Seiga Fc


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Sau hai ngày nghỉ ngơi, cầu thủ đội Musashi đại diện cho Tokyo ngồi trên tàu
điện, đi tới vùng ngoại ô, nơi tổ chức kì đại hội năm nay...

Chân vừa mới chạm đất, bọn họ đã nghe được tiếng ồn ào bên tai.

" Có chuyện gì xảy ra vậy? " Kakeru nhìn về phía trước. Cách đó ngoài trăm mét
có hai thằng nhóc mặc quần áo đá bóng chạy ở hai bên đường ray. Nếu chỉ vậy
thì cũng không có gì, nhưng bọn họ lại vừa chạy, vừa khống chế bóng vừa chuyền
sang cho nhau, cái đó mới là điều đáng kinh ngạc.

Phía sau bọn họ chính là nhân viên bảo vệ của nhà ga, đang không ngừng la hét
hy vọng có thể ngăn cản hành động nguy hiểm của hai tên nhóc kia. Dù sao chỉ
cần hơi không cẩn thận bị tàu điện cán qua thì toi đời.

" Bọn họ chuyền bóng thật nhanh a, đồng thời phối hợp cũng rất lợi hại. Xem bề
ngoài của bọn họ hình như là sinh đôi. " Số 11 Homaru kinh ngạc nói.

" Bọn họ hẳn là giống như chúng ta, đến tham gia đại hội. Kỹ thuật chơi bóng
của hai anh em nhà này không tệ chút nào, quả nhiên không hổ là đại hội toàn
quốc a. " Misugi Jun gật đầu tán thưởng.

Ba!

Đúng vào lúc này, nhóc răng hô trong hai anh em bị ngã văng ra ngoài.

" Cút ra! Đừng cản đường ta đi. " Akutsu lạnh giọng nói.

Thì ra thằng nhóc mặc áo số 9 không biết sống chết vọt tới trước mặt Akutsu.
Mà với tính cách của Akutsu thì chịu khiêu khích như vậy há có thể để yên. Thế
là hắn quơ tay tát một phát làm tên kia bay ra ngoài.

" Kazuo, ngươi không sao chứ! Chết tiệt, ngươi là thằng nào? Sao tự nhiên lại
đánh người khác? " Mười mấy cầu thủ mặc quần áo chơi bóng giống với Kazuo đi
đến từ đằng sau, thấy đồng đội của mình bị bắt nạt, liền xông đến. Mấy người
trong đó hung dữ trừng mắt nhìn Akutsu. Nếu hắn không giải thích thì có thể sẽ
dùng nắm đấm giải quyết.

" Các ngươi định úp sọt sao? Nếu thích thì lên đi mấy con rùa đau bại. "
Akutsu không chút sợ hại, trong mắt chỉ có sự hung hăng và ngạo mạn.

" Thằng nhóc thối thây. Rõ ràng ngươi cũng chỉ là học sinh tiểu học giống như
chúng ta thôi, đừng có phách lối. Anh em đâu, cho hắn một bài học. " Thấy em
trai của mình bị đánh, Masao đang ở phía bên kia đường ray cũng phẫn nộ chạy
tới.

" Đội trưởng, bây giờ chúng ta nên làm gì đây. " Số 9 Shinji Sanada gấp giọng
hỏi.

Misugi Jun cũng rất đau đầu. Thằng Akutsu này quá hố đồng đội, toàn tự chuốc
vạ vào thân. Cho hắn một bài học.

" Chúng ta cứ mặc kể hắn đi. Để cho hắn ăn đòn cũng phải là không tốt. Ít nhất
cũng có thể để tính cách của hắn bớt hung dữ đi một tí. ''

Nhưng mà kết quả cuối cùng lại vượt quá dự liệu của Misugi Jun. Mười mấy người
đối phương đồng thời vây đánh Akutsu lại không làm được gì hắn. Ngược lại,
người của đối phương không ngừng bị Akutsu cho ăn no đòn, kêu đau gào khóc
liên tục. Bọn họ thế mới phát hiện mặt đáng sợ của Akutsu. Cả đội chỉ có
Kakeru là vẫn không để Akutsu vào mắt.

" Này, nhóc, ngươi ra tay cũng phải biết nặng biết nhẹ chứ. " Lúc Akutsu đang
túm lấy cổ áo của Kazuo, định xử hắn, một giọng nói truyền đến để hắn ngừng
lại. Không nghĩ sau khi thấy Akutsu trâu chó như thế, lại vẫn có người dám lên
tiếng ngăn cản hắn.

Ở phía đối diện có ba gã thiếu niên mặc quần áo đỏ trắng, hẳn cũng là đội tham
dự giải đấu lần này. Nhưng mà không biết nhìn kiểu gì, Kakeru cảm thấy bọn này
như là một đám lưu manh. Mỗi tên một màu tóc.

Trong đó nói chuyện chính là cầu thủ mặc áo số 9 tóc đen, thân hình xấp xỉ
ngang với Akutsu. Hai người còn lại một người tóc vàng mặc áo số 10, một gã
mặt lạnh không lông mày.

Hấp dẫn Kakeru nhất chính là không phải là ba người này, mà là một gã thanh
niên đứng phía sau họ. Hắn cao chừng 1m7, thân thể cường tráng, khuôn mặt già
giặn không hề giống một đứa học sinh tiểu học.

" Các ngươi đừng có xen vào việc của người khác. " Akutsu liếc bọn họ một cái
liền không để ý tới, dơ đấm chuẩn bị cho Kazuo no đòn.

" Akutsu dừng tay đi, đủ rồi. " Kakeru lên tiếng.

" Ngươi đừng có cắt ngang ta, nêu không ta đánh cả ngươi luôn. " Akutsu lạnh
lùng nói.

" Vậy kệ bố ngươi. " Kakeru lắc đầu, hắn nhìn ra tố chất thân thể của đối
phương đâu chỉ mạnh hơn Hanawa FC gấp đôi. Vả lại đám này nhìn là biết có vẻ
khá có kinh nghiệm chiến đấu, Akutsu đang tự mình chuốc vạ vào thân.

" Hừ, không biết tốt xấu. Để ta tới lĩnh giáo cao chiêu của ngươi. " Gã thiếu
niên mặc áo số 9 tiện tay đem ba lô ném cho thiếu niên tóc vàng, nhảy đến
trước mặt Akutsu.

Akutsu híp mắt, dùng tay cản ở phía trước. Nhưng mà Akutsu không có ngờ tới đó
chỉ là đòn nghi binh của đối phương mà thôi. Hắn đột nhiên dừng lại, cực nhanh
đấm thẳng vào giữa bụng Akutsu.

Akutsu kêu lên một tiếng đau đớn. Cú đấm của đối phương như muốn đấm nát cả
gan ruột của hắn.

" Học được một tí Karate mà cũng dám làm càn trước mặt ta à. " Tên kia thổi
nắm đấm của mình một cái, sau đó nói.

" Thằng khốn. " Akutsu tức rồi. Hắn lách mình xông về phía đối phương, tay
phải nắm thật chặt, đấm về mặt đối thủ.

Hắn một cái đơn giản nghiêng đầu, sau đó quay người túm lấy cánh tay của
Akutsu, vật ngã hắn.

" Ối chà! Có người dám đánh nhau cùng máy ủi của chúng ta cơ đấy. Thật là thú
vị! " Gã thanh niên cao 1m7 nghiền ngẫm nhìn Akutsu, hai mắt trợn to như vừa
thấy điều gì quá kinh ngạc vậy.

Thân thể của Akutsu gập lại ngay giữa không trung. Nếu cứ dựa theo kịch bản,
thiếu niên kia nhất định sẽ bị gãy tay vì quán tính.

Đối phương rõ ràng cũng có hơi giật mình, nhưng hắn hẳn là có kinh nghiệm đánh
nhau rất phong phú cho nên lập tức buông lỏng cánh tay của Akutsu ra. Sau đó
nhảy lên tung cước về phía Akutsu. Hai người bọn họ đánh nhau ở giữa không
trung, nhìn như ngang tài ngang sức, nhưng thật ra là Akutsu chịu thiệt.

" Yura, dừng ở đây đi. Đội trưởng sắp tới kìa. " Mặt lạnh không lông mày nhắc
nhở.

" Ha ha, ngươi khá lắm. Ta rất chờ mong có thể phân cao thấp cùng ngươi ở đại
hội toàn quốc. Ta là tiền đạo của Seiga FC, Yura Kazuma! " Thiếu niên dùng
ngón cái chỉ mặt mình.

" Ta là Munechika Akira. "

'' Hiraki Ryo. ''

" Ta là Jito Hiroshi! " Ba người còn lại cũng lần lượt giới thiệu mình.

" Chết tiệt! Akutsu ta sẽ không dễ dàng ba qua cho các ngươi đâu. Nhớ lấy, ta
là Akutsu Jin của học viện Musashi. " Akutsu chăm chú nhìn bọn họ, phảng phất
muốn đem bọn họ ghi lại trong đầu.

Jito Hiroshi phảng phất nghe được điều gì buồn cười lắm, bật cười ha hả.

" Được rồi, Yura! Đừng để ý đến hắn, chúng ta nhanh lên a! Đội trưởng đang
chờ. " Munechika Akira nói.

" A, ta đến đây! " Yura lên tiếng, cùng bọn Jito Hiroshi rời khỏi sân ga, để
lại đội Hanawa nằm trơ trọi ở đấy cùng đám cầu thủ Musashi.

" Không đúng! Jito Hiroshi không phải là lên cấp 2 mới bắt đầu chơi bóng đá
hay sao. " Nghe tên của bọn họ, Kakeru ngạc nhiên hết sức.

Với lại lấy thân hình và sức mạnh của Jito Hiroshi lại còn phục người khác làm
đội trưởng? Quả là khó tin được.

'' Yura Kazuma... Munechika Akira... Hiraki Ryo... Sao mấy cái tên này nghe
quen thế nhỉ?... Á đù, nhân vật trong '' Cơn lốc sân cỏ '' đây mà?!!! ''


Tà Ác Vương Giả Hệ Thống - Chương #22