Trận Chiến Đầu Tiên


Người đăng: thanhviendthien

Jay có thể thấy rằng người phụ nữ này trước mặt anh là một người phụ nữ tiêu
chuẩn với tốc độ di động phi thường, chất lượng tuyệt vời và có tính tự chủ
kiêu ngạo cacao, và không biết liệu đó có phải là truyền thống của gia đình
dơi(nhóm kế thừa sau khi batman chết xuất hiện ở trên phim dark night) muốn
kiểm soát hay không. Cô không nói chuyện và cô gần như buộc Jay phải đi sâu
vào các ống thông gió trên tường,.

Hai người ngồi xổm trong các ống dẫn khí, người thợ săn nữ mở đường trước mặt
cô ấy, cử động của cô ấy rất chuyên nghiệp và nhanh chóng, cô ấy linh hoạt như
một con mèo thường đi bộ bốn chân, dường như trong các ống khoan. Jay miễn
cưỡng theo sau cô, ngắm nhìn toàn bộ hông dưới chiếc áo choàng màu tím đang
lủng lẳng trước mặt anh.

Anh cảm thấy rằng anh cần phải nói với em gái rằng anh thực sự không cần phải
giấu giếm, nhưng anh chỉ nhổ ra một nửa âm tiết, cô nói câu khiến anhtức giận
"im lặng! nghe chúng tôi! "

đứa trẻ này không hiểu về sự nguy hiểm trong nhiệm vụ, cô nghĩ.

"Ồ ... nhưng ..."

" Cậu không hiểu trật tự là gì à!" Cô thợ săn quay đầu lại nói một lần nữa,
vẫn giữ giọng khinh miệt nhưng nâng giọng của cô ấy lên: "Tôi nói im lặng,
phần nào trong anh không hiểu?"

Jay nói một cách bất lực: "Nhưng tôi muốn nói, hắn đã tìm thấy chúng ta"

"Ah?"

Carter, người đi đầu nghe thấy bức tường ống thông gió âm thanh được cắt, móng
vuốt sắc nhọn, giống như một giọt nước mắt mà con quái vật màu trắng, giống
như bánh nắm thiếc rách, tuyệt vọng đến trong đầu dò, giống như một bộ phim
truyền hình zombie lởm chởm sẽ cắn người.Thợ săn vội vã quay lưng lại, vội rụt
về hai bàn tay của mình và đập vào cổ của con quái vật kia để ngăn nó lại gần
và thoát ra xa hơn, mũi đầy những mùi khó chịu từ miệng con quái vật.

Người thợ săn nữ nghiến chặt răng và đóng sầm lại nhìn về phía sau anh ta:
"Đừng ngớ ngẩn, quay lạivề, tôi chỉ có thể tạm giữ nó."

Tại thời điểm khủng hoảng như vậy, cô thậm chí còn ưu tiên cho sự an toàn của
người qua đường không được biết đến này, và Jay không thể không tôn trọng cô.

Tất nhiên, anh không có ý định trượt đi một cách ngoan ngoãn.

Cô hầu như không nhận ra chuyện gì đang diễn ra, cô cảm thấy có một cái bóng ở
trước mắt cô, và áp lực trên tay cô đột nhiên bị lỏng lẻo. Con quái vật màu
trắng đột nhiên biến mất khỏi tay cô, và sau đó có một loạt các vụ va chạm
"king-kong".

Cô hơi bối rối và trong một khoảnh khắc không nhận ra chuyện gì đã xảy ra. Cô
thấy rằng người đàn ông trẻ thường dân phía sau cô, người không hiểu bất cứ
điều gì, xé một phần của đường ống thông gió trên không, và sau đó
swaggered(phi ra một cách nghệ thuật) ra.

Jay kiêu ngạo đứng trước con quái vật trắng - người vừa bị anh đấm và ngã vào
một đống ống lộn xộn và đang choáng váng hoa mắt . Phải mất một lúc để tập
trung lại vào mắt, xác nhận vị trí của đối thủ trước mặt anh và phi lên lần
nữa.

