuyama Hikaru không bằng được Misugi Jun, nhưng về sự khéo léo thì đã đủ để
ngăn không cho hậu vệ của đội Musashi cướp bóng. Nói một cách đơn giản, chỉ
dựa vào Akutsu bọn họ không cách nào phá hỏng đội hình của đội Furano được.

Lúc này Kakeru cũng lùi về. Nếu không có ai chuyền bóng thì tiền đạo đứng ở
phía trên cũng chả làm nên công cán gì, chẳng bằng lùi về cướp bóng tấn công.

Hắn chạy song song, thảnh thơi nói chuyện cùng Akutsu.

" Ngươi thật là chậm a Akutsu. "

" Ngươi đừng lắm mồm, giỏi thì cướp bóng đi. " Hiện tại Akutsu rốt cục cũng
hiểu được chơi bóng đá khó đến thế nào. Bóng đá không giống những môn thể thao
khác, chỉ dựa vào thân thể siêu nhân là có thể thắng một cách dễ dàng được.

Đương nhiên, trước khi đánh bại Aizawa Kakeru, Akutsu Jin hắn sẽ không bao giờ
bỏ bóng đá.

" Thế thì mặc kệ ngươi. Tuy ta không định tham gia phòng thủ, nhưng nếu cứ để
bọn họ chuyền tới chuyền lui giữa sân như thế này thì ta cũng không thể đứng
nhìn được. " Kakeru nói xong liền tăng nhanh tốc độ, trong chớp mắt bỏ lại
Akutsu ở phía sau hít khói.

" Chết tiệt, thực không hiểu nổi sao thằng nhóc kia lại đột nhiên chạy nhanh
như thế nhỉ. " Akutsu ở phía sau thầm mắng một câu.

Làm sao con người nhỏ bé kia, lại ẩn chứa một năng lực đáng nể như vậy chứ...

Matsuyama quan sát được động thái của Kakeru kinh hãi cảnh báo cho cầu thủ
mang áo số 11: " Cẩn thận đấy, Oda! Số 20 Aizawa Kakeru đang chạy về phía
ngươi đấy. Chuyền cho ta mau đi. "

" Ok! Đỡ bóng này đội trưởng! " Oda giật bóng lại, chuyền lại về phía sau.
Bóng xẹt qua nửa sân, đích đến là chân phải của Matsuyama.

" Bóng là của ta. " Kakeru trong chớp mắt xuất hiện ở khu vực chính giữa hai
người bọn họ, cắt đứt đường chuyền bóng của số 11 Oda.

" Nguy rồi! " Nhìn thấy Kakeru lấy được bóng, Matsuyama biến sắc. Hắn tung
người xoạc thẳng đến Kakeru. Nếu không nhanh chóng đoạt lại bóng, để cho hắn
có thời gian gia tốc, không ai có thể ngăn được hắn cả.

" Double Team!" Hai chân Kakeru nhẹ nhàng gắp lấy quả bóng, nhảy lên trên cao.
Trên trời bỗng xuất hiện hai Kakeru giống nhau như đúc, thật đến nỗi không
phân biệt được người nào là Kakeru thật, người nào chỉ là ảo ảnh.

Tuy Matsuyama đã ăn chiêu này của Kakeru một lần, nhưng hắn vẫn không nghĩ ra
biện pháp gì có thể cản lại Double Team. Cuối cùng hắn chỉ có thể đánh cuộc
một keo, tỷ lệ 50%.

Matsuyama nhảy lên tung cước, phảng phất Lý Tiểu Long biểu diễn Kungfu. Nhưng
đáng tiếc, bóng và Kakeru lại một lần nữa biến mất.

" Xin lỗi Matsuyama, ngươi lại đoán nhầm rồi. " Kakeru thật đã xuất hiện phía
sau ảo ảnh.

" Ha ha, ngươi quá đắc ý rồi. Xem ra ta phải cảm ơn tên số 10 của Furano kia
rồi... Cuối cùng thì ta cũng có biện pháp phá giải phân thân của ngươi. Nhóc,
xem ta xoạc bóng đây! " Đằng sau truyền đến giọng nói của Akutsu làm cho
Kakeru ngẩn ngơ cả người.

Dùng khóe mắt liếc nhìn về phía sau, phát hiện Akutsu đang dùng tốc độ cực
nhanh tung cú xoạc bóng mạnh mẽ về phía hắn.

Thằng mất dạy, đến lúc này rồi còn muốn phá đám ông mày.

Kakeru thầm mắng một câu trong lòng, dựa vào 6 điểm nhanh nhẹn lộn ngược một
vòng, tránh thoát cú xoạc bóng ác liệt của Akutsu.

