Chương 454: Thuận Nước Đẩy Thuyền


Đi ra khỏi phòng họp, Dương Phàm kỳ thật khá tiếc nuối. Tống Đại Thành và Lưu Đông Ba cũng được hưởng lợi từ việc thành phố Hải Tân thăng cấp trong kế hoạch Hoa Đan Liệt. Dương Phàm phi thường bất mãn với cục diện này, tìm biện pháp đá đít hai vị này đi. Nghĩ vẫn chỉ là nghĩ, nhưng Dương Phàm biết rõ, hiện tại mình vẫn chưa có năng lực đó. Không có quyết định của tỉnh ủy, mình chỉ có thể phê bình hai người này trong hội nghị nhưng không thể động vào họ được.

Hiện tại Dương Phàm đã khá hiểu rõ, vì sao mấy ông già này có thực lực lớn như vậy lại cam chịu hành động của Chúc Đông Phong. Khi Dương Phàm phấn khởi phản kích, tuy rằng mấy ông già ra tay nhưng vẫn giữ lại một chút. Nói ngắn gọn, bất kể có đủ thực lực trực tiếp quật ngã đối thủ hay không, cũng chỉ dừng lại ở mức khiến cho đối thủ không thể trở mình dậy nổi là được. Sự tình cũng chỉ dừng lại ở mức đó. Càng không nói tới mâu thuẫn chủ yếu trong vấn đề này chính là cuộc chiến giữa Chúc Đông Phong và Đinh Dược Nan. Gió đông thổi bạt gió tây. Hay là gió tây áp đảo gió đông. Dương Phàm hoàn toàn có thể làm người quan sát.

Hộp thư điện tử có rất nhiều email. Nhìn lướt qua nội dung sơ bộ, Dương Phàm không kìm nổi toát mồ hôi lạnh đầm đìa. Tài khoản ngân hàng của Tập đoàn Đại Hoa bị tạm thời phong tỏa. Nguyên nhân là Ủy ban Kỷ luật Trung Ương và tổ giám sát liên hợp tạo thành tổ điều tra sắp triển khai điều tra. Chiêu này thật sự muốn lấy mạng người ta. Không quản mày có vấn đề hay không, trước hết cứ phong tỏa tài khoản ngân hàng của mày đã. Có tiền mày cũng nhất thời không rút ra được. Có thể làm được điểm này, không thể nghi ngờ chính là kiệt tác của Trần lão.

Tin tức này còn chưa chính thức công bố ra bên ngoài. Thời gian một tuần có thể làm được rất nhiều chuyện. Dương Phàm liên lạc với Du Nhã Ny và Thu Vũ Yến Du Nhã Ny và Thu Vũ Yến, thông báo tin tức này. Cụ thể nên làm như thế nào, hai người phụ nữ này đều là cao thủ, không cần mình quan tâm đều có thể làm thỏa đáng hết thảy.

Thoạt nhìn bề ngoài, Dương Phàm lại trở về với tiết tấu cuộc sống hàng ngày.

Ngày nào cũng bận rộn không ngừng, nhưng trên thực tế, tầm mắt Dương Phàm không hề rời khỏi một chiến trường.

Thị trường chứng khoán gần đây tăng nhẹ, cổ phiếu của tập đoàn Đại Hoa cũng thể hiện xu hướng tăng dần. Chúc Vũ Hàm ở Vu Thành, và Hạ Bình Nam ở tỉnh Nam Việt đều nhận được tin tức tương tự cho nên đều duy trì án binh bất động. Mặc dù Chúc Vũ Hàm phát hiện lượng cổ phiếu giao dịch của Đại Hoa không ngừng tăng lên, tuy nhiên cũng không dẫn tới chú ý quá mức.

- Đã nuốt được 20%. Hạ Bình Nam bên kia hơi hoài nghi, đang truy vấn khi nào thì động thủ. Trả lời hắn thế nào cho thuyết phục?Thu Vũ Yến gọi điện thoại xin chỉ thị Dương Phàm. Nghe điện thoại, Dương Phàm liên tục cười lạnh nói:- Hắn hoài nghi là đúng rồi. Hắn đã nhận được tin ngân hàng tạm thời phong tỏa tài khoản của Tập đoàn Đại Hoa. Tin tức này vẫn chưa công bố ra bên ngoài. Nói cho em biết, khi tin tức này công bố ra thì sẽ động thủ lần nữa.

- Tin tức động thủ này có bí mật không?Thu Vũ Yến hơi lo lắng hỏi.