Móng vuốt của nó cao, và khi nó đến, tốc đọ và sức mạnh tạo ravết nứt không
khí nhỏ. Nhưng Jay nhìn vào hành động của anh ta, duỗi thẳng cổ tay anh . Jay
tay một đấm, và lực va chạm vô song làm cho xương cổ tay của con quái vật gãy
vang lên cả người bay ra ngoài.

Con quái vật rít gàotrong đau đớn và mở miệng để cắn đầu của Jay. Mặc dù tự
tin vào độ cứng của da đầu, Jay không muốn đầu đầy chất nhờn với mùi hôi
miệng. Vì vậy, anh tránh đầu bên ra vết cắn, anh đầu gối đập liên tục vào bụng
của con quái vật giống như một chiếc xetăng bắn phá vớikhoảng cách gần bắn
hạng nặng, khiến cơ thể con quái vật gồ ghề nó thay đổiHình dạng khác hẳn với
lúc trước khiến thợ săn không thể tin nổi.

Con quái vật màu trắng lại hét lên, giãy giụa muốn thoát nhưng không thoát
nổi. Jay giật mạnh cánh tay của nó và nâng cơ thể khổng lồ ra khỏi sàn nhà,
ném nó ra dễ dàng như một thứ gì đó nhẹ nhàng. Cơ thể trắng đâm vào vỏ của một
thiết bị nặng và gõ xuống tấm kim loại rắn.

Jay siết nắm đấm của mình và nói: " Tưởng thế nào tao chỉ khởi động thôi"

Có lẽ nó hiểu rằng nó đã bị trêu chọc, có lẽ nó không. Con quái vật hỗvới cái
chân bị biến dạng đó, và đôi mắt mù đẫm máu trông có vẻ khác xa với Jay. Nó
trải ra móng vuốt của nó và nắm lấy một ống thép với một cánh tay dày, vòi
phun bị hỏng phun ra rất nhiều khói trắng. Nó gầm lên và vung tay và ném ống
nửa như một cái búa.

Ống kim loại bị vỡ bay về phía Ray với tiếng xé gió. Jay không sợ, bắt lại
bằng một tay, và ống kim loại trong lòng bàn tay anh bị bóp méo như một tờ
giấy. Vỏ của toàn bộ ống thép dưới lực khổng lồ đã tạo ra một rung động thật
sâu

con quái vật trắng gầm lên và Miệng đầy chất nhầy buồn nôn giữa hàm trên và
hàm dưới. Nó chạy như một con sói thực sư giống như một kích hồi quang phản
chiếu cuối cùng của một con thú.

Jay kiên định cầm một đầu ống kim loại bằng cả hai tay và cánh tay cùng một
lúc, anh ta lấy một khóa cứng và đập mạnh ống thép mạnh mẽ thành hai phần, như
hai cây gậy ngắn trong tay. Anh phát hiện ra con quái vật trước mặt anh một
lúc, tay trái đập vào má anh, đánh vào đầu anh, một sợi dài chất nhầy bị văng
ra khỏi con vẹt trong miệng.

bàn tay phải của đập vào trán anh, đánh anh khiến anh choáng váng xung quanh
xuất hiện những ngôi sao vàng, chân anh rên khịu đu và động lực dữ dội lúc nãy
của anh không còn tồn tại nữa.

Con quái vật chùn bước và trông giống như một người say đã trải qua một cơn
nôn nao. Nó đã cố gắng hết sức để xác định vị trí chung của đối thủ, và sau đó
bị nhạo báng như một cú tát vào mặt chính mình, nhảy lên như một con bò khi
anh ta có một tốc độ cao nhất . Jay thả tay anh ta, anh ta trượt khỏi rơi
xuống mặt đất Ray đập đầu noa vào tường, nó ngã xuống ngã xuống đất mà không
có cử động nào.

Jay bước tới và nắm lấy chân anh, xác nhận rằng anh chàng này thực sự đã tạm
thời không còn đe dọa . Anh quay lại, và người thợ săn đã choáng váng và dường
như không thể nói một lúc.