Akutsu bật cười, cưỡng ép dừng lại. Sau đó hắn lấy chân trái làm trụ, giơ chân
phải lên nhắm ngay vào bóng của Kakeru.

" Akutsu, phắn ra. Đừng có gây phiên phức thêm cho ta! " Chân phải của Kakeru
giẫm vào gầm giày của Akutsu, nhờ sức mạnh của hắn mà nhảy lên cao hơn. Mà
chân trái của hắn vẫn khống chế bóng, động tác này còn khó làm hơn cả Skylab
Hurricane của anh em nhà Tachibana.

" What the fxxx? " Akutsu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Vốn chắc mẩm mình sẽ cướp
được bóng, ai ngờ tình huống sẽ trở thành như vậy. Thế mà Kakeru có thể nghĩ
đến việc dùng chân phải giẫm lên gầm giày của hắn, tránh thoát pha xoạc bóng
đồng thời lấy đó làm bàn đạp mà bay thẳng đến phía trước.

Kakeru nhìn mình chỉ cách khung thành của Furano chỉ khoảng 20m. Lại nhìn các
cầu thủ đội Furano đang chuẩn bị lùi về. Bây giờ dù là Fireshot hay Rocket
Shot thì cũng đều không khả thi cho lắm. Huống hồ còn Akutsu đang nhìn chằm
chằm kia kìa.

Biện pháp duy nhất có thể ghi bàn trước khi Akutsu kịp gượng dậy và hậu vệ của
đội Furano kịp lùi về đó chính là tung cú ngả người móc bóng.

Các cầu thủ Furano tập thể choáng váng, ngơ ngác nhìn Kakeru như một con
phượng hoàng bay lượn trên bầu trời. Kakeru như chúa tể của bầu trời, tư thế
duyên dáng khiến cho khán giả nhịn không được mà cùng kinh hô và gào thét lên
vì nó.

'' Hãy xem cú lật bàn đèn của ta đây! '' Kakeru nhìn chằm chằm cầu môn, sử
dụng sức mạnh toàn thân đá vào bóng.

Tuy cú lật bàn đen của Kakeru không uy lực như hai cú sút khác của hắn, nhưng
tóm lại cũng không chênh lệch với Akutsu là mấy.

Bóng đá vượt qua khoảng cách 20m, tạo thành một đường vòng cung tuyệt đẹp, như
một con phượng hoàng cất tiếng hót đáp xuống bắt lấy con mồi.

Kakeru dùng tay trái tiếp đất, thấy được thành quả của mình thì khuôn mặt khả
ái của hắn liền nở nụ cười tỏa nắng.

Trong lúc nhất thời, đám nữ sinh trên khán đài đều ngẩn ngơ mà quên mất cả cổ
vũ.

Vài giây sau, cả sân vận động như bừng tỉnh, mới vang lên tiếng hoan hô gào
thét.

" Akutsu à. Nếu muốn cướp bóng dưới chân ta thì ngươi lại luyện tập trăm năm
nữa đi. " Kakeru liếc Akutsu, xem thường.

Akutsu giận đến tím cả mặt. Tuy hắn vẫn không phục, nhưng trong lòng đối với
màn biểu diễn trên không vừa nãy của Kakeru cũng rất thán phục và kinh hãi.

Akutsu hung dữ nhìn Kakeru: " Nhóc kia, ngươi đừng đắc ý quá. Lần sau Akutsu
ta chắc chắn sẽ đánh bại ngươi cho xem. "

'' Hà hà! Ta đây nhắm mắt lại xem ngươi đánh bại ta như thế nào. '' Kakeru
tiếp tục trêu trọc Akutsu, giận đến mức '' nhất phật xuất thế, nhị phật thăng
thiên. ''

Sau khi tỉ số biến thành 3-0, hiệp một trận đấu cuối cùng cũng đã kết thúc
dưới ánh mắt không cam lòng của Akutsu. Giờ nghĩ giữa hiệp chỉ có năm phút
đồng hồ, cho nên cầu thủ hai đội đều đồng thời nhanh chóng từng người trở lại
khu nghỉ ngơi của đội mình.

Vẫn theo thường lệ, mặc dù hiệp một Kakeru giữ lại phần lớn thể lực của mình,
nhưng huấn luyện viên của Musashi vẫn thay Misugi Jun và một cầu thủ khác vào
sân thay cho Kakeru và Akutsu, giao toàn quyền chỉ huy trong hiệp thi đấu thứ
hai cho một mình Misugi Jun.

Hiện tại, bầu không khí trong sân vận động trở nên rất rôm rả náo nhiệt. Mỗi
cầu thủ tham gia kì đại hội năm nay đều đang thảo luận Kakeru.

Kakeru tấn công mãnh liệt khiến cho đối thủ không thể cản nổi, đồng thời cũng
làm cho những người đang xem trực tiếp trận bóng này sục sôi dòng máu nóng.

Những pha dẫn bóng của hắn như một nhà ảo thuật trên sân cỏ; những cú dứt điểm
hoa lệ mà lại mạnh mẽ làm cho mọi người như si mê, như say sưa chìm đắm trong
thưởng thức.

" Giỏi quá, Kakeru quả nhiên là cầu thủ giỏi nhất. Thiên phú của Kakeru thật
là quá làm người ta kinh ngạc. Đến phút chót bị đồng đội hố còn có thể làm ra
động tác linh hoạt như vậy... Hắn đã lớn lên quá đáng yêu rồi, lại hết lần này
tới lần khác sở hữu khí thế không thể cản nổi, như một lưỡi gươm sắc bén trong
sân bóng. Ta quyết định rồi, nhất định phải Kakeru – chan đảm nhiệm vị trí
tiền đạo đội trưởng số 9 của học viện Toho chúng ta! "

Trên dãy khán đài chính giữa, có một cô gái xinh đẹp đội nón lá dùng ống nhòm
quan sát diễn biến của trận đấu. Nếu có người để ý, nhất định có thể phát hiện
ra phần lớn thời gian nàng đều dùng để nhìn Kakeru.

" Vậy Hyuga Kojiro và Ozora Tsubasa thì sao... Còn Yura Kazuma, số 7 Munechika
Akira và cầu thủ số 10 của Seiga FC nữa... Bọn họ đều là những cầu thủ vô cùng
xuất sắc của kì đại hội lần này mà. Chúng ta hẳn phải quan sát xem ai là người
thắng giữa bọn họ thì mới có thể làm ra quyết định đúng đắn nhất được a! "
Phóng viên nam đứng bên cạnh nàng vừa nâng cao camera quay lại trận đấu, vừa
đặt ra câu hỏi.

Nữ chiêu mộ cầu thủ của học viện Toho nhìn nụ cười tỏa nắng của Kakeru, hai
mắt sáng lóng lánh, biến thành hình trái tim: " Ta không quan tâm, ta chỉ muốn
Kakeru – chan. "

Người đàn ông bên cạnh nhìn cô gái kia như vậy, đổ mồ hôi, nói: " Chưa chắc
hắn đã đáp ứng a... Ta cảm thấy chúng ta phải hỏi rõ chí hướng của hắn trước
đã. Căn cứ tin tức mà ta điều tra được, cầu thủ số 10 của đội tuyển Brazil –
Roberto Hongo cũng rất muốn đưa Aizawa Kakeru đến Brazil chơi bóng nhưng đã bị
hắn từ chối đó. "

" Hừ, như vậy đã nói rõ Kakeru – chan muốn phát triển trong nước. Ngươi cứ yên
tâm đi, ta sẽ thuyết phục Kakeru – chan đáp ứng chúng ta. Vả lại, học viên
Toho của chúng ta là học viện tốt nhất cả nước, Kakeru sẽ không từ chối đâu. "
Cô gái kia cười nói.

" Được rồi. Nếu ý ngươi đã vậy thì ta cũng không có ý kiến nữa. Quả thật
Aizawa Kakeru là một cầu thủ vô cùng ưu tú. Hơn nữa, cú sút mà hắn sử dụng
trong đại hội trên cơ bản không có thủ môn cùng tuổi có thể bắt được. Ngoại
trừ một người... " Phóng viên nam cảm khái nói.

" Ngươi nói là thủ môn của Seiga FC à? Ta tin hắn cũng không thể nào ngăn lại
Kakeru – chan đâu. Ừm... Nhưng hắn cũng là một lựa chọn tốt. Chúng ta cũng có
thể chiêu mộ hắn phối hợp với Kakeru, một tấn công một phòng thủ, vậy là hoàn
mỹ rồi. Có hai người bọn họ, học viện Toho nhất định sẽ trở thành đội bóng tốt
nhất cả nước. " Nữ chiêu mộ cầu thủ gật đầu nói vậy.

Nếu như Kakeru biết nữ chiêu mộ cầu thủ của học viện Toho đã âm thầm để mắt
tới mình, ắt hẳn hắn cũng sẽ dở khóc dở cười. Năm nay Kakeru mới học lớp năm
a, nhỏ hơn một tuổi so với Hyuga lẫn Tsubasa đấy.


Tà Ác Vương Giả Hệ Thống - Chương #32