Dương Phàm mỉm cười nói:- Đừng lo lắng, Kỳ thật Hạ Bình Nam có bao nhiêu chứ? Hắn chỉ là đòn ngụy trang với mười mấy triệu mà thôi. Yên tâm. có bao nhiêu

Treo điện thoại của Thu Vũ Yến, Tào Dĩnh Nguyên hiện ra ở cửa phòng làm việc với nụ cười trên mặt.

- Tiểu Lý nói ngài không bận.Từ khi Dương Phàm thể hiện uy tín và quyền lực tuyệt đối ở thị ủy, giá trị con người Lý Thắng Lợi cũng nước lên thì thuyền lên. Tào Dĩnh Nguyên nhìn rõ điều này. Đấu với Dương Phàm không hề có lợi, thà hợp tác cho tốt còn hơn. Đương nhiên, mấu chốt là gần đây tỉnh ủy có truyền đến tin tức, trong hội nghị thường ủy tỉnh ủy, Giang Thượng Vân không còn nói gì nữa.

- Đồng chí Dĩnh Nguyên vào đi.Đồng chí đi ra tiếp đón một chút, Tào Dĩnh Nguyên đi vào phòng, cười ha hả, khách khí nói:- Phó trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Nguyễn chẳng phải nói sáng nay sẽ đến sao?Lời nói của Tào Dĩnh Nguyên là có ý tôi tới để xin chỉ thị của anh chứ không phải là nói lung tung.

Đối mặt Tào Dĩnh Nguyên, Dương Phàm biểu hiện Đối mặt Tào Dĩnh Nguyên, đứng lên bắt tay chào nói:- Phó trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Nguyễn tới mang theo chỉ đạo của tỉnh ủy, chúng ta cùng ra đón một chút.

Việc chọn người vào vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy tỉnh Thiên Nhai tạm thời chưa xác định được. Phó trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Nguyễn Tú Tú ở chủ trì công tác. Trừ việc không tham gia hội nghị tỉnh ủy thường ủy, hiện tại mọi việc trong ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy đều cơ bản do Nguyễn Tú Tú định đoạt. Có điều kiện tiên quyết này, Dương Phàm và Tào Dĩnh Nguyên cùng ra đón là chuyện rất cần thiết.

Thừa dịp còn chút thời gian, Dương Phàm đón Tào Dĩnh Nguyên ngồi xuống nói:- Đồng chí Dĩnh Nguyên, tôi có chút chuyện cần kết nối với đồng chí.

Tào Dĩnh Nguyên nhấp nháy mắt, cẩn thận hỏi:- Bí thư Dương có chỉ thị gì?

Dương Phàm cười lắc đầu nói:"- Không phải là chỉ thị. Công tác của đồng chí Liễu Diệp, tôi tính toán cho đồng chí Nguyễn Bình Hòa tiếp quản. Như vậy sẽ trống một vị trí phó thị trưởng. Khi tỉnh ủy hỏi, tôi sẽ đề cử đồng chí Trầm Ninh. Dù sao Trầm Ninh là cục trưởng cục Công an, lên làm phó thị trưởng càng tiện triển khai công tác.

Dương Phàm nói khá thoải mái. Tào Dĩnh Nguyên nghe vậy mà trong lòng âm thầm cười khổ. Trầm Ninh lên làm phó thị trưởng, mặc dù không phải thường vụ thị ủy nhưng cấp bậc lên rồi, sau này bí thư đảng ủy Công an Lưu Đông Ba có lẽ càng khổ sở hơn. Chuyện này liên lụy ít nhiều tới ích lợi của Tào Dĩnh Nguyên, dù sao chính quyền thành phố cũng là địa bàn của Tào Dĩnh Nguyên, cho nên khi đưa ra đề nghị này, Dương Phàm vẫn khá khách khí.

Tào Dĩnh Nguyên cân nhắc chuyện này một chút, cuối cùng quyết định cứ để tỉnh ủy quyết định là hơn. Dương Phàm hỏi mình trước chính là tỏ vẻ tôn trọng mình. Nếu không, Dương Phàm trực tiếp đưa tên lên, sau đó lấy uy thế hiện tại của Dương Phàm, khả năng là tỉnh ủy sẽ không phủ quyết.

- Tôi thấy có thể!Tào Dĩnh Nguyên suy nghĩ cẩn thận, vội vàng tỏ vẻ nhất trí, sau đó cười nói:- Bí thư Dương, vừa lúc có một chuyện tôi muốn báo cáo. Là thế này, năm nay lượng xe tư nhân trong thành phố Hải Tân đang từ từ gia tăng, hoàn cảnh giao thông công cộng của thành phố càng ngày càng chuyển biến xấu. Chính quyền thành phố mời hội nghị nghiên cứu vài lần, cuối cùng nhất trí sẽ có đại phẫu đối với giao thông thành phố.