"Đây là một sự cố ." Jay nhún vai, và nói, "Tất nhiên, tôi nghĩ rằng điều cuối
cùng để yên tâm vẫn là nên được bàn giao cho 'các chuyên gia' bởi vì ... bạn
biết đấy, tôi thực sự không có Kinh nghiệm gì. "

Nữ thợ săn mở miệng trong một thời gian dài và ngạc nhiên khi hỏi, "Bạn ...
bạn là một trong số họ?"

"Ai?"

"Ultrapower." Cô ấy nói, "Bạn ... bạn là ai? Làm thế nào để bạn làm điều này?
Bạn ... Bạn là Kyprton Giống như một siêu nhân?"

“Ồ, đó là một câu hỏi thực sự hay đấy.” Jay miễn cưỡng giơ tay lên "Tôi không
biết."

"Bạn không biết?"

"Đừng để cái nhìn đó. Tôi thực sự không biết."

Jayđã có một câu hỏi và ủ trong trái tim của mình và nói, "Đó ... um ... Như
bạn có thể thấy, mặc dù tôi có một số tài năng đặc biệt mà không ai khác có,
tôi không - thực tế, đây là lần đầu tiên của tôi, tôi vẫn còn hơi lo lắng. Bạn
thấy đấy, tôi thường có cuộc sống riêng của mình ... "

Anh gãi đầu và dành nhiều thời gian để tổ chức ngôn ngữ của mình trước khi đi
anh nói, "Được rồi, ý tôi là, tôi biết cô phải báo cáo cho ông chủ nhưng cô có
thể cho tôi biết về kêt quảkhi cô đãbáo cáo không? "

"Tôi ... à, tôi biết."

Thay vào đó, Jay đã ngồi xổm ở đó, chỉ đơn giản là làm cho anh ta cảm thấy bất
thường.

". Hãy nhìn xem, vâng, xác nhận. Bạn có biết những gì tôi vừa nói là đúng
không?"

"Vâng, tôi biết." Cô gật đầu. "Tôi sẽ đưa anh chàng này trở lại bộ phận và nói
rằng tôi đã đánh bại nó."

"Điều đó ... Cảm ơn rất nhiều?" Jay vẫy tay và đột nhiên cảm thấy làm thế nayd
giống như không chịu trách nhiệm với 1 cô gái . Khi anh đến gần cửa, anh bước
lùi lại và nói, " Thôi, tôi phải đi. Nếu tôi không về sớm mẹ tôi sẽ giết tôi.
Thế thôi."

Sau khi anh kết thúc, anh biến thành một cơn gió và ngay lập tức biến mất.

cô gái hít một hơi thật sâu - một người Kyprton, hay ít nhất là một chàng trai
bị nghi ngờ là người Kyprtonnhưng thành thật mà nói cô cũng không biết.

trong tai nghe lại xuất hiện: "Thợ săn, vẫn ở đó à? Cô nghe thấy khôngi."

“Phải, tôi vẫn còn.” Cô ấn đầu con đường.

"Xong chưa cóđiều gì bất thường?"

"Không, không có ngoại lệ. Mục tiêu đã chết có thể gửi một đội quét dọn Tôi đã
sẵn sàng rút lui."

"Đã nhận được, yêu cầu đã được thông qua".

Sau liên lạc, Huntress hít một hơi thật sâu vào tường, chuyển một đường dây
khác, và đi vào một đường dây đã được mã hóa trong các lớp nhưng cô đã không
sử dụng nó trong một thời gian dài. Yêu cầu mà cô gửi đi đượctruyen xuống đất
và băng qua thành phố dưới dạng tín hiệu điện, nó đi qua các lớp mã hóa và đi
vào một kênh chôn sâu.

Sau một khoảng im lặng dài trong tai nghe, một giọng nói khàn khàn, thấp vang
lên: "Tôi nghĩ bạn sẽ không bao giờ gọi vào kênh này nữa".

"Tin tôi đi, nếu không cần thiết, tôi không muốn." Cô thợ săn lạnh lùng nói,
"Nhưng tôi nghĩ tôi đã gặp một người Kyprton"


Superman Doomsday Future - Chương #9