Lại Có Nhiệm Vụ Rồi


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Kakeru chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mắt. Không nghĩ tới hôm nay hệ thống đưa ra
ba cái nhiệm vụ liền. Kakeru vừa mừng lại vừa thấp thỏm lo âu.

Mừng vì hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống tất nhiên sẽ được thưởng rất hậu
hĩnh. Lo là vì không biết cái hệ thống hố cha kia sẽ tuyên bố nhiệm vụ bình
thường hay là loại nhiệm vụ biến thái đây.

" Phát hiện nhiệm vụ : Món quà của Yayoi

Yêu cầu : Mua một món quà cho Yayoi Aoba.

Độ khó : C

Khen thưởng : Rút thưởng ngẫu nhiên hai lần, hai điểm thuộc tính.

Thất bại: Trừ hai điểm linh hồn lực.

Thời hạn : Ba ngày

Chú ý : Quà tặng giới hạn là pantsu, đồng thời phải vừa người. "

Lời của hệ thống để cho Kakeru vốn đang hỗn loạn lại càng đau đầu hơn. Hít vào
một hơi khí lạnh, hắn vội vàng mở bảng nhiệm vụ ra, quả nhiên phát hiện nhiệm
vụ cấp C liên quan tới Yayoi đã xuất hiện ở phía trên.

" Cấp độ của nhiệm vụ đã từ D lên tới C. Chẳng... Chẳng lẽ không có nhiệm vụ
cấp D nào khác sao? "

" Kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ cấp D quá đơn giản. Mong kí chủ tích cực
khiêu chiến nhiệm vụ cấp C! "

Nhưng không ngờ nó lại bắt mình tặng cho Yayoi một cái pantsu. Mấu chốt là còn
phải phù hợp với nàng, trong khi bản thân mình sao có thể biết quần nào phù
hợp với Yayoi.

" Kí chủ đừng lo lắng quá. Ngài chỉ cần hỏi Yayoi Aoba là sẽ biết được số đo
ba vòng thôi mà. " Hệ thống lên tiếng an ủi, muốn loại bỏ sự bàng hoàng trong
nội tâm Kakeru.

Nó không giải thích thì tốt, nó làm như vậy ngược lại lại để cho Kakeru đỏ mắt
tới tận mang tai. Con trai ai lại đi hỏi số đo ba vòng của cô gái, đúng là vô
duyên.

" Ta làm không được. " Kakeru nói thầm.

" Xin kí chủ nỗ lực hết sắc. Nhiệm vụ phải thêm đôi chút khó khăn, nếu không
sao có thể gọi là cấp C được. " Hệ thống lạnh nhạt trả lời.

" Có lí. Ngươi nói đúng, cấp B còn khó hơn cấp C nhiều. " Kakeru vừa nghĩ đến
" tỷ tỷ chi thủy " nhiệm vụ thì tim hắn liền đập thình thịch thình thịch.

Xác nhận nhiệm vụ, Kakeru thăm dò thiếu nữ trước mắt. Khuôn mặt khả ái, mái
tóc dài mềm mại, nhìn thế nào cũng chỉ là một con loli.

Hừm, nghĩ xem, một con loli 11 tuổi sẽ mặc loại pantsu gì đây?

Càng nghĩ Kakeru càng cảm thấy xấu hổ. Cuối cùng hắn cho ra kết luận, đó là
điểm đột phá của nhiệm vụ chỉ có một, trực tiếp hỏi nàng ba vòng...

Nghĩ tới lời mình vừa ra khỏi miệng Yayoi liền dùng ánh mắt khinh thường và
buông lời thóa mạ, sự hổ thẹn trong lòng Kakeru càng đạt tới mức cao nhất.

Rất lâu sau Kakeru mới làm cho nội tâm khẩn trương của mình bình tĩnh lại,
ngẩng đầu nhìn về phía Yayoi. Đúng lúc, Yayoi cũng nhìn về phía Kakeru.

Hai người nhìn nhau, mặt đối mặt, mắt trừng mắt, khuôn mặt Kakeru lập tức đỏ
bừng lên.

" Hì hì, Kakeru làm sao vậy... Mặt thật là đỏ. " Yayoi nhìn trước mặt Kakeru,
cảm thấy hắn đáng yêu quá à... Chỉ hận không thể đem hắn ôm vào lòng, thơm mấy
cái.

" Ya... Yayoi - chan, ta... Ta có thể hỏi ngươi một chuyện sao... ? " Kakeru
nói lắp ba lắp bắp mãi chẳng hết câu.

" Có thể a! Kakeru muốn hỏi điều gì nhỉ? " Yayoi để hai tay sau lưng, khom
người cười tủm tỉm nhìn Kakeru.

" Vậy... Vậy Yayoi có thể... Có thể nói cho biết số đo... Ba vòng của ngươi là
bao nhiêu không? " Kakeru khó khăn lắm nói hết câu. Dứt lời, hắn lập tức cẩn
thận nhìn chằm chằm Yayoi, chỉ lo nàng cho mình một cái bạt tai.

Dù sao, bất luận là cô gái nào cũng khó có thể trả lời vấn đề như thế này a.

" A?! " Yayoi bưng kín miệng của mình, gương mặt cũng giống như Kakeru, nổi
lên hai rặng mây đỏ.

"Kakeru... Kakeru tại... Tại sao lại hỏi chuyện này a? Chẳng lẽ... " Nàng xấu
hổ nhìn Kakeru.

" Không... Không phải đâu... Chẳng qua ta cảm thấy Yayoi - chan đáng yêu hơn
những cô bé khác, cũng già giặn hơn... Cho nên... Cho nên mới tò mò thôi. "
Kakeru lắp ba lắp bắp suýt nữa nói năng linh ta linh tinh, câu cú biểu đạt
cũng lộn xộn hết cả lên.

Yayoi đỏ mặt, cúi đầu nhìn nhìn trước ngực, nhỏ giọng nói :

'' Ta... Ta chỉ nói cho Kakeru – chan một người biết, nên Kakeru - chan chớ
nói lung tung a. "

Dứt câu, Yayoi nhón chân ghé miệng vào tai Kakeru, nhẹ nhàng thì thầm gì đó.
Thế nhưng nàng không biết, dưới cái nhìn của người khác, dường như là Yayoi
đang hôn Kakeru vậy.

'' Cô gái kia là ai? Sao nàng dám làm vậy với Kakeru – sama!! '' Một fan nữ
của Kakeru tức giận bất bình.

'' Phải đấy... Thật hâm mộ, nàng lại hôn Kakeru – kun!!! ''

'' Ô ô ô!! Hu hu... Kakeru – chan của ta. '' Những cô bé khác thấy cảnh này
đều cảm thấy lòng mình nát vụn.

Kakeru không rảnh quan tâm đến họ. Hắn lắng nghe rất cẩn thận, hi vọng không
muốn bỏ qua bất kỳ vấn đề nào.

Một loạt số liệu khó hiểu cùng với tí ti mùi thơm ngọt ngào truyền đến Kakeru.
Tuy Yayoi nói ra ba con số nhưng Kakeru vẫn còn chút mơ hồ.

" Được... Được rồi! Kakeru nhất định không được nói cho người khác biết đâu
đấy. " Yayoi nghe tiếng la ố của đám nữ cổ động viên phía trên khán đài thì
xấu hổ chết đi được. Hai tay nàng che mặt, nhỏ giọng nói với Kakeru.

" Ừ ừ ừ. " Kakeru vội vàng ừ ba lần liền. Không ngờ, Yayoi thật sự sẽ nói cho
mình biết, điều này làm cho hắn rất cảm động. Mới quen nhau hơn nửa tháng mà
thôi, ai biết Yayoi tín nhiệm mình như vậy chứ.

Nhưng dù sao thì không có bị Yayoi ghét là tốt rồi.

…...................................

Tỉnh Shizuoka, trong nhà Wakabayashi Genzo.

Lúc này, Wakabayashi đã xem xong băng ghi hình của vòng đầu tiên. Hắn đặc biệt
nhờ người dò xét tư liệu của Aizawa Kakeru, sau đó nhờ huấn luyện viên
Shiroyama của đội Nankatsu thuê người ghi lại những trận đấu mà hắn ra sân.

Lúc Wakabayashi thấy được Aizawa Kakeru, hắn trực tiếp kích động đứng lên, vẻ
mặt thận trọng.

Khi một lần nữa trông thấy cú sút Fireshot đáng sợ kia của Kakeru phá tan
khung thành của Hanawa FC, Wakabayashi nắm chặt hai đấm lại. Máu trong huyết
quản của hắn như đang sôi sục lên, cấp bách muốn ra sân so tài với Kakeru một
lần nữa.

'' Không sai! Chính là hắn! Đây chính là cú sút bóng đánh bại mình, phá bỏ kỷ
lục 100% cản phá những cú sút ngoài khu vực penalty của mình! ''

Sau khi Wakabayashi xem xong tất cả các trận đấu của vòng đấu thứ nhất, liền
hắn tắt TV đi. Hắn đã không kìm được khát vọng của mình nữa. Bây giờ Wakayashi
Genzo chỉ muốn bay đến Tokyo tham gia thi đấu ngay lập tức.

Ngày đêm Wakabayashi hắn đều khổ luyện bắt bóng để làm gì? Chẳng phải là để
trả mối thù với Aizawa Kakeru và Hyuga Kojiro hay sao? Chẳng phải để giúp đội
Nankatsu đoạt chức vô địch hay sao? Hiện tại, vết thương ở chân của hắn đã hồi
phục gần được rồi. Chỉ cầu nguyện Nankatsu đừng đụng phải Meiwa FC hay học
viện Musashi quá sớm.

Hắn muốn thi đấu, muốn cùng Nankatsu xưng bá cả nước, rửa sạch hổ thẹn, đánh
bại Kakeru, mà không phải nằm ở Shizuoka này dưỡng thương.

" Genzo, ngươi phải tỉnh táo lại. Thương thế của ngươi còn không hồi phục hoàn
toàn đâu! " Huấn luyện viên Mikami nhắc nhở.

" Huấn luyện viên Mikami, ta nhất định phải tham gia đại hội toàn quốc! " Hai
tay của Wakabayashi bóp chặt, ý chí chiến đấu cháy hừng hực trong đôi mắt.

" Ta biết tâm trạng của ngươi, nhưng tối thiểu phải để vết thương ở chân lành
lại rồi hẵng nói. " Sau đó, Mikami nhìn lên TV, thình lình là hình ảnh Kakeru
đang tung ra cú sút.

" Lấy tình trạng bây giờ của ngươi, cho dù là cú sút của tiền đạo số 7 bên
phía Musashi cũng chưa chắc ngươi đã có 50% chắc chắn bắt được, đừng nói đến
cú sút kinh khủng kia của Aizawa Kakeru. Giờ ngươi muốn đấu với hắn, chỉ như
lấy trứng chọi với đá thôi. "

" Ta... Ta không cam tâm. " Wakabayashi gào thét.

" Ừm... Ngươi cũng không cần lo lắng. Bóng đá không phải là chỉ là trận đấu
của một người, ngươi cần phải tin tưởng đồng đội của ngươi. " Huấn luyện viên
gật đầu nói.

" Cho nên nghỉ ngơi một thời gian đi, đợi thương thế khỏi hẳn mới có sức mạnh
của ngươi. Đội Nankatsu cần ngươi, đối thủ cũng cần ngươi. Rõ chưa?!!! "

" Ta hiểu rồi huấn luyện viên Mikami. "


Tà Ác Vương Giả Hệ Thống - Chương #29