Dương Phàm đã nghe ra chút hương vị. Đây là Tào Dĩnh Nguyên muốn mượn thế để tạo hình tượng thị trưởng. Hơn nữa, một khi xây dựng thành thị, sẽ liên quan rất lớn tới lợi ích, trong tay Tào Dĩnh Nguyên lại có thêm một quân bài tốt. Từ trên xuống dưới thì đây chính là một cơ hội rất gần.

- Vấn đề tài chính không có vấn đề gì chứ?Dương Phàm thản nhiên hỏi.

Tào Dĩnh Nguyên đã sớm có chuẩn bị, cười nói:- Việc này phải cảm tạ Bí thư Dương đã mời tập đoàn Thiên Mỹ tới. thành phố Hải Tân áp dụng việc xây nhà cho người thu nhập thấp và nhà cho thuê, chính quyền thành phố không mất một xu nào vào trong đó. Mấy hôm trước, khi cùng ăn cơm, Tổng giám đốc Vương của tập đoàn Thiên Mỹ tỏ vẻ cũng muốn tham gia cùng chính quyền thành phố trong việc kiến thiết lại thành phố. Tòa nhà chính quyền thành phố đã cũ, lại ở khu phố trung tâm. Tôi cảm thấy có cơ hội quy hoạch lại chính là một biện pháp không tồi. Nếu ngài không có ý kiến, trong hội nghị thường vụ thị trưởng tới, tôi sẽ nói ra, sau đó để hội nghị thường ủy thảo luận, thông qua, tiếp đó báo cáo chính quyền tỉnh tìm kiếm ủng hộ về tài chính!

Nói vòng vo nửa ngày, rốt cục Tào Dĩnh Nguyên cũng nói rõ kế hoạch cho Dương Phàm. Chiêu này thực ra khá cao minh, cao minh chính là lựa chọn đúng thời cơ. Vì đang thực hiện kế hoạch Hoa Đan Liệt nên Dương Phàm nhất định sẽ không giằng co trong vấn đề này.

- Nếu chẳng may tài chính tỉnh không mở ra thì sao?Dương Phàm đột nhiên mỉm cười, đặt ra một vấn đề không lớn không nhỏ.

Dĩnh Nguyên sớm có chuẩn bị, nói:- Cho dù tài chính tỉnh không cho hoặc không đủ để ủng hộ cũng không lo. Đến lúc đó có thể nói chính quyền thành phố đấu giá vài mảnh đất xung quanh hẳn là có thể giải quyết vấn đề tài chính.

Cảm thấy Tào Dĩnh Nguyên chuẩn bị khá kỹ lưỡng, Dương Phàm không khỏi mỉm cười:- Được, bên phía chính quyền thành phố cứ nghiên cứu tính khả thi một chút đi.

Tào Dĩnh Nguyên cuối cùng mới yên tâm, trên mặt tỏ vẻ tươi cười, tuy nhiên vẫn hơi hơi do dự nói:- Ngày kia… quên đi, thời gian không sớm,

Tào Dĩnh Nguyên có vẻ muốn nói lại thôi. Dương Phàm thấy hơi không thích hợp nhưng không có thời gian hỏi. Đã sắp đến giờ, Dương Phàm và Tào Dĩnh Nguyên, thêm cả Ngô Địa Kim, ba người cùng nhau lên đường cao tốc nghênh đón Nguyễn Tú Tú. Mặc dù không tính là trống giong cờ mở nhưng ba nhân vật to nhất của thị ủy đều tới, như vậy cũng đã khiến Nguyễn Tú Tú rất có mặt mũi. Dù sao Nguyễn Tú Tú cũng chỉ là một phó thường vụ, muốn nâng cao một bước nữa cũng không còn cơ hội. Chức trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy kiểu gì cũng không thể rơi xuống đầu cô ta được.

Sau khi đón tới thị ủy, lập tức triệu tập hội nghị thường ủy thị ủy. Trong hội nghị, Nguyễn Tú Tú chính thức tuyên bố về việc bổ nhiệm Liễu Diệp và Chu Giai. Sau khi hội nghị kết thúc, Dương Phàm và Nguyễn Tú Tú cùng đi tới nhà khách nghỉ ngơi. Khi chỉ còn hai người với nhau, Nguyễn Tú Tú lộ ra một tia mệt mỏi.

Sỹ Đồ Phong Lưu - Chương #454