Chương 515: Nhân Quả


Sau khi tin này được đâm ra, còn có tin tức một loạt các công trình ở tỉnh thành tỉnh Thiên Nhai bị hư hại trong cơn bão. Bài post trên mạng không ai ký tên, các ngành liên quan cũng đã điều tra, kết quả địa chỉ IP gì gì đó đều là ở tận nước Mỹ, nước Anh, muốn điều tra cũng không thể. Đương nhiên đây là chuyện sau này. Trưa hôm đó, CCtv đưa một tin tức quan trọng:- Cơn bão Laura đã gây tổn thất rất lớn về kinh tế đối với tỉnh Thiên Nhai, thủ tướng tự mình bay đến tỉnh Thiên Nhai thị sát tình hình thiên tai.Trong tin tức phát sóng trực tiếp, chuyện đầu tiên sau khi thủ tướng xuống máy bay đã bắt tay bí thư tỉnh ủy tỉnh Thiên Nhai Triệu Việt dường như hỏi một câu gì đó. Triệu Việt trên Tv vẻ mặt đột nhiên trở nên cứng ngắc. Tin tức này khi đưa lên màn hình đột nhiên thay đổi một cảnh khác.

Lúc ấy thủ tướng hỏi một câu:- Thương tích của đồng chí Dương Phàm như thế nào?

Thủ tướng sau khi xuống máy bay liền lập tức chạy đến thành phố Thập Thông gặp hậu quả thiên tai nghiêm trọng nhất, tin tức trực tiếp cũng không ngừng phát ra các tin tức liên quan. Sau khi thủ tướng đến thành phố Hải Tân thị sát là điểm cuối cùng, trên Tv xuất hiện cảnh thủ tưởng đến thăm Dương Phàm và an ủi người nhà Dương Phàm. Khi phát biểu với ống kính máy quay, thủ tướng nói một câu:- Đồng chí Dương Phàm là đại biểu ưu tú của các cán bộ đảng viên chúng ta. Đồng chí Dương Phàm bị thương trong công việc, qua đó đã phản ánh đúng tố chất một đảng viên hết lòng vì nhân dân.

...

Trong tin tức còn có một vài nội dung không được đưa ra. Trên thực tế ngày đầu tiên khi thủ tướng đến tỉnh Thiên Nhai, thủ tướng đã sai thư ký trực tiếp đến thành phố Hải Tân, thay mặt thủ tướng đến thăm Dương Phàm.

Trùng hợp chính là khi thư ký của thủ tướng chạy đến, thương tích của Dương Phàm đột nhiên xảy ra biến hoá, bắt đầu sốt cao. Trương Tư Tề đang dùng cồn lau người cho Dương Phàm thì thư ký của thủ tướng cùng với trưởng ban thư ký tỉnh ủy Dung Xương Ninh xuống thành phố Hải Tân rồi đi vào phòng bệnh.

Trương Tư Tề thấy có người tiến vào cũng không đứng lên chào, vẫn im lặng tiếp tục làm việc của mình. Dương Phàm bị sốt mặt đỏ bừng, không ngừng nói những câu hàm hồ, rất khó nghe ra.

Thư ký thủ tướng đến giường vểnh tai lắng nghe, cuối cùng đã nghe rõ được Dương Phàm không ngừng nói một câu:- Bé ngoan đừng sợ, có chú ở đây.

Đêm hôm đó thủ tướng đang thị sát thành phố Thập Thông nghe được thư ký gọi điện báo cáo chuyện này, thủ tướng im lặng một lúc lâu, mắt sáng rực lên. Thủ tướng nổi tiếng vì hết lòng với nhân dân, lúc ấy tâm trạng của thủ tướng như thế nào thì không ai biết.

Cuộc thị sát của thủ tướng kết thúc và rời đi, trước sau trải qua năm ngày. Sau khi thủ tướng rời khỏi thành phố Hải Tân, Quân khu liền tiếp quản phòng bệnh của Dương Phàm. Khi màn đêm buông xuống, Dương Phàm được đưa lên máy bay quân sự bay thẳng đến bệnh viện Quân khu ở Bắc Kinh chữa trị. Vô số tin tức được tuyên truyền, đêm hôm đó Thiên Nhai nhật báo buổi chiều chuyển tải lời phát biểu quan trọng của bí thư tỉnh ủy Triệu Việt trong hội nghị thường ủy, tiêu đề chính là:- Cán bộ đảng viên toàn tỉnh Thiên Nhai học tập đồng chí Dương Phàm.

Tất cả chuyện này diễn ra, Dương Phàm không thấy được, càng không thấy mấy chục ngàn độc giả viết thư gửi lên báo quan tâm thương tích của Dương Phàm, mong chuyển lời thăm hỏi. Dương Phàm càng không thấy điện thoại của đài truyền hình luôn trong tình trạng nghẽn mạng. Người xem kích động thể hiện sự tôn kính với Dương Phàm.

Hình ảnh của Dương Phàm đã được dựng lên, bất cứ ai có can đảm đưa ra ý nào khác đều như châu chấu đá xe, dễ dàng bị trào lưu cuồn cuộn nghiền nát.

Inte và truyền thông đang liên tục đưa tin về việc này, Dương Phàm lại đang yên tĩnh nằm trong phòng đặc biệt của Bắc Kinh Quân khu, ngoại trừ nhân viên y tá thì không ai có thể quấy rầy Dương Phàm. Từ lúc hôn mê đến bây giờ đã là 8 ngày, thương tích của Dương Phàm mặc dù đã ổn định nhưng hắn vẫn hôn mê bất tỉnh.

Lại là một đêm nữa trôi qua, ánh nắng buổi sáng chiếu vào phòng bệnh. Trương Tư Tề giống như bình thường lại bưng chậu nước ấm cẩn thận lau người cho Dương Phàm, sau đó lau tay chân cho Dương Phàm. Chuyện này ngoài Chúc Vũ Hàm ra, Trương Tư Tề không cho ai khác động tay vào.

Sau khi lau xong, Trương Tư Tề ngồi ở bên giường lặng lẽ nhìn chằm chằm vào mặt Dương Phàm, nước mắt không khỏi rơi xuống. Trong phòng không có ai khác nữa, khi Trương Tư Tề quay đầu lại lau nước mắt, Dương Phàm khó khăn mở mắt ra.

Trong nháy mắt khi Trương Tư Tề quay đầu lại còn tưởng rằng mình nhìn nhầm. Dương Phàm khó khăn cười cười một tiếng, dùng giọng nói yếu ớt:- Bà xã, em khóc thật khó coi.

Sau khi xác định Dương Phàm đã tỉnh lại, Trương Tư Tề nhào vào người Dương Phàm, lớn tiếng khóc rống.

Tiếng khóc giống như bị Trương Tư Tề nén ở trong lòng quá lâu, một khi khóc ra sẽ rất cao, rất đau đớn, giống như bộc phát tình cảm của mình mấy ngày nay ra vậy. Tiếng khóc kinh động cảnh vệ đứng ở cửa, kinh động Trần Chính Hòa đang nói chuyện với bác sĩ ở trong sân, kinh động Dương Lệ Ảnh. Tất cả mọi người đều bị tiếng khóc của Trương Tư Tề làm cho rung động.

Khi Trần Chính Hòa nghe được tiếng khóc, cả người không khỏi run lên, trong mắt lộ ra một tia tuyệt vọng nhìn vào trong phòng bênh. Khi Dương Lệ Ảnh nghe thấy Trương Tư Tề khóc, hai tay túm chặt lấy tay Trần Chính Hòa., bởi vì dùng sức quá mạnh nên móng tay cắm vào da chồng. Trần Chính Hòa không hề phát hiện ra đau đớn, chỉ là sửng sốt một chút rồi vội vàng đi về phía phòng bệnh, sau đó kéo Dương Lệ Ảnh đi theo.

Mở cửa phòng bệnh ra, hai vợ chồng già thấy Dương Phàm đang nằm ở đó cười cười với bọn họ, trong miệng còn không ngừng an ủi Trương Tư Tề:- Được rồi, đừng khóc mà, anh không phải không có việc gì rồi sao?

- Bác sĩ, bác sĩ ...Vẻ khẩn trương của Dương Lệ Ảnh lập tức biến thành mừng như điên, nước mắt rơi xuống, lớn tiếng gọi.

Thực ra bác sĩ đã chạy tới, thấy Dương Phàm đã tỉnh lại, bác sĩ và y tá đều thở dài một tiếng.

Trần Chính Hòa là người tỉnh táo đầu tiên, nhẹ nhàng đẩy Dương Lệ Ảnh rồi nói:- Đi an ủi Tư Tề một chút, mấy hôm nay con nó chịu áp lực lớn nhất.

Trương Tư Tề thấy mọi người đã vào liền thôi khóc, trên mặt lần đầu tiên nở nụ cười sau mấy ngày nay, rất là xấu hổ lau nước mắt trên mặt, quay đầu lại cười nói:- Bố, mẹ, con không sao.

Bác sĩ rất nhanh bắt đầu kiểm tra, ba người nhà ở bên cạnh lo lắng chờ kết quả. Kết quả bác sĩ cười ha hả công bố đáp án:- Không có vấn đề gì lớn, lát nữa sẽ làm một lần kiểm tra toàn thân. Nếu không phát hiện vấn đề gì thì bệnh nhân nhiều nhất tĩnh dưỡng hai tháng là có thể khỏi hẳn.

Dương Lệ Ảnh nghe xong không khỏi có chút kích động, run run đi tới trước mặt Dương Phàm, cầm tay Dương Phàm mà nói:- Con trai, con đúng là dọa mẹ sợ muốn chết.Oa một tiếng, Dương Lệ Ảnh bắt đầu khóc lớn. Trương Tư Tề vừa thấy thế cũng khóc theo.

Trần Chính Hòa đứng bên cạnh lúc này mắt cũng ươn ướt, mũi hơi ngạt, vội vàng quay đầu đi lau mặt một chút. Khi quay đầu lại, Trần Chính Hòa cười khổ một tiếng nhìn Dương Phàm, lớn tiếng nói:- Được rồi, hai mẹ con bà dừng lại cho tôi. Dương Phàm vừa tỉnh lại, muốn mệt chết con sao?

- Ông đi đi, cái miệng quạ đen.Dương Lệ Ảnh vừa khóc vừa cười, mắng một câu rồi kéo Trương Tư Tề đứng sang bên.

Trong phòng bệnh chỉ còn có hai bố con, những người khác đều đã lui ra. Trần Chính Hòa vẻ mặt nghiêm trọng khẽ nói với Dương Phàm:- Vốn bố không nên nói những điều này với con. Chẳng qua bố cảm thấy để con biết là tốt nhất.Sau đó Trần Chính Hòa từ từ nói mọi chuyện đã diễn ra với Dương Phàm.

Nguyên nhân câu chuyện là từ sau khi Trần Lão Gia tử rút lui, một ít ngành ở trong Ủy ban kỷ luật trung ương đã tiến hành điều chỉnh nhân sự, đây cũng là hiện tượng bình thường. Sau khi điều chỉnh, người ngày xưa có thái độ với Trần Lão Gia tử đã nắm giữ tiếng nói ở trình độ nhất định. Kết quả này đã bị đối thủ của Trần Lão Gia tử lợi dụng. Chúng lấy chuyện khi Dương Phàm còn công tác ở tỉnh Giang Nam mà tố cáo, trực tiếp làm cho Ủy ban kỷ luật trung ương phái người đi điều tra Dương Phàm.

Việc này trước đó Trần Lão Gia tử đã biết, nhưng Trần Lão Gia tử luôn tin tưởng Dương Phàm không có vấn đề gì, cho nên không báo cho Dương Phàm biết trước. Trần Lão Gia tử đồng thời còn lo lắng Dương Phàm bây giờ còn trẻ, vào thường vụ tỉnh ủy chưa chắc đã phải chuyện tốt. Vì thế Trần Lão Gia tử quyết định ẩn nhẫn mà thôi.

Nếu như không có chuyện Dương Phàm bị thương, tự nhiên sẽ không dẫn ra quan hệ lợi ích trong tỉnh Thiên Nhai. Những người này chủ trương lén xử lý chuyện Dương Phàm bị thương, nhưng không một ai ngờ được sau đó Trần Lão Gia tử sẽ nổi trận lôi đình, bắt đầu dùng biện pháp mạnh như vậy.

- Bởi vì chuyện này bí thư thị ủy thành phố Thập Thông tỉnh Thiên Nhai – Hoàng Đạo Hoàng đã bị cách chức. Các nhân viên chủ chốt trong bộ máy lãnh đạo thành phố Thập Thông cũng bị xử phạt ở trình độ khác nhau. Phó bí thư thị ủy, thị trưởng Quỳnh Thành – Hà Kính Học bị kỷ luật đảng một lần. Thành phố Tây Hải trong hội nghị tỉnh ủy mở rộng bị điểm danh phê bình. Phó thị trưởng thành phố Hải Tân – Chương Vũ Ninh cũng bị thông báo phê bình trong đảng. Những xử lý này không được công bố ra ngoài. Lần này động tác của tỉnh ủy tỉnh Thiên Nhai thật ra rất nhanh. Thủ tướng chân trước vừa rời đi, chân sau đã xử lý và tuyên truyền các cán bộ có liên quan.

Sỹ Đồ Phong Lưu - Chương #515