Chương 93: Bất Ngờ Liên Tiếp Diễn Ra


Ngày hôm đó xảy ra rất nhiều chuyện ngoài y muốn. Buổi tối, Du Nhã Ny gọi điện thoại tới nói là có viếc phải về Nam Kinh gấp, xin lỗi vi bữá hẹn tối nay. Điều này đối với Duơng Phàm mà nói cũng không có gì, còn có thể nghi thêm một tối. Chi còn một hôm nữa là chiêu thương hội kết thuc, trở về Uyển Lăng. Ai biết Ngô Yến quấn lấy minh bao lâu, thân thể là tiền vốn của bản thân mà. Đang ăn cơm tối Ngô Yến vội vàng đến nói có một vị khách hẹn bàn chuyện. Thấy vẻ hốt họảng của Duơng Phàm, Ngô Yến bảo hắn chịu khó nghi ngơi. Sau đó mang theo Cát Ny và gọi Hứa Kha đi mời khách ăn. Những người khác thu hàng về khách sạn tùy tiện ăn bữá tối mà khách sạn nấu, về phòng xem TV. Duơng Phàm đang nằm ngâm minh trong bồn nước thì có một cuộc điện thọại tới. - Dương khoa trưởng, mau đến cứu em. Lý Tình Tình vừa khóc vừa nói, Duơng Phàm lập tức đứng dậy nói: - Sao thế. Em từ từ nói. Lý Tình Tình khóc sướt mướt bắt đầu nói. Thì ra lúc ăn tối, Lý Tình Tình hẹn bạn đi dạo phố, thấy một siếu thị rất lớn liền đi vào dạo. Ai ngờ vừa đi ra có mấy người đàn ông mặc quần áo vệ sĩ đột nhiên ngăn cản 2 người lại.Lý Tình Tình gan vốn lớn, ưỡn ngực hỏi vệ sĩ: - Các anh muốn làm gi? Một người vệ sĩ bá đạo nói: - Tôi nghi ngờ hai người ăn trộm, mời đi theo chúng tôi một chuyền. Tục ngữ nói không làm chuyện thẹn với lòng không sợ quỷ tìm tới cửa. Hai người không trộm gì nến tụ nhiên sẽ không sợ hãi. Vi vậy bắt đầu tránh cãi với vệ sĩ. Hai người đều giỏi cãi nhưng bị thiệt vi là người bên ngoài nên khẩu âm của Uyển Lăng là Giang Nam có điếm tương tự với Nam Kinh, là khẩu âm Giang Hoài. Vệ sĩ nghe là người ngoái đến lập tức dùng sức mạnh, nhốt hai người vào trong phòng an ninh, khóá cứá lại.Nói là chờ khi bến ngoài khôi phục trật tự sẽ quay lại xử lý bọn họ. Lý Tình Tình và bạn lập tức trở nến luống cưống nghĩ tới nghĩ lui đều không nghĩ đến báo cảnh sát mà lái gọi điến cho Dương Phàm truớc.Dướng Phàm sau khi hỏi rõ mọi chuyện lập tức đứng dậy ra khỏi khách sạn gọi xe đi. Lúc ở trên xe táxi, Dương Phàm cảm thấy dù sao đây cũng là một thành phố, minh là người ngoài chắc chắn sẽ bị thiệt thòi. Vi vậy lấy điện thọại ra gọi cho Vũ Hàm.Chúc Vũ Hàm đang cùng me đi dạo phố, hiếm khi được quay về đây nên thường đi với mẹ. Nhận được điện của Dương Phàm, Chúc Vũ Hàm vội vàng nhìn mẹ một cái, nhe giọng nói: - Tiểu lưu manh, có chuyện gì vậy? Chi đang đi dạo với mẹ. Dướng Phàm vội vàng nói: - Cấp duới của em lúc tối đi dạo phố bị vệ sĩ của siêu thị bắt. Mạnh mẽ nói hai cô đó trộm đồ, bày giờ hài bên tranh cãi ầm ĩ nên vệ sĩ đã nhốt bọn họ lại. Duơng Phàm sau khi nói ra tình huông. Chúc Vũ Hàm lập tức nói: - Ừm, chị biết. Em nói địạ chi, chị sẽ tới đó. Dương Phàm vừa nghe không khói kinh ngạc hỏi: - Chị đang ở đây? Chúc Vũ Hàm mim cười nói: - Đúng vậy. Chị vốn định cùng mẹ đi đạo phố, nên chưa liên lạc với em. Dương Phàm không khói cảm thấy bi ai. Đây chính là số mạng của mình, trở về phải tẩm bổ mới được. Sau khi xuống xe ở trước siêu thị mà Lý Tình Tình đến, phát hiện của vẫn còn có người đang vây xem. Dương Phàm trong lòng rất lo lắng hai người bị thiệt thòi. Nên không kịp đợi Chúc Vũ Hàm tới,trực tiếp đi vào, lớn tiếng nói với cô gái thu ngân: - Vừa nãy vệ sĩ của mấy người có phải đã bắt hai cô gái? tôi nói cho các người biết, hai cô đó là đại biều hiệp hội đến Uyển Lăng quảng cáo. Tôi là lãnh đạo của hai cô đó. Siêu thị các người sạo có thể bắt người như vậy? Ai cho các người cái quyền đó? Dương Phàm làm ầm ĩ như vậy làm cho mười mấy người thu ngân có chút lúng túng.Chuyện này rất có hiệu quả, rất nhanh có một người phụ nữ toc vàng khỏang ba mươi tuổi đi tới. - Mọi người làm gì vậy? Sao lại có thể vây kin ở đây?Ảnh huớng đến việc kinh doanh của chúng tôi? Người phụ nữ tóc vàng không khách khi hỏi. Dương Phàm mặt́ tối sầm lại, lạnh lùng đáp lại: - tôi ngăn ở đây bởi vì vệ sĩ các người bắt đồng nghiệp của tôi. Tôi hỏi cô, các cô có phải là cục công an không? Ai cho các người cái quyền bẳt́ người? Người phụ nữ tóc vàng không ngờ Duơng Phàm lại khí thế như vày, mở miệng là nói mình là người này người nọ, giọng nói lập tức trớ nên hòa hoãn hơn ba phần: - Vị tiên sinh này, chủng tôi chi mời đồng nghiệp của anh đi phối hợp điều tra một chút mà thôi. Lúc này, sau lưng Duơng Phàm vang lện giọng nói lạnh lùng của Chúc Vũ Hàm: - Duơng Phàm, đừng phí lời với cô ta. chuyện này nói với cô ta cũng vô dụng. Nói xong Chúc Vũ Hàm buớc nhạnh đến bên cạnh Duơng Phàm, nhìn hắn một cài. Duơng Phàm lạp tức ngầm hiều, hung hăng nhìn người phụ nữ tóc vàng: - Lập tức đưa chúng tôi đến phòng an ninh. Sau đó trong mười phut chủng tôi muốn nhìn thấy quản lý của các cô. Nửa giờ sau tôi muốn thấy ông chủ các cô. Muộn một phút, siêu thị này chủẩn bị đóng cửa đi. còn cô, cô tốt nhất cầu trời khấn phật phu hộ đồng nghiệp của tôi không gặp chuyện không may. Nếu không các người chủẩn bị đi mà tìm việc mới. Lần này cô nàng trớ nên luống cuống. Duơng Phàm nói chuyện mang theo một tia lạnh lùng. cô nàng không dám nhiều lời, vội vàng nói: Hai ngươi đi theo tôi. Ba người đi vào phòng an ninh, từ xa đã nghe thay tiếng phụ nữ gào khóc. Mặt Duơng Phàm lập tức thay đổi. Chúc Vũ Hàm nghe thay tiếng người côn gái đang kêu mắng bên trong: - Lưu manh, các anh muốn làm gi? Buông tôi ra.... Là phụ nữ, Chúc Vũ Hàm nghe thấy lời này tự nhiên rất sột ruột, càng đi nhanh hơn. Bỏ lại ngươi phụ nữ dẫn đừơng, trực tiếp chạy đến cửa phòng an ninh. Dương Phàm cũng đã đi tới, nhấc chân đá mạnh vào cánh cửa, cửa lập tức mở ra. Bốn người đàn ông đang vây quanh hai cô gái. Áo của một cô gái đã bị xé ra, lộ ra đồ lót,đang vừa khóc vừa trốn. Lý Tình Tình bị hai người đàn ông ép lên trên mặt bàn, váy bị vén len.Còn có một bàn tay bẩn thỉu đang đặt lên đùi nàng. Thấy Duơng Phàm và Chủc Vũ Hàm đứng trước cửa, đám vệ sĩ bên trong ngây người một chút. Tên thủ lĩnh mặt sẹo buông Lý Tình Tình ra, cười hi hi đi tới. Mồm đầy hơi rươu, ngả ngớn nói vơi Chúc Vũ Hàm: - Ôi, lại có thêm một cô gái xinh đep. Đế anh sờ em cái nhé. Nói xong, hắn đựa tay ra định sờ vào mặt Chúc Vũ Hàm. Lời còn chủa dứt, Duơng Phàm đã như một cơn gió lao tới. - Tao X mẹ mày. Không đợi thằng này có phản ứng, thanh gỗ Duơng Phàm vừa nhặt được đã đập mạnh vào gáy hẳn. “Ba” một tiếng, thanh gỗ gãy đôi, tên nay run len hai cái, trên trán chảy máu, ngã sấp xuống.Dương Phàm đã ra tay sẽ không hề lưu tinh. Nửa thanh gỗ còn lại đã hung hăng đập vào mặt một tên vệ sĩ khác. Lại một tiếng “Ba” vang lến, tên vệ sĩ này ôm mặt ngồi xuống. Hai tên vệ sĩ còn lại có phản ứng, buông bạn của Lý Tình Tình ra, rút côn bằng cao su đeo cạnh hông ra hung hăng đánh vào Duơng Phàm. Duơng Phàm lúc còn đi học là chuyên gia đánh nhau nên rất có kinh nghiệm. Nhấc tay trái lên ngăn cản, tay trái lập tức tê rần. Chân phải được nhấc lên, đã mạnh vào chỗ hiểm của một tên. Thằng nay hét thảm một tiếng, hai tay ôm của quý nhay loạn lên, không biết trứng có còn lành lặn hay không. Cây côn của tên còn lại đã đánh mạnh vào vai Duơng Phàm. Duơng Phàm kếu lên một tiếng, vai trai tế rần, tiếp theo cả cánh tay trở nến nóng rực, chân trơ nên mềm nhũn. Duơng Phàm ngã ngồi xuống sàn nhà. Thấy côn sắp đáp xuống đằu, hẳn theo bản năng lăn tròn sang bến cạnh, nâng tay trái lên chắn. cú chắn này vừa lúc chặn lại cây côn. Một tiếng động vang lên, tiếp theo là cảm giác đau đớn. Dương Phàm kếu lên một tiếng đau đơn, cả người đấy mồ hôi. Ngày lúc nay, truớc mặt Duơng Phàm xuất hiến một phich nuớc. Hắn không hể do dự, đưa tay phải ra nắm lấy phích nươc, cố gắng chịu đựng cơn đau mà chống tay trái xuống đất, bật ngươi đứng dậy. Người còn chưa đứng thẳng đã uốn mạnh ngươi, phich nước nóng đã ném về phia tên vẽ sĩ. “Phich” một tiếng, phich nước đón nhận cây còn của tên vệ sĩ, nước nóng vung ra. Một mảnh thuy tinh vỡ và nước nóng rơi vào mặt tến vệ sĩ. Người phụ nữ tóc vàng đứng ngoài của cuối cùng cũng có phàn ứng, lớn tiếng kếu lến: - Đánh chết người. Dương Phàm sợ mấy tến vệ sĩ nữa chạy tới thì mình không thể đánh lại. Nến nói với Chúc Vũ Hàm: - Chị, mang hai cô gái này ra. Tay trái Dương Phàm đã đãu đến độ không thế động, Trán đây mồ hôi. Nhưng lúc này còn chưa thể ngừng tay. Không đế y đến tến vệ sĩ bị nước sôi và thủy tinh bắn vào mặt đang kêu lến thảm thiết, Duơng Phàm vội vàng túm lấy tay hai cô gái đang sợ hãi đẩy về phía Chúc Vũ Hàm.Cả người cũng lập tức chạy tới nhặt lấy một cây côn. Duơng Phàm càm thấy rất nặng, làp tức hiếu được bẽn trong có quẩn thép. Bảo sao lại đánh đau như vậy, cả tay trái không có càm giác gi. Vung côn lến, Dương Phàm không đế ý đến sự sống chết của bốn tến vệ sĩ, trong miệng hung hàng mắng: - Bọn may đáng chết, tao đập nát người bọn mày. Đám vệ sĩ không có năng lực phản kháng sau khi trúng hơn mười côn đều nằm trên sàn nhà đầy mạnh thuy tinh vờ. Đột nhiến Duơng Phàm nghe thấy Chúc Vũ Hàm đang lớn tiếng kêu lến: Các người dám làm càn. Dương Phàm kinh hãi. nhanh như gio lao ra khói phong an ninh. Kết quả thấy bốn tến vệ sĩ đang vây lấy ba người các nàng.Trong tay đang cầm côn giơ cao lên uy hiếp: - Ngoan ngoãn chút đi, nếu không chúng tôi sẽ không khách khi.

Sỹ Đồ Phong Lưu - Chương